Long Vương Truyền Thuyết (Đấu La Đại Lục 3)
Chapter 1119: Hạ thủ lưu tình

Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:

Sĩ binh cùng với cơ giáp đồng thời đều hành lễ với hắn.

"Xin chào trưởng quan."

A Như Hằng cùng với Tư Mã Kim Trì nhìn thấy được cảnh này ở trên mặt cũng không thể nói thêm được lời nào nữa, lúc những sĩ binh này thấy được Đường Vũ Lân, quang mang ở trong mắt bọn họ toàn bộ đều có thể dùng từ cuồng nhiệt để mà hình dung.

Đúng vậy! Dường như là mỗi một người sĩ binh nào của Huyết Thần quân đoàn cũng đều đã tận mắt chứng kiến màn lật ngược tình thế ngoạn ngục đó của Đường Vũ Lân, hắn đã cứu lấy toàn bộ quân đoàn, lại có thể phong bế lại được vị diện thâm uyên. Đặc biết chính là cảnh tượng ngoạn ngục lúc đó, Đường Vũ Lân lấy sức một người trấn thủ ở đó, vạn địch không thể xâm phạm. Điều này sớm đã để lại ấn tượng rất sâu sắc ở bên trong lòng của bọn họ. Ở trong lòng bọn họ, vị này giống như là một vị võ thần vậy! Thật ra thì cũng không phải tất cả mọi người đều biết rõ lúc đó Đường Vũ Lân chỉ là mượn nhờ vào sự trợ lực của vị diện chi lực nên mới có thể có được sức mạnh lớn đến như thế, vì dù sao thì những bí mật quan trọng có liên quan đến Huyết Thần đại trận cũng chỉ có mấy vị cao tầng nhất ở bên trong Huyết Thần quân đoàn mới có thể biết được thôi.

"Bọn họ chính là gian tế xuất hiện vào lúc thâm uyên đang báo động. Quân đoàn trưởng hạ lệnh muốn thi hành án tử hình với bọn họ, Huyết Nhất thủ trưởng có đi ngang qua cũng biết được sự tình của bọn họ nên đã đi đến chỗ của quân đoàn trưởng để cầu tình." Những sĩ binh này đơn giản tường thuật lại mọi chuyện đã xảy ra cho Đường Vũ Lân một lát.

Trên mặt Đường Vũ Lân hiện ra vẻ cổ quái, quân đoàn trưởng và Huyết Nhất tiền bối từ lúc nào mà đã xung động đến như vậy rồi chứ? Bọn họ dù là cảnh giác đối với tà hồn sư đến như thế nào đi nữa thì cũng không có thể xem mạng người như cỏ rác giống như vậy chứ nhỉ?

Đúng lúc này, ở trong đầu hắn ta lại vang lên giọng nói của Tào Đức Trí , "Đây chính là hộ vệ mà ta đã đặc biệt chuẩn bị cho ngươi. Ngươi nói với bọn họ, ngươi sẽ đi cầu tình cho bọn họ, sau đó thì ngươi đi đến phòng làm việc của lão Trương."

Đường Vũ Lân là người thông minh đến như thế nào kia chứ, vừa nghe mấy lời này xong lập tức hắn đã hiểu ra được vài phần rồi, hắn vội vàng nói: "Đại sư huynh, còn có Tư Mã huynh, các người không cần vội. Ta ngay lập tức đi hỏi tình huống này xem như thế nào."

Trên mặt A Như Hằng bi thương nói: "Sư đệ à, ngươi phải nhanh lên đó nha! Ta đã sắp bị đông cứng chết tới nơi rồi."

"Được, ta ngay lập tức đi ngay." Đường Vũ Lân vừa nói, vừa đem bộ áo khoác ngoài của quân phục choàng lên trên người của A Như Hằng.

A Như Hằng vì điều này mà ngay lập tức đã cảm động, tròng mắt của hắn đã đỏ hoe lên rồi, Tư Mã Kim Trì ở bên cạnh trợn mắt há hốc mồm nhìn thấy cảnh nào, biểu tình ở trên mặt của hắn dường như là đang muốn hỏi: "Còn ta, còn ta thì sao đây?"

Đường Vũ Lân hướng về hắn cáo lỗi nói: "Thật là xin lỗi, áo khoác ngoài ta cũng chỉ có một bộ, có điều ta rất nhanh sẽ quay trở về thôi. Các ngươi cứ đợi đi." Nói xong, hắn loé người lên một vậy là đã nhanh chóng bay đi hướng về phía phòng làm việc của Trương Huyễn Vân.

"Haha, được cứu rồi." A Như Hằng mở miệng cười lớn, nguy cơ sinh tử cũng xem như là đã được giải trừ rồi! Hắn ta rất tin tưởng, có Đường Vũ Lân ra mặt vậy thì không có vấn đề gì nữa rồi.

Trên mặt của Tư Mã Kim Trì vừa buồn mà vừa giận, hắn thầm nghĩ: "Dựa vào cái gì chứ! Tên gia hoả có dáng người giống như con trâu đó, tố chất cơ thể của ta không bằng hắn, ta lại lạnh hơn hắn! Vì sao lại không đem y phục đó khoác cho ta chứ!"

A Như Hằng liếc nhìn hắn một cái, ra vẻ đắc ý nói: "Thấy không, đây là y phục của sư đệ của ta, là quân phục tướng quân đó, ngươi đã từng mặt qua chưa hả?"

"Ngươi, đại, gia!" Tư Mã Kim Trì nhịn không được, hướng về phía A Như Hằng đến chửi một câu cũng đã trở nên lắp bắp rồi.

Ở trong lòng của A Như Hằng vào lúc này rất là thống khoái, nói: "Ca ca ngươi đây là cô nhi, không có đại gia. Ái chà, bộ quân phục này xem ra là cũng không tồi đó nha, rất là ấm áp. Tình người lại càng thêm ấm áp hơn. Hahahaha."

Đường Vũ Lân cũng không biết là A Như Hằng và Tư Mã Kim Trì hai người lại lần nữa đang phân cao thấp với nhau. Hắn ta lúc này đã đi đến bên trong phòng làm việc của Trương Huyễn Vân rồi.

"Quân đoàn trưởng, Huyết Nhất tiền bối. Đây là chuyện gì thế?" Đường Vũ Lân nhịn không được mà hỏi một câu.

Tào Đức Trí mỉm cười, nói: "Bọn họ chính là vào lúc thâm uyên bị bạo động đó đi đến đây. Lúc đó bị coi là gian tế mà bị bắt lại. Ngươi nếu muốn rời đi, ở bên cạnh vẫn phải nên có một số nhân thủ có thể dựa vào thì mới được. Hai tên giả hoả này vốn rất là khó thuần, chỉ cần là nhận được ân tình cứu mạng này, vậy thì khi để cho bọn hắn trở thành người của ngươi thì cũng sẽ an định hơn một chút. Ngươi cũng không cần phải hỏi nhiều thêm nữa, vì dù sao thì chúng ta đã đóng vai người xấu rồi, cái vai người tốt này cũng là nên để cho ngươi đóng đi. Lão Trương, ngươi cũng nên ra tay rồi đó."

Trương Huyễn Vân hắc hắc cười một cái, đứng người dậy, nói: "Đi thôi. Ta đi cùng với ngươi qua đó một chuyến." Vừa nói, ông vừa vỗ vỗ lên vai Đường Vũ Lân, vậy là đã bước đi ra bên ngoài.

Đường Vũ Lân không khỏi có chút không biết là nên khóc hay nên cười, nhưng trong lòng lại cảm thấy có chút ấm áp. Hắn làm sao mà không hiểu rõ, dựa vào thân phận của hai vị thượng tướng giống như quân đoàn trưởng và Huyết Nhất tiền bối đây, nếu như không phải là vì nghĩ cho hắn thì làm sao họ lại có thể làm ra loại chuyện như thế chứ!

Vào lúc Tư Mã Kim Trì và A Như Hằng đang chửi bới với nhau, lúc thấy được phù hiệu ba tướng tinh kim sắc ở trên người Trương Huyễn Vân, ngay lập tức cả hai đều im bặt lại, gần như là im thin thít không dám nói thêm một lời nào cả.

Gương mặt của Trương Huyễn Vân âm trầm, lạnh lùng nhìn bọn hắn. Mơ hồ ở trong ánh mắt đó vẫn còn ẩn chứa sát cơ loé lên.

Nếu như là không biết rõ trước mặt đây chỉ là diễn một vở kịch thôi, vậy thì Đường Vũ Lân cũng đã thật sự tin tưởng nó là sự thật rồi. Trong lòng hắn thầm kêu lên, lẽ nào là vị Trương quân đoàn trưởng này cũng đã tốt nghiệp qua một khoá đào tạo chuyên sâu ở trên Ma Quỷ Đảo rồi sao, diễn xuất này đơn giản mà nói là có thể giành được giải nam diễn viên nhất đoạt giải Oscar rồi đó.

Hắn ta cùng với A Như Hằng, Tư Mã Kim Trì đều đã giao thủ qua với nhau, đương nhiên là biết được sự kiêu ngạo của hai nhân vật này đến như thế nào. Nhưng hai người này lúc này ở trước mặt của Trương Huyễn Vân, vào thời khắc này đều ngay cả thở mạnh một cái thôi cũng không dám, trông có vẻ như rất là khiếp đảm đối với vị này!

Trương Huyễn Vân lạnh lùng nói: "Vũ Lân, đây thật sự là sư huynh của ngươi sao?"

Đường Vũ Lân vội vàng gật đầu, nói: "Đúng vậy. Quân đoàn trưởng, công pháp mà huynh ấy tu luyện cũng giống với ta. Ta không thể nhận nhầm được. Huynh ấy là đại sư huynh ở Bản Thể Tông của ta."

Trương Huyễn Vân gật đầu, nói: "Được, Vậy thì tạm thời loại bỏ hắn ra khỏi diện tình nghi làm gian tế đi. Tuy nhiên, dám tự tiện xông vào quân doanh của Huyết Thần quân đoàn, như vậy cũng là phạm phải tội chết, xem xét đến thân phận của ngươi, có thể tha cho người không chết, nhưng trừng phạt thì nhất định là phải có. Nếu không mà nói vậy thì uy nghiêm của Huyết Thần chúng ta làm sao lại có thể để cho bất cứ a miêu ca cẩu nào cũng có thể trêu trọc được sao?"

A Như Hằng cùng với Tư Mã Kim Trì thầm nuốt một ngụm nước bọt xuống, bọn họ thầm nghĩ, "A miêu a cẩu sao, chúng ta từ lúc nào mà đã bị sa cơ đến mức bị người ta ví như cái dạng a miêu a cẩu như thế này rồi?"

Hai người đưa mắt nhìn nhau, cũng không còn thấy địch ý với nhau nữa, đa phần trong đó là cảm giác đồng bệnh tương liên mà thôi.

"Thả hắn ra đi." Trương Huyễn Vân chỉ về phía của A Như Hằng ra lệnh cho binh sĩ ở bên cạnh.

Binh sĩ đó ngay lập tức tiến đến, thả người này ra khỏi cột sắc kim loại. Sau đó Trương Huyễn Vân nhìn về phía của Tư Mã Kim Trì, hướng về Đường Vũ Lân nói: "Còn người này có quan hệ gì với ngươi không?"

"Hả" Đường Vũ Lân có hơi sửng sốt một chút, hắn ta cùng với Tư Mã Kim Trì quả thật là không có quan hệ gì cả, nhiều nhất cũng chỉ là lần trước có giao thủ qua với đối phương mà thôi. Do đó khi mà hắn ta bị Trương Huyễn Vân hỏi câu này hắn cũng không khỏi phải ngớ người ra.

"Giết đi!" Trương Huyễn Vân hạ lệnh.

Hai cơ giáp hắc cấp dường như là không chút do dự nào mà đã nâng lên khẩu pháo hồn đạo, ở bên trong tiến ầm ầm đó, có hai quả đạn pháo nhanh chóng bay về hướng của Tư Mã Kim Trì.

"Hạ thủ lưu tình!"

Đường Vũ Lân cùng với A Như Hằng gần như là không hẹn mà cùng đồng thanh hô lên một tiếng. Khác biệt ở chỗ là, A Như Hằng lúc này cũng không thể di chuyển được, mà Đường Vũ Lân ở bên cạnh chỉ là loé người lên một cái đã cản trở ngay ở phía trước mặt của Tư Mã Kim Trì.

"Ầm, ầm!" Hai quả đạn pháo toàn bộ đều oanh tạc trực diện lên trên người Đường Vũ Lân, nhưng bề ngoài cơ thể của hắn thế mà tự nhiên lại có thêm một tầng quang tráo màu kim sắc.

Tầng quang tráo màu kim sắc này có vẻ như rất nhạt nhòa, chỉ vào lúc mà hai quả đạn pháo này oanh kích lên trên đó, quang mang của quang tráo này mới trở nên sáng rực lên vài phần.

Nhưng tâng quan tráo kim sắc này cũng đã dễ dàng chặn lại được uy năng cực lớn của hai quả đạn pháo cao áp rồi. Đây cũng là vũ khí chiến đấu chính của hai cơ giáp hắc cấp này.

Ngay cả đến Trương Huyễn Vân cũng phải khẽ nhíu mày một cái. Trên thực tế thì Đường Vũ Lân trước đó vẫn còn chưa có loại bản sự như thế này. Dù là muốn chặn lại hai quả đạn pháo này thì cũng phải xuất ra một quyền mới được, chứ không thể đơn giản chống đỡ trực diện giống như thế này.

Long Cương!

Đây cũng là năng lực thiên phú của Kim Long Vương sau khi tu vi của Đường Vũ Lân đột phá lên đến cấp độ bảy vòng hồn hoàn đồng thời cũng đã hấp thụ thành công năng lượng của tầng phong ấn thứ mười một, Long Cương, Long Uy, đây chính là một phần trong những năng lực thiên phú quan trọng nhất của Kim Long Vương.

Trước lực phòng ngự mạnh mẽ đến như thế này cũng khiến cho ngay cả bản thân của Đường Vũ Lân cũng phải kinh ngạc không thôi.

Vào lúc giải phóng ra Long Cương, long hạch ở bên trong co bóp không ngừng, vậy là đã đem khí huyết chi lực của bản thân mình áp xúc lại rồi phóng ra bên ngoài cơ thể, từ đó mà hình thành nên cương khí hộ thể. Tiêu hao của việc này nếu so với việc giải phóng những kỹ năng khác của Kim Long Vương thì còn nhỏ hơn rất nhiều, nhưng uy lực thì lại cực kỳ lớn. Hơn nữa, Long Cương này rõ ràng là có thể có tác dụng đối với bất kỳ một năng lực nào của Đường Vũ Lân.

Tư Mã Kim Trì vào khoảnh khắc lúc đó cũng như muốn ngừng thở lại. Hắn thầm nghĩ, "Đây là tình huống gì thế này! Tự bản thân ngay cả đến một lời bào chữa thôi cũng không thể nói được, vậy là xém tí nữa đã bị giết chết đi rồi." Bất luận là trước đây tính cách của hắn có cuồng ngạo đến như thế nào đi nữa thì vào thời khắc này đây ở sau lưng hắn cũng đã không ngừng đổ ra mồ hôi lạnh rồi.

"Đường Vũ Lân, mặc dù ngươi vừa mới lập được đại công, nhưng cũng không có thể làm như vậy được, ngay cả đến quân lệnh mà ngươi cũng dám chống lại sao." Trương Huyễn Vân mặt tĩnh như nước nhìn về phía Đường Vũ Lân, ông đem uy áp của Cực Hạn Đấu La đột nhiên giải phóng ra ngoài.

Long Cương ở trên bề mặt cơ thể của Đường Vũ Lân rõ ràng là cũng phải chịu sự ảnh hưởng của luồng xung kích này, kim quang trên đó cũng không ngừng nhấp nháy.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương

Danh sách phát
Chưa có chương nào
00:00
00:00
0 chương
Đang tải danh sách chương...