Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:

Chương 45:

[Dịch giả: young and rich~]

[Hiệu đính: durii.an]

 

Seo Dojun, Hyun Juyeon và Hội Anh Túc Nhung tiếp tục tiến sâu hơn, vừa đi vừa săn quái.

Chẳng mấy chốc, cả nhóm đã đến một nơi mà các quái vật bị bó chặt trong kén và treo lơ lửng trên thân hoặc cành cây.

“Mọi người cẩn thận. Từ chỗ này trở đi là địa bàn của Belcera đấy.”

Một vài con quái vật cấp phó trùm chứ chưa nói đến trùm đều đã tự phân định lãnh thổ cho riêng mình.

Trong số đó, Belcera là một trong những kẻ khét tiếng nhất.

“Oa… Tôi có nghe kể rồi, nhưng tận mắt chứng kiến thế này thì vẫn sợ rùng mình quá.”

“Đúng nhỉ. Tưởng bước vào hang nhện luôn ấy chứ.”

“Nếu chỉ nói về việc thay đổi môi trường thôi thì đến nhà ma cũng chẳng sánh bằng.”

Các thành viên Hội Anh Túc Nhung lầm bầm với nhau:

“Cậu biết về Belcera à?”

Trước câu hỏi của Hyun Juyeon, Seo Dojun khẽ gật đầu.

Ngay cả trong thế giới diệt vong, Belcera cũng từng là một kẻ thù phiền toái.

Điểm đặc trưng của nó là tấn công tất cả sinh vật nếu chúng xâm phạm vào lãnh địa của nó, bất kể đó có là con người hay quái vật.

Và rồi…

“Đốt cháy mấy cái kia trước đi.”

Seo Dojun lập tức vận ra ma thuật đỏ trên lòng bàn tay.

“Không phải pháp sư mà sao cậu lại có thể điều khiển ma thuật dễ dàng thế?”

Ngay cả Hyun Juyeon, một Người Hùng cấp S, cũng phải há hốc trước khả năng điều khiển ma thuật của Seo Dojun.

“… Cơ bản mà.”

Cậu vẫn còn nhiều điều muốn nói lắm, nhưng đã kịp kìm lại.

Bằng không, cuối cùng cậu sẽ coi tất cả Người Hùng trên Trái đất là mấy tên ngốc mất.

Ma thuật đỏ trên lòng bàn tay của Seo Dojun bốc cháy, thiêu rụi những con quái vật trong kén.

Vì ngọn lửa ma thuật không bao giờ tắt nên những con quái kia nhanh chóng bị thiêu thành tro.

“Chẳng phải đó là con mồi à? Có nhất thiết phải thiêu rụi chúng không?”

Trước câu hỏi của Hyun Juyeon, Seo Dojun lắc đầu.

“Trước đây có thể đúng. Nhưng bây giờ thì không.”

Cậu vừa đốt một con mồi khác vừa tiếp tục giải thích.

“Một con Belcera đã hấp thụ ma thuật hắc ám có thể điều khiển mấy con mồi này như những con rối.”

Ryuntna đã gọi đây là khả năng tiềm ẩn của Belcera.

Không hề hay biết sự thật này, những Người Hùng người Pháp đang dấn thân vào nguy hiểm.

***

Khu Vực Rạn Nứt BA027, cách 310 km về phía tây của Santarém.

Một con Belcera cũng đang sinh sống ở đó, và dĩ nhiên, nó đã thiết lập vững chắc lãnh thổ của mình.

Những Người Hùng người Pháp được giao nhiệm vụ đóng Khu Vực Rạn Nứt này đã tiến vào lãnh địa quái dị và ghê rợn của Belcera, và chỉ chú tâm vào sự xuất hiện bất ngờ của con quái vật theo đúng kế hoạch.

Vốn đã kiệt sức vì những con quái vật mạnh hơn nhiều so với dự kiến, các Người Hùng người Pháp đang ở trạng thái cảnh giác cao độ trước con phó trùm Belcera.

“Dính vào tơ của nó rồi thì khó thoát ra lắm. Mọi người cảnh giác nhé.”

Những sợi tơ mà Belcera bắn ra từ miệng vừa dai, vừa cực kỳ dính.

Lúc thì nó phun ra những sợi tơ mảnh, dài như dây, lúc thì lại bắn ra những búi tơ bung thành lưới giữa không trung.

Loại thứ hai nguy hiểm hơn nhiều.

Trong một giây lơ là, một Người Hùng cấp A cũng có thể bị trói chặt hoàn toàn và không thể thoát ra nếu không có sự giúp đỡ từ bên ngoài.

Mồ hôi lấm tấm trên khuôn mặt của các Người Hùng người Pháp khi họ tiến sâu vào trung tâm lãnh địa của Belcera.

Soạt-!

Tiếng chân của nhiều con quái vật lao xao vang lên như sấm, vọng tới tai các Người Hùng Pháp.

“Nó đến rồi!”

“Ở đây!”

“Cảnh giác cao độ! Chặn mọi lưới tơ trước khi chúng chạm tới chúng ta!”

Gánh trên vai trọng trách nặng nề, David, Người Hùng cấp S của Pháp, tự nhủ rằng anh không thể để bất kỳ thành viên nào của hội mình phải bỏ mạng thêm nữa.

‘Đã có quá nhiều người chết rồi! Không thể có thêm sự hy sinh nào nữa!‘

Độ khó của Khu Vực Rạn Nứt này cao hơn dự kiến gấp mấy lần.

Với số lượng hiện tại, họ không thể đương đầu được.

‘Khi quay lại, mình sẽ không cho qua chuyện này đâu!‘

David đổ lỗi cho Hiệp Hội Người Hùng Brazil về sự hỗn loạn này.

Anh tức giận vì họ đã không cảnh báo chính xác cho họ về tình hình nơi đây.

Nhưng trước tiên, anh phải đảm bảo càng nhiều thành viên trong hội của mình sống sót thoát ra càng tốt.

Thịch! Thịch! Thịch!

Bốn búi tơ bắn về phía các thành viên hội phía sau David.

“Ném đi!”

Theo lệnh của David, họ ném những con dao găm găm trúng chính xác các búi tơ trước khi chúng kịp bung ra thành lưới.

Biện pháp đối phó này hiệu quả, nhưng chỉ khi họ đã chuẩn bị sẵn.

Krrrrrk-!

Một con quái vật khổng lồ giống nhện với mười con mắt đỏ rực xuất hiện, tám đôi chân thon dài bước đến trước mặt các Người Hùng người Pháp.

“Hỗ trợ từ phía sau!”

David rút thanh trường kiếm của mình và bước tới.

Sức mạnh của một con quái vật phó trùm chẳng là gì khi so với một Người Hùng cấp S.

Nhưng khi anh xông lên…

Rẹt-! Bẹp!

Một âm thanh xé toạc vang lên trong không trung.

“N-Nhìn đằng kia kìa!”

“Ôi chúa ơi! Con mồi… nó đang cử động kìa!”

“Z-Zombie hả?!”

“Uwaaah!”

Con mồi của Belcera - những quái vật bị bó chặt trong kén - bắt đầu xé rách lớp vỏ và cử động.

Một số bị xé toạc đầu, số khác lôi ruột gan lủng lẳng, và một số đi khập khiễng hoặc bò với những chi bị thiếu.

Đôi mắt vô hồn của chúng dán chặt vào các Người Hùng Pháp khi chúng loạng choạng tiến lên.

“C-Chuyện này… không thể nào…”

Ngay cả David cũng sững sờ.

Dù đã hạ gục không biết bao nhiêu là quái, nhưng anh chưa bao giờ tưởng tượng rằng con mồi của Belcera lại có thể sống dậy.

Trước khi các Người Hùng người Pháp kịp phản ứng, lũ xác sống ghê tởm đã ập đến.

Thụp! Thụp! Thụp!

Belcera cảm nhận được David chính là mối đe dọa lớn nhất, nên nó đã nhắm thẳng vào anh.

“Tên quái vật chết tiệt này!”

Thanh trường kiếm của David được truyền một lớp ma thuật mỏng, dễ dàng cắt ngọt những sợi tơ.

Nhưng Belcera mới chỉ bắt đầu thôi.

Được tăng cường bởi ma thuật hắc ám nên sức mạnh của nó đã tăng lên gấp bội.

Và David đã sớm nhận ra rằng nó ngang tài ngang sức với anh.

Cùng lúc đó, các Người Hùng Pháp đang bị áp đảo bởi đám quái vật xác sống liên tục ồ ạt tấn công.

‘Cảm giác này... chính là tuyệt vọng đây mà...!’

Bất lực nhìn hội của mình gặp nguy, David kinh hoàng đến mức mặt mày méo mó.

***

Rắc!

Choi Doyeon nhăn mặt khi cô giẫm nát một ngón tay đang co giật dưới chân.

“Nếu không có Người Hùng Seo Dojun, chúng ta đã thực sự…”

Cô rùng mình trước ý nghĩ đó.

“Nhỉ? Tưởng tượng tất cả những con mồi đó sống lại mà xem! Khoảnh khắc đáng sợ nhất năm nay, chắc luôn!”

Hwang Jinju gật đầu đồng tình.

“Nhưng nói thật, ngay cả khi lũ xác sống có cử động, liệu đó có phải là vấn đề không?”

Park Seungho chỉ tay về phía trước.

Một con Belcera khổng lồ với đôi chân đã bị chặt đứt đang rên rỉ trong sợ hãi.

Krrrrrk… 

Nếu có ai đó hiểu ngôn ngữ của quái vật, thì có lẽ họ sẽ nghe thấy tiếng nó đang cầu xin tha mạng.

Nhưng không một ai hiểu cả, và ngay cả khi họ có hiểu, Seo Dojun cũng sẽ không tha cho nó.

Bốp!

Cú đá của Seo Dojun làm đầu Belcera nổ tung.

“Toàn bộ cơ thể cậu ấy là một vũ khí. Bảo sao cậu ấy lại chẳng mấy khi dùng kiếm. Một con quái vật buộc cậu ấy phải rút kiếm ra mới đáng được gọi là quái vật. Còn lại thì chỉ là… chỉ là đống sâu bọ thôi. Nhỉ?”

Park Seungho không ngừng ca ngợi sức mạnh của Seo Dojun.

Và không ai trong Hội Anh Túc Nhung không đồng tình.

Nếu Seo Dojun lập giáo, họ sẽ là những tín đồ cuồng nhiệt nhất của cậu.

Từ xác của Belcera, Seo Dojun lấy ra hai món đồ:

Một cái túi tơ màu xám, to bằng một cái thùng di động 5 lít, và một cái túi nọc độc trong suốt nhỏ hơn.

Trộn lẫn chất lỏng bên trong sẽ tạo ra những sợi tơ khét tiếng của Belcera.

Cùng với một viên ma tinh thạch to lớn xứng tầm một con phó trùm, Seo Dojun đã hỏa thiêu phần còn lại.

“Các Người Hùng khác nên biết rằng ‘con mồi‘ có thể cử động. Belcera xuất hiện ở gần một nửa số Khu Vực Rạn Nứt được đánh dấu là phải phong tỏa.”

Hyun Juyeon lo lắng về những thương vong không đáng có.

Nhưng không có cách nào để cảnh báo họ cả, nên cô chỉ có thể hy vọng điều tốt nhất mà thôi.

“Đừng lo quá. Họ là Người Hùng cấp quốc gia mà, có lý do cả đấy. Với lại đội nào chẳng có ít nhất một người cấp S. Có thể tệ đến mức nào được chứ?

Jung Inju không nghĩ Belcera gây ra mối đe dọa nghiêm trọng.

Sau cùng, nó vẫn chỉ là một con phó trùm.

Hyun Juyeon thậm chí còn chưa thấy hết sức mạnh của Belcera thì Seo Dojun đã tiêu diệt nó ngay lập tức mất rồi.

“Belcera đã bị hạ xong, chỉ còn lại Nanocheris nữa thôi.”

Sau khi đã săn xong Cá Sấu Xanh và Belcera, Nanocheris là phó trùm cuối cùng.

Không giống Cá sấu Xanh, loài có số lượng thay đổi tùy theo từng khu vực, Belcera và Nanocheris luôn chỉ có một con duy nhất.

Krooooooaaar-! 

Nanocheris khiến các Người Hùng tự hỏi liệu họ có du hành đến kỷ nguyên khủng long không.

Giống một con Triceratops, nó có hai chiếc sừng khổng lồ và một chiếc sừng nhỏ hơn ở giữa.

“Con này to gấp đôi con ở Séc năm ngoái. Brazil có cái gì mà lại sinh ra lũ quái vật như này nhỉ?”

“Rừng Amazon, rõ ràng mà.”

Ngay cả khi biết các Khu Vực Rạn Nứt là những chiều không gian riêng biệt, câu trả lời vẫn có vẻ hợp lý.

Nếu có bất kỳ nơi nào có thể sinh ra những con quái vật như vậy, đó chính là Amazon - “Lá phổi của Trái Đất”, khu rừng mưa bí ẩn.

Thế nhưng, trước mặt Seo Dojun, ngay cả Nanocheris cũng chẳng đáng sợ hơn một con chó hoang là bao.

Ba chiếc sừng của nó bị nhổ tung tận gốc, còn nó thì chết trong khi chiếc lưỡi còn thè ra.

“Ít nhất cũng 3 tỷ won một chiếc sừng đó đấy!”

Những người chế tạo vũ khí rất coi trọng chúng vì tính dễ gia công.

Nhưng Seo Dojun đã đưa chúng đi mà không thèm liếc mắt lần thứ hai.

‘Giờ là xương Rồng, đó mới là thứ đáng giữ lại. Nhưng cho đến lúc đó, nanh của Cá Hồi Đen Khổng Lồ cũng không tệ.’

Nếu không phải vì chúng, ngay từ đầu cậu đã chẳng thèm đến Brazil để tìm tim Cá Sấu Xanh rồi.

“Quan trọng hơn là… Không nên để lại đầu mối”

Ánh mắt Seo Dojun dừng lại ở lõi khe nứt ngay phía trước.

***

(Bản dịch được thực hiện bởi INOVEL, đăng tải độc quyền tại INOVEL15.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại INOVEL15.COM.)

***


 

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương

Danh sách phát
Chưa có chương nào
00:00
00:00
0 chương
Đang tải danh sách chương...