Bản Dịch Đấu La Đại Lục 2 (Tuyệt Thế Đường Môn)
-
Chapter 962: Huyền Băng Tủy vạn năm (1)
Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:
“Ừm!” Trong mắt Nam Thủy Thủy lộ ra vẻ dò hỏi.
Hoắc Vũ Hạo nói: “A di, vừa rồi lúc t xuống đó tìm kiếm, thông qua tinh thần lực ta phát hiện dưới sâu miệng giếng có một dòng Hàn Tuyền. Nhiệt độ của hàn huyền kia là cực kỳ thấp, nhưng dường như có một cái hang động khác trong đó. Vừa rồi ta mới chỉ khám phá động đó, hiện tại muốn đi vào trong Hàn Tuyền kia để xem có gì trong đó. Có thể tạo ra một kim loại hiếm cấp bậc thiên tài địa bảo, chắc chắn có thứ gì huyền diệu trong đó.”
Trong lòng Nam Thủy Thủy khẽ động, nói: “Còn có chuyện này sao? Trong sách cổ của Địa Long Môn ta không hề ghi lại. Nhiệt độ trong Hàn Tuyền đó quá thấp, có làm tổn thương ngươi hay không?”
Hoắc Vũ Hạo mỉm cười nói: “A dì, ngài yên tâm đi, ta có Băng Hồn Lực cực hạn, cho dù không chịu nổi cũng có thể trốn thoát trong thời gian ngắn nhất, tự bảo vệ mình cũng không có vấn đề gì."
Có băng tuyết nhị đế bảo vệ, hơn nữa còn có Bát Giác Huyền Băng Thảo trợ giúp, nếu hắn không đi vào sâu trong Hàn Tuyền, trên thế giới này sẽ không có ai có thể vào đó nữa.
“Được, ngươi đi đi. Ta và Thu Thu ở bên ngoài canh chừng cho ngươi.” Nam Thủy Thủy cũng không khích lệ nhiều. Ở trong mắt bà ấy, Hoắc Vũ Hạo là một tiểu tử rất đáng tin cậy. Nếu như hắn nói chắc chắn vậy nhất định rất chắc chắn. Bà ấy càng nhìn Hoắc Vũ Hạo lại càng thích, ánh mắt đó rõ ràng là ánh mắt của mẹ vợ nhìn con rể, ngay cả Hoắc Vũ Hạo cũng chịu không nổi.
Hắn khom người thi lễ với Nam Thủy Thủy, nhảy vào giếng nước một lần nữa, lẻn sâu vào bên trong Hàn Tuyền.
Băng Đế đã từng nói qua, ở chỗ này nhất định có Huyền Băng Tủy vạn năm. Huyền Băng Tủy vạn năm không chỉ có ích với hắn mà còn có nhiều lợi ích khác nhau đối với tứ đại linh hồn. Hoắc Vũ Hạo tất nhiên không thể từ bỏ tìm kiếm. Dùng Băng Cực Thần Tinh chế tạo ra hồn đạo khí để giúp hồn sư bình thường còn có khả năng ẩn chứa pháp trận trong hồn đạo khí, nhưng cũng chỉ có Hoắc Vũ Hạo là nhân tài có năng lực thuộc tính Băng mới có thể sử dụng. Hơn nữa, điều này là hắn tự phát hiện nên khi sử dụng cũng không có gánh nặng tâm lý gì.
Bởi vì có rất nhiều nước chảy vào động cho nên nước ở Hàn Tuyền giảm xuống một ít.
Hoắc Vũ Hạo nhanh chóng lặng qua độ sâu lúc trước, tiếp tục lặn sâu xuống. Áp lực nước bắt đầu tăng lên và nhiệt độ giảm nhanh chóng.
Không có Băng Cực Thần Tinh, nhiệt độ của Hàn Tuyền tăng lên một chút, nhưng bên dưới lại không có chút thay đổi nào.
Rất nhanh, Hoắc Vũ Hạo đã đến con suối gần đó.
Nhiệt độ rất thấp! Vừa đến đây, Hoắc Vũ Hạo thầm khen ngợi một tiếng. Hắn cảm nhận được rõ ràng, tốc độ lưu chuyển hồn lực trong cơ thể đã chậm lại bởi vì nơi này nhiệt độ thấp.
Hắn là kẻ có được Băng Hồn Lực cực hạn! Ngay cả Băng Hồn Lực cực hạn cũng không chịu được thì có thể tương tác sau này hồn sư bình thường đến đây sẽ như thế nào. Mặc dù là cường giả cấp bậc Phong Hào Đấu La chỉ sợ cũng chỉ kiên trì được mấy hơi khi ở đây. Cho dù là Cực Hạn Đấu La đến đây, cũng chưa chắc có dũng khí chui vào Hàn Tuyền đó tìm kiếm.
Hai tia quang ảnh từ từ xuất hiện sau lưng Hoắc Vũ Hạo, đúng là Băng Đế và Tuyết Nữ. Băng Đế lôi kéo Tuyết Nữ, giống như tỷ tỷ lôi kéo muội muội vậy. Cảm nhận được hơi thở lạnh lão xung quanh, trên mặt họ hiện lên vẻ thích thú.
Ánh sáng màu xanh biết và ánh sáng xanh đậm đồng thời sáng lên, dung hợp với nhau biến thành ánh sáng màu xanh lam đậm. Ánh sáng màu xanh lam lặng lẽ dung nhập vào trong cơ thể Hoắc Vũ Hạo, tạo thành một vòng bỏ hộ bên ngoài cơ thể hắn.
Bát Giác Huyền Băng Thảo cũng chui ra khỏi đầu vai Hoắc Vũ Hạo. Một ánh sáng màu xanh nhạt phóng ra, hấp thu ăn mòn hói lạnh trong cơ thể Hoắc Vũ Hạo.
Hoắc Vũ Hạo có chút buồn cười phát hiện, bên cạnh Hàn Tuyền, hồn lực của hắn chẳng những không yếu đi mà còn không ngừng tăng lên nhờ sự trợ giúp của tam đại linh hồn, gần như ngang bằng với cấp độ hồn lực bình thường của hắn trong lúc thiền định. Nếu như ở đây không cần phải nín thở, hắn thật sự nguyện ý ở đây tu luyện nhiều hơn, hiệu quả tất nhiên sẽ là làm chơi ăn thật.
Những gì phù hợp với mình luôn là tốt nhất. Có lẽ, nguyên lực thiên địa nơi này và năng lượng của hồ Sinh Mệnh có sự chênh lệch, nhưng nguyên tố băng tinh khiết này thích hợp để hắn tu luyện.
Hoắc Vũ Hạo vừa nghĩ vừa dừng lại cách con suối một mét.
Hắn tuy tự tin nhưng lại không chủ quan và lạc quan mù quáng. Sau những gì đã trải qua, hắn đã có quá nhiều bài học và kinh nghiệm. Cho dù thế nào đi nữa, cũng không thể dễ dàng đặt mình vào nguy hiểm, đây mới là kế sách tốt nhất.
Tinh thần lực ngưng tụ, hóa thành năng lượng vô hình đi vào trong con suối để tìm kiếm. Tinh thần lực giống như con mắt của Hoắc Vũ Hạo, chỉ cần có thể nhìn thấy rõ ràng bên trong suối nước đang xảy ra chuyện gì, hắn có thể phán đoán chính xác tình huống bên trong ngay lập tức.
Tuy nhiên, điều khiến Hoắc Vũ Hạo kinh ngạc chính là, sau khi tinh thần lực chui vào con suối, hắn có cảm giác như vừa dính vào một cái đầm lầy đặc dính, rất khó khăn để đi về phía trước, hơn nữa cũng tiêu hao rất nhiều tinh thần lực.
Cái này…
Nguyên tố thuộc tính làm sao có thể ảnh hưởng đến tinh thần lực? Đây là lần đầu tiên Hoắc Vũ Hạo gặp phải tình huống này.
“Vũ Hạo, thu hồi tinh thần lực của ngươi đi, ta đi xuống xem một chút.” Giọng nói của Băng Đế vang lên sau lưng Hoắc Vũ Hạo.
Hoắc Vũ Hạo quay đầu nhìn về phía nó, hỏi: “Băng Đế, tại sao lại xuất hiện tình huống như vậy?”Băng Đế nói: “Sau khi năng lượng đạt đến trình độ nhất định nó sẽ là trăm sông đổ về một biển. Tuy tinh thần lực không giống với năng lượng nguyên tố, nhưng nó giống như một loại hình thức biểu hiện của năng lượng. Thuộc tính Băng bên trong Hàn Tuyền này đã đạt đến cực hạn của cực hạn, tinh thần lực của ngươi tiến vào trong đó sẽ bị năng lượng đó ảnh hưởng. Điều này rất rõ ràng. Nếu như ngươi dùng lực lượng hồn hạch có lẽ có thể đi vào tim kiếm thế nhưng sẽ tiêu tốn rất nhiều, hơn nữa, không rõ tình hình bên trong, tốt nhất không nên mạo hiểm. Ta đi vào đó xem là được. Bổn nguyên của ta ở trong trong cơ thể ngươi, nếu có một tia linh thức đi vào sẽ không có vấn đề gì.”
“Được, vậy làm phiền ngươi rồi.” Hoắc Vũ Hạo đồng ý.
Băng Đế hóa thành một sợi lưu quang yên lặng chui vào con suối rồi biến mất.
Dựa theo tu vi của Hoắc Vũ Hạo tăng lên, tứ đại linh hồn trong cơ thể hắn cũng tiến hóa ở những mức độ khác nhau.
Tứ đại linh hồn ở bên trong có quan hệ mật thiết với hắn nhưng không phải là Thiên Mộng Băng Tằm, mà là Băng Đế. Bởi vì bản thân Băng Đế chính là Võ Hồn của hắn! Băng Đế nói bổn nguyên khi ở trong cơ thể hắn, nhưng thật ra ý bà ta của chính là Võ Hồn của Hoắc Vũ Hạo, cho nên, cho dù một đám linh thức xảy ra vấn đề gì cũng không quá phiền phức.
Tam đại linh hồn khác trên cơ bản đều là linh hồn thể thật sự. Trong đó, hiện tại Thiên Mộng Băng Tằm và Hoắc Vũ Hạo tuy hai mà là một, trình độ kết hợp không thua gì Băng Đế. Nhưng tình huống trước mắt này, sức mạnh nửa hồn, nửa băng kia của ông ta rõ ràng không bằng Băng Đế.
Hoắc Vũ Hạo yên lặng chờ đợi ở ngoài Hàn Tuyền. Hắn cũng không nóng vội, hắn rất tin tưởng sức mạnh của Băng Đế. Tuy Băng Đế chỉ dùng một đám linh thức nhưng nhận thức của bà ta đối với thuộc tính Băng cao hơn Hoắc Vũ Hạo rất nhiều.
Không lâu sau, Băng Đế chui ra khỏi Hàn Tuyền, vẻ mặt hưng phấn vẫy tay với Hoắc Vũ Hạo, nói: “Không có vấn đề gì, vào đi.”
“Được.” Hoắc Vũ Hạo đã nín thở một thời gian dài, lồng ngực đã có chút khó chịu, thông qua tinh thần lực truyền đến Băng Đế một suy nghĩ, hắn lập tức thúc giục hồn lực lao xuống phía dưới.
Đi sâu vào Hàn Tuyền, Hoắc Vũ Hạo lập tức cảm giác được có một luồng khí cực mạnh xâm nhập vào cơ thể mình như ngàn vạn mũi kim thép. Hoắc Vũ Hạo chưa bao giờ cảm nhận được nhiệt độ của dòng nước lạnh này. Theo hắn, luồng khí lạnh này đã vượt qua mọi năng lượng thuộc tính Băng mà hắn từng thấy. Thấm vào trong đó, hắn chỉ cảm thấy toàn bộ xương cốt trong cơ thể đều lạnh đi.
Có thân thể và cánh tay trái của Băng Bích Đế Hoàng Bọ Cạp bảo vệ nên thân thể và cánh tay trái hắn không có vấn đề gì, nhưng những bộ phận khác trên cơ thể rõ ràng có cảm giác hơi cứng ngắc.
Lúc này Bát Giác Huyền Băng Thảo và Tuyết Đế đã thể hiện ra sức mạnh cường đại của mình. Chúng hấp thu hơn một nửa nguyên tố Băng ở xung quanh, hơn nữa hình thành một vòng bảo vệ ở xung quanh cơ thể Hoắc Vũ Hạo, giúp hắn tiếp tục đi vào trong. Băng Đế thì đi trước dẫn đường.
Chiều sâu của Hàn Tuyền này vượt qua phán đoán của Hoắc Vũ Hạo. Sau khi đi vào hơn ba mươi mét, dòng nước xung quanh càng ngày càng mạnh. Để chống cự dòng nước lạnh, Hoắc Vũ Hạo mà đành phải tiếp tục kích hoạt hồn lực của mình. Nín thở một thời gian dài, hơn nữa cảnh vật xung quanh cũng hạn chế, hắn không thể kiên trì được nữa.
Cảm giác khó thở xuất hiện, trong lòng buồn bực khiến hơi thở bên trong của hắn trở nên hỗn loạn.
Không được, nếu tiếp tục như vậy chỉ sợ sẽ xảy ra vấn đề! Hoắc Vũ Hạo bắt đầu do dự.
Băng Đế hiển nhiên cảm nhận được sự thay đổi trong cơ thể hắn, quay lại vẫn tay với hắn, ý bảo không có vấn đề gì, sau đó tiếp tục đi sâu vào bên trong.
Băng Đế là một phần trong cơ thể Hoắc Vũ Hạo, nếu như Hoắc Vũ Hạo xảy ra vấn đề, Băng Đế tất nhiên không thể sống một mình. Bởi vậy Hoắc Vũ Hạo rất tín nhiệm Băng Đế, chỉ có thể cắn chặt răng tiếp tục đi sâu vào.
Bốn mươi mét, bốn mươi lăm mét, năm mươi mét…
Đến chiều sâu này, Hoắc Vũ Hạo đã không thể kiên trì được nữa. Cơ thể hắn bắt đầu run rẩy. Do áp lực nước tăng lên, cảm giác cực lạnh kích thích và cảm giác hít thở không thông mãnh liệt, cơ thể của hắn đã đạt đến trạng thái cực hạn.
Lúc này, hắn cũng giống như Nam Thu Thu trước đó phải chịu áp lực tinh thần rất lớn, dưới áp lực lớn như vậy, hắn chỉ có thể dựa vào ý chí để chống đỡ thân thể của mình.
Đúng lúc này, Băng Đế phía trước đột nhiên dừng lại một chút. Nếu như hiện tại hắn quay lại thì còn có cơ hội trở về, nhưng nếu như tiếp tục đi sâu vào trong, ngộ nhỡ không thể thoát khỏi trạng thái bây giờ, rất có thể sẽ có phiền toái rất lớn.
Tin tưởng Băng Đế hai là đi lên trên hít thở một chút, chuẩn bị cho tốt rồi xuống một lần nữa?
Hai suy nghĩ này chỉ luân phiên nhau trong đầu hắn trước khi hắn đưa ra quyết định. Hắn nghiến răng nghiến lực, dùng toàn lực thúc dục hồn lực, vỗ hai tay về phía sau, dưới sự thúc đẩy của hai hồn lực, hắn đột nhiên lao về phía trước, tiếp tục lặn sâu hơn.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook