Long Vương Truyền Thuyết (Đấu La Đại Lục 3)
-
Chapter 1016: Không đánh không quen biết
Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:
"Oànhhhhh" Lại có một tiếng oanh kích vang lên, lần này hai chân của Đường Vũ Lân lại lần nữa lún xuống đất thêm ba thốn, Nhưng Mã Sơn lại bị chấn cho liên tục phải thoái lui, trực tiếp lui về sau năm bước mới có thể ổn định lại cơ thể.
Lần này, ánh mắt của hắn thật sự đã biến đổi thật rồi, mặc dù không dùng đến hồn kỹ, nhưng võ hồn Đại Lực Thần Viên đó là loại võ hồn có sức mạnh thuần tuý chính thống nhất! Về phương diện sức mạnh va chạm thuần tuý, cho dù là Phong Hào Đấu La hắn cũng có tự tin có thể đối kháng lại được.
Nhưng sau mấy lần va chạm liên tiếp vừa rồi với Đường Vũ Lân, thế mà hắn đều không có chiếm thế thượng phong, điều này đã khiến cho trong lòng của hắn có chút phiền muộn .
Đường Vũ Lân hít sâu một hơi, nói: "Nếu đã đến mà không trả lại lễ thì cũng coi không được rồi, Mã Trung đoàn trưởng người cũng hãy tiếp của ta một thương này đi." Vừa nói, trong mắt của Đường Vũ Lân quang mang đại thịnh, vòng xoáy âm dương ở bên trong cơ thể đang điên cuồng chuyển động, hai chân đứng vững ở trên mặt đất, Hoàng Kim Long Thương ở trong tay dường như nặng giống như là một ngọn núi Thái Sơn đang từ từ được đâm ra, một tiếng long ngâm kích động cũng theo đó mà vang lên. Có thể thấy rất rõ ràng, vô số các gốc dây leo Lam Ngân Hoàng giống như là từng con tiểu long đang chui ra bên ngoài, uống vòng quanh xung quanh Hoàng Kim Long Thương, lại lần nữa dung nhập vào bên trong, một đầu rồng khổng lồ màu kim sắc từ bên trong mũi thương phóng ra về phía trước, mang theo đó là một tiếng long ngâm đinh tai nhức óc, nó đột nhiên từ bên trong Hoàng Kim Long Thương mà thoát ra bên ngoài, trực tiếp bay về phía Mã Sơn. Đó chính là chiêu Lam Ngân Hoàng Kim Long Thăng Thiên.
Huyết hồn dung hợp kỹ!
Tu vi chênh lệch quá lớn, vì thế mà Đường Vũ Lân liền đã sử dụng đến huyết hồn dung hợp kỹ rồi, càng dùng lại càng thấy thuận tay.
Sắc mặt Mã Sơn thay đổi, cuối cùng thì cũng đã không thể cố kỵ thân phận của mình nữa rồi, trên người vòng hồn hoàn thứ nhất và thứ ba cả hai cái đều đồng thời cùng phát sáng, bên ngoài da thịt ngay lập tức toát ra một tầng cương thiết lấp lánh, cùng lúc đó, thân hình lại một lần nữa trương phồng lên thoáng chốc đã cao hơn mười hai thước, có kích thước tương đương với một cơ giáp cận chiến tiêu chuẩn. Song quyền đột nhiên biến lớn, đường kính của nó cũng đã đến trên một thước, đồng thời hướng về phía Kim Long Thăng Thiên mà oanh kích đến.
"Bùmmmm"
Tiếng oanh kích lần thứ ba này so với hai lần trước đó thì lại càng thêm mạnh mẽ hơn nhiều, vô cùng đinh tai nhức óc, kình lực làm cho những đóng tuyết dày cách xa đó bắn lên tung toé, bay tán loạn ở trong không trung.
Long Vũ Tuyết ở bên trong đoán tạo công tác thất đã ba lần cố gắng muốn xông ra bên ngoài, nhưng mỗi một lần đều bị khí lưu mạnh mẽ đã áp chế ghim chặt nàng ở tại bên trong gian phòng mà không có cách nào có thể thoát ra được.
Khí lưu lần sau so với lần trước đều càng cường liệt hơn, mặc dù trong lòng nàng lúc này vô cùng gấp gáp, nhưng cũng không thể làm được gì cả.
Làm sao lại như vậy? Làm sao mọi chuyện lại xảy ra như vậy chứ! Vũ Lân, ngươi ngàn vạn lần không được có chuyện gì đó. Dưới tình huống cấp bách, hai mắt của nàng đã đỏ rực. Nàng là đang muốn giải phóng ra võ hồn, muốn dốc hết toàn bộ sức lực mà xông ra ngoài.
Nhưng vào lúc này, bức tường phía ở phía trước mặt của đoán tạo công tác thất đột nhiên bị phá nát, một thân thể khổng lồ toàn thân lánh lấp kim sắc điện quang trực tiếp rơi thẳng vào trong, làm đỗ hai cái kệ đựng kim loại hiếm xuống đất, thân thể bị đập mạnh xuống dưới trên mặt đất, chỗ va chạm với mặt đất đã lưu lại một cái lỗ lớn hình người.
Long Vũ Tuyết trước tiên là kinh ngạc, nhưng tiếp theo đã che đi khuôn mặt ửng đỏ của mình.
Hốt hoảng thầm kêu lên một tiếng: "Trời ạ! Đây là,... Mã Trung đoàn trưởng đó sao?"
Đúng rồi, là cái thân hình to lớn đó, không thể nào là Đường Vũ Lân mà chỉ có thể là Mã Sơn mà thôi.
Mã Sơn, cấp tám mươi bốn hồn đấu la đấu cùng với Đường Vũ Lân sao?
Mặc dù Long Vũ Tuyết vẫn luôn biết rằng Đường Vũ Lân rất mạnh, những cũng chưa bao giờ có thể tưởng tượng ra được, hắn lại có thể mạnh mẽ đến mức có khả năng đánh bại được Trung đoàn trưởng của Thiết Huyết Trung đoàn, điều này quả thật là khó có thể tưởng tượng được mà!
Nhưng sự thật lại nằm ngay trước mắt, lúc Long Vũ Tuyết vội vàng lao ra bên ngoài, vừa hay là đã bắt gặp được Đường Vũ Lân giống như là không có chuyện gì xảy ra với bản thân cả, hai chân của hắn bị cắm xuống mặt đất cũng được hắn rút ra, tay cầm Hoàng Kim Long Thương, đang chầm chậm tiến về phía công tác thất. Lúc này, tiếng cảnh báo đột nhiên vang lên, từng đạo thân ảnh đang nhanh chóng chạy về hướng phía bên này mà qua, đó là các cường giả Sở Quân Pháp của quân đoàn đang đến.
Đường Vũ Lân có chút bất đắc dĩ hướng về phía Long Vũ Tuyết nhún nhún vai, trên đầu vai của hắn có tướng tinh quang mang lấp lạnh. Tại thời khắc này, Long Vũ Tuyết đột nhiên có chút thất thần, bởi vì nàng ta phát hiện ra, bản thân dường như là từ trước giờ vẫn luôn không thể chân chính lý giải được tên gia hoả trước mặt này được.
Nàng kinh hô trong lòng một tiếng: "Hắn? Hắn không thể nào thật sự là"
Người của Sở Quân Pháp đã tụ tập đến đây, từ bên trong, Trung đoàn trưởng Thiết Huyết trung đoàn Mã Sơn cũng đã bò người dậy. Chỉ là bộ dạng của hắn ta lúc này trông có chút hơi thảm. Quân trang ở trên người ngay từ lúc biến thân đã không còn nguyên vẹn nữa rồi, lúc này, ở trên ngực của hắn đã chằng chịt mấy chục vết máu, đó đều là do chiêu Kim Long Thăng Thiên của Đường Vũ Lân lưu lại, một đôi song quyền của hắn ngược lại cũng không có chuyện gì, trong mắt hắn hung
quanh nhấp nháy, trên đầu lưu lại vài đường vết xước, tóc ở nơi vết xước đó tất nhiên là cũng đã biến mất đi rồi.
Khi nhìn thấy người của Sở Quân Pháp đi đến, hắn cũng không có lại lần nữa bảo trì trạng thái phụ thể võ hồn của bản thân nữa, mà đã khôi phục lại bản thể vốn có của mình, nhưng ở trên mặt hắn lúc này lại tràn đầy vẻ phiền muộn, đương nhiên là càng có nhiều thêm vài phần chấn kinh.
Thật không có cách nào có thể không chấn kinh cho được, mọi chuyện mới vừa phát sinh vừa rồi, đã vượt ra ngoài dự đoán ban đầu của hắn.
Người dẫn đầu đám người Sở Quân Pháp là một tên có cấp bậc Thượng tá, khi hắn nhìn thấy Đường Vũ Lân đứng ở nơi đó, tay cầm Hoàng Kim Long Thương, tư thế hiên ngang, tướng mạo anh tuấn, hắn cũng không khỏi phải sừng sờ trong giây lát.
Tuyết trắng phủ khắp nơi, một thân quân trang, tay cầm Hoàng Kim Long Thương, phong thái hiên ngang bất khuất đó của hắn thật sự là có thể thu hút được ánh nhìn của bất cứ một người nào.
Nhưng khi vị Thượng tá này nhìn lên trên tướng tinh ở trên vai của Đường Vũ Lân, trên mặt cũng không khỏi có chút biến sắc, phản ứng đầu tiên của y cũng giống như Mã Sơn vậy. Thầm hô ở trong lòng một tiếng: "Làm sao có khả năng có thể có Thiếu tướng trẻ tuổi đến như thế này chứ?" Điểm khác nhau giữa hắn và Mã Sơn là hắn cũng không có kích động giống như Mã Sơn đến như thế.
Thượng tá bay tới, đáp xuống ở trước người Đường Vũ Lân, trước tiên hướng về phía đối phương mà hành lễ quân, Đường Vũ Lân cũng đáp lại lễ quân.
"Trưởng quan, xin hỏi người là ở bộ phận nào, ở đây rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?" Trước khi biết được rõ ràng thân phận thật sự của Đường Vũ Lân, hắn chỉ có thể chiếu theo cấp bậc quân hàm ở trên vai Đường Vũ Lân chọn cách xưng hô phù hợp.
Đường Vũ Lân đáp lại lễ quân, trầm giọng nói: "Ta là Huyết Cửu mới nhậm chức của Huyết Thần doanh."
Vừa nói, Đường Vũ Lân giơ tay trái của mình lên, làm lộ ra Huyết Thần hoàn ở trên cổ tay của mình.
Nghe đối phương tự nhận mình là Huyết Cửu, vị Thượng tá của Sở Quân Pháp đó cũng không khỏi há hốc miệng, mà lúc này đây, mới vừa rồi từ trong đoán tạo công tác thất Mã Sơn mới vừa bước ra ngoài, khi nghe câu câu nói này cũng phải sửng sờ một lát.
Nếu như trước đó hắn một chút cũng không tin tưởng vào những gì mà Đường Vũ Lân nói, thì đến lúc này đây hắn đã thật sự tin vài phần rồi. Mã Sơn âm thầm kinh hô ở trong lòng: "Còn có thể như thế sao? Huyết Cửu? Nhưng mà thực lực của người ta xác thực là ở trên phương diện sức mạnh thì có thể chiến thắng được cả bản thân mình. Mặc dù bản thân vẫn còn chưa có dùng đến toàn lực, nhưng đối phương liệu đã dùng hết toàn lực chưa?"
Trên mặt của Mã Sơn lúc này có chút khó xử, mà Long Vũ Tuyết đứng ở cách đó không xa, ánh mắt của nàng cũng đã biến đổi, trở nên cực kỳ phức tạp.
Chỉ có vài tháng ngắn ngủi như vậy, hắn mới vừa đến quân đoàn chỉ có vài tháng thôi đó! Vậy là đã từ một tên Thiếu uý giờ đây trở thành Thiếu tướng rồi, lại còn là Huyết Cửu của Huyết Thần doanh nữa chứ, điều này thật sự là có thể sao? Mặc dù ở bên ngoài có thể thấy được, bất luận là như thế nào thì chuyện này cũng không có khả năng xảy ra được, nhưng hắn có thể đánh bay được Trung đoàn trưởng Mã Sơn, từ tận ở sâu bên trong đáy lòng của Long Vũ Tuyết, nàng lại càng thêm tin tưởng điều này là có khả năng có thể xảy ra.
Trên mặt của vị Thượng tá của Sở Quân Pháp sau khi thấy được Huyết Thần hoàn của Đường Vũ Lân cũng phải dùng ánh mắt cung kính để nhìn đối phương, lại lần nữa hành lễ quân, nói: "Đa tạ Trưởng quan đã phối hợp."
Nói xong câu nói này, hắn xoay người đi về hướng Mã Sơn, nói: "Mã Trung đoàn trưởng, xin chào ngài."
Mã Sơn như chết lặng người vậy, hắn lắp bắp, run giọng nói: "Không có thể? Hắn thật sự, thật sự là... sao?"
Trên mặt vị Thượng tá Sở Quân Pháp trịnh trọng nói: "Thân phận đã được xác nhận không có sai sót, Trưởng quan chính là Huyết Cửu mới nhậm chức, trưa ngày hôm nay mới vừa hoàn thành xong nghi thức thụ hàm."
Mã Sơn thầm nuốt một ngụm nước bọt, đột nhiên phát giác ra được dường như là mình đã gặp rắc rối gì đó rồi.
Lúc này, Đường Vũ Lân sải bước đi qua, trầm giọng nói: "Thật sự là cũng không có chuyện gì cả, ta và Mã Trung đoàn trưởng chỉ là có chút hiếu thắng, hơn thua nhau mà thôi, do song phương không phục sức mạnh lẫn nhau của đối phương.
Nên muốn so tài một chút, không ngờ là đã gây ra động tĩnh có chút hơi lớn như thế, làm dẫn đến phiền phức không đáng có. Về phần chuyện này có thể xem như là bỏ qua có được không? Lần tới tỷ thí với nhau nhất định là bọn ta sẽ đi đến phòng đối chiến. Những đồ vật đã bị phá hoại ở xung quanh, chúng ta sẽ tự mình khôi phục trở lại, như thế có được không?"
Vị Thượng tá Sở Quân Pháp nhìn Mã Sơn cũng có chút không nói nên lời, lại nhìn về nét mặt hoà ái của Đường Vũ Lân, dù cho hắn có không rõ ràng rốt cuộc là đã có chuyện gì xảy ra chi chăng nữa, y cũng hắng giọng, nói: "Được rồi, có điều, hai vị Trưởng Quan à, lần tới không có ngoại lệ đâu. Nếu không, xảy ra động tĩnh lớn đến như thế một lần nữa, chúng ta cũng không dễ xử lý đâu."
Nói xong, hắn hướng về phía Đường Vũ Lân và Mã Sơn hành lễ quân binh, rồi mang theo người của Sở Quân Pháp rời đi.
Đường Vũ Lân thở phào một tiếng, nói: "Mã Trung đoàn trưởng, hiện tại ngươi có thể nhận ra được thân phận của ta là gì rồi chứ?"
Mã Sơn thầm nuốt một ngụm nước bọt, sờ sờ cái đầu trọc lóc của mình, nói: "Chuyện gì thế này! Có điều, ngươi, ngươi thật sự là Huyết Cửu sao?"
Đường Vũ Lân bật cười, nói: "Bằng không thì chúng ta đi đến phòng đối chiến lại đánh thêm một trận nữa đi rồi khắc biết?"
Mã Sơn xua xua tay, nói: "Không cần đâu, nếu Sở Quân Pháp đã nói vậy thì chắc chắn là sự thật rồi. Là do ta đã lỗ mãng rồi. Chuyện này là do ta làm không đúng, ta có lời xin lỗi đến ngươi."
Đường Vũ Lân nhún nhún vai, nói: "Xin lỗi thì không cần đâu, có điều, Mã Trung đoàn trưởng à, ta ở đây phá hỏng nhiều đồ vật như thế liệu có phải là ngươi cũng nên trợ giúp ta tu phục lại một chút được hay không."
"Không có vấn đề gì, cứ giao cho ta đi." Mã Sơn bộ dạng sảng khoái đáp ứng. Đồng thời ở trong lòng cũng âm thầm cảm kích đối phương, bởi vì quy định của Huyết Thần quân đoàn rất là nghiêm ngặt, mặc dù tính cách của hắn có chút hơi cuồng ngạo, nhưng cũng biết được rằng, nếu như thách thức quy định của quân đoàn, hắn thân là Thượng tá, Đường Vũ Lân là Thiếu tướng, hắn vừa rồi cũng xem như là đã phạm luật, hơn nữa lại còn không có lý do chính đáng, dưới tình huống không có đủ chứng cứ vậy mà đã muốn bắt giữ Đường Vũ Lân, lỗi sai là nằm ở hắn, hắn hoàn toàn là không có chiếm được lý. Nếu như Đường Vũ Lân tiếp tục không chịu buông tha mà nói thì có lẽ hắn có thể sẽ phải gặp phải rắc rối rất lớn, chẳng những là sẽ bị cắt bớt quân công, thậm chí còn có thể bị giam giữ một đoạn thời gian. Bị mất hết mặt mũi.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook