Long Vương Truyền Thuyết (Đấu La Đại Lục 3)
Chapter 1005: Thương mang bạch kim

Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:

Giang Ngũ Nguyệt tức giận nói: "Ngươi cho rằng ai cũng đều giống như người của Huyết Thần quân đoàn các ngươi sao! Mỗi một người đều có một khoang Tinh Đấu. Ngươi có biết là ta có bao nhiêu đố kỵ không hả? Nếu ta tích đủ quân công nhất định là sẽ mua riêng một cái để dùng. Chỉ là giá của nó có hơi đắt, phải cần đến tám ngàn quân công mới mua được, thật sự là không đành lòng mà!"

Đường Vũ Lân cười nói: "Vậy ngươi cứ nhịn ở đó đi, xếp hàng cho thật tốt vào ha. Đi thôi, đừng nói nhảm nữa, đánh trước một trận đi."

Giang Ngũ Nguyệt hừ lạnh một tiếng, nói: "Lần này nhất định phải đánh cho ngươi răng môi lẫn lộn mới được. Nói cho ngươi biết, vài ngày trước, lần đó ở bên trong quân đoàn không biết là vì sao mà lại dẫn động tới năng lượng sinh mệnh khổng lồ đến như thế nữa, nhờ đó mà ta có thể tiến bộ một bước nhảy vọt về chất. Đạt được một bước đột phá lớn. Vòng xoáy hồn lực của ta cũng đã được hình thành rồi. Có được sự trợ giúp của vòng xoáy hồn lực, sức mạnh Bá Vương Long của ta đã có thể tăng lên mấy lần, ngoài ra cũng không còn cần phải lo lắng về vấn đề thiếu sức mạnh ở giai đoạn về sau của trận đấu nữa rồi. Người hãy đợi đó mà xem đi, he he!"

Đường Vũ Lân cũng chỉ mỉm cười mà thôi, vẻ mặt vô hại nói: "Tốt lắm! Ta không sợ bị đánh đâu, chỉ có bị đánh mới có thể trưởng thành được."

Giang Ngũ Nguyệt nói: "Đi thôi!"

Hai người bỏ ra hai ngàn liêng bang tệ, quang mang loé lên một cái, cả hai cùng tiến vào trong sân thi đấu.

Giang Ngũ Nguyệt rõ ràng là cũng bởi vì đã đột phá mà vô cùng hưng phấn, hắn nhanh chóng kìm chế tâm tình kích động của mình lại để tập trung vào trong trận đấu, ngay khi âm thanh điện tử vừa phát ra một tiếng, hắn ngay lập tức giải phóng ra đấu khải và võ hồn của bản thân.

Ám kim sắc quang mang quét nhanh qua khắp người hắn, Đường Vũ Lân thậm chí còn mơ hồ có thể nhìn thấy được, ở trước người đối phương có một đoàn ánh sáng vòng xoáy ám kim sắc mạnh mẽ xuất hiện.

Tuỳ theo sự mở rộng ra của vòng xoáy đó, toàn thân Giang Ngũ Nguyệt cũng trực tiếp trương phình lên, cao lên đến tám thước, phụ thể trên người là một Nhị Tự Đấu Khải dày nặng. Khí tức mạnh mẽ vô cùng ngay lập tức từ bên trong cơ thể đối phương bạo phát mà ra.

Dưới sự khống chế của hắn vòng xoáy hồn lực xoay chuyển nhanh chóng, sức mạnh dao động khủng bố đến nổi làm cho không khí ở xung quanh người hắn cũng bị chấn động theo, không gian đã xuất hiện từng dấu vết nứt vỡ.

Giang Ngũ Nguyệt có chút đắc ý, nói: "Vòng xoáy hồn lực của ta hình thành rất khác so với người khác, vòng xoáy hồn lực của ta một khi đã thành hình, bởi vì cơ thể của ta có thể chịu đựng được năng lượng cường đại hơn nhiều nên tốc độ của vòng xoáy ít nhất là cũng có thể tăng lên hơn gấp ba lần so với hồn sư bình thường. Điều đó cũng có nghĩa là nó sẽ cung cấp cho ta năng lượng cực kỳ khổng lồ, lại còn trực tiếp chú nhập sức mạnh vào trong, vì thế mà sức mạnh của ta cũng đã được tăng lên gấp ba lần, đừng nghĩ rằng trước đây ngươi có được một chút khí lực mà đã ngạo mạn đến như thế rồi, lần này ngươi nhất định là không thể so sánh được với ta đâu."

"Tới đi!" Đường Vũ Lân khẽ mỉm cười, ở trên người có kim quang lấp lánh, phụ thể nhị tự đấu khải, mặt nạ vừa hạ xuống, đã phát ra âm thành thanh thuý hùng hồn, đồng thời cầm Hoàng Kim Long Thương ở trong tay, vào tư thế chuẩn bị tấn công, đầu trước của mũi thương giải phóng ra thương mang dài bảy xích có màu bạch kim.

Nộ hống lên một tiếng, Giang Ngũ Nguyệt sải bước lao về phía Đường Vũ Lân, hai tay hợp lại cầm một đôi cự chuỳ ở trong tay, cự chuỳ vung lên, quang mang ám kim sắc trông chớp mắt bỗng bạo phát ra ánh sáng mạnh mẽ, thật giống như hai quả sao chổi đang trực tiếp đánh về phía Đường Vũ Lân vậy.

Hắn không hề khoác lác chút nào, sức mạnh ở trên song chuỳ của hắn rõ ràng là đã tăng lên đến gấp ba lần so với trước, uy lực vô cùng khủng bố, dù cho là tam tự đấu khải sư cũng chưa chắc có thể nguyện ý chính diện đối kháng với hắn.

Đường Vũ Lân hai mắt khép hờ lại, một đoàn hào quang màu kim sắc nhàn nhạt từ toàn bộ đấu khải dâng lên, ngay sau đó, hắn đã di chuyển.

Đôi cánh rồng ở phía sau lưng đột nhiên thu liễm trở lại, lúc mũi chân của hắn vừa điểm trên đất, toàn bộ cả người dường như đột nhiên phát sáng lên. Đôi cánh ở sau lưng chỉ vỗ nhẹ một chút, ngay sau đó, Giang Ngũ Nguyệt thấy được một đạo lưu quang loé qua.

Một loại sắc bén đến độ khó có thể hình dung được loé qua một cái. Sức mạnh của song chùy dường như ngay lập tức đều tiêu tán đi mất, ngay cả đến tốc độ xoay chuyển của vòng xoáy hồn lực của hắn cũng đã xuất hiện sự định trệ lại trong giây lát.

Từ đầu đến cuối, Giang Ngũ Nguyệt thấy được chỉ là một điểm quang mang màu bạch kim đó loé qua một cái. Sau đó Đường Vũ Lân lại biến mất một cách vô ảnh vô tung.

Sau đó, khoảnh khắc tiếp theo hắn mới phát hiện ra vòng xoáy hồn lực của bản thân đã không chịu sự khống chế của mình nữa rồi.

"Bùmmmm" Trong tiếng nổ dữ dội đó, cơ thể của Giang Ngũ Nguyệt kêu thảm lên một tiếng liền ngay lập tức biến mất đi.

Quang diễm kim sắc ở trên người Đường Vũ Lân, mãi cho đến lúc này mới dần dần dừng lại. Hoàng Kim Long Thương hóa thành màu bạch kim, thương mang tinh oánh lấp lánh giống như là thật chất hoá bắt đầu cũng từ từ thu liễm lại.

Khoảnh khắc trước khi Giang Ngũ Nguyệt phát nổ, ở trên cơ thể khống lồ đó của hắn, đã có một lỗ sâu có đường kính một thước đâm xuyên qua. Dù cho có là nhị tự đấu khải đi chăng nữa cũng không có thể khiến cho vết thương này biến nhỏ đi được.

Quang ảnh lóe lên một cái, Đường Vũ Lân vẫn còn chưa có trải nghiệm được quá nhiều, hắn đã từ khu vực đối chiến mà đi ra ngoài rồi.

Giang Ngũ Nguyệt đứng ở nơi đó, vẻ mặt sửng sốt, cũng giống như Đường Vũ Lân hắn cũng còn chưa có thể hoàn toàn trải nghiệm hết được toàn bộ những biến hoá trong năng lượng của bản thân, Giang Ngũ Nguyệt lúc này vẫn còn chưa có hoàn toàn từ bên trong đoàn diệt sát đột ngột vừa rồi tỉnh lại nữa.

Chuyện gì đang xảy ra vậy? Hắn mới vừa đạt được tiến bộ lớn đến như thế rồi, làm sao có thể trong phút chốc đã kết thúc như vậy rồi? Ngay cả vết thương ở trên người hắn hắn còn chưa có thể thấy được, vậy mà đã kết thúc rồi.

"Vũ Lân, ngươi cũng đã ra rồi sao? Chuyện gì xảy ra vậy? Không phải là do Tinh Đấu Chiến Võng đã xuất hiện vấn đề gì rồi đó chứ?" Giang Ngũ Nguyệt nghi hoặc nhìn Đường Vũ Lân hỏi lại.

Đường Vũ Lân chớp chớp mắt, nói: "Không biết nữa! Ta đây chẳng phải cũng là đã ra ngoài rồi sao? Có vẻ như khi chúng ta chạm mặt nhau, cuộc thi đấu đã tự động kết thúc vậy á."

Giang Ngũ Nguyệt nhíu mày, nói: "Chưa từng nghe nói qua là Tinh Đấu Chiến Võng sẽ có vấn đề nào hết nha! Nếu như xuất hiện vấn đề, Liên Bang chắc chắn sẽ gặp rắc rối cũng không ít đâu. Đi, chúng ta thử lại lần nữa xem xem. " Vừa nói, lần này hắn cũng chủ động bỏ ra hai ngàn liên ban tệ, hai người một lần nữa lại tiến vào bên trong khu vực so tài.

Quang mang loé lên một cái, hai người đồng thời cùng xuất hiện, âm thanh điện tử đếm ngược vang lên, cùng với trước đó cũng không có khác biệt gì mấy cả.

"Trên cảm giác cũng không có cái gì không khác nhau cả! Nhưng mà, vừa rồi làm sao lại xuất hiện ra lỗi sai như thế chứ?" Giang Ngũ Nguyệt một đầu mơ hồ hướng về Đường Vũ Lân nói ra nghi vấn của mình.

Đường Vũ Lân nói: "Bằng không, chúng ta thử lại lần nữa đi?"

Giang Ngũ Nguyệt gật đầu, đáp: "Được, lại nào." Vừa nói, hắn vừa giải phóng ra đấu khải cùng với võ hồn của mình, sáu vòng hồn hoàn dâng lên, cơ thể biến lớn, một đôi cự chuỳ nắm chắc ở trong cả hai tay, nộ hống hướng về phía Đường Vũ Lân mà lao đến.

Đường Vũ Lân cũng giống như vậy, phụ thể đấu khải ở trên người, tay cầm Hoàng Kim Long Thương. Thương mang màu bạch kim lại lần nữa xuất hiện. Có được kinh nghiệm trước đó, tinh khí thần của hắn ngay lập tức hoà tan vào làm một thể, quang mang của hai đại hạch tâm năng lượng phát sáng rực rỡ, hình thành nên một vòng xoáy năng lượng âm dương thuận nghịch tương hỗ lẫn nhau, thương mang màu bạch kim đột nhiên bạo tăng, khi hắn lao về hướng của Giang Ngũ Nguyệt, quang mang ở trên người của hắn rõ ràng là đã trở nên mạnh mẽ hơn trước rất nhiều.

Ở trận chiến trước đó, hắn ta đã dựa vào Kim Long Phi Tường ở trong Kim Long Cửu Thức để gia tăng tốc độ cho bản thân. Có được sự trợ lực của vòng xoáy thuận nghịch này, uy lực của Kim Long Phi Tường lại có thể đại tăng, ngoài ra còn có thương ý vô cùng sắc bén đó nữa, chính vì có thể hội tụ được đủ những điều này nên hắn mới có thể đâm xuyên qua được cơ thể của Giang Ngũ Nguyệt một cách dễ dàng và trong chớp mắt như vậy được.

Mà lần này, hắn cố tình không có dùng đến Kim Long Phi Tường, vậy là đã trực tiếp lao về phía của Giang Ngũ Nguyệt, nhưng khi hai chân của hắn điểm trên đất, đột nhiên lại gia tốc, tốc độ so với trước đó vẫn còn nhanh hơn gấp đôi, gần như là chỉ loé người lên một cái vậy là đã đến ở trước người của Giang Ngũ Nguyệt.

Lần này Đường Vũ Lân đã nghiêm túc cảm nhận, khi mà song chùy của Giang Ngũ Nguyệt rơi xuống, sắp đánh vào chỗ chí mệnh của bản thân mình, hai hạch tâm ở bên trong cơ thể đồng thời quang mang đại phóng, ở sau lưng hắn ta, cánh rồng đột nhiên vỗ một cái, gia tốc lên gấp đôi. Hắn lao vào khe hở ở giữa hai chiếc chuỳ, sau đó thương mang màu bạch kim đã đến trước trọng giáp màu ám kim của Giang Ngũ Nguyệt.

Phòng ngự của Bá Vương Long, lại còn có nhị tự đấu khải, phòng ngự của bản thân đối phương lúc này đã cực kỳ mạnh mẽ rồi. Tuy nhiên, ở trước thương mang màu bạch kim đó, chúng dường như vô thanh vô tức mà tan chảy ra thuận theo mũi thương của Đường Vũ Lân mà chảy xuống.

Quang ảnh lóe lên một cái, Đường Vũ Lân từ trên không đáp xuống đất. Mà lần này, bởi vì không có sự gia trì của Kim Long Phi Tường, toàn bộ cả quá trình cũng xem như không quá nhanh. Ít nhất là cũng có thể khiến cho Giang Ngũ Nguyệt cảm thấy được cơn đau kịch liệt. Lúc hắn cúi đầu nhìn về phía bản thân, thấy được ở trước ngực của mình xuất hiện ra một cái lỗ khổng lồ, âm thanh điện tử mới theo đó mà vang lên.

"So tài kết thúc, Tiểu Đường thắng."

Quang ảnh lóe lên một cái, hai người lại lần nữa trước sau đều bị truyền tống ra bên ngoài sân thi đấu.

Bên ngoài khu vực đối chiến, Giang Ngũ Nguyệt trợn to cả hai mắt như là không tin những gì vừa rồi đã xảy ra vậy, Đường Vũ Lân lúc này lại tỏ ra cái bộ dạng vô hại khốn nạn đó nữa.

"Chuyện gì xảy ra vậy? Vừa rồi? Đau quá. Ngươi đã thắng ta rồi ư?" Giang Ngũ Nguyệt xem ra cũng đã tỉnh táo lại được một chút rồi.

Đường Vũ Lân chớp chớp mắt, nói: "Đã thắng rồi sao? Vừa rồi kết thúc cũng thật quá nhanh đi, ta vẫn còn chưa có cảm giác được cái gì cả? Làm sao mà đã thắng rồi chứ?"

"Đúng vậy! Làm sao đã thắng rồi chứ?" Giang Ngũ Nguyệt cũng tràn đầy vẻ khó hiểu, sai lầm lớn nhất ở trong lòng hắn là hắn suy nghĩ rằng sẽ không có một đồng cấp đấu khải sư nào có thể một chiêu liền hạ gục hắn được, chớp mắt một cái đã phá vỡ được phòng ngự của hắn. Vì thế, mặc dù lần này đã cảm giác được rất là đau đớn, nhưng hắn ta vẫn không có hoàn toàn hiểu được rõ ràng mọi chuyện.

Đường Vũ Lân vẻ mặt nghiêm nghị, nói: "Xem ra, vấn đề của Chiến Võng này quả thật là cũng không nhỏ à nha. Chúng ta nhất định là cần phải thử nghiệm qua vài lần thì mới được, nếu như thật sự có vấn đề, cũng có thể kịp thời báo cáo lại cho bên phía quân đoàn để họ giải quyết. Đi, chúng ta thử lại lần nữa xem, lần này ta sẽ bỏ tiền."

Thấy Đường Vũ Lân không dễ gì lại rộng lượng như thế một lần, ngoài ra còn có cái bộ dáng nghĩa chính ngôn từ đó nữa, Giang Ngũ Nguyệt cũng đã tin thật luôn rồi, hai người lại lần nữa tiến vào trong Chiến Võng.

Một phút sau, hai người trước sau đều đã được truyền tống ra ngoài.

"Ta đi đây. Thật sự là quá đâu mà. Đường Vũ Lân, rốt cuộc là có chuyện gì đã xảy ra thế? Thương mang màu bạch kim đó của ngươi lại là chuyện gì nữa đây? Lần này ta cúi đầu đã nhìn thấy được nó, là do Hoàng Kim Long Thương của ngươi đã phá vỡ cơ thể của ta, lại còn nỗ ra một cái lỗ trên người của ta. Chuyện gì đang xảy ra với ngươi vậy? Không phải là do ngươi lợi dụng lỗ hổng ở bên trong Chiến Võng đó chứ? Ngươi thật quá bỉ ổi đi! Tên khốn nạn." Giang Ngũ Nguyệt nhảy dựng lên quát.

Khoé miệng của Đường Vũ Lân giật giật một lúc, ho khụ khụ một tiếng, đáp lời: "Không phải như vậy đâu! Ta làm sao có thể có khả năng lợi dụng được lỗ hỏng của Chiến Võng được cơ chứ. Đây chính là kết tinh công nghệ của toàn bộ Liên Bang đấy! Không phải là tự bản thân ngươi đã xảy ra vấn đề gì rồi đó chứ? Phòng ngự của ngươi có vấn đề gì rồi sao, hay là nói trong quá trình tu luyện của ngươi đã xảy ra vấn đề gì rồi nên mới dẫn đến phòng ngự của bản thân lại yếu đi đến như vậy."

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương

Danh sách phát
Chưa có chương nào
00:00
00:00
0 chương
Đang tải danh sách chương...