Kỷ Nguyên Thần Thoại (100đ/C FUll dịch)
-
Chapter 35: Kỷ nguyên thần thoại, ta tiến hóa thành cự thú cấp Hằng Tinh 35
Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:
Trương Hiểu Lan là người lớn nên điềm tĩnh hơn nhiều, chỉ là mắt hơi đỏ, nhìn Trần Sở đầy tự hào.
Bởi lẽ chỉ cần trở thành tu luyện giả, dù thành tựu cao thấp thế nào, ít nhất cũng có một nghề trong tay.
Trong thời đại võ lực cá nhân ngày càng mạnh, lực lượng đại biểu cho địa vị, nhiều tập đoàn lớn sẵn sàng thuê tu luyện giả với giá cao.
Trương Hiểu Lan không rõ vì sao các tập đoàn này lại thuê tu luyện giả giá cao.
Nhưng bà biết, chỉ cần là tu luyện giả, gia nhập quân đội hay cục cảnh sát đều được ưu đãi, yêu cầu thi công chức cũng thấp hơn người thường.
Vì bà biết rõ thể chất con trai mình yếu ớt, Trương Hiểu Lan chưa từng mơ tưởng Trần Sở sẽ tu luyện được. Hở chút là cảm, nặng thì viêm phổi hoặc viêm thận. Ngay hôm trước khai giảng, còn sốt cao ngất đi.
Không ai ngờ con trai lại mang đến cho bà niềm vui lớn đến vậy. Lúc này bà cảm thấy, bất kỳ khổ cực nào bấy lâu nay đều xứng đáng.
Ăn tối xong, Trương Hiểu Lan đi rửa bát. Trần Hổ liền kéo Trần Sở ra sân biểu diễn để xem Chân Võ lợi hại cỡ nào.
Bên trái sân nhà hắn có một cây đào chết khô, thân cây hơn chục phân đã nứt toác, cành lá xơ xác.
Trần Sở đến trước cây đào, bảo Trần Hổ tránh xa. Rồi hít sâu một hơi, thân hình hơi hạ xuống, chân trái bước lên nửa bước, nửa thân trên xoay sang phải.
Lúc này đã bảy giờ, nắng chiều đã tắt.
Mấy ông bà hàng xóm ăn cơm xong ra tản bộ, thấy anh em nhà Trần Sở trong sân không biết làm gì, thì tò mò nhìn sang.
Rồi họ thấy Trần Sở khẽ quát, cơ bắp toàn thân căng lên, lực lượng Long Tượng xuyên qua cơ thể, lấy eo làm trục, chân phải vung ngang như búa chiến.
Khi Trúc Cơ hoàn thành, lực đá của Trần Sở đã đạt 290 kg. Buổi chiều tu luyện Long Tượng Công, lực lượng toàn thân càng thêm biến đổi.
Ầm! Cú đá gần sáu trăm kilôgam xé gió, nện thẳng vào thân cây. Cây đào khô phát ra âm thanh răng rắc rồi bị đá gãy ngang.
Ầm! Thân cây cao mấy mét cùng cành lá đổ xuống đất, tạo ra tiếng động lớn.
Tiếng động lớn như vậy khiến Trương Hiểu Lan, còn đang rửa bát, cũng phải chạy ra, cùng Trần Hổ kinh ngạc nhìn cây đào gãy.
Ở ngoài sân, mấy người tản bộ cũng giật mình. Họ không dám tin người đã đá gãy cây kia lại là thằng ốm nhà họ Trần.
Trong lúc mọi người ngạc nhiên nhìn cây gãy, Trần Sở đã thu chân đứng vững, thản nhiên ngắm nhìn cảnh tượng này, toát ra vẻ của một cao thủ.
Chỉ là chân phải hơi runr run.
Đau quá.
Tuy sau khi tu luyện Long Tượng Công, da thịt gân cốt đã được cường hóa, nhưng độ bền vẫn còn hạn chế, chưa đạt đến mức đao thương bất nhập.
"Hiểu Lan, Trần Sở nhà ngươi thật giỏi."
"Đúng đó, cây to như vậy mà nói gãy là gãy, không hổ là tu luyện giả. Tay chân già yếu của ta chạm vào chắc tan nát."
"Ông Tần đang đùa thôi."
"Chúc mừng Hiểu Lan, ngươi đã có tu luyện giả rồi."
"Đâu có đâu có, bác Trương khen quá lời."
"A Sở mới Trúc Cơ thôi, còn lâu mới thành tu luyện giả thực thụ. Biết đâu mai kia lại chán không luyện nữa."
Ngoài sân, mấy người đi dạo vây quanh Trương Hiểu Lan khen ngợi, bà lại khiêm tốn đáp.
Trong sân, Trần Sở và Trần Hổ cưa cây đào, tỉa cành rồi chặt thành từng khúc để vứt cho tiện.
Nhưng thực chất chỉ có Trần Hổ làm.
"Ca, rõ ràng huynh đá gãy mà lại bắt đệ cưa, còn huynh thì đứng nhìn?" Vừa nói, Trần Hổ vừa xoa bóp cánh tay mỏi nhừ.
Trần Sở bực mình: "Tại ngươi đòi xem uy lực Chân Võ, lải nhải gì. Làm nhanh lên!"
Chân hắn vẫn còn đau, có làm được gì đâu.
Trần Hổ chỉ than vãn vậy thôi, thấy được uy lực của Chân Võ thì hưng phấn lắm, càng quyết tâm tu luyện.
Buổi tối, con Lục Giác dài hơn năm mươi phân nằm trên bàn, vẻ mặt lười biếng, mắt đen láy vô hồn, như đang ngẩn ngơ.
Trong phòng, Trần Sở khoanh chân trên giường, mắt nhắm nghiền.
Khí huyết trong cơ thể hắn vận chuyển theo lộ tuyến Long Tượng Công, luyện hóa năng lượng siêu phàm. Mỗi vòng lại giúp thể chất hắn mạnh thêm một chút.
Theo công pháp, tu luyện Nhất Trọng Thiên chủ yếu cường hóa thể chất, rèn luyện da thịt gân cốt cho cứng cáp hơn. Khi thể chất và khí huyết đạt đến cực hạn của cảnh giới, sẽ sinh ra chân lực như nội khí trong tiểu thuyết võ hiệp để đột phá Nhị Trọng Thiên.
Yêu cầu cơ bản của Nhất Trọng Thiên là lực cánh tay đạt 300 kg, thể chất gấp năm lần người thường. Phối hợp cùng công pháp Chân Võ, tu luyện giả Nhất Trọng Thiên có thể bộc phát chiến lực đáng sợ, vượt xa người thường.
Trong mấy ngày kế tiếp, mọi thứ diễn ra suôn sẻ, không có gì bất ngờ. Mỗi ngày Trần Sở đều đến trường tu luyện, gặp vấn đề thì hỏi Bàng Long. Buổi chiều rảnh, hắn lại trao đổi với Hạ Hữu Huy.
Ngoài ra, nhờ ăn nhiều nên phân thân cũng lớn nhanh như thổi, giá trị tiến hóa tăng đều 2 điểm mỗi ngày.
Vào thứ hai buổi sáng, trong khu tu luyện cá nhân, Trần Sở từ từ mở mắt. Nét mặt mệt mỏi nở ra nụ cười khổ.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook