Giáo Hóa Ác Nhân
-
Chapter 7: Hiểu Lầm (2)
Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:
Chương 7: Hiểu Lầm (2)
[Dịch giả: young and rich~]
[Hiệu đính: Ngọc Anh]
Alon đã phần nào dự liệu trước rằng những rắc rối như thế này sẽ nảy sinh.
Trong game, gia tộc Palatio chỉ xuất hiện như một bệ phóng cho sự trưởng thành của nhân vật chính, nhưng ở Vương quốc Asteria, trọng lượng của cái tên này lại không hề nhỏ.
Dĩ nhiên, địa vị cao như thế không có nghĩa là họ được trọng vọng. Ngay cả khi từng được xem là một gia tộc danh giá bậc nhất trong vương quốc suốt khoảng ba thế hệ, nhưng gia tộc Bá Tước Palatio hiện tại lại là kẻ gây rối khét tiếng nhất trong giới quý tộc ở vùng phía Đông.
Nói rõ hơn, nếu chọc giận họ thì sẽ cực kỳ rắc rối.
Thế nhưng, có một điều mà Alon đã bỏ sót, dù anh vẫn ý thức được vấn đề này…
“Loại rượu này có hương vị khá lạ đấy.”
“Hả? Ồ… ừm, cái… cái gì cơ ạ?”
“Ta khá thích rượu vang, mà loại này lại có một mùi hương rất riêng biệt. Ta muốn mang vài chai về nhà rồi đấy.”
“Tôi sẽ thưa chuyện với cha và cho người mang đến cho ngài ạ…!”
“Cô nói gì cơ…?”
…Đó chính là mức độ gây rối của gia tộc Palatio đã vượt xa mọi dự đoán của anh.
Alon nhìn cô gái trẻ, người đang co rúm lại như một con chuột nhắt sợ hãi và vội vã cúi đầu, rồi chuồn đi thật nhanh. Anh mang một vẻ mặt thẫn thờ vô hồn.
“Nhìn kìa! Hắn đang đe dọa Tiểu thư Malantino đòi lấy loại rượu đặc sản của nhà họ đấy-”
“Thật… thật á?”
“Cứ nghe hắn nói đi là biết! Y hệt như cái lần con trai cả nhà Palatio đến đe dọa lần trước luôn…! Mà loại rượu đó là đặc sản phiên bản giới hạn nữa cơ!”
Khi Alon đang suy ngẫm xem rốt cuộc vấn đề nằm ở đâu thì anh nghe thấy một tiếng thì thầm nho nhỏ và tự nhủ với vẻ mặt cay đắng:
‘Cái tên Leo gây rối phiền phức này…’
Alon chán nản liếc về phía những cô gái trẻ vừa tụ tập buôn chuyện cách đó ít phút. Nhận thấy ánh mắt của anh, họ nhanh chóng cúi đầu và biến mất vào một góc nào đó.
Alon hoàn toàn không tài nào hiểu nổi tình hình hiện tại.
‘Không phải chỉ là một trong những gia tộc tai tiếng ở phía Đông thôi sao…?’
Đương nhiên là anh đã đoán được rằng gia tộc này có vô số tin đồn tiêu cực, và anh cũng hiểu tại sao một số quý tộc lại tránh xa họ. Nhưng anh không ngờ sự việc lại cực đoan đến mức này.
Nói đúng hơn, anh đã không biết rằng trong giới quý tộc, gia tộc Palatio lại có tiếng xấu đến thế.
…Anh không lường trước được mình sẽ bị đối xử như thế này chỉ vì người ta hiểu sai rằng anh chính là người đã trừ khử mấy thành phần gây họa của gia tộc.
‘Thế nghĩa là không xã giao được sao?’
Đúng lúc Alon khẽ thở dài…
“Xin chào.”
Anh quay người theo tiếng gọi và thấy một cô gái trong bộ đầm đen quyến rũ mỉm cười với anh.
Giữa những tiểu thư có mặt tại buổi dạ tiệc này, cô vẫn rất nổi bật nhờ vẻ đẹp tuyệt trần của mình.
Alon mỉm cười đáp lễ.
“Xin chào, Tiểu thư Zenonia.”
“Ôi chao, anh biết tôi sao?”
“Dĩ nhiên rồi.”
Từ góc nhìn của Alon, không thể nào anh không biết cô.
Đó là lẽ hiển nhiên bởi cô gái đang đứng trước mặt anh là con gái lớn của gia tộc Zenonia, một gia tộc cũng vô cùng khét tiếng ở vùng phía Tây, tương tự như gia tộc Palatio vậy.
Trong vòng sáu năm tới, cô không đơn giản chỉ là con gái lớn của gia tộc Zenonia nữa mà sẽ tự mình trở thành Bá Tước phu nhân Zenonia. Hơn thế nữa, cô còn là một trong ba nhân vật phản diện chính mà nhân vật chính sẽ phải đối đầu trong tương lai tại Vương quốc Asteria này.
“Dù sao thì cô cũng khá nổi tiếng mà.”
“Anh nói tôi nổi tiếng sao?”
“Đúng thế.”
Tóm lại, cô là người mà anh thà không dây vào thì hơn. Thấy được cảm xúc chợt lóe lên lướt qua đôi mắt của Tiểu thư Zenonia, Alon tiếp tục:
“Bởi vì cô quá đỗi xinh đẹp.”
Xã hội quý tộc vốn dĩ rất phức tạp.
Ngay cả trong nội bộ Asteria cũng đã có không ít các phe phái. Những phe này chia thành Hoàng gia và Quý tộc, cả hai đều đang tham gia vào các cuộc đấu tranh chính trị vô cùng căng thẳng.
Và đây không chỉ là những lời lẽ chính trị sáo rỗng. Vì lợi ích thực tế đang bị đe dọa, nên chính trị là yếu tố then chốt đối với giới quý tộc.
Tất nhiên, Alon không đến buổi dạ tiệc để giao thiệp vì mục đích chính trị.
Dù mục tiêu vẫn còn mơ hồ, nhưng Alon vẫn muốn sống một cuộc sống bình yên, và anh hiểu rất rõ rằng hai từ “bình yên” và “chính trị” không bao giờ có thể song hành.
Tuy nhiên, lý do anh có ý định xã giao ở một mức độ nào đó là vì ngay cả những mối quan hệ tối thiểu cũng có thể giúp ích trong đời sống quý tộc.
‘Trừ người này ra.’
Alon nhìn Tiểu thư Zenonia.
Giống như gia tộc Palatio, gia tộc Zenonia cũng được xem là kẻ gây rối đầy tai tiếng ở vùng phía Tây. Nhưng không chỉ đứng ngoài lề chính trị để hành động mà không phải gánh chịu hậu quả như Palatio, gia tộc Zenonia luôn tận dụng các tình thế chính trị để trục lợi cho mình.
Nói cách khác, họ mưu mô hơn Palatio một chút…
Có lẽ, họ giống một tổ chức tội phạm thì đúng hơn.
“Cảm ơn lời khen của ngài.”
“Đó là sự thật mà.”
Chính vì vậy, người ta có thể nghĩ nếu Alon không có ý định tham gia vào chính trị thì giao thiệp với Tiểu thư Zenonia sẽ không phải là một ý tồi.
Tuy nhiên, đó sẽ là một sai lầm nghiêm trọng.
Con người có xu hướng tụ tập với những người có cùng tần số.
Các chính trị gia thu hút những chính trị gia khác, và những kẻ côn đồ tụ tập quanh những kẻ côn đồ khác.
Vậy nếu Alon thiết lập một mối quan hệ nào đó với Tiểu thư Zenonia trong tình huống này thì sao?
Nếu anh sẵn sàng dấn thân vào các hoạt động bất hợp pháp giống như những kẻ gây rối nhà Palatio đã chết, thì đó có thể là một mối quan hệ có giá trị. Nhưng nếu không, đó sẽ là một sai lầm không thể cứu vãn.
Trong trường hợp xấu nhất, anh thậm chí còn có thể trở thành một trong những quân cờ của Tiểu thư Zenonia.
Trái ngược với lời đồn đại bên ngoài rằng anh là thành viên của một nhóm có kiếm sĩ, thì trên thực tế, Alon chỉ là một quý tộc bình thường, chẳng có gì đáng nhắc tới.
“Tôi muốn nói chuyện thêm với anh. Anh thấy sao?”
“Tôi cũng rất muốn, nhưng không may là tôi nghĩ giờ tôi phải rời đi rồi.”
“Thật vậy sao?”
Đôi mắt của Tiểu thư Zenonia khẽ nheo lại, toát lên vẻ săn mồi.
Một ánh nhìn khó đoán.
Tuy nhiên, chỉ trong thoáng chốc-
“…!”
Đôi mắt của cô gái trẻ khẽ mở to như thể cô bất ngờ vì điều gì đó, rồi cô gật đầu như thể đã hiểu ra, và một nụ cười xuất hiện trên khuôn mặt.
“Quả đúng như lời đồn.”
“Ý cô là sao?”
“Không có gì. Mong sẽ được gặp lại anh.”
Nói rồi, cô lướt qua anh.
“…?”
“…?”
Alon quay người lại và nhìn Tiểu thư Zenonia với vẻ mặt hoang mang.
***
Đặc sản rượu vang của Malantino.
Trà quýt của Penia.
Đồ kim loại thủ công của Vilanda.
Ngựa cao cấp của Paldeon.
Thay vì kết bạn, anh quyết định làm quen với một vài người đó, vì đằng nào thì anh cũng đã đến rồi. Và những thứ kể trên là tất cả chiến lợi phẩm mà Alon thu được.
‘Xã giao coi như công cốc.’
Nhìn vào danh sách những chiến lợi phẩm thu được thay vì những người mới quen, Alon cười bất lực.
‘Mình biết ngay mà, đáng lẽ mình không nên nghiên cứu mấy thứ như sở thích quý tộc.’
Nhớ lại những nghiên cứu về rượu vang mà anh đã làm với hy vọng là nó có thể giúp anh giao lưu với mọi người, Alon tặc lưỡi. Rồi anh quay người lại để thực hiện điều anh dự định ban đầu.
“Khoan đã.”
“Hửm?”
Một giọng nói khác gọi Alon.
“Xin chào.”
Quay đầu lại, Alon thấy một người phụ nữ trong bộ đầm đỏ lộng lẫy và được tô điểm với nhiều phụ kiện khác nhau.
Có vẻ như cô đã chăm chút rất nhiều cho vẻ ngoài của mình dù là những chi tiết nhỏ nhất. Nhưng bất chấp vẻ ngoài cầu kỳ đó, khuôn mặt cô lại không có biểu cảm gì đặc biệt.
“Vâng, xin chào.”
Đối diện với cô, Alon đáp lại và nhận thấy cô có vẻ lạc lõng trong bộ trang phục của mình. Cô lập tức đặt câu hỏi cho anh:
“Nếu ngài có thời gian rảnh, chúng ta có thể nói chuyện không?”
Alon nhìn cô với vẻ mặt hơi ngạc nhiên.
Chỉ có một người đã chủ động bắt chuyện với anh tại buổi dạ tiệc này.
‘Người này có cùng phe với Zenonia không thế?’
Trong giây lát, anh nhớ lại danh sách những nhân vật phản diện của Vương quốc Asteria rồi gật đầu.
“Chắc chắn rồi.”
Dù ý định của cô là gì đi nữa, cô không nằm trong danh sách phản diện trong trí nhớ của Alon, và quan trọng hơn là cô đã chủ động đến gần để trò chuyện cùng anh.
Cả hai cùng bước ra sân thượng để có một cuộc trò chuyện nhẹ nhàng.
Chẳng bao lâu sau-
“Tôi có thể biết tên tiểu thư không?”
“Xin thứ lỗi vì đã giới thiệu hơi trễ. Tôi là Roria, con gái thứ ba của Công tước Altia.”
“À… Gia tộc Altia.”
“Vâng.”
Alon vô thức khẽ thở dài.
Gia tộc Altia lại là một gia tộc khét tiếng khác từ phía Bắc Asteria.
Và cũng giống như Tiểu thư Zenonia, đây là một gia tộc có liên hệ với một trong ba nhân vật phản diện chính - Công Tước Altia.
‘Mà thôi, mấy người chủ động tiếp cận mình khó có khả năng là người bình thường lắm. Lẽ ra mình nên hỏi danh tính cô ấy trước.’
Alon nghĩ thầm, rồi nhận ra mình đã nhanh chóng nắm bắt được tình hình chỉ sau khi tham dự một buổi dạ tiệc.
‘Nhưng tại sao mình lại không nhớ cô ấy nhỉ?’
Alon nhìn vào gương mặt Roria.
Lớp trang điểm cầu kỳ chỉ càng làm tôn thêm vẻ đẹp đã nổi bật sẵn có của cô.
‘Với gương mặt thế này, không đời nào mình lại không biết cô ấy.’
Trong Psychedelia, mọi thành viên của gia tộc Altia đều là kẻ phản diện.
Nói cách khác, nếu cô là thành viên của gia tộc Altia, thì Alon - người đã chơi game này nhiều lần, ít nhất phải nhớ tên cô, dù không nhớ gương mặt.
Chính vì thế, sau khi suy ngẫm, Alon định trực tiếp hỏi.
“…Tôi nói thẳng nhé?”
“Chuyện gì vậy?”
“Xin hãy giúp đỡ tôi.”
“…Giúp đỡ?”
“Tôi sắp bị ám sát.”
Nghe những lời đó, Alon nhận ra một sự thật.
…Trong game, tổng số thành viên gia tộc Altia mà anh từng thấy là bốn: Công tước Altia, hai người chị gái và một em trai. Vậy nên, việc Roria là con gái thứ ba…
Nói cách khác, điều đó có nghĩa là sáu năm sau, Roria đã chết rồi.
“Các chị tôi… Không, bọn họ… Bọn họ sắp tìm cách giết tôi.”
Ngay sau khi anh nhận thức được sự việc, câu chuyện của Roria được tóm tắt như sau:
Cô là con gái của người vợ lẽ duy nhất mà Công Tước yêu thương hơn cả người vợ hợp pháp. Cô đã sống sót cho đến bây giờ nhờ sự ưu ái của ông. Tuy nhiên, Công Tước Altia hiện đang lâm bệnh nặng và có thể qua đời bất cứ lúc nào.
Nói cách khác, ngay giây phút Công Tước chết, Roria cũng sẽ không còn nữa.
“Sao cô lại cầu xin tôi giúp đỡ?”
“Với sức mạnh của ngài, điều đó chắc chắn là khả thi.”
Lần đầu tiên, gương mặt cô lộ rõ vẻ lo lắng.
“Tôi từ chối.”
Nhưng ngay cả khi thấy biểu cảm đó, Alon không còn lựa chọn nào khác ngoài từ chối lời thỉnh cầu của cô.
“Đương nhiên là tôi không mong ngài giúp đỡ miễn phí. Nếu ngài giúp tôi, tôi sẽ cho ngài một nửa tài sản của gia tộc Altia-”
“Tôi e là tôi phải từ chối rồi.”
Vẻ mặt Roria đầy vẻ khẩn thiết.
Tuy nhiên, phản ứng của Alon vẫn không thay đổi.
Không phải anh không cảm thấy đồng cảm với Roria.
Nếu anh có đủ sức mạnh, yêu cầu của cô rất đáng để cân nhắc, ngay cả khi anh không thể đồng ý ngay lập tức.
Nhưng không may là Alon không có loại sức mạnh đó.
Hầu hết các tin đồn xoay quanh Alon đều sai sự thật.
Anh không có sát thủ nào giết Leo nhà Palatio cả, và cũng không có sức mạnh của người kiếm sĩ đã hạ gục Avalon.
Do đó-
“Tôi xin phép đi trước.”
Khi Alon quay người, anh thoáng thấy sự tuyệt vọng lóe lên trong đôi mắt không lời của Roria.
Nhưng thấy vậy cũng chẳng thể khiến Alon có thêm chút động lực nào.
Anh đang quá bận rộn với việc cố gắng để tự lo cho bản thân.
Thế nên, khi chuẩn bị bước về phía phòng khiêu vũ, anh tặc lưỡi và ngoái lại nhìn Roria.
“Những điều tốt đẹp rồi sẽ đến thôi.”
Một lời chúc phúc để xoa dịu tâm trạng u ám của chính mình.
Roria không đáp lại.
Khi quay lại, Alon cũng không mong đợi gì.
“Hy vọng là chúng ta có thể gặp lại nhau.”
Đó chỉ là dư âm mơ hồ từ nhận thức hiện đại khiến tim anh hơi nhói đau, vì vậy, anh lẩm bẩm trong khi vu vơ nhìn chiếc đèn chùm hình trăng lưỡi liềm, như để an ủi cho cô ấy.
Và rồi-
“Tốt nhất nên báo cáo phần này cho Xích Nguyệt.”
Trên mái nhà của phòng khiêu vũ, nơi chiếc đèn chùm treo lơ lửng, một người quan sát được bố trí để theo dõi Alon và cắt đứt mọi thông tin về vụ Avalon nếu cần, quay sang bên cạnh và nói:
“Không cần thiết. Cô ta không phải là một trong những mục tiêu. Chúng ta không làm gì thì Hidan cũng sẽ xử lý thôi.”
“Ra vậy. Thế cô ta là người duy nhất trong số mấy người con của Altia không phải là ‘mục tiêu’ của Hidan.”
“Đúng vậy. Dù sao đi nữa, chúng ta nên tập trung vào những chuyện khác thì hơn.”
Khi người quan sát với ánh mắt màu xanh lục chuyển ánh nhìn sang một vị trí khác, Deus cũng hướng mắt theo.
Ở đó, cậu ta thấy một bóng người mặc đồ đen đang lặng lẽ theo dõi Alon.
“…Là một cái đuôi à?”
Deus âm thầm bắt đầu vận ma lực để đối phó với bóng người đó, nhưng cậu ta bỗng chần chừ.
Cậu nhớ lại lệnh của Yutia là không được hành động hấp tấp nếu không có sự cho phép.
Do đó-
“Cứ quan sát đã.”
Deus và Rine quyết định lặng lẽ theo dõi bóng người mặc đồ đen đang bám theo Alon.
***
(Bản dịch được thực hiện bởi INOVEL, đăng tải độc quyền tại INOVEL19.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại INOVEL19.COM.)
***
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook