Bản Dịch Đấu La Đại Lục 2 (Tuyệt Thế Đường Môn)
-
Chapter 955: Hắn ước mình không bao giờ tỉnh lại (3)
Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:
Mặc dù lần này Nam Thu Thu đã có chuẩn bị một ít, nhưng nàng vẫn thất thủ trước áp lực tinh thần mạnh mẽ của Hoắc Vũ Hạo. Lần này, nàng thậm chí còn trực tiếp rơi từ trên không xuống.
Hoắc Vũ Hạo đúng lúc bắt được Nam Thu Thu ở trên không trung, đảm bảo nàng sẽ không bị ngã chết. Đợi nàng khống chế cơ thể và ổn định lại trong không trung, áp lực tinh thần lại ập đến...
“Ta không chống cự nữa, ngươi có bản lĩnh thì làm ta ngã chết đi.” Sau ba bốn lần như vậy, Nam Thu Thu lập tức nổi giận!
Sau mất lần bị tra tấn về mặt tinh thần, nàng chỉ cảm thấy bản thân mệt mỏi muốn chết, ngay cả phi hành cũng không muốn, thả mình rơi xuống dưới.
Hoắc Vũ Hạo đành phải đỡ lấy nàng, ngã xuống đất.
Sau khi Nam Thu Thu rơi xuống đất, nàng tức giận đến mức đá vào người Hoắc Vũ Hạo.
Hoắc Vũ Hạo nhẹ nhàng tránh sang một bên, nói: "Thu Thu, ta làm như vậy là vì lợi ích của ngươi."
"Hừ, ngươi là nhân cơ hội trả thù mới đúng!" Nam Thu Thu tức giận nhìn Hoắc Vũ Hạo.
Hoắc Vũ Hạo khẽ nhíu mày nói: "Thu Thu, xem ra ta nhìn lầm ngươi rồi."
Nam Thu Thu sững sờ nói: "Nhìn lầm ta sao? Nhìn lầm ta cái gì?"
Hoắc Vũ Hạo nói: "Ta vẫn luôn cho rằng ngươi là một cô nương rất kiên cường. Người khác có thể không chịu được phương pháp rèn luyện tinh thần lực của ta nhưng ngươi nhất định có thể làm được. Điều này sẽ rất có lợi cho ngươi sau này trở thành Phong Hào Đấu La. Nhưng không ngờ, mới vài lần như vậy ngươi đã không chịu nổi, không có gì khác biệt với những cô nương bình thường. Được rồi, ta cũng không gây áp lực cho ngươi nữa, ngươi tự mình thiền đi. Chờ ngươi nghỉ ngơi tốt, chúng ta sẽ đi đến Địa Long Môn.” Nói xong, trên mặt hắn lộ ra vẻ thất vọng, quay đầu sang một bên.
Nam Thu Thu khẽ nhíu mày, một lúc sau, nàng nhướng mày nói: "Ai nói ta không kiên trì được? Bổn cô nương có thể kiên trì, nhưng ngươi quá xấu, chẳng lẽ ngươi thật sự không cố ý nhằm vào ta?”
Hoắc Vũ Hạo tức giận nói: "Tôi không nhàm chán như vậy, được không? Người khác cầu xin ta, ta còn không muốn làm như vậy.”
Nam Thu Thu hừ một tiếng nói: "Được rồi, đợi ta bình phục lại một chút, nếu cô nương có sự chuẩn bị, ngươi đừng hòng áp đảo ta.”
Hoắc Vũ Hạo cong môi nói: "Cầm quyền nói sự thật đi."
Nam Thu Thu mang theo sự háo thắng mãnh liệt ngồi khoanh chân ở đó, bắt đầu thiền định.
Nhìn nàng nhập vào trạng thái thiền định, Hoắc Vũ Hạo không khỏi mỉm cười, thầm nghĩ: Cô nương này phải dùng phép kích tướng mới được! Cho dù biết hắn đang khiêu khích nàng, nàng cũng có thể sẽ bị lừa.
Vì hợp tác chặt chẽ với Đường Môn, có thể nói Địa Long Môn đã lấy ra tất cả những thứ trân quý nhất trong tông môn. Bối Bối từng nói riêng với Hoắc Vũ Hạo, nếu có thể, Đường Môn sẽ nghĩ cách hồi báo cho Địa Long Môn một chút.
Mặc dù Địa Long Môn không phải là tông môn cao nhất, nhưng uy tín lâu năm của tông môn rất mạnh. Trên phương diện tài nguyên, Địa Long Môn đã trợ giúp cho Đường Môn rất nhiều. Hơn nữa, sau khi Địa Long Môn gia nhập, phương diện chiến lực cao cấp cũng đã tăng lên rất nhiều. Hàng trăm đệ tử của Địa Long Môn trên danh nghĩa vẫn thuộc về Địa Long Môn, nhưng Nam Thu Thu đã hào phóng tuyên bố, một khi Đường Môn có việc, bọn họ sẽ sẵn sàng hỗ trợ toàn diện từ lâu rồi.
Tất nhiên, thành ý của Đường Môn đối với Địa Long Môn Thành cũng được đền đáp. Hiện tại, gần một phần ba đệ tử của Địa Long Môn đã hoàn thành dung hợp linh hồn, đây chính là số một trong tông môn. Có rất nhiều tông môn đều động tâm với việc này, nhưng lại không hiểu rõ như Đường Môn và Nam Thu Thu nên họ có chút do dự.
Hoắc Vũ Hạo nghe Nam Thu Thu giới thiệu tình hình Bí Cảnh tông môn kia. Hắn hiểu được, phần ân huệ này của hai mẹ con Nam Thu Thu và Nam Thủy Thủy đối với Đường Môn không nhiều như hắn. Nếu như ở đó có kim loại hiếm thuộc tính Băng thì sẽ giúp ích cho hắn rất nhiều, có lẽ sẽ giải quyết được vấn đề truyền hồn đạo khí hồn lực hình người.
Hồn đạo khí hình người đối với những hồn sư bình thường mà nói, chỉ cần vận dụng kim loại hiếm, bảo thạch và pháp trận đúng cách thì sẽ không có vấn đề gì. Nhưng võ hồn của Hoắc Vũ Hạo là thuộc tính cực hạn, một khi sử dụng Cực Hạn Chi Băng, kim loại quý hiếm thông thường không thể chịu đựng nổi. Cho dù kim loại hiếm thông thường có thể chịu đựng được thì cũng sẽ không có tác dụng tăng lên mà thay vào đó sẽ gây ra cản trở.
Hoắc Vũ Hạo không muốn nợ người khác quá nhiều ân huệ, nhất là sau khi biết được tình cảm của Nam Thu Thu dành cho mình, cho nên, hắn đã lên kế hoạch nhân cơ hội này để giúp đỡ Nam Thu Thu.
Sự hồi phục của Nam Thu Thu cũng không chậm, nửa giờ sau, sinh khí cũng đã dồi dào, nàng nhảy dựng lên.
"Chuẩn bị xong chưa? Lần này ngươi đừng trách ta đánh lén." Hoắc Vũ Hạo chắp hai tay sau lưng, nhếch miệng nhìn Nam Thu Thu.
Nam Thu Thu không thể nhìn dáng vẻ tươi cười trêu tức này của hắn, kiêu ngạo nói: “Đến đây đi!”
“Cẩn thận.” Hoắc Vũ Hạo nhắc nhở nàng, ánh mắt đột nhiên trở nên sâu thẳm. Lần này, tinh thần lực của hắn rất nhu hòa, từ từ áp chế Nam Thu Thu.
Nam Thu Thu cảm nhận được áp lực tinh thần, nàng lập tức tập trung tư tưởng để chống đỡ nó. Một lúc sau, nàng cảm thấy áp lực lần này không quá mạnh, trên mặt lập tức lộ vẻ đắc ý, khịt mũi nói: “Ta đã nói, vừa rồi chỉ là ở trên không trung nên ta có chút hoảng hốt, nói cách khác, tinh thần lực của ngươi không có tác dụng với ta, trừ khi ngươi sử dụng hồn kỹ.”
Hoắc Vũ Hạo bình tĩnh cười nói: "Tập trung."
Vừa nói xong, áp lực tinh thần bắt đầu từ từ tăng lên.
Mặc dù Nam Thu Thu mạnh hơn, nhưng nàng cũng biết sự chênh lệch giữa mình và Hoắc Vũ Hạo, sắc mặt cứng lại, lần nữa tập trung tinh lực đối mặt với Hoắc Vũ Hạo, không nhượng bộ.
Áp lực tinh thần của Hoắc Vũ Hạo bắt đầu dần dần tăng lên. Mặc dù biên độ tăng lên là nhỏ nhưng nó vẫn tiếp tục. Mỗi lần áp lực tinh thần của Hoắc Vũ Hạo tăng lên, áp lực mà Nam Thu Thu phải chịu cũng sẽ tăng theo.
Mồ hôi bắt đầu xuất hiện trên trán Nam Thu Thu. Lúc này khuôn mặt xinh đẹp của nàng hơi đỏ lên, cái miệng nhỏ nhắn hơi há ra, trên người toát ra một mùi thơm thoang thoảng do mồ hôi chảy ra.
Hoắc Vũ Hạo đứng ở đó, không nhìn nàng, áp lực tỏa ra từ cơ thể hắn không ngừng tăng lên.
Nam Thu Thu cảm giác được trước mắt mình bắt đầu xuất hiện ảo ảnh, nàng cảm thấy khó thở, giống như có một ngọn núi lớn vô hình đè nén linh hồn của nàng.
Trong lòng nàng thầm nghĩ: Không được, mình nhất định phải nhịn, mình không thể bị tên này coi thường được!
Nam Thu Thu nghiến răng nghiến lợi, đột nhiên hét lớn một tiếng để tăng khí thế của mình. Một lớp ánh sáng màu hồng nhàn nhạt bắt đầu tách ra từ cơ thể nàng. Dưới sự trấn áp của áp lực tinh thần của Hoắc Vũ Hạo, Võ Hồn Yên Chi Long của nàng lập tức phóng thích ra ngoài.
Võ Hồn vừa xuất hiện, một tinh thể pha lê hình thoi màu hồng lập tức xuất hiện trên trán Nam Thu Thu. Rõ ràng nàng cảm thấy áp lực đã được giải tỏa, tinh thần lực trong Tinh Thần Chi Hải hòa nhập với Võ Hồn, giúp việc chống lại áp lực tinh thần của Hoắc Vũ Hạo càng hiệu quả hơn.
Đáng tiếc, không đợi nàng thả lỏng, áp lực tinh thần từ người Hoắc Vũ Hạo truyền ra đột nhiên tăng lên. Áp lực cực lớn khiến Nam Thu Thu lắc lư, ánh sáng màu hồng rực rỡ.
Trong lòng nàng không khỏi kinh hãi - tinh thần lực của tên này đã mạnh mẽ đến mức như vậy sao?
Nam Thu Thu biết rất rõ, hiện tại Hoắc Vũ Hạo vẫn chưa phóng thích Võ Hồn của mình, nói cách khác, hắn hoàn toàn dựa vào tinh thần lực của mình để gây áp lực cho nàng, cũng không dùng đôi mắt linh hoạt để tiến hành sự tăng cường. Còn nàng đã giải phóng Võ Hồn của mình. Bất kể nói như thế nào, nàng đã là Hồn Đế, nhưng nàng vẫn không chịu nổi áp lực tinh thần mà hắn mang đến?
Hoắc Vũ Hạo vẫn không nhìn nàng, áp lực tinh thần không ngừng tăng lên.
Toàn bộ long lân màu hồng đã xuất hiện trên cơ thể Nam Thu Thu. Ngoại trừ khuôn mặt, toàn bộ cơ thể nàng đều bị long lân bao trùm. Thế nhưng, những long lân ngày cũng không thể ngăn cản được áp lực tinh thần mà Hoắc Vũ Hạo gây ra. Cơ thể nàng bắt đầu run rẩy và lắc lư. Nàng nghiến răng nghiến lợi, nắm chặt nắm đấm, nhưng dưới áp lực tinh thần khổng lồ này, nàng không thể trụ được nữa.
Không, nàng nhất định kiên trì được!Tính khí quật cường của Nam Thu Thu bộc phát. Đúng như Hoắc Vũ Hạo nghĩ, dùng cách khích tướng là đơn giản bà hữu hiệu nhất đối với nữ nhân quật cường này.
Thời gian không ngừng trôi qua, áp lực tinh thần của Hoắc Vũ Hạo không ngừng tăng lên. Lúc này, hắn cũng có chút kinh ngạc. Hắn không thể ngờ Nam Thu Thu lại có thể duy trì được lâu như vậy.
Nửa giờ trôi qua, áp lực tinh thần mà hắn phóng ra đã vượt quá 40% tổng tinh thần lực của hắn.
Không nên xem thường 40% tinh thần lực này. Nó tương đương với áp lực tinh thần của một gã cường giả Hoàn Hồn Đấu La cấp tám thi triển. Sau khi Hoắc Vũ Hạo hoàn thành dung hợp hồn hạch, tổng tinh thần lực của hắn có thể sánh ngang với Siêu Cấp Đấu La. Khả năng phục hồi cũng không kém chút nào. Nam Thu Thu có thể chịu đựng được 40% áp lực tinh thần của mình cũng không dễ dàng gì.
Dần dần, một vệt máu xuất hiện ở khóe miệng Nam Thu Thu. Con ngươi của nàng cũng bắt đầu giãn ra. Nàng có thể chống cự đến bây giờ chính là chấp niệm quật cường của nàng.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook