Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:

Chỉ cần Đường Vũ Lân có thể đến đây, phát hiện ra bản thân hắn, vậy thì tự nhiên là có thể chứng minh được thân phận của hắn rồi! Đợi người khác cứu mạng không bằng tự cứu lấy chính mình!

"Im miệng." Sĩ binh sải bước đã đi tới, quát một tiếng.

A Như Hằng lúc này đã không còn phải cố kỵ gì nữa rồi, hắn ta vẫn lớn giọng rống lên. Trong nhất thời, âm thanh khàn đặc và to lớn này đã vang vọng ra khắp toàn bộ quân doanh.

Nếu như không có dãy sơn mạch dày đặc che chắn, e là một chuỗi các tiếng gào thét này sẽ trực tiếp làm cho các dãy núi xung quanh xuất hiện ra tình trạng tuyết lở hàng loạt mất.

Tư Mã Kim Trì khi nhìn thấy điều này, ngay lập tức cũng không chút do dự mà bắt chước A Như Hằng gào thét lên, nói cho đến cùng thì tính huống của hắn và A Như Hằng cũng không có giống nhau, nói một cách tương đối thì hắn đối với với Đường Vũ Lân cũng không có quan hệ mật thiết giống như là A Như Hằng, nhưng dùng danh nghĩa sư huynh này, chỉ cần là Đường Vũ Lân nghe thấy được thì mới có thể dễ dàng bị thu hút đến đây!

Ở bên trong phòng làm việc.

Tào Đức Trí bật cười, nói: "Hai tên ngốc này lại nghĩ ra biện pháp đơn giản như thế, lâu như vậy mới có thể nghĩ ra được. Có điều, như vậy thì cũng tốt, dù sao thì cũng giống như bọn họ đã tính toán. Cũng đỡ cho ta phải lại dùng biện pháp khác nữa."

Trương Huyễn Vân hắc hắc cười một tiếng, nói: "Đầu óc ngốc nghếch thì cũng không có cách nào cả. Bọn chúng bị rét lạnh suốt sáu giờ cũng rất đáng đời. Người tốt như vậy vẫn là nên đi theo Vũ Lân đi. Có vẻ như kế sách thô bạo này đã muốn thành công rồi."

Bọn họ hoàn toàn không có lo lắng việc Đường Vũ Lân sẽ không có thể nghe được những âm thanh của hai người này, tu vi tinh thần đã đột phá đến cảnh giới Linh Vực Cảnh, tinh thần lực thời thời khắc khắc đều có thể phóng ra bên ngoài, nhằm cảm nhận thiên địa nguyên khí biến hoá ở phạm vi lớn xung quanh.

Tinh thần lực nhạy bén đến như thế nếu như không thể nghe thấy được có người gọi tên của mình, vậy thì cũng quá là phế vật quá rồi đó.

Đường Vũ Lân đang ngồi ở trong phòng của mình, lúc này hắn đang dần dần khá lên, đã trải qua một đoạn thời gian này dùng để minh tưởng, hắn đối với tình trạng cơ thể bản thân mình cũng đã có thể bước đầu khống chế được rồi.

Cùng với việc đột phá đến tầng thứ mười một phong ấn Kim Long Vương, lần này lại gặp phải cơ duyên xảo hợp, có thể nói là hắn đã có khả năng mượn nhờ thiên địa nguyên lực để hoàn thành việc tập hợp năng lượng lại rồi. Điều này giúp cho hắn ta tăng sức chịu đựng với lực xung kích và phản phệ đến từ việc hấp thu tinh hoa của Kim Long Vương, lại có thêm sinh mệnh chi chủng ở bên trong điều hoà mọi thứ. Lúc này mới có thể khiến cho hắn may mắn hoàn thành xong việc dung hợp với tầng thứ mười một.

Sau khi dung hợp xong với tầng phong ấn này, long hạch đã sản sinh ra biến hoá, Đường Vũ Lân rõ ràng là cảm nhận được, long hạch ở bên trong cơ thể của mình không chỉ là đang bơm khí huyết chi lực, mà lại còn đang tự động sản sinh ra khí huyết chi lực. Nếu như nói trước đó long hạch chỉ có giống như một quả tim, vậy thì hiện tại đây ở trên một loại ý nghĩa nào đó mà nói thì nó căn bản là đã trở thành trái tim thật thụ của Đường Vũ Lân rồi.

Dù là trái tim chính của Đường Vũ Lân bị tổn thương, chỉ cần có long hạch không bị diệt, vậy thì hắn ta chắc chắn sẽ không chết, thậm chí trái tim bị vỡ nát rồi thì cũng đều có thể khôi phục được trở lại.

Xương cốt, kinh lạc, nội phủ ở trong cơ thể toàn bộ đều đã biến thành màu vàng rồi, ngay cả đến bản thân của Đường Vũ Lân cũng không quá hiểu rõ, liệu rằng bản thân mình có còn được xem là nhân loại nữa hay không đây.

Loại cảm giác này rất là kỳ diệu, sau khi hấp thụ thiên địa nguyên lực vào bên trong cơ thể, không chỉ có hồn hạch hấp thụ được mà long hạch thế mà cũng đã có thể hấp thụ được những dòng năng lượng này. Cùng với nhịp co rút lại của long hạch, những thiên địa nguyên lực này cũng có thể biến thành một bộ phận khí huyết của hắn ta.

Đường Vũ Lân biết được, vào lúc tu vi của hồn sư tiến đến cảnh giới bảy vòng hồn hoàn, trên thực tế thì hắn đã không phải là nhân loại đơn thuần nữa rồi. Hồn kỹ mà hồn sư bảy vòng hồn hoàn đạt được đã không còn giống như mấy cái trước đó nữa, đó chính là võ hồn chân thể, nó có thể kích thích võ hồn của bản thân lên mức độ cao nhất, cũng có thể khiến cho lực chiến đấu của võ hồn đồng thời được gia tăng lên một mức độ cực kỳ lớn. Đây cũng chính là lý do tại sao nói hồn sư cao giai bảy vòng hồn hoàn có cách biết rất lớn so với hồn sư trung giai.

Hoàn thành võ hồn chân thân, điều đó cũng có nghĩa là hồn sư cùng với võ hồn của bản thân đã hoàn thành dung hợp vào nhau, võ hồn triệt để trở thành một bộ phận của hồn sư, nói theo một cách khác thì hồn sư cũng đã trở thành một phần của võ hồn, không có sự tách biệt lẫn nhau nào giữa cả hai.

Nếu một hồn thú mười vạn năm lựa chọn trọng sinh để trở thành người, nó cũng muốn đi đến thế giới này, mới có thể chân chính được xem là nhân loại. Nguyên do cũng là nằm ở tại đây.

Đường Vũ Lân hiện tại đã và đang ở trong trạng thái như vậy, hắn không chỉ là đem võ hồn Lam Ngân Hoàng cùng với cơ thể của mình dung hợp lại vào nhau, huyết mạch Kim Long Vương dường như cũng cùng với cơ thể của hắn sản sinh ra một chút biến hoá rất vi diệu.

Ở tại trên trán của hắn, có hai cái sừng rồng đang từ từ trồi ra, nhô lên. Sừng rồng cũng không có dài, nhưng cực kỳ là rắn chắc, sau khi chúng xuất hiện, Đường Vũ Lân rõ ràng là cảm giác được, bản thân dường như lại có thêm một loại năng lực thiên phú nào đó. Loại năng lực này không có tính công kích thực thể, cũng không có tính công kích tinh thần, mà một loại hình thức uy hiếp, sự uy hiếp đến từ nơi sâu nhất ở bên trong huyết mạch. Đơn giản mà nói thì đó chính là long uy!

Đúng vậy, mãi cho đến sau khi tu vi của hắn đã đạt đến hồn thánh bảy vòng hồn hoàn, long uy mới có thể theo đó mà xuất hiện ra.

Lúc trước, tất cả những người sở hữu võ hồn long hệ khi đối diện với hắn, toàn bộ bọn họ đều bị ảnh hưởng đến từ huyết mạch chi lực, chính là nhờ có long uy này. Như vậy, tất cả cả võ hồn chỉ cần là trên phương diện huyết mạch nếu không bì được với hắn vậy thì tất cả sẽ tự nhiên chịu sự ảnh hưởng đến từ huyết mạch của hắn. Long uy có thể làm suy yếu hoặc chấn nhiếp địch nhân, đồng thời cũng có thể đề thăng thực lực chiến đấu của bản thân hắn.

Đây chính là sự biến hoá ở trên bản chất.

Đồng thời, cả người Đường Vũ Lân trong lần này cũng đang trầm định ở trong minh tưởng, khí chất của hắn cũng đã phát sinh ra một số biến hoá.

Hắn vốn đã rất anh tuấn rồi, mà hiện tại ở trên khí tức lại càng gia tăng thêm vài phần quyền lực và uy nghiêm. Phong thái giống như một người chức cao quyền trọng, cùng với sự tồn tại của long uy, dường như đã khiến hắn trở nên già dặn thêm vài tuổi rồi, dù là hắn chỉ là đả toạ ở ngay tại đó thôi, những cũng đã có vài phần cảm giác được phong thái không giận mà tự uy đó.

Hắn không còn là một chàng thiếu niên hoặc thanh niên nữa rồi, vào thời khắc này, hắn dường như đã chân chính trở thành một người trưởng thành, trở thành một hồn sư trưởng thành có thực lực cường đại.

"Đường Vũ Lân, là sư huynh đây, mau cứu ta...."

Chính tại lúc này, một âm thanh đột nhiên lại xuất hiện ở bên trong đầu hắn. Tinh thần lực của Đường Vũ Lân chầm chậm nảy lên.

Tu vi tinh thần đã bước vào cảnh giới Linh Vực Cảnh, thế cho nên hắn đã có thể cảm tri được biến hoá của thiên địa nguyên tố ở trong một phạm vi cực kỳ lớn, thậm chí là hắn có thể dẫn động ra thuỷ triều nguyên lực để phụ trợ cho việc tu luyện của bản thân mình. Đồng thời hắn cũng có thể cảm giác được mỗi một loại biến hoá hay khí tức ở trong phạm vi này.

Đương nhiên, hắn có thể tự nhiên bài trừ đi những thứ vô ý nghĩa, chỉ là ba động của những năng lượng này biến hoá cực kỳ là kịch liệt, hoặc là có người nào đó có quan hệ cùng với hắn nên mới có thể hấp dẫn được lực chú ý tinh thần của hắn. Ví dụ như, có người gọi tên hắn ra vậy.

"Có người nào đó đang gọi ta sao? Là sư huynh à?" Đường Vũ Lân thầm nghi vấn.

Tinh thần lực của Đường Vũ Lân nhanh chóng tìm kiếm đến nơi phát ra âm thanh đó. Tinh thần lực giống như là đôi mắt của hắn vậy, mặc dù chỉ mới có sơ nhập vào cảnh giới Linh Vực Cảnh thôi, vẫn còn chưa có thật sự có thể nhìn thấy rõ ràng giống như đôi mắt được, nhưng cũng có thể cảm nhận được rất rõ ràng sự ba động khí huyết đang cuộn trào rất là mạnh mẽ đó. Đó không phải là người sư huynh đó của hắn, Đại Lực Thần A Như Hằng sao? Ở bên cạnh đối phương vẫn còn có một người nữa, người đó lại có khí tức khiến có bản thân hắn cảm giác rất quen thuộc.

Chuyện gì thế này? Hắn làm sao lại đến đây rồi?

Trong lúc Đường Vũ Lân còn đang kinh ngạc không thôi, hắn nhanh chóng ngưng tụ tinh thần lực lại, hướng về phía của A Như Hằng mà truyền ba động tinh thần của mình đến đó.

……

Khoé miệng của A Như Hằng đã bị khẩu pháo hồn đạo cản trở lại rồi, Tư Mã Kim Trì cũng là bị như vậy, cả hai người không thể phát ra thêm được một âm thanh nào nữa cả. Có điều, cơ thể của hai người này lúc trước vốn đã bị cứng đờ lại rồi, nhưng sau khi gào thét vài lần như vậy xong, cơ thể cũng đã nhẹ ấm lên một chút.

Lúc này, ở trong đầu của A Như Hằng đột nhiên vang lên một tiếng, "Sư huynh, đợi ta."

"Hả?" A Như Hằng trước tiên là vui mừng khôn xiết, bởi vì hắn ngay lập tức đã nhận ra được rồi, đây chẳng phải là giọng của vị tiểu sư đệ đó của hắn hay sao? Nhưng rất nhanh hắn liền kinh ngạc lên, âm thanh của đối phương làm sao lại có thể xuất hiện ở sâu bên trong đầu của mình chứ? Điều này cũng không phải là cường bức âm thanh trở thành một sợi đường thẳng là có thể làm được đâu nha. Hắn ta dù gì cũng là một cao thủ ở thế hệ này của Bản Thể Tông, người kế tục chức vị tông chủ đời tiếp theo của tông môn, tự nhiên là cũng hiểu rõ được năng lực này của Đường Vũ Lân là mạnh mẽ đến như thế nào. Mặc dù là như thế, nhưng hắn cũng không có nghĩ rằng Đường Vũ Lân làm được điều này là dựa vào việc cảnh giới tinh thần lực của đối phương đã đạt đến Linh Vực Cảnh, dù sao thì điều đó cũng thật sự là hết sức vô lý rồi đi.

Gần như chỉ trong mười mấy cái hô hấp, một đạo thân ảnh giống như tia chớp đã đi đến.

Khi A Như Hằng nhìn thấy được Đường Vũ Lân trong bộ quân phục màu trắng tinh khiết đó, trên vai lại còn mang hàm tướng tinh, ngay lập tức đã khiến cho hắn ta cảm giác như muốn sắp phát khóc ra tới nơi rồi vậy! "Được cứu rồi, cuối cùng thì cũng đã được cứu rồi!" Hắn thầm hoan hỷ ở trong lòng.

Đường Vũ Lân cũng có chút hồ đồ rồi, khi hắn nhìn thấy A Như Hằng cùng với Tư Mã Kim Trì cả hai người đều đang bị trói ở trên cây cột kim loại, hắn không khỏi sửng sốt một hồi. Bởi vì hắn ta nhớ rất rõ ràng là ở trong doanh địa trước giờ cũng không có thứ đồ nào giống như hai cây cột kim loại này cả! Lúc này lại được thêm vào rồi sao?

"Sư huynh, làm sao huynh lại đến đây rồi? Các người đây là bị làm sao đây?" Đường Vũ Lân trong vô thức nhìn về phía của sĩ binh ở bên cạnh mình.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương

Danh sách phát
Chưa có chương nào
00:00
00:00
0 chương
Đang tải danh sách chương...