Long Vương Truyền Thuyết (Đấu La Đại Lục 3)
Chapter 1003: Hồn linh mười vạn năm

Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:

Mà trong quá trình hấp thụ những đoàn năng lượng sinh mệnh này, ông lần đầu tiên đã cảm giác được, nút thắt to lớn ở trước mắt bản thân vốn luôn tồn tại bấy lâu nay lúc này đã được nới lỏng ra. Điều này làm sao có thể không khiến cho ông không hưng phấn cho được cơ chứ?

"Thay ta cảm tạ tên tiểu tử đó nhé, đây chính là một nhân tình lớn đối với ta, Huyết Thần quân đoàn đã nợ hắn rất nhiều rồi. Ngươi hỏi hắn xem, hắn mong muốn cái gì, nếu có thể cho đều cho hết đi. Ta muốn bế quan một đoạn thời gian. Sự vụ ngày thường ở Thiên Võ đều giao lại cho ngươi quản lý nhé." Bỏ lại câu nói này xong, thân hình của Trương Huyễn Vân loé lên một cái liền đã biến mất vào trong quân đoàn.

Mọi người vừa mới hấp thụ nhiều năng lượng sinh mệnh đến như thế, cũng không có ai dám lơ là, mỗi người đều tự quay về nơi ở của mình, bọn họ đều cần phải thông qua tu luyện để có đem toàn bộ những thu hoạch của ngày hôm nay chuyển hoá thành vật của mình thì mới được.

Toàn bộ Huyết Thần quân đoàn đều an tĩnh xuống, mọi người đều đang tập trung tiêu hoá những năng lượng sinh mệnh khổng lồ mà mình đã hấp thụ.

Ở một nơi băng thiên tuyết địa như thế này, lại một mảng lớn những cây non có lá màu xanh lục đang liên tục đu dưa ở trong những cơn gió lạnh, ít nhất ở trong một thời gian ngắn, bọn chúng vẫn có thể không bị tiêu tán đi hết.

Đường Vũ Lân chầm chậm mở hai mắt ra, năm vòng hồn hoàn lặng lẽ thu liễm lại, da thịt ở bên ngoài vốn óng ánh cũng đã đang dần dần khôi phục trở lại bình thường.

Hắn từ trước đến này chưa bao giờ cảm thụ qua cảm giác tuyệt diệu đến như vậy, dù cho chỉ là mỗi một lần hô hấp thôi, cũng giống như là dường như toàn bộ thiên địa nguyên lực xung quanh đều như muốn rót vào trong cơ thể của hắn, mỗi một lần hô hấp, sự ba động của huyết mạch và hồn lực đều như muốn dung hợp vào lẫn nhau, chậm rãi thăng cấp tu vi của hắn.

Cấp sáu mươi bốn, hắn đã có thể cảm nhận được rồi, sau khi đã hấp thu năng lượng sinh mệnh cùng với thiên địa nguyên lực tràn đầy như thế, tu vi hồn lực của hắn đã liên tiếp đột phá, mới vừa rồi khi đã hình thành được hồn hạch, vậy là đã trực tiếp độ phá lên đến cấp sáu mươi bốn.

"Chủ thượng, ta có thể bắt đầu rồi." Khởi La Uất Kim Hương bay lên trên không trung hướng về phía trước, dưới sự chứng kiến đầy ngưỡng mộ của năm hồn thú hệ thực vật khác, nàng hướng về Đường Vũ Lân cuối người mà hành lễ.

Tự nhiên chi chủng đã mọc ra bảy lá, bọn họ lúc này đối với Đường Vũ Lân đã hoàn toàn tín phục, đã triệt để tin tưởng thân phận của vị này chính là tự nhiên chi tử đích thực. Nếu không phải là tự nhiên chi tử thì làm sao có thể thôi sinh ra được tự nhiên chi chủng cơ chứ? Nếu không phải là nơi đây xác thực là không thích hợp để cho tự nhiên chi chủng bén rễ nảy mầm, nếu mượn cơ hội vừa rồi, tự nhiên chi chủng rất có thể đã bén rễ lâu dài ở đây rồi. Mà Đường Vũ Lân với cương vị là một tự nhiên chi tử, chỉ cần là ở bên trong phạm vi của tự nhiên chi chủng bao phủ, hắn cùng với tự nhiên chi chủng đều có thể xem như là một thể thống nhất, có khả năng có thể trực tiếp thông qua tự nhiên chi chủng để mượn dùng thiên địa nguyên lực cho mình sử dụng.

"Được!" Đường Vũ Lân hướng về Khởi La Uất Kim Hương gật đầu, đáp.

Ngay lập tức, vị này lắc người một cái đã hoá thành một đoá hoa lớn màu hồng phấn, từng cánh hoa phi vũ mà bay lên, bay vòng quanh xung quanh chỗ Đường Vũ Lân đang ngồi đả toạ.

Những ba động năng lượng dồi đao đang liên tục lưu thông ở bên trong không khí, khí tức vô cùng cường hoành đang lưu chuyển qua lại. Một hương thơm thoang thoảng đang toả ra khắp mọi các ngóc ngách ở bên trong cư xá.

Muốn dung hợp hồn linh, điều đầu tiên là cần phải tâm ý tương thông với nhau, cam tâm tình nguyện. Không còn nghi ngờ gì nữa, mọi ràng buộc ở trong lòng của Khởi La Uất Kim Hương lúc này đều đã được mở ra, chỉ nguyện đồng sinh cùng với Đường Vũ Lân.

Trong quá trình ánh sáng hồng phấn đó hoà nhập vào trong, mọi thứ diễn ra đều trở nên vô cùng tự nhiên. Đường Vũ Lân vừa mới được tự nhiên chi chủng uẩn nhưỡng cơ thể xong, dù cho có thừa nhận tu vi mười vạn năm của vị này thì cũng có vẻ như là một chuyện dễ dàng mà thôi. Có được tự nhiên chi chủng toạ trấn ở trong trung tâm, toàn bộ quá trình hấp thụ có thể nói là không thể đơn giản và thuận lợi hơn được nữa. Với thể phách mạnh mẽ, võ hồn hệ thực vật, tự nhiên chi chủng, ba điều này đã khiến cho việc dung hợp của bọn họ xảy ra thuận lợi, không có bất kỳ một cản trở nào cả.

Những cánh hoa màu hồng phấn đang quay vòng xung quanh cơ thể của Đường Vũ Lân đã bắt đầu dần dần như nhỏ lại, cho đến cuối cùng thì hoá thành một vòng tròn ánh sáng có màu huyết hồng, năm vòng hồn hoàn khác lại lần nữa xuất hiện ra, cùng với quang hoàn màu huyết hồng đó phản chiếu lẫn nhau cùng nhau phát sáng rực rỡ.

Khí tức của Đường Vũ Lân lại lần nữa tăng lên, khi được hồn hoàn mười vạn năm chú nhập vào trong, khí chất của cả người hắn lại lần nữa xảy ra biến đổi, khí tức của hắn lúc này lại nhiều thêm vài phần thoát tục, đồng thời ở trên người còn tỏa ra một hương thơm nhẹ nhàng có chút trang nhã.

Khi đã dung hợp cùng với Khởi La Uất Kim Hương , từ nay trở đi hắn đã có được khả năng bách độc bất xâm rồi.

Mặc dù bởi vì là dung hợp hồn linh cho nên không có hồn cốt, nhưng trợ giúp của nó đối với Đường Vũ Lân cũng không phải là thứ như hồn cốt có thể có khả năng so sánh được.

Nhắm hai mắt lại, lại lần nữa tiến vào trong trạng thái minh tưởng, hồn hạch ở bên trong đan điền nhẹ nhàng rung lên một cái, hồn lực dồi dào lập tức đang từ bên trong cơ thể hắn tiếp chiếu theo phương thức vận hành của Huyền Thiên Công mà cuộn lại vào bên trong. Mà long hạch lúc này cũng đồng thời hưởng ứng lại, huyết mạch chi lực cũng đổi hướng vận chuyển, hai cái một thuận một nghịch, ở bên trong cơ thể Đường Vũ Lân cũng từ đó mà sinh ra một vòng xoáy hoàn toàn mới. Thiên địa nguyên lực ở bên trong không khí cũng tự nhiên mà hội tụ về phía của hắn.

Đường Vũ Lân có lý do để tin tưởng rằng quá trình tu vi của bản thân có thể thăng cấp từ cấp sáu mươi lên đến cấp bảy mươi rất có thể có khả năng là cấp bậc tu luyện mất thời gian tu luyện ngắn nhất từ trước tới nay mà hắn từng có.

Khi dung nhập hồn linh mười vạn năm, hồn lực của hắn lại lần nữa lại tịnh tiến hơn thêm một bước, trực tiếp thăng lên đến cấp sáu mươi lăm.

Thời gian ngắn ngủi chỉ trong vài tháng mà thôi, hắn lúc này đã bắt kịp tu vi trung bình với các đồng đội của mình ở trong Sử Lai Khắc Thất Quái rồi. Mà việc tăng cấp tu vi này còn vượt xa so với hồn lực tăng lên ở bên ngoài.

Còn về phần rốt cuộc là nó đã được thăng lên đến bao nhiêu rồi, vẫn còn cần phải thông qua thực chiến, dần dần thông qua đó mà lĩnh hội, đem những thu hoạch của bản thân có được trong lần này triệt để đem dung nhập và quán thông hoàn toàn thì mới có thể biết rõ được.

Đã trãi qua thời gian mài dũa dài như vậy, vòng xoáy hồn lực cũng tự nhiên tự động đột phá rồi. Cuối cùng cũng đã khiến cho Đường Vũ Lân tiến vào bên trong cấp bậc hồn sư cao giai. Nó cũng đã đặt nền móng vững chắc để hắn có thể tiến nhanh hơn trên con đường tiến tới đỉnh cao trong tương lai của hắn.

Phải mất tròn một ngày thời gian, toàn bộ Huyết Thần quân đoàn mới dần dần thức tỉnh trở lại. Cái cảm giác như thế này không còn nghi ngờ gì nữa là rất kỳ diệu. Dưới sự uẩn nhưỡng của năng lượng sinh mệnh mỗi một người dường như đều cảm thấy bản thân mình như được một lần tái sinh lại vậy.

Khi Đường Vũ Lân lại lần nữa xuất hiện ở trong Huyết Thần trại, Huyết Nhất đã đang đứng ở đó chờ hắn rồi.

"Mặc dù ta biết ta không nên hỏi điều này, nhưng vẫn nhịn không được mà muốn hỏi ngươi một chuyện. Sinh mệnh lực dồi dào đó, rốt cuộc là chuyện như thế nào thế?" Huyết Nhất rất hiếu kỳ nhìn về phía Đường Vũ Lân, hỏi một câu. Ở bên cạnh ông còn có cả Huyết Tam đứng ở đó.

Ở bên trong Huyết Thần doanh, đạt được nhiều chỗ tốt nhất trong lần đột phá này của Đường Vũ Lân nhất định là hai người bọn họ rồi.

Sau một lát suy nghĩ, Đường Vũ Lân đáp: "Hoàng Kim Cổ Thụ hai người có từng nghe qua chưa."

Trên mặt Huyết Tam có chút biến đổi, thất thanh nói: "Đương nhiên là biết. Nhưng mà, Hoàng Kim Cổ Thụ không phải là đã cùng với Học viện.....rồi sao"

Đường Vũ Lân nhẹ gật đầu, nói: "Hoàng Kim Cổ Thụ chính là hạch tâm của đại tự nhiên, nó là từ nơi nào mà đến ta cũng không rõ nữa, nhưng chắc hẳn là do các vị tiên tổ của Sử Lai Khắc Học viện lưu lại. Sau đó ta nhờ vào cơ duyên xảo hợp, đạt được sự trợ giúp của Hoàng Kim Cổ Thụ, đã khiến cho ta có được một nguồn sức mạnh gần với đại tự nhiên. Có lẽ bởi vì nguyên do là ta vốn là hồn sự hệ thực vật mới có được cơ duyên như thế này. Ngày đó, trong vụ nổ lớn, Hoàng Kim Cổ Thụ trước khi bị hoàn toàn phá huỷ, nó đã đem hạt giống của nó lưu lại cho ta, dựa vào bản nguyên cơ thể của ta mà nuôi dưỡng hạt giống của nó. Lúc ta đang ngưng tụ hồn hạch, hạt giống của nó đã thức tỉnh, do đó mới có thể tản phát ra được khí tức sinh mệnh dồi dào đến như thế, đồng thời cũng có thể hấp thụ được thiên địa nguyên lực khổng lồ đó ở bên trong không khí. Mặc dù đây không thích hợp để cho nó sinh trưởng, nhưng trong tương lai khi mà chấn hưng lại thành Sử Lai Khắc, nó vẫn có thể trở thành hạch tâm của Sử Lai Khắc Học viện lại thêm một lần nữa."

Khi hắn nói đến câu cuối cùng, thanh âm của Đường Vũ Lân giống như là chém đinh chặt sắt đầy dáng vẻ hùng hồn.

Huyết Tam trong vô ý thức che lại miệng của mình lại, nước mắt không kìm được mà trào ra. Bà thân đã từng là cao tầng ở trong Sử Lai Khắc Học viện, bà làm sao có thể không biết đến sự tồn tại của Hoàng Kim Cổ Thụ được cơ chứ!

Đó chính là nền tảng của Hải Thần Các, Hải Thần Các là dựa vào Hoàng Kim Cổ Thụ để tồn tại! Hoàng Kim Cổ Thụ không triệt để bị huỷ diệt, hơn thế nữa nó vẫn còn có thể lưu lại được hạt giống của mình, từ đó nó vẫn còn có khả năng trong tái sinh lại một lần nữa. Liệu còn có việc gì còn có thể so sánh với việc này để có thể khiến cho bà hưng phấn đến như thế được chứ?

Có được Hoàng Kim Cổ Thụ, cũng có nghĩa là có khả năng có thể chấn hưng lại Học viện rồi!

Huyết Nhất cũng thấy rất bất ngờ, Hoàng Kim Cổ Thụ đã từng là hạch tâm chân chính của Học viên Sử Lai Khắc, thật không thể nghĩ đến, nó thế mà vẫn còn có thể lưu lại được hạt giống của mình, chuyện này đơn giản mà nói là không thể tốt hơn được nữa rồi.

Phải biết rằng, Hoàng Kim Cổ Thụ khi đó đã có thể bảo vệ được toàn bộ cả thành Sử Lai Khắc. Tổng bộ Đường Môn cũng được bảo vệ, chỉ có điều công kích của địch nhân lúc đó đã quá mạnh mẽ đi, sức công phá của hai quả đạn pháo Thí Thần Định Trang Hồn Đạo đã vượt lên trên khả năng chịu đựng của nó rồi.

Trong mắt Đường Vũ Lân quét qua một tia bi thương, nếu như không phải là Hoàng Kim Cổ Thụ đem một phần ba năng lượng của bản thân đem cho hắn, nói không chừng trong đại nạn đó nó rất có thể còn có khả năng kháng cự lại được thêm một chút. Trong lòng hắn từ đầu đến cuối đều đã tràn đầy nỗi ân hận, vì thế bất luận là như thế nào đi nữa, hắn cũng sẽ nhất định giúp cho tự nhiên chi chủng một lần nữa trọng sinh trở lại.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương

Danh sách phát
Chưa có chương nào
00:00
00:00
0 chương
Đang tải danh sách chương...