Kiếm Thần Đến Từ Thế Giới Diệt Vong
-
Chapter 41
Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:
Chương 41:
[Dịch giả: young and rich~]
[Hiệu đính: durii.an]
Những tin đồn về cuộc đụng độ giữa một Người Hùng Hàn Quốc và một Người Hùng Nhật Bản đã lan truyền với tốc độ chóng mặt dù Hiệp Hội Người Hùng Brazil đã cố gắng dập tắt tất cả. Bởi lẽ các thành viên của Hội Anh Túc Nhung đã tận mắt chứng kiến vụ việc.
“Này, giữ kín chuyện này đấy nhé? Lần trước ấy mà…”
“À, Youngjin à? Ừ, anh vẫn khỏe. Thời tiết ở Brazil đẹp hơn anh nghĩ, đồ ăn cũng hợp khẩu vị nữa. Nhưng nghe này, chuyện này là tuyệt mật đấy. Đúng vậy, tuyệt mật! Nên đừng nói với ai đấy nhé! Chuyện là… bọn anh vừa chạm trán mấy tên Người Hùng Nhật Bản…”
“Gì cơ? Lũ khỉ cánh hữu khốn kiếp Nhật Bản lại nói linh tinh nữa à? Mấy thằng khốn đó-! Ugh! Lẽ ra lần trước tao phải đập nát chúng nó rồi! Hả? À không, không có gì lớn đâu. Chỉ là vài ngày trước, chúng tao vừa có một cuộc đối đầu với Hội Teikoku ở Brazil. À! Nhưng cậu đừng có mà tung tin này ra ngoài nhé…”
“Cậu biết Người Hùng Seo Dojun không? Ừ, Người Hùng cấp S thứ tám ấy! Cậu ta đỉnh thật sự luôn! Đỉnh chỗ nào á hả? Thì… tôi đã tận mắt thấy…”
Chỉ chúng ta biết thôi nhé, đây là bí mật, đừng nói với ai khác, vân vân và mây mây.
Các thành viên Hội Anh Túc Nhung đã kể lại chuyện này cho cả gia đình và những người quen của họ.
Và tất nhiên, những ‘bí mật’ như vậy không bao giờ được giữ kín.
Chẳng mấy chốc, tin đồn đã lan ra khắp cả Hàn Quốc và nhanh chóng đến tai các phóng viên.
Đối với những nhà báo luôn săn lùng các câu chuyện giật gân, câu chuyện bí ẩn về Seo Dojun thật sự là không thể cưỡng lại được vì đây một tin sốt dẻo khiến họ thèm rỏ dãi.
Họ tung ra hàng loạt bài báo với tốc độ ánh sáng.
Lúc đầu chỉ là những tin đồn chưa được kiểm chứng, nhưng khi việc xác minh thông tin diễn ra, cả đất nước đã ngập tràn trong những tin tức về Seo Dojun.
“Tình hình dư luận thế nào rồi?”
Đáp lại câu hỏi của Chủ tịch Na Taehwang, Phó giám đốc Min Honggi trả lời ngay lập tức:
“Sự quan tâm của công chúng đối với Người Hùng Seo Dojun bùng nổ hơn bao giờ hết. Cậu ta đứng đầu các từ khóa tìm kiếm hàng đầu trên mạng ba ngày liên tiếp rồi ạ.”
“Chà, cũng phải thôi. Mạng xã hội đang xôn xao tin đồn cậu ta một mình hạ gục tên Takashi - một trong những người khá có tiếng tăm.”
Một nụ cười nhạt hiện lên trên khuôn mặt Na Taehwang khi ông nói như vậy.
Takashi là nhân vật chủ chốt của phe cực hữu Nhật Bản, khét tiếng với những lời lẽ chống Hàn Quốc không chút do dự.
Na Taehwang đã từng phải siết chặt nắm đấm vì những lời khiêu khích của Takashi bao nhiêu lần rồi cơ chứ?
Và giờ đây, chính Takashi đó đã bị Seo Dojun nghiền nát hoàn toàn. Nếu không phải vì chức vụ của mình, Na Taehwang có lẽ đã nhảy cẫng lên vì sung sướng rồi.
Ngoại trừ phe thân Nhật, bất kỳ công dân Hàn Quốc có não nào có chung cảm xúc đó thôi, nên sự quan tâm bùng nổ của công chúng đối với Seo Dojun là điều hoàn toàn dễ hiểu.
“Nhưng có thật là Hiệp Hội Người Hùng Nhật Bản đã từ bỏ điều tra vụ việc này không ạ?”
Phó giám đốc Min Honggi lộ vẻ mặt hoài nghi.
Takashi không phải là một Người Hùng bình thường, hắn là bộ mặt của chính nước Nhật.
Người Hùng tầm cỡ như hắn mà phải chịu một thất bại ê chề dưới tay một Người Hùng Hàn Quốc là điều không thể tưởng tượng được. Đáng lẽ Hiệp Hội Người Hùng Nhật Bản phải đang ầm ĩ lên như cách họ vẫn luôn làm.
Họ là kiểu người sẽ ám ảnh đào bới những sai lầm của đối thủ để che đậy sự xấu hổ và thất bại của chính mình, rồi tập hợp dư luận để giữ thể diện.
Vì vậy, thay vì cảm thấy đắc thắng trước tin tức từ Brazil, Min Honggi lại lo lắng hơn về việc liệu Seo Dojun, Hyun Juyeon và những người khác có gặp rắc rối hay không.
“Chính người trong cuộc đã yêu cầu không điều tra, nên Hiệp Hội Người Hùng Nhật Bản không còn cách nào khác nữa đâu.”
“Tôi cũng nghe vậy, nhưng… Takashi thật sự đã nói thế sao?”
“Hơi khó tin, nhưng đúng là họ nói vậy đấy.”
Trước tiếng cười khô khốc của Chủ tịch Na Taehwang, Min Honggi cau mày.
“Tôi lo là họ đang âm mưu điều gì đó sau lưng.”
“Kể cả là vậy, hiện tại chúng ta cũng chẳng thể làm gì được. Dù sao thì chúng ta đang ở vị thế của bố mẹ đứa trẻ ra tay đánh người, còn Nhật Bản lại là bố mẹ của đứa trẻ bị đánh. Trừ khi Nhật Bản ra tay trước, nếu không chúng ta không thể can thiệp.”
Điều đó không sai.
Kể cả trong một cuộc ẩu đả của mấy đứa trẻ con, đứa bị đánh mới là người nên lên tiếng trước. Đứa đã ra tay mà lại chủ động giải thích thì chỉ cho thấy sự bất lực mà thôi.
“Hy vọng sẽ không có chuyện gì xảy ra, nhưng nếu Nhật Bản thực sự định giở trò, chúng ta không thể ngồi yên chịu trận được. Đó là lý do tôi bảo anh tổng hợp tất cả những việc làm của Takashi và Hội Teikoku đấy. Nếu bị tấn công, chúng ta cần phải đáp trả một cách thích đáng.”
“Rõ.”
Min Honggi toát ra vẻ tự tin, chắc cú rằng việc phơi bày những thói xấu của Takashi và Hội Teikoku sẽ không có gì khó khăn.
“Nhưng chúng ta có thể tin vào chuyện này không?”
“Về Seo Dojun sao?”
“Vâng. Chỉ là… theo lẽ thường thì chuyện này quá khó tin.”
Lời khẳng định rằng Takashi đã bị đánh như một con chó trong một cuộc tấn công một chiều không chỉ khó chấp nhận đối với Min Honggi, mà các cuộc tranh luận trực tuyến về tính xác thực của nó cũng diễn ra rất gay gắt.
“Nhắc mới nhớ, gần đây có nhiều chuyện khó tin lắm đấy..”
Chủ tịch Na Taehwang cười nhạt.
Chỉ cần xác nhận rằng trực giác của ông không sai đã là một thành công lớn đối với ông trong vụ việc này.
Và lạ thay, ông còn có linh cảm rằng trật tự Người Hùng toàn cầu có thể sắp sửa đảo lộn.
***
“Má nó!”
Nằm trên ghế hạng nhất của máy bay, Kang Youngpyo giật phăng chiếc mặt nạ ngủ như thể anh ta không tài nào chợp mắt nổi.
“Chuyện quái gì đang xảy ra vậy?!”
Takashi là con át chủ bài mạnh nhất của Kang Youngpyo.
Cái giá phải trả để sử dụng con át chủ bài đó thật đắt đỏ, không chỉ tiền, mà còn là một vài doanh nghiệp trong nước béo bở mà anh ta đã nhượng lại.
Tất nhiên, vì Takashi đã thất bại nên những thỏa thuận đó giờ đây đã vô hiệu.
Nhưng đó không phải là vấn đề.
“Tao chưa bao giờ nghĩ Takashi sẽ thất bại.”
Sự thật rằng Takashi đã thất bại còn tàn khốc hơn nhiều so với việc Kang Youngpyo mất tiền hay doanh nghiệp.
“Một trận đánh một chiều…”
Đối với Kang Youngpyo, đó là một lời khẳng định không thể tin được.
Không, là không thể chấp nhận được.
Anh ta hiểu rõ năng lực của Takashi hơn bất kỳ ai khác.
“Chắc chắn là có chuyện gì đó rồi.”
Nếu không thì Takashi đã chẳng thất bại.
Và hắn ta chắc chắn sẽ không nhận toàn bộ trách nhiệm tìm cách lẩn tránh một cuộc điều tra.
“Nếu có chuyện gì đó mà ngay cả Takashi cũng phải tránh…”
Điều đầu tiên anh ta nghĩ đến là Hiệp Hội Người Hùng, nhưng không ai hiểu rõ tính cách của Chủ tịch Na Taehwang hơn Kang Youngpyo.
Na Taehwang không phải là kiểu người sẽ nhắm mắt làm ngơ trước sự bất công hoặc hành động sai trái, ngay cả khi đó là một đồng bào Hàn Quốc.
Nói cách khác, nếu tin đồn Seo Dojun đã hoàn toàn áp đảo Takashi là sự thật, thì Na Taehwang sẽ không bao che cho cậu ấy đâu.
Điều này chứng tỏ Chủ tịch không hề đứng sau chuyện này.
“Khỉ thật! Thật sự không thể hiểu nổi chuyện này, tôi phát điên lên được!”
Nhưng có một điều chắc chắn:
Anh ta phải tự tay lấy mạng Seo Dojun.
Và vì Takashi đã thất bại, nên Kang Youngpyo càng phải tỉ mỉ và cẩn trọng hơn nữa.
“Mọi chuyện đã trở nên phức tạp hơn rồi… nhưng bầu trời Brazil vẫn sẽ là bầu trời cuối cùng mà Seo Dojun được nhìn thấy.”
Kang Youngpyo đầy tự tin.
Anh ta có phương pháp chắc ăn nhất để có thể giết bất cứ ai, chứ không chỉ riêng mình Seo Dojun.
***
D-1.
Chỉ còn một ngày nữa là đến Chiến Dịch Phong Tỏa Khu Vực Rạn Nứt ở Brazil.
Hai ngày trước đó, các Người Hùng từ khắp nơi trên thế giới đã tập trung tại Sao Paulo để thực hiện nhiệm vụ.
Bầu không khí khá hỗn loạn.
Dù Hiệp Hội Người Hùng Brazil có chuẩn bị kỹ lưỡng đến đâu đi chăng nữa, việc kiểm soát một đám Người Hùng với những tính cách khác nhau là điều bất khả thi.
Cuộc đụng độ giữa các Người Hùng Hàn Quốc và Nhật Bản chỉ khiến mọi thứ tồi tệ hơn mà thôi.
Chiến dịch ở Khu Vực Rạn Nứt vốn đã đòi hỏi sự tập trung cao độ, nay lại thêm mối căng thẳng giữa Hàn Quốc và Nhật Bản, khiến sự đoàn kết của cả nhóm càng bị sứt mẻ.
Hàn Quốc và Nhật Bản vốn dĩ đã không hòa thuận, và giờ đây, với sự việc đáng xấu hổ này, những cuộc gặp mặt nhỏ của các Người Hùng từ hai phía cũng giống như những quả bom hẹn giờ vậy.
Bất chấp tình hình hiện tại, Hiệp Hội Người Hùng Brazil vẫn bình tĩnh tiến hành theo lịch trình đã định:
Buổi họp báo toàn bộ chiến dịch, các buổi họp báo riêng lẻ, một bữa tiệc khích lệ tinh thần, và đó là tất cả mọi thứ họ có thể chuẩn bị.
Nhưng các Người Hùng toàn cầu lại chẳng hề màng tới.
Sự chú ý của họ chỉ tập trung vào Người Hùng Hàn Quốc đã đánh đập dã man Takashi - một cường giả nổi tiếng khắp thế giới.
Các Người Hùng cũng không khác gì người bình thường.
Nói đúng ra, chính vì cùng sống trong một thế giới nên sự tò mò của họ càng mãnh liệt hơn.
“Đi đến đâu cũng là tâm điểm.”
Jung Inju lắc đầu nguầy nguậy trước ánh nhìn của các Người Hùng.
Ngay cả trong bữa tiệc buffet của khách sạn, dù đang ăn, họ vẫn không ngừng nhìn chằm chằm vào Seo Dojun.
Khó chịu thật.
Tình trạng này đã diễn ra suốt ba ngày liền.
Bất kể đi đâu, những ánh mắt nóng rực đó khiến ngay cả mặt Jung Inju cũng đỏ bừng, dù cô không phải là người trong cuộc.
Tuy nhiên, Seo Do-jun vẫn bình thản.
Bất chấp những ánh nhìn, cậu vẫn cứ ung dung lấy đầy đĩa những món mình muốn ăn.
“Cậu ta cũng không bình thường chút nào nhỉ?”
Jung Inju huých Hyun Juyeon, người đang đứng cạnh cô.
“Cậu ta quả thật khác biệt so với những người bình thường như chúng ta.”
“Bình thường? Xì! Ừm, so với cậu ta, chúng ta đúng là khá bình thường.”
Jung Inju bật cười khúc khích chẳng rõ lý do.
Nhưng tiếng cười của cô đột ngột tắt lịm khi cô cau mày trước một điều gì đó.
“Hyun Juyeon, con mụ tóc vàng đó quay lại rồi! Mau đi ngăn cô ta lại đi!”
“…Ngăn cái gì cơ?”
“Nhìn kìa! Cô ta đang liếc mắt đưa tình và vẫy đuôi với Seo Dojun kìa! Và cái bộ đồ của cô ta nữa - hở nửa ngực đấy! Cô ta ăn gì mà ngực to thế nhỉ? Cúp D à? Không, có lẽ là E? Hay… thậm chí còn to hơn tớ nghĩ?”
Jung Inju vô thức so sánh vòng một của mình và nhăn mặt.
Một cô gái tóc vàng cao ráo, đầy đặn - Gloria Tyler đang ngồi đối diện với Seo Dojun khi cậu vừa ổn định chỗ ngồi với chiếc đĩa thức ăn của mình.
Là một Người Hùng cấp S người Mỹ, Gloria chưa bao giờ vắng mặt trong danh sách Top 10 Người Hùng đẹp nhất thế giới hàng năm.
Và Gloria Tyler…
“Trẻ hơn mình cả một năm…”
Hyun Juyeon cảm thấy khó chịu một cách khó hiểu với vòng một của Gloria, trông như sắp bung ra khỏi chiếc áo luôn vậy.
“Ồ? Chà… Vậy ra cậu ta cũng chỉ là một người đàn ông thôi. Không thể rời mắt khỏi cô ta luôn kìa.”
Jung Inju bĩu môi thất vọng sau khi nhận thấy ánh mắt Seo Dojun đang lướt xuống thay vì nhìn vào mặt Gloria.
“Cậu làm gì thế? Đi bảo vệ cậu ta ngay đi còn gì nữa!”
Vì không thể chịu đựng được cảnh Seo Dojun và Gloria trò chuyện, Jung Inju đã đẩy Hyun Juyeon lên trước.
Nửa miễn cưỡng, nửa tự nguyện, Hyun Juyeon tiến đến bàn của họ.
Khi cô ấy lúng túng ngập ngừng, Seo Dojun nói trước:
“Cô đến để nhận order hay gì à?”
Mặt cô đỏ bừng.
“C-cậu nói gì vậy?”
“Vậy sao cô cứ đứng đấy thế?”
Nhận ra mình trông thật kỳ quặc khi đứng cạnh bàn của họ mà không có đĩa thức ăn, Hyun Juyeon nhanh chóng quay đi.
“Tôi chưa động vào cái này, nên nếu cô muốn ăn thì cứ ăn trước đi.”
Seo Dojun đứng lên và bắt đầu lấy một đĩa mới.
“Ngồi xuống đi.”
Gloria mỉm cười với Hyun Juyeon đang lúng túng.
Không còn lựa chọn nào khác nên Hyun Juyeon đành ngồi xuống cạnh Seo Dojun.
Đĩa thức ăn vẫn còn nguyên, được sắp xếp gọn gàng theo màu sắc và gia vị, cứ như được chuẩn bị bởi một người chỉ sống bằng đồ ăn buffet vậy.
“Càng nhìn, tôi càng thấy thích anh ấy.”
Gloria nhìn Seo Dojun khi cậu lấy thức ăn.
“Cô chỉ vừa mới gặp cậu ấy thôi mà.”
Lời đáp trả của Hyun Juyeon có hơi đanh đá, nhưng Gloria chỉ mỉm cười nhẹ nhàng.
Kể cả phụ nữ nhìn vào cũng phải trầm trồ vì nụ cười cuốn hút đến nao lòng của Gloria.
“Có những người, chỉ cần nhìn thoáng qua là có thể hiểu. Nhưng có những người, dù quen biết hàng năm trời mà vẫn không tài nào hiểu được. Kassal trông có vẻ lạnh lùng và xa cách, nhưng tôi cảm nhận được trái tim anh ấy ấm áp hơn bất kỳ ai.”
“Ka…ssal?”
Hyun Juyeon nghiêng đầu bối rối.
“Anh ấy nói đó là tên tiếng Mỹ của anh ấy.”
“……”
Cậu có tên tiếng Mỹ sao?
Vì một lý do nào đó, tâm trạng của Hyun Juyeon trở nên tồi tệ.
Chuyện Gloria biết được thông tin đó trước cả cô ấy - thậm chí ngay cả khi cô ấy còn chưa biết nó có tồn tại - thật sự rất chướng tai gai mắt.
“Kassal, hử?”
Chọc. Chọc.
Những cú thọc dĩa của cô ấy hung hăng hơn bao giờ hết.
***
(Bản dịch được thực hiện bởi INOVEL, đăng tải độc quyền tại INOVEL15.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại INOVEL15.COM.)
***
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook