Bản Dịch Đấu La Đại Lục 2 (Tuyệt Thế Đường Môn)
-
Chapter 946: Thử nghiệm, thất bại? (3)
Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:
Trên Hoàng Kim Thụ có một ánh sáng vàng nhàn nhạt gợn sóng, một khí tức hào quang nguyên tố chấn động xuất hiện. Ban đầu chấn động này rất dữ dội, sau đó dần dần trở lại bình tĩnh.
"Sư phụ, người có nghe được con nói không?" Hoắc Vũ Hạo kinh ngạc hỏi.
Hoàng Kim Thụ lại không có biểu hiện gì khác, một vầng sáng màu vàng nhàn nhạt lóe lên, mọi thứ dường như đã bình tĩnh trở lại.
“Mục Lão không thể nào đáp lại ngươi. Lần trước hắn phóng lực lượng của mình ra, dẫn đến linh hồn bị hao tổn, hiện tại chỉ có thể nuôi dưỡng trong Hoàng Kim Thụ. Vũ Hạo, chuyện ngươi vừa nói có phải là sự thật không?"
Không biết từ lúc nào, Huyền Lão đã đi đến bên cạnh Hoắc Vũ Hạo, vẻ mặt nghiêm túc.
Hoắc Vũ Hạo nhẹ gật đầu, đứng dậy, đứng trước Hoàng Kim Thụ, kể lại toàn bộ câu chuyện về những gì mình đã thấy và nghe trong chuyến đi cũng như quá trình chiến đấu với Diệp Tịch Thủy.
Sau khi nghe Hoắc Vũ Hạo nói xong, sắc mặt Huyền Lão càng trở nên khó coi. Ông ta liếc nhìn Hoàng Kim Thụ rồi nói: "Ngươi vào với ta."
Huyền Lão dẫn Hoắc Vũ Hạo đi vào Hải Thần Các, không dừng lại ở trong đại sảnh mà dẫn hắn về phòng.
“Ngồi đi.” Huyền Lão chỉ vào chiếc ghế trong phòng.
Hoắc Vũ Hạo đi tới ngồi xuống, áy náy nói: "Muộn như vậy mới trở về, làm phiền ngài nghỉ ngơi.”
Huyền Lão thở dài một tiếng nói: “Hiện tại ta đâu có tâm tư nghỉ ngơi! Cục diện của đại lục đột nhiên trở nên như vậy, không ngờ, Nhật Nguyệt Đế Quốc lại có thể ẩn giấu như vậy."
Hoắc Vũ Hạo vội vàng hỏi: "Lúc ta ở tiền tuyến của Tinh La Đế Quốc, nghe nói một phần lãnh địa lớn của Thiên Hồn Đế Quốc đã thất thủ, thậm chí cả Thiên Đấu Thành cũng vậy, tình huống bây giờ thế nào rồi?"
Huyền Lão lắc đầu nói: "Tình hình rất xấu, hơn hai phần ba lãnh thổ của Thiên Hồn Đế Quốc đã bị Nhật Nguyệt Đế Quốc chiếm giữ. Nếu không phải Nhật Nguyệt Đế Quốc muốn phân tán lực lượng để khống chế lãnh thổ đã chiếm được, đồng thời ổn định lại tâm tình dân chúng của Thiên Hồn Đế Quốc, chỉ sợ bây giờ toàn bộ lãnh thổ của Thiên Hồn Đế Quốc đều đã rơi vào tay Nhật Nguyệt Đế Quốc. Tàn quân của Thiên Hồn Đế Quốc đã hội hợp với viện quân của Tinh La Đế Quốc và Đấu Linh Đế Quốc, bảo vệ tốt lãnh thổ cuối cùng. Nhưng muốn giữ vững vị trí còn khó khăn hơn. Thiên Hồn Đế Quốc đã phái sứ giả đến học viện của chúng ta để thỉnh cầu hỗ trợ. Bên phía Đấu Linh Đế Quốc, đại quân cũng đã bắt đầu tiến vào lãnh thổ của Thiên Hồn Đế Quốc."
Hoắc Vũ Hạo cũng không quá ngạc nhiên. Hắn đã sớm đoán được tình hình như vậy. Ý tưởng của Đấu Linh Đế Quốc cũng rất rõ ràng, hy vọng sẽ đuổi những kẻ thù hùng mạnh ra khỏi đất nước, đặt chiến trường vào Thiên Hồn Đế Quốc. Đây hiển nhiên là có lợi nhất cho họ. Cho nên, việc họ gửi quân cứu viện là chuyện bình thường. Nếu không, nếu Thiên Hồn Đế Quốc bị tiêu diệt, bọn họ sẽ giống như Tinh La Đế Quốc, có thể chịu hỏa lực của Nhật Nguyệt Đế Quốc bất cứ lúc nào.
Về phần Thiên Hồn Đế Quốc cầu cứu học viện Sử Lai Khắc, đó chính là ý nghĩa của vấn đề. Thế nhưng, Bản Thể Tông tông môn của Thiên Hồn Đế Quốc cũng không thể ngăn cản công kích mạnh mẽ của Nhật Nguyệt Đế Quốc, học viện Sử Lai Khắc có thể mạnh hơn so với Bản Thể Tông bao nhiêu?
Xét về thực lực tổng thể, học viện Sử Lai Khắc khẳng định mạnh hơn một chút, nhưng đừng quên học viện Sử Lai Khắc chỉ là một học viện, không phải một giáo phái, còn lâu mới có cùng lợi ích với Bản Thể Tông. Các trưởng lão của học viện tất nhiên không thành vấn đề, nhưng các lão sư và đệ tử phía dưới cũng không có nghĩa vụ vì học viện mà chiến đấu. Ngay cả khi họ nguyện ý, các lãnh đạo cấp cao cũng phải xem xét sự an toàn của lão sư và học viên này.
Cho nên, mấy ngày nay Huyền Lão vẫn luôn do dự trước tỉnh cầu cứu viện của Thiên Hồn Đế Quốc, vẫn chưa phái quân tiếp viện.
Viện binh chắc chắn phải phái ra nhưng trợ giúp đến mức độ nào mới là vấn đề lớn. Nếu như Thiên Hồn Đế Quốc bị Nhật Nguyệt Đế Quốc chiếm đóng hoàn toàn, như vậy, Nhật Nguyệt Đế Quốc có thể uy hiếp trực tiếp đến Sử Lai Khắc Thành. Không có gì nghi ngờ, bọn họ sẽ làm như vậy. Lúc trước, chính là bởi vì có học viện Sử Lai Khắc tham gia, cuối cùng mới có thể đánh lùi Nhật Nguyệt Đế Quốc xâm lược Đấu La Đại Lục tam quốc. Cuối cùng Nhật Nguyệt Đế Quốc bị đánh bại, từ nay về sau sẽ phải co đầu rụt cổ hàng nghìn năm.
Hiện tại Nhật Nguyệt Đế Quốc có được ưu thế toàn diện, muốn bọn họ tha cho Sử Lai Khắc Thành, đó là chuyện không thể nào. Nhật Nguyệt Đế Quốc có được hồn đạo khí tiên tiến nhất ở đại lục, thậm chí có thể đáng sợ hơn cả Thú triều của Tinh Đấu Đại Sâm Lâm lúc trước.
“Huyền Lão, ngài phải chú ý thân thể mình!” Hoắc Vũ hạo nhìn rõ, nếp nhăn trên khóe mặt Huyền Lão đã nhiều hơn.
Huyền Lão liếc nhìn hắn , mỉm cười dịu dàng rồi nói: “Thành thật mà nói, ta không phải là một người lãnh đạo giỏi. Lúc trước Mục Lão còn ở đây, mỗi ngày ta đều sống tự do tự tại, phóng đãng không bị trói buộc gì, luôn luôn vui vẻ. Kể từ khi Mục Lão qua đời, gánh nặng này đè lên vai ta, ta mới thực sự hiểu được trách nhiệm mà Mục Lão đã gánh vác trong những năm qua. Nếu như trận chiến của Nhật Nguyệt Đế Quốc ngày hôm đó phát động muộn vài thập niên thì tốt! Khi đó ngươi đã trưởng thành, gánh nặng này lão phu sẽ giao lại cho ngươi."
Nói xong, Huyền Lão mỉm cười. Tuy nhiên, trong nụ cười tươi của ông ta lại có chút cay đắng.
Hoắc Vũ Hạo nói: "Huyền Lão, đệ tử nhất định sẽ nỗ lực trưởng thành, nguyện vì học viện cống hiến tất cả."
Huyền Lão nói: “Bây giờ không phải là lúc các ngươi hy sinh tất cả. Nếu cuối cùng không làm được gì, cũng không thể ngăn cản được Nhật Nguyệt Đế Quốc thì hãy nhớ rằng, các ngươi phải sống sót. Sau này những người trẻ như các ngươi mới là hy vọng của học viện. Hiểu chưa?”
Trong lòng Hoắc Vũ Hạo run lên, nghe giọng điệu của Huyền Lão nói, rõ ràng có chút điềm xấu.
Huyền Lão nói: “Thật sự không ngờ rằng Diệp Tịch Thủy vẫn còn sống, bà ta cũng đã trở thành Tử Thần Đấu La của Nhật Nguyệt Đế Quốc. Có bà ta và Long Tiêu Dao ở đây, trừ phi Thú Thần Đế Thiên trực tiếp đứng bên phía chúng ta để đối kháng với bọn họ, nếu không, chúng ta không có khả năng chiến thắng bọn họ. Dù sao Thần Thú Đế Thiên đại biểu cho lợi ích của hồn thú, với tính cách của nó, nó ước gì con người chúng ta lưỡng bại câu thương, mất hết quyền lợi, Đó mới là có lợi nhất với hồn thú. Cho nên, cho dù nó có ra tay, nó cũng sẽ đợi đến lúc hai chúng ta lưỡng bại câu thương, bây giờ không thể trông cậy vào nó.”
Hoắc Vũ Hạo nói: "Huyền Lão, chúng ta có thể triệu tập một số Ẩn Thế tông môn để chống lại Nhật Nguyệt Đế Quốc? Dù sao, chúng ta cũng thuộc Đấu La Đại Lục tam quốc, nếu như bị Nhật Nguyệt Đế Quốc xâm chiến, bọn họ cũng sẽ không có kết quả tốt.”
Huyền Lão nói: “Việc này chúng ta đã làm rồi, một số tông môn cũng đã đáp ứng. Nhưng trên phương diện khoa học kỹ thuật hồn đạo, Nhật Nguyệt Đế Quốc đã vượt xa chúng ta quá nhiều. Năng lực tác chiến của quân đoàn, trên chiến trường thì đánh đâu thắng đó; không có gì ngăn cản được. Chỗ này ta đã lấy được một số báo cáo chi tiết về trận chiến của Thiên Hồn Đế Quốc. Tỷ lệ tổn thất của Thiên Hồn Đế Quốc và Nhật Nguyệt Đế Quốc trong cuộc chiến gần như là mười với một! Ngay cả trong trận chiến có Bản Thể Tông tham gia để bảo vệ Thiên Đấu Thành, tỷ lệ tổn hại cũng là năm với một. Tương lai của cuộc chiến như thế nào cũng rất khó nói, May mà có ngươi giúp đỡ, Tinh La Đế Quốc bên kia đã đoạt lại được núi Minh Đấu lần nữa, cuối cùng cũng có thể cầm chân Nhật Nguyệt Đế Quốc một thời gian ngắn. Thời gian đối với chúng ta càng ngày càng trở nên quan trọng. Hiện tại ta đã yêu cầu Đường Môn hủy bỏ tất cả các đơn đặt hàng bán hồn đạo khí ra ngoài, dốc toàn lực để chế tạo các hồn đạo khí để trang bị bảo vệ thành của Sử Lai Khắc chúng ta. Chỉ có thể hy vọng lực lượng bảo vệ thành của chúng ta có thể lật ngược tình thế.”
Trong lòng Hoắc Vũ Hạo thầm thán phục, hắn đương nhiên hiểu Huyền Lão phải chịu bao nhiêu áp lực khi đưa ra quyết định như vậy. Về phần Tinh La Đế Quốc và Thiên Hồn Đế Quốc, bây giờ cứu viện như muối bỏ vào biển. Năng lực sản xuất bên phía Đường Môn có hạn! Muốn trang bị một thứ để chống lại sức chiến đấu của hồn đạo sư của Nhật Nguyệt Đế Quốc có thể dễ như vậy sao?
“Huyền Lão, nếu không ta đi gặp Đế Thiên cầu cứu thì sao?"
Huyền Lão lắc đầu nói: “Vô dụng thôi, Hồn Thú nhất tộc vẫn luôn cho rằng, những người không phải cùng tổ tiên sẽ có suy nghĩ khác. Đế Thiên chỉ có thể bảo vệ ngươi, nhưng đối với những người khác, chết càng nhiều nó càng vui. Ngươi cũng không cần lãng phía thời gian, ngươi đi nghỉ ngơi trước đi, lần này trở về, trước tiên ngươi nghỉ ngơi mấy ngày đi, sau đó quay lại Đường Môn, trợ giúp Hồn Đạo Đường Môn tăng tốc độ sản xuất hồn đạo khí. Bây giờ tất cả tài nguyên của học viện, cùng với tài nguyên là Đấu La Đại Lục tam quốc ủng hộ chúng ta đều đưa vào Đường Môn các ngươi. Có lẽ, trong tương lai, lực lượng Đồng Môn của các ngươi chính là mấu chốt quyết định kết quả cuối cùng của cuộc chiến này.”
“Ừm.” Hoắc Vũ Hạo đồng ý rồi đứng dậy.
Huyền Lão nói: “Về phần tiền tuyến, chỉ cần có tin tức truyền đến, ta sẽ lập tức đưa đến Đường Môn của các ngươi. Các ngươi yên tâm ở lại Đường Môn tu luyện và chế tạo hồn đạo khí, những chuyện khác tạm thời không cần phải lo.”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook