Long Vương Truyền Thuyết (Đấu La Đại Lục 3)
Chapter 1017: Nếu là giả bao đổi trả

Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:

Mà nếu như Đường Vũ Lân có thân phận là Huyết Cửu mà nói, với thân phận Thiếu tướng này tự nhiên là cũng không có vấn đề gì cả, hắn dù sao thì vẫn không thể hiểu nổi lý do bản thân vì sao lại lỗ mãng đến như thế để mà tạo thành kết quả như hiện tại này nữa. Đối phương cũng chỉ muốn yêu cầu mình tu phục lại gian phòng mà thôi, xem ra cũng không có việc gì quá đáng cả.

"Ta sẽ đi tìm người đến để sửa chữa cho ngươi ngay." Nói xong, Mã Sơn khuôn mặt lấm lem đã vội vàng chạy đi, dù sao thì cái bộ dạng này của hắn cũng quá khó coi đi.

Đưa mắt nhìn Mã Sơn rời đi, Đường Vũ Lân cũng không khỏi bất đắc dĩ lắc lắc đầu, cảm thán một tiếng: "Cái này gọi là chuyện gì đây chứ! Bản thân mình đơn giản mà nói là gặp phải hoạ từ trên trời vô duyên vô cớ giáng xuống đây mà. Quả nhiên là việc thăng chức quá nhanh như vậy cũng không có phải chuyện gì tốt cả!"

"Ngươi, ngươi đã là Huyết Cửu rồi sao?" Ở bên cạnh truyền đến một thanh âm dễ nghe, bên trong lời nói có một chút không dám tin vang lên.

Đường Vũ Lân xoay người hướng về về Long Vũ Tuyết, cười nói: "Đúng vậy! Thật ra là nhờ một phần may mắn rất lớn ở trong đó nữa, nhưng ít nhất là trước khi ta bị Huyết Cửu tiền nhiệm trước đó lại lần nữa khiêu chiến, ta tạm thời vẫn được coi là Huyết Cửu. Nếu là giả bao đổi trả"

Long Vũ Tuyết ngơ ngác nhìn hắn.

Nàng hồi tưởng lại quá khứ, lúc hắn vừa mới đến đây, bản thân mình là Giáo quan của hắn, mang hắn đi học tập mọi thứ có liên quan đến quân đoàn, dẫn hắn tiến nhập vào bên trong thông đạo thâm uyên đi chiến đấu với sinh vật thâm uyên.

Vài tháng sau, chỉ có thời gian vài tháng mà thôi, hắn lúc này đây ngược lại đã trở thành Trưởng quan của mình. Ngoài ra, mặc dù Trung tá với lại Thiếu tướng nghe có vẻ như chênh lệch cũng chỉ vài cấp mà thôi, nhưng khoảng cách trên thực tế lại lớn giống như sông Hoàng Hà vậy.

Không biết là tại làm sao, Long Vũ Tuyết cảm giác được, khoảng cách của bản thân mình cùng với hắn đang ngày một bị kéo xa.

Lúc trước, hắn vẫn còn luôn miệng gọi mình một tiếng Trưởng quan lúc thì hai tiếng Trưởng quan, nhưng vào lúc này ngược lại mình phải gọi hắn là Trưởng quan rồi! Sự thay đổi chóng vánh đến như vậy thật sự là khiến cho nàng ta nhất thời nửa khắc không có thể tiếp nhận được mọi thứ, mà kịp thời thay đổi cách xưng hô cho phù hợp được.

"Chúng ta vẫn là đồng đội của nhau. Không cần phải suy nghĩ nhiều, ngay cả ta cũng có cảm giác như là đang trong mơ vậy." Đường Vũ Lân quơ quơ tay ở trước ánh mắt đang mơ hồ của Long Vũ Tuyết, thức tỉnh lại nàng một tiếng.

Long Vũ Tuyết lúc này mới kịp phản ứng trở lại, nàng cũng không có nói cái gì, chỉ là bên trong mắt đã sinh ra một chút biến hoá nhè nhẹ.

Không lâu sau đó, Mã Sơn đã mang một nhóm các chiến sĩ Thiết Huyết Trung đoạn bọn họ đã quay trở lại. Khôi phục lại các bức tường, với cái loại chuyện như thế này đối với bọn họ thì không thể dễ dàng hơn được nữa. Chưa đến một giờ đồng hồ, mọi thứ đều đã được khôi phục lại như trước.

Thái độ của Mã Sơn rõ ràng là cũng đã phát sinh biến hoá, hắn nói: "Trưởng quan, hôm nay thật là có lỗi quá! Ta đã quá lỗ mãng rồi."

Đường Vũ Lân cười nói: "Mã Trung đoàn trưởng, ngài cũng đừng có gọi ta là Trưởng quan. Ngài là bộ phận nòng cốt của quân đoàn chúng ta, mà ta cũng chỉ là may mắn hơn một chút mà thôi, lần này vốn dĩ là là tiền bối Huyết Cửu trước đó đã nhường rồi, chính vì thế nên ta mới có thể tạm thời đạt được vị trí này thôi. Ngươi gọi ta là Huyết Cửu đi hoặc là gọi bằng tên vốn có của ta là Đường Vũ Lân cũng đều được. Đừng có lại gọi Trưởng quan cái gì đó nữa."

Mã Sơn gãi gãi đầu, cười nói: "Chúng ta cũng xem như là không đánh không quen, ta bội phục nhất là người có thực lực mạnh. Sức mạnh của ngươi có thể nói là thật sự lợi hại nha, trên phương diện này, ta đã từ rất lâu rồi chưa từng thua qua ai, vốn

còn cho rằng sau này tên tiểu tử Giang Ngũ Nguyệt đó sẽ có thể vượt qua ta, không nghĩ đến sức mạnh này của ngươi lại còn ở trên cả hắn. Sau này nếu có thời gian, chúng ta vẫn là nên cọ sát với nhau nhiều hơn một chút đi. Mặc dù mới vừa rồi có hơi mất mặt một chút, nhưng nói gì thì nói, ta thích nhất vẫn là cái loại đấu về sức mạnh thuần túy như thế này đó, có được một đối thủ tốt cũng thật sự không dễ tìm!"

Đường Vũ Lân ánh mắt sáng lên, nói: "Được! Lát nữa chúng ta có thể đi đến Tinh Đấu Chiến Võng để đối chiến với nhau." Hắn chính là đang phiền lòng vì không có đối thủ để đối luyện đây, cái tên Giang Ngũ Nguyệt đó dù có nài nỉ hắn đến như thế nào đi nữa thì đối phương vẫn không định đối chiến cùng hắn. Nếu có Mã Sơn có tu vi như thế này làm đối thủ đối chiến cùng với mình, đó chẳng phải là càng tốt hơn nhiều sao.

"Được, một lời đã định, ta đem số liên lạc trên Huyết Thần hoàn cho ngươi, lúc nào cũng đều có thể liên hệ được. Ta đây là người không có sở thích nào khác, chỉ là thích mỗi chuyện đánh nhau mà thôi. Ngoài ra, từ trước tới nay cũng không bao giờ chấp nhận thua cuộc. Lát nữa ngươi đừng có chê lão Mã ta đây là người phiền phức đó nha!" Mã Sơn cười hắc hắc nói.

Đường Vũ Lân cũng cười, nói: "Chỉ cần ngài không chê ta là người phiền phức là tốt rồi."

Hai người đều cười, nhưng ở bên trong nụ cười đó mỗi người lại hàm chứa những ý vị khác nhau.

Đường Vũ Lân nói: "Mã Trung đoàn trưởng à, ta nghe Vũ Tuyết nói, người đang cần các kim loại cần thiết để chế tạo tam tự đấu khải sao, trước tiên chúng ta hãy nói chuyện này một chút đi, xem xem những thứ mà ngươi cần về sau ta có thể giúp ngươi lên tính toán lại một chút được hay không." “M好,差点忘了正事儿。”

"Được, thiếu chút nữa thì ta đã quên chuyện này rồi."

Long Vũ Tuyết thấy hai người nam nhân khoác vai nhau mà đi, cũng không khỏi nói nên lời, nàng nghĩ thầm, mới vừa rồi ở đây vẫn còn đánh nhau kịch liệt đến như vậy, sau một lát lại trở thành hảo hữu chí giao của nhau rồi, thế giới của đàn ông, thật sự đúng là kỳ quái mà!

Theo tu vi của Đường Vũ Lân ngày một tăng lên, trên phương diện đoán tạo cũng đã được gián tiếp ảnh hưởng không nhỏ, sau khi hình thành ra được long hạch, sức mạnh của hắn lại lần nữa có bước nhảy vọt, trên phương diện đoán tạo từ đó mà cũng tự nhiên theo đó mà phát triển theo, đặc biệt là đoạn thời gian sau này hắn tu luyện ra được vòng xoáy âm dương tương hỗ đó, đối với khả năng khống chế hồn lực, sức mạnh, huyết mạch chi lực của bản thân so với trước cũng đã tinh diệu hơn rất nhiều rồi, từ đó mà ở trong việc đoán tạo dĩ nhiên là cũng có được không ít thành tựu.

Trình độ Thánh Tượng hiện tại của hắn hoàn toàn đã được ổn định, xác suất thành công hồn đoán đã được gia tăng lên rất nhiều.

Sau khi trò chuyện cùng với Mã Sơn, Đường Vũ Lân đã biết những thứ mà đối phương yêu cầu rồi, yêu cầu của Mã Sơn thật sự rất là đơn giản, vì chỉ là muốn gia tăng sức mạnh thuần tuý mà thôi, loại đấu khải này tập trung thiên về sức mạnh vật lý. Mà trên thực tế, sau khi sức mạnh đạt đến một trình độ nhất định, có thể có một loại đột phá tạo nên sự biến đổi về chất.

Sau khi tính toán sơ lược xong, Đường Vũ Lân đưa ra cho Mã Sơn một số điểm cần lưu ý, phương hướng thiết kế vốn ban đầu của hắn là đem đống kim loại này gia cường thêm một bước. Hắn giúp đối phương chọn lựa ra bốn loại Hữu Linh Kim Loại để dung hợp, sau đó lại nữa tiến hành hồn đoán.

Chỉ là hồn đoán Hữu Linh Kim Loại mà thôi, đối với Đường Vũ Lân mà nói sớm đã là chuyện nhỏ rồi, nhưng độ khó khi mà dung hợp cả bốn loại kim loại với nhau vẫn thật sự là không nhỏ à nha, huống hồ sau khi dung hợp còn cần phải tiến hành hồn đoán, độ khó lúc này cũng đã tăng lên rất nhiều. Dù cho có là một đoán tạo sư cấp tám Thánh cấp bình thường cũng không dám đảm bảo một trăm phần trăm là có thể thành công được. Vì thế mà Đường Vũ Lân đã nói với Mã Vân, bản thân

hắn ít nhất là cần có hai tháng thời gian thì mới có thể có khả năng hoàn thành xong được. Ngoài ra còn cần có kim loại hiếm nhiều hơn nữa thì mới được.

Tài liệu để hồn đoán, khẳng định là phải do Mã Sơn tự chuẩn bị rồi, kim loại yêu cầu cần để thăng cấp, đối với những loại tài liệu này cũng phải là càng nhiều càng tốt. Nhưng Mã Sơn thân là Trung đoàn trưởng của Huyết Thiết trung đoàn, quân công tích luỹ được chắc hẳn phải có rất nhiều, để thăng cấp lên chức Thiếu tướng cũng không phải là chuyện ngày một ngày hai là có thể làm được, nếu đem đi mua những kim loại cần thiết này dĩ nhiên cũng không đáng là gì.

Về phí gia công, Đường Vũ Lân cũng không yêu cầu gì nhiều, chỉ lấy với giá tương đối cơ bản mà thôi. Mã Sơn cần số kim loại đoán tạo để làm nên nguyên cả một bộ tam tự đấu khải, có thể nói là một mối làm ăn rất lớn rồi, toàn bộ đều là hồn đoán. Cái này nếu là ở thế giới bên ngoài, số tiền yêu cầu chắc chắn là con số ở trên thiên văn, vô cùng khổng lồ.

Thứ mà Đường Vũ Lân muốn chỉ là một phần kim loại hiếm có đủ để hắn chế tạo ra cơ giáp đen của mình mà thôi. Hắn hiện tại đã là Huyết Cửu, vốn có thể hưởng được chiết khấu rất cao, vì thế mà hắn cũng không có thu lấy quân công của Mã Sơn quá nhiều, cũng chính điều này đã khiến cho ấn tượng của Mã Sơn đối với hắn cũng tự nhiên là càng thêm tốt hơn nhiều.

Nhưng Đường Vũ Lân cũng có thêm điều kiện, đó là Mã Sơn cần phải đi theo hắn ta cùng đối chiến với nhau ở trong Tinh Đấu Chiến Võng ít nhất là một trăm trận, ngoài ra, chi phí cho nơi chiến đấu phải do Mã Sơn bỏ ra.

Mã Sơn nghĩ rằng bản thân mình chắc chắn là đã chiếm được tiện nghi rồi, do đó mà chỉ cần nói một lời liền lập tức đáp ứng yêu cầu của đối phương.

Một tháng tiếp theo đây đối với Đường Vũ Lân là rất quan trọng, Hắn ta sau ngày đó đối chiến cùng với Huyết Cửu đạt được thắng lợi, lại sau khi được Huyết Nhất nhắc nhở qua. Hắn quyết định bất luận là như thế nào đi nữa cũng cần phải nỗ lực hết sức mình mới được, phấn đấu để ở một tháng sau khi mà Huyết Cửu tiền bối khiên chiến lại lần nữa thì bản thân mình vẫn có thể giữ vững được vị trí này.

Không phải là bởi vì cấp bậc quân hàm mà chỉ là bởi vì vinh dự mà thôi. Đồng thời cũng vì để cho bản thân mình có thêm được nhiều động lực hơn để mà cố gắng hơn nữa.

Vì vậy, hắn đã đặt ra mục tiêu thời gian trong một tháng này để thăng cấp bản thân mình.

Giai đoạn quyết đấu cuối cùng của giải thi đấu Tinh Đấu Chiến Võng toàn Liên Bang sau mười lăm ngày nữa sẽ được cử hành, điều này đối với hắn ta mà nói cũng là cơ hội rất quan trọng để hắn ma luyện bản thân mình. Nhưng trước đó, hắn cần phải tiến thêm một bước nữa trong việc tăng cao thực lực của bản thân thì mới được, rồi lại lần nữa thông qua chiến đấu ở cuộc thi mà ma luyện bản thân mình.

Đợi cho đến một tháng sau, Đường Vũ Lân tin tưởng thực lực của bản thân vẫn còn có thể tiến được thêm một bước lớn.

Sự xuất hiện của Mã Sơn này không còn nghi ngờ gì nữa là đã có thể khiến cho kế hoạch của hắn càng trở nên hoàn thiện hơn rồi, dù sao thì so tài ở bên trong cuộc thi cũng chỉ là một ngày tiến hành được một trận đấu mà thôi, nhưng có Mã Sơn ở đây, hắn tùy thời đều có thể tìm đến vị Trung đoàn trưởng Thiết Huyết quân đoàn này để cọ xát, nhằm truy cầu đến giới hạn cực đại của bản thân.

Ngồi đả toạ ở bên trong phòng, Đường Vũ Lân hít thở đều, toàn bộ cả người đều rơi vào một loại trạng thái kỳ diệu.

Kim quang trên long hạch nhấp nháy, hồn hạch quang hoa nội liễm, vòng xoáy âm dương tương hỗ vận chuyển, nó vô cùng tự nhiên mà hấp thu thiên địa nguyên lực dung nhập vào bên trong cơ thể.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương