Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:

Chương 53:

[Dịch giả: young and rich~]

[Hiệu đính: durii.an]

 

“Một buổi tiệc?”

“Chúng ta đã đóng được tất cả các Khu Vực Rạn Nứt bị ảnh hưởng bởi những thứ bất thường rồi mà.”

“Thứ bất thường?”

“Chắc cậu chưa nghe tin rồi. Thật ra…”

“Tôi hiểu rồi. Vậy là tên khốn Seo Dojun cũng đến dự buổi tiệc này à?”

“Không chỉ Seo Dojun mà tất cả các Người Hùng đã tham gia chiến dịch này đều sẽ đến, kể cả các nhà báo nữa. Hiện tại dư luận đang chỉ trích Chủ tịch Daniel Lopes vì đã đóng các Khu Vực Rạn Nứt quá vội vàng, nên đây cũng là một cơ hội để lật ngược tình thế.”

“Vậy à?”

“Theo tôi thì đây là cơ hội tốt nhất để cậu trả thù, mặc dù có lẽ bây giờ vẫn còn khó khăn chăng?”

“Đủ rồi. Tôi sẽ trả lại tất cả những nhục nhã tôi phải chịu từ hắn, và đảm bảo hắn sẽ phải khắc cốt ghi tâm.”

Thịch, thịch, thịch.

Sự xuất hiện của một người trong phòng tiệc đã thu hút sự chú ý của tất cả mọi người.

“Hắn đã hồi phục rồi ư?”

“Biết là cấp S, nhưng quá trình hồi phục có thể nhanh đến vậy sao?”

“Tôi nghe nói Hiệp Hội Brazil đã dốc toàn lực để giúp hắn hồi phục, và có vẻ như họ đã thành công rồi.”

“Bầu không khí kỳ lạ quá…”

“Suỵt! Hắn đang đi về phía Seo Dojun kìa!”

“Chuyện này… có mùi rắc rối rồi đây. Mùi của một tin nóng hổi!”

“Đây là trả thù! Trả thù đấy!”

Các quan chức Hiệp Hội Người Hùng Brazil, các Người Hùng từ nhiều quốc gia, nhà báo, và thậm chí cả nhân viên khách sạn đều xì xào bàn tán.

“Nhìn vẻ mặt hắn kìa, tôi lo là một sự náo loạn không cần thiết có thể xảy ra ở đây mất.”

Dù nói vậy, vẻ mặt của Kang Youngpyo lại đầy vẻ mong đợi.

Hyun Juyeon thì thực sự lo lắng đúng như lời Kang Youngpyo nói, còn Gloria cũng cau mày trước bầu không khí ngày càng nặng nề này.

“…Lâu rồi không gặp.”

Takashi đứng trước mặt Seo Dojun và lên tiếng trước.

Đôi mắt hắn lạnh lẽo đến rợn người, và giọng nói thì tràn ngập sát khí.

Với bất kỳ ai đang chứng kiến, sự thù địch và ý định giết người của hắn ta là vô cùng rõ ràng.

“Có vẻ như anh đã hồi phục hoàn toàn rồi.”

Thế nhưng, Seo Dojun vẫn hoàn toàn vô cảm.

Khuôn mặt của Takashi cứng lại trước phản ứng thờ ơ của Seo Dojun.

“Nhờ có anh mà tôi đã có một trải nghiệm khá là đáng nhớ đấy.”

“Rất vui vì được nghe điều đó.”

Hyun Juyeon cắn môi dưới trước câu trả lời của Seo Dojun.

‘Nếu lại có một sự cố nữa xảy ra ở đây…’

Ánh mắt cô ấy tự nhiên chuyển về phía các nhà báo.

Đôi mắt họ sáng lên như những kẻ đi săn đang rình rập con mồi, và Hyun Juyeon chỉ có thể hy vọng không có xung đột không cần thiết nào xảy ra.

May mắn thay, Chủ tịch Daniel Lopes đã cảm nhận được bầu không khí kỳ lạ và nhanh chóng đến gần.

“Người Hùng Takashi, tôi có nghe tin cậu đã hồi phục hoàn toàn. Nhưng tôi không yêu cầu cậu đến đây vì lo lắng rằng có thể vẫn còn quá sớm. Nhưng nhìn thấy cậu khỏe mạnh như thế này thì tôi yên tâm rồi.”

Khi Chủ tịch Lopes can thiệp, Kang Youngpyo nhất thời cau mày.

‘Lão này định xen vào hả?!’

Kang Youngpyo lo sợ Takashi có thể bị kéo đi nếu anh ta cứ bỏ mặc, nên đã nhanh chóng cắt ngang.

“Dù cơ thể cậu ấy đã hồi phục, nhưng trái tim chắc vẫn còn bất an lắm. Tốt nhất là chào hỏi ngắn gọn rồi để cậu ấy về đi. Không cần phải làm tổn thương những vết thương vừa mới lành.”

Kang Youngpyo nói bằng tiếng Anh, không phải tiếng Nhật. Nghe những lời đó, Hyun Juyeon, Chủ tịch Lopes, và thậm chí cả Gloria đều sững người.

Rõ ràng là Kang Youngyo đang cố tình khiêu khích Takashi.

‘Tổn thương lòng tự trọng rồi à? Đừng có chần chừ nữa, đánh nhau đi!'

Kang Youngpyo khao khát Takashi sẽ tung một cú đấm vào mặt Seo Dojun.

Nếu buổi tiệc bị hủy hoại như thế này, cả Seo Dojun và Takashi sẽ trở thành trò cười cho các nhà báo, bất kể ai thắng hay ai thua.

“Đúng, khó chịu thật. Khó chịu đến mức nhìn hắn thôi cũng không chịu nổi.”

Biểu cảm của Takashi từ từ méo mó.

Không giống như Takashi, người có vẻ sắp bùng nổ bất cứ lúc nào, Seo Dojun vẫn giữ vẻ mặt vô cảm.

‘Để xem mày giữ được cái vẻ mặt tự mãn đó bao lâu sau khi tao bôi bẩn nó!’

Ngay khi Kang Youngpyo chuẩn bị khiêu khích Takashi một lần nữa…

“Takashi, Dokdo là đất của ai?”

Dokdo? Tại sao lại là Dokdo?

Kang Youngpyo có vẻ bối rối trước câu hỏi bất ngờ của Seo Dojun.

‘Tên khốn này đang nói cái quái gì vậy? Chuyện nhảm nhí gì đây? Hắn đang cố gắng đùa giỡn để thoát thân đó hả? Tên điên này!’

Không chỉ Kang Youngpyo mà cả Hyun Juyeon, Chủ tịch Lopes, và Gloria cũng đều sững sờ trước câu hỏi hoàn toàn lạc lõng của Seo Dojun.

Nhưng điều còn sốc hơn nữa…

“Dĩ nhiên là đất của Hàn Quốc rồi.”

Takashi trả lời như thể đó là điều hiển nhiên.

‘Tên này cũng bị làm sao vậy? Hai người này đang làm cái gì thế này hả?’

Kang Youngpyo hoàn toàn không thể hiểu được vì sao Takashi - kẻ mà đáng ra phải nổi trận lôi đình - lại có thể đáp lời một cách bình thản đến thế.

Trong khi đó, Hyun Juyeon nghĩ:

‘Chuyện này có vẻ quen nhỉ…’

“Dokdo là đất của ai?”

“Dĩ nhiên là đất của Hàn Quốc!”

“Thế còn Tsushima?”

“Cũng là của Hàn Quốc…”

Điều này hoàn toàn giống với ngày mà các thành viên của Hội Teikoku đã khuất phục trước Seo Dojun.

Chỉ có đối tượng là thay đổi.

‘Takashi ư?’

Vấn đề là đối tượng mới là Takashi, một người theo chủ nghĩa dân tộc cực đoan, mang tư tưởng chống Hàn Quốc từ trong cốt tủy.

Takashi, người có lòng tự tôn không thể lay chuyển ngay cả khi bị dao kề cổ, lại đang trả lời Seo Dojun một cách ngoan ngoãn đến khó hiểu. 

Thật khó tin đây là sự thật.

“Đừng quên điều đó.”

Takashi gật đầu trước lời của Seo Dojun.

“Takashi, rốt cuộc cậu đang làm cái gì vậy?”

Kang Youngpyo khẩn trương thì thầm với Takashi.

Thay vì trả lời, Takashi rút điện thoại ra và bắt đầu làm gì đó.

“Takashi à? Là tôi đây. Cậu có nhớ chuyện chúng ta đã nói trước đây không?”

“Chuyện chúng ta đã nói trước đây?”

“Việc tôi nhờ cậu ấy. Về chuyện thủ tiêu một người ở Brazil.”

“À… Gần đây tôi bận quá nên nhất thời quên mất. Tên hắn là gì ấy nhỉ?”

“Cậu bận đến mức ngay cả tên hắn cũng quên ư? Là Seo Dojun.”

“Bây giờ tôi nhớ rồi. Người Hùng cấp S mới từ Hàn Quốc.”

“Đúng, tên khốn đó đó.”

Đó là một đoạn ghi âm cuộc gọi.

Đoạn hội thoại được phát qua loa trong sảnh tiệc cho tất cả mọi người cùng nghe.

“C-cái quái gì thế này…?”

Kang Youngpyo, một trong những người trong đoạn ghi âm, mang vẻ mặt khó tả.

Sự bàng hoàng, kinh ngạc, bị phản bội, và giận dữ hòa lẫn vào nhau.

Chỉ riêng vẻ mặt của anh ta đã đủ để chứng minh tính chân thực của đoạn ghi âm rồi.

Tất cả mọi người đều choáng váng như nhau.

Người Hùng từ các quốc gia không thể tin vào tai mình khi nghe giọng của Kang Youngpyo yêu cầu ám sát một Người Hùng cấp S khác cùng quê.

Tuy nhiên, các nhà báo lại khác.

‘Đây là một tin chấn động!’

‘Mẹ ơi! Vụ này lớn rồi đây!’

Những phóng viên nhanh trí ngay lập tức bắt đầu ghi lại đoạn ghi âm.

Cả thế giới sẽ phải kinh ngạc.

Takashi vừa ném ra một quả bom động trời.

Dù Kang Youngpyo là người đưa ra yêu cầu, là kẻ chủ mưu chính, nhưng danh tiếng của Takashi cũng sẽ bị ảnh hưởng nặng nề.

Ấy vậy mà hắn dường như không quan tâm. 

Và điều đó khiến nhiều người thắc mắc.

Đoạn ghi âm khá dài và chi tiết.

Tên của Hyun Juyeon cũng được nhắc đến nhiều lần.

Takashi và Kang Youngpyo nói về cô ấy bằng những lời lẽ vô cùng khiếm nhã. Nghe xong, Hyun Juyeon phải run rẩy vì nhục nhã.

“Vậy thì, hẹn gặp lại ở Brazil.”

Với những lời cuối cùng của Kang Youngpyo, đoạn ghi âm kết thúc.

Phòng tiệc chìm trong im lặng, tất cả mọi người đều bàng hoàng vì cú sốc.

“Đ-đây là giả! C-cái này… cái này đã bị cắt ghép!”

Phủ nhận là điều duy nhất Kang Youngpyo có thể làm.

Bất cứ ai cũng có thể thấy đoạn ghi âm là thật, nhưng Kang Youngpyo cứ khăng khăng rằng nó đã bị làm giả.

“Cắt… cắt ghép cái đầu mày ấy.”

Giọng nói của Jung Inju tràn ngập sự phẫn nộ vang lên.

Không biết từ lúc nào, các thành viên của Hội Anh Túc Nhung đã bao vây Kang Youngpyo như một bầy sói.

“Mày là một thằng khốn kiếp, mày nghĩ tất cả mọi người ở đây đều là lũ ngu sao?”

Jung Inju không thể kìm nén cơn giận dữ trước âm mưu ám sát Seo Dojun và những lời lẽ hạ thấp Hyun Juyeon của Kang Youngpyo.

Mặc dù Kang Youngpyo là một Người Hùng mạnh hơn cô rất nhiều, nhưng cô chẳng hề sợ hãi.

Không phải vì có Seo Dojun, một người có thể đè bẹp Kang Youngpyo chỉ bằng một ngón tay ngay bên cạnh, mà ngay cả khi không có cậu, những Người Hùng khác có mặt đều đang nhìn Kang Youngpyo như nhìn một con sâu bọ.

“Cắt ghép sao? Tôi chỉ đang phơi bày sự thật thôi. Tôi thậm chí còn có tài liệu công chứng về các doanh nghiệp Hàn Quốc mà anh đã hứa sẽ giao lại nếu tôi giết Seo Dojun nữa đấy. Anh muốn tôi công bố cả những thứ đó luôn không?”

Lời nói của Takashi đã đặt dấu chấm hết cho số phận của Kang Youngpyo. 

Không ai còn tin anh ta nữa.

“…Tên điên khùng này! Mày được lợi gì từ chuyện này?!”

Trước tiếng hét của Kang Youngpyo, mọi người đều tự hỏi điều tương tự.

Tại sao Takashi lại làm một điều gây tổn hại cho bản thân như vậy?

Anh ta đột nhiên muốn bảo vệ công lý ư?

Ngay cả một con chó hoang cũng sẽ cười vào điều đó.

“Tôi được lợi gì sao? Một điều.”

“Là gì?!”

“Một cơ hội để thay đổi cuộc sống sai lầm của tôi.”

“…Cái gì cơ?”

Kang Youngpyo chớp mắt, dường như không thể hiểu được lời của Takashi.

Nhưng chỉ trong chốc lát.

“Giờ thì tao hiểu rồi, bị Seo Dojun đấm nên não mày bị lộn tùng phèo lên hết rồi. Nếu không thì mày đã chẳng thốt ra những lời vớ vẩn như vậy đâu!Thay đổi cuộc sống sai lầm ư? Mày nghĩ mày sẽ có cơ hội đó sau khi tất cả những gì mày đã làm bị phơi bày sao? Đừng làm tao cười vậy chứ! Mày và tao đều là lũ rác rưởi không thể cứu vãn được!”

“Ừ, có lẽ thế. Nhưng tôi không muốn sống một cuộc đời dơ bẩn như anh nữa.”

Thái độ của Takashi, như thể đã buông bỏ tất cả, chỉ khiến Kang Youngpyo cười nhạt.

Đây thực sự là Takashi, người đã nghiến răng nghiến lợi để giết Seo Dojun chỉ vài ngày trước ư?

Tất cả những điều đó chỉ là một lời nói dối ư?

Tiếng cười nhạt của anh ta dần dần biến thành sự giận dữ.

Anh ta muốn giết Seo Dojun, người đang đứng đó rất điềm tĩnh, nhưng anh ta sẽ được lợi gì từ việc đó?

‘Hong Heeju là người duy nhất được hưởng lợi từ chuyện này.’

Đúng, toàn bộ chuyện này đã bắt đầu vì Hong Heeju.

Nếu bà ta không thuê Kang Cheolwoo cho yêu cầu ám sát ở cổng đó…

Đó chính là nơi mọi thứ bắt đầu.

Suy nghĩ đó khiến cơn giận của anh ta đối với Hong Heeju dâng trào, nhưng có một điều khẩn cấp hơn.

‘Takashi! Mình sẽ giết hắn rồi trốn thoát!’

Kang Youngpyo xong đời rồi.

Không một Người Hùng cấp S nào có thể được tha thứ vì đã thuê người ám sát một đồng bào.

Mọi thứ anh ta đã xây dựng rồi sẽ sụp đổ.

Kang Youngpyo chấp nhận điều đó và quyết tâm bắt đầu lại.

Một cuộc đời hoàn toàn khác, bắt đầu bằng sự trả thù.

Không còn sự giả tạo và dối trá, chỉ sống một đời vì những ham muốn của chính anh ta.

Nhưng trước hết, anh ta phải trốn thoát đã.

Kang Youngpyo lết hết can đảm rồi gật đầu với vẻ mặt cam chịu.

“Mẹ nó… Được rồi, mày thắng.”

Ngay khi mọi người mất cảnh giác…

“Tao đếch để cho bọn mày bắt tao đâu! Chết đi, tên khốn!”

Kang Youngpyo lao về phía Takashi với một con dao găm trong tay.

Con át chủ bài cuối cùng của hắn.

Một biện pháp cuối cùng mà hắn sẽ không bao giờ sử dụng trừ khi tuyệt vọng.

Lưỡi dao xẹt qua cổ Takashi.

“…Khục!”

Khi Takashi gục xuống, ôm lấy cổ mình còn Kang Youngpyo đập vỡ cửa sổ và bỏ trốn.

“Đ-đuổi theo hắn!”

Tất cả chỉ xảy ra trong một khoảnh khắc, và không ai có thể ngăn cản Kang Youngpyo.

À, gần như không một ai.

“Tại sao… cậu lại không ngăn hắn?”

 

Trước câu hỏi của Hyun Juyeon, Seo Dojun chỉ mỉm cười một cách ẩn ý.

***

(Bản dịch được thực hiện bởi INOVEL, đăng tải độc quyền tại INOVEL15.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại INOVEL15.COM.)

***



 

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương

Danh sách phát
Chưa có chương nào
00:00
00:00
0 chương
Đang tải danh sách chương...