Bố Tôi Quá Mạnh
Chapter 259

Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:

BỐ TÔI QUÁ MẠNH – CHAP 259

 

Tinh Linh Vương, Ragheim.

 

Cô ấy là vô cùng thần bí, là vua của Tộc Tinh Linh.

 

Cô vô cùng ấm áp, được coi như một đấng tối cao giống như một vị thần đối với những người sống trong thế giới tinh linh. Họ được gọi là mẹ của các tinh linh, và là nữ thần đối với những người khác.

 

Tapping.

 

Tại Làng Cổ Tích thuộc Tộc Tinh Linh.

 

Jack là một chàng trai trẻ sống với người mẹ góa bụa, thu hoạch đậu Hà Lan trên cánh đồng của mình để chuẩn bị rời làng với bao thức ăn thừa. Những hạt đậu trồng trên mảnh đất màu mỡ, tràn đầy sức sống của thiên nhiên khác hẳn ngày trước.

 

"Mẹ. Con đi gặp Nữ thần đây."

 

"Ừ. Đi cẩn thận nhé."

 

"Vâng!"

 

***

 

Do-jun thỉnh thoảng ghé qua Tộc Tinh Linh.

 

Phong cảnh ở Tộc Tinh Linh quanh năm đều như trong truyện cổ tích.

 

Những tinh linh đang chạy quanh và chơi trên cánh đồng chào đón Do-jun nồng nhiệt khi.

 

Là chủ nhân đó, chủ nhân!

 

Có những đứa trẻ nán lại quanh Do-jun và đôi khi nhảy vào vòng tay của anh ấy.

 

Các tinh linh thích mùi hương từ Do-jun. Mùi hương ấm áp tương tự như của Ragheim, vô cùng ấm cúng.

 

Tách.

 

Ragheim rót trà, và anh ấy vui vẻ nhìn ngắm cảnh tượng này.

 

Do-jun đã bỏ qua từ lâu suy nghĩ về việc các tinh linh, kể cả Tinh Linh Vương, gọi anh ấy là chủ nhân.

 

"Cảm ơn mọi người."

 

Thỉnh thoảng đến thăm các tinh linh như thế này.

 

Có thể hơi phiền phức, nhưng Do-jun không một lần thể hiện ra.

 

Ngoài ra, bất cứ khi nào anh đến, anh luôn mang theo một hộp bánh hoặc snack trên tay để làm quà.

 

"Xin chào, Nữ thần!"

 

Lúc đó, một thanh niên đi từ xa đến hét lên.

 

Chàng trai trẻ đặt chiếc túi trên lưng xuống và cúi đầu trước Ragheim.

 

Ragheim mỉm cười và xoa đầu chàng thanh niên, xem xét những hạt đậu trong bao tải. Đậu toàn màu xanh lá cây.

 

"Ồ, nhiều như vậy à?"

 

"Vâng ạ! Năm nay được mùa."

 

Vút.

 

Chàng trai trẻ, Jack, quay sang Do-jun, người đang ngồi đối diện với Ragheim.

 

Jack đã nhìn thấy Do-jun nhiều lần. Anh ta nhớ người này đã đến thăm ngôi làng một vài lần và Ragheim đã giới thiệu anh ấy.

 

"Xin chào!"

 

Anh ta cúi xuống đến mức suýt chạm đất.

 

Do-jun gãi đầu rồi mỉm cười.

 

"Dạo này thế nào rồi?"

 

"Tốt ạ! A, nhưng mà người khổng lồ dạo này không được khỏe...... Hắn bị cảm nhẹ, có vẻ không khỏe lại sớm được, cho nên, tôi đang đi về cùng mẹ nấu cháo."

 

.

 

.

 

.

 

Thời tiết rõ ràng không có một gợn mây.

 

Không khí trong lành và ánh nắng ấm áp.

 

Han Ji-hye, giáo viên mẫu giáo tại một trung tâm giữ trẻ, đứng trước mặt bọn trẻ với một cuốn truyện cổ tích.

 

Mỗi tuần một lần đều đặn sẽ có chương trình đọc sách thiếu nhi. Những đứa trẻ ăn rất nhiều món thịt lợn cốt lết nhỏ cho bữa trưa đang gật gù, nhưng khi Han Ji-hye bước vào, mắt chúng sáng lên.

 

Han Ji-hye nhìn rất dễ thương, cô ấy mỉm cười và kể chuyện cổ tích cho những đứa trẻ.

 

"Các em thân mến, hôm nay cô sẽ kể cho các em nghe câu chuyện về Jack."

 

"Vâng ạ!"

 

.

 

Là một trong những truyện cổ tích truyền thống.

 

Đó là một câu chuyện rất nổi tiếng.

 

"Ngày xửa ngày xưa, có một cậu bé tên Jack sống ở một ngôi làng trên núi."

 

Câu chuyện về Jack, sống với mẹ của mình, có được một hạt đậu thần, vào ngôi nhà của một người khổng lồ trên mây và trốn thoát sau khi có được nhiều kho báu. Sau đó, mẹ của Jack đã chặt cây đậu, người khổng lồ ngã xuống đất và chết, Jack và mẹ anh sống hạnh phúc mãi về sau.

 

Thịch.

 

Câu chuyện đã kết thúc.

 

Han Ji-hye che cuốn truyện lại, đưa cho bọn trẻ một tờ giấy.

 

"Hôm nay, cô sẽ cho các em một bài tập về nhà."

 

***

 

Trong khi đó, Byul đang ngủ gật chợt mở mắt với một tờ giấy cầm trên tay.

 

Đêm hôm trước, Byul và Yong-yong xem Pororong từ tập đầu tiên nên không thể ngủ ngon được.

 

Kết quả là ngủ gật khi Han Ji-hye  đang đọc truyện cổ tích.

 

"Được rồi. Con phải làm bài tập cô giáo bảo. Con phải làm, phải không?"

 

"Vâng!"

 

Mắt Byul chớp chớp.

 

Sau đó, nhóc hỏi Somi, một người bạn ngồi cạnh.

 

"Su, Su, Suk Jae?"

 

"Đúng, cậu có thể viết một báo cáo về cuốn sách."

 

"Ha……. viết."

 

Byul đã từng nghe báo cáo về cuốn sách từ bố mình.

 

Cần phải nói về những gì cảm thấy sau khi đọc cuốn sách. Trên thực tế, cũng không khó lắm. Bố nhóc nói rằng viết báo cáo sách dễ hơn viết bài nhận xét.

 

Tuy nhiên, Byul có một vấn đề lớn.

 

Đó là, nhóc thậm chí không biết cuốn truyện cổ tích Jack và Cây đậu thần nói về cái gì.

 

"Ồ lại nữa......."

 

.

 

.

 

.

 

Do-jun đang ở tầng một của trung tâm, nhưng trong tay anh ấy đang cầm tạo tác có thể loại bỏ các điều kiện có hại trong cơ thể. Đó là để chữa lành cho cơ thể của người khổng lồ sống trong Tộc Tinh Linh và Làng Cổ Tích. Do-jun nhìn đồng hồ.

 

4 giờ chiều.

 

Bây giờ, đã đến lúc Byul trở về từ trung tâm giữ trẻ.

 

Cạch.

 

Cánh cửa mở ra và Byul bước vào.

 

Cô mặc một chiếc áo màu vàng của trung tâm giữ trẻ, Byul trông giống như một chú gà con.

 

Tuy nhiên, vì lý do nào đó, Byul trông không được ổn lắm, Do-jun bước đến cửa trước và bế nhóc lên và ôm nhóc vào lòng. Sau đó, anh vỗ lưng và hỏi.

 

"Có chuyện gì không vui xảy ra sao?"

 

Byul cúi đầu xuống.

 

"Con không thể làm được."

 

“Đây… Bố phải đọc cái này…….”

 

Tờ giấy nhàu nát trong tay nhóc.

 

Do-jun mở tờ giấy và đọc một cách chậm rãi.

 

[Đọc Jack và Cây đậu thần và viết một bài báo cáo về câu chuyện này!]

 

Do-jun không thể nhịn cười trong giây lát, vì vậy anh ấy vừa cười vừa nấu ăn.

 

"Muốn đi ra ngoài với bố không?"

 

***

 

Khi Byul đến Tộc Tinh Linh, nhóc mỉm cười như thể nhóc đã làm xong.

 

Khi Byul và Do-jun đến với nhau cùng một lúc, các tinh linh đã rất hạnh phúc đến mức họ nhảy lên và bắt đầu ôm nhau. Đặc biệt, sự nổi tiếng của Byul đang tăng nhanh chóng.

 

"Ha ha ha ha! Nào lại đây!"

 

Byul bắt đầu dính lấy với các tinh linh.

 

"Ôi chao. Chủ nhân, ngài lại tới rồi!"

 

Do-jun gật đầu.

 

Và anh ấy từ từ giải thích lý do tại sao anh ấy lại đến thăm.

 

Khi Ragheim nghe xong, cô không nhịn được cười.

 

.

 

.

 

.

 

Jack vui vẻ chào Do-joon.

 

Do-jun là một người rất nổi tiếng không phải chỉ trong Làng Cổ Tích mà trong cả Tộc Tinh Linh.

 

Tuy nhiên, hôm nay anh ta thấy rằng Do-Jun không đến một mình mà là một đứa trẻ mà anh chưa từng thấy trước đây.

 

"Đây là ai?"

 

"Byul."

 

"A ha! Đây là con gái của ngài à."

 

"Anh tên là gì?"

 

"Tôi là Jack."

 

"A! Tên trong truyên cổ tích, cùng tên sao?"

 

Jack cười.

 

Do-jun nói, cho Jack xem nước thánh ban phước lành.

 

Cái này có thể chữa khỏi bệnh cho người khổng lồ, vì vậy họ đến đó.

 

Jack nghe vậy thì giật mình, lập tức trở về nhà và mang theo hạt đậu thần.

 

"Đi ngay."

 

Khi đậu được trồng, một thân cây khổng lồ mọc lên.

 

Byul, vừa theo dõi mọi chuyện, đã rất ngạc nhiên.

 

***

 

Do-jun, Byul và Jack cưỡi cây đậu thần.

 

Sau khi trồng đậu vào đất, cây đậu bắt đầu phát triển.

 

Họ trèo lên cây đậu và trèo cao lên trời và qua những đám mây.

 

Do-jun ôm Byul trong vòng tay, và đặt nhóc  lên mây.

 

"Ồ ồ ồ ồ!"

 

Những đám mây bồng bềnh.

 

Byul bắt đầu đi loanh quanh với nụ cười tươi rói, như thể cảm giác đó thật tuyệt vời. Sau đó, họ tìm thấy một ngôi nhà lớn được dựng cách đó khoảng 50 mét.

 

"Bố! Nhà mở cửa rồi!"

 

Do-jun mỉm cười và đi theo Byul.

 

.

 

.

 

.

 

[Khụ!]

 

Người khổng lồ đang nằm trên giường.

 

Hắn cao khoảng 4 mét. Khoảng một tháng trước, hắn không thể ngừng ho và cảm thấy lạnh khắp người. Sau đó, người khổng lồ phát hiện có người vào nhà mình. Người khổng lồ nâng người lên và cúi đầu nhìn Do-jun.

 

[Xin lỗi xin lỗi. Tôi đang cảm thấy không được khỏe]

 

"Tôi biết."

 

Do-jun đặt nước thánh ban phước vào miệng người khổng lồ.

 

[……!]

 

Hắn cảm thấy tốt hơn.

 

Ngay lập tức.

 

Người khổng lồ đứng dậy khỏi giường và cố gắng di chuyển.

 

Hắn khỏi bệnh nhanh chóng.

 

"Trông anh có vẻ tốt hơn rồi đấy."

 

[Ôi, không thể nào… Đó là...]

 

"Nghe nói là nước thánh ban phước, tôi mừng vì thuốc này có tác dụng."

 

[Cảm ơn rất nhiều. Tôi không biết nên trả ơn thế nào nữa…]

 

***

 

Họ cưỡi cây đậu từ trên mây đi xuống.

 

Mẹ của Jack mang lên món cháo được nấu cẩn thận.

 

Cháo với đậu Hà Lan rất ngon. Byul thực sự không thích đậu, nhưng không hiểu sao món cháo đậu này lại hợp khẩu vị của nhóc.

 

"Em có muốn ăn thêm không?"

 

"Có ạ!"

 

Jack hỏi Byul.

 

Miệng của Byul đầy đậu và cháo, và bát nhóc nhanh chóng trống trơn. Byul gật đầu lia lịa, vì nhóc ăn tốt hơn rất nhiều so với những người bạn cùng tuổi. Phong cảnh của Làng Cổ Tích khi mặt trời lặn và trời tối mang một vẻ khác hẳn.

 

Tadak.

 

Tách.

 

Mọi người ngồi trước đống lửa trại.

 

Bọn họ nói chuyện bên bát cháo nóng hổi.

 

Và Jack, sau khi nghe tình hình của Byul từ Do-jun, hắng giọng.

 

Anh nhìn mẹ và người khổng lồ đang ăn cháo, nói.

 

"Byul định viết những câu chuyện của chúng tôi thành bài tập về nhà ở nhà trẻ à."

 

"Oh, thế sao?"

 

Byeol nghiêng người sau khi ăn xong cháo.

 

"Ồ?"

 

[Huh?]

 

"Jack và cây đậu thần. Nhóc biết cần làm gì sau khi đọc không?"

 

Byul vẫn ngồi im.

 

Nhóc không ngờ rằng Jack trước mặt là nhân vật chính.

 

"......."

 

"......."

 

[.......]

 

Ba nhân vật đó nhìn nhau.

 

Rồi anh ta phá lên cười mà không nói gì.

 

Sau đó, Jack đứng dậy khỏi chỗ ngồi và vươn hai tay ra.

 

"Bây giờ, dành cho vị khách nhí đã đến Làng Cổ Tích của chúng ta. Jack sẽ thành người kể chuyện trong ngày hôm nay."

 

Byul chớp mắt như thể nhóc không hiểu tiếng Anh.

 

Do-jun đặt Byul lên đùi mình, và nói.

 

“Họ là nhân vật chính của 'Jack và Cây đậu thần'.”

 

"Em đã sẵn sàng để nghe câu chuyện chưa?"

 

Tách.

 

Than hồng trong đống lửa nhẹ thắp sáng xung quanh.

 

Byul mỉm cười và gật đầu mạnh.

 

Jack mỉm cười và bắt đầu kể.

 

"Ngày xưa có một cậu bé tên là Jack sống ở một ngôi làng."

 

.

 

.

 

.

 

.

 

.

 

.

 

Han Ji-hye đọc báo cáo về cuốn truyện Jack và cây đậu thần mà bọn trẻ nộp.

 

Vẫn còn nhiều đứa trẻ không biết rõ tiếng Hàn, vì vậy chúng viết chỉ một dòng, 'Rất là vui.', có em chỉ tóm tắt cốt truyện.

 

"Đây là của Byul."

 

Nó dài hơn, khoảng 8 dòng.

 

Viết thư có vẻ quen thuộc hơn đối với những đứa trẻ.

 

Han Ji-hye đã luyện viết ở nhà, nhưng cô vẫn thật sự ấn tượng.

 

"......Huh?"

 

Han Ji-hye, đọc báo cáo của Byul, không khỏi thấy bối rối.

 

"Sau đó… chúng tôi cưỡi cây đậu và bay lên mây……. Món cháo đậu mà mẹ của Jack nấu rất ngon……. Jack đã kể cho tôi nghe về câu chuyện ngày xưa và câu chuyện đó thật thú vị……."

 

Cô nghĩ trí tưởng tượng của cô bé thật là phong phú.

 

Han Ji-hye phá lên cười.

 

***

Đọc webtoon tại: Bố Tôi Quá Mạnh | Vlogtruyen.net

 

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương

Danh sách phát
Chưa có chương nào
00:00
00:00
0 chương
Đang tải danh sách chương...