Long Vương Truyền Thuyết (Đấu La Đại Lục 3)
-
Chapter 1121: Tiểu đội Huyết Long, xuất phát!
Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:
“Ta hiểu rồi! Ta sẽ tự bảo vệ mình.”
Huyết Nhất khẽ gật đầu: “Đi đi, chúc các ngươi mọi điều thuận lợi bình an.”
Sau khi Đường Vũ Lân hành quân lễ thêm một lần nữa, quay người lại dẫn đầu bay lên. Chiến giáp được giải phóng, đôi cánh dang rộng, hắn lướt về phía đông.
Ở phía sau hắn, Cuồng Phong Đao Ma Tư Mã Kim Trì, Đại Lực Thần A Như Hằng, cùng với Lăng Vũ Nguyệt, Mã Sơn, Giang Ngũ Nguyệt, Long Vũ Tuyết và hai mươi đội viên tiểu đội Huyết Long đều phóng người bay lên, đuổi theo bóng người đang bay ra xa của hắn.
Đưa mắt tiễn bọn họ rời đi, một nụ cười nhàn nhạt xuất hiện trên mặt Tào Đức Trí: “Gặp được thế thời ắt hoá rồng, Vũ Lân, chúc ngươi thành công. Bọn ta chỉ có thể nâng ngươi lên ngựa, tiễn ngươi một đoạn đường thôi. Muốn đi thật xa vẫn phải dựa vào chính ngươi.”
Trương Huyễn Vân thở dài nói: “Đừng nói nữa, ta thật sự cảm thấy có chút không nỡ rồi đấy.”
Tào Đức Trí cười nói: “Không nỡ để hắn mang đi nhiều tinh nhuệ như vậy chứ gì.”
“Khụ khụ!”
Đôi mắt Tào Đức Trí lóe lên ánh sáng: “Thế giới Đấu La đại lục rộng lớn nên là của những người trẻ tuổi này rồi. Cứ chờ xem hắn có thể toả sáng như thế nào đi.”
Trương Huyễn Vân cau mày: “Có vẻ như ngươi không hề lo lắng gì cả. Hẳn là ngươi cũng biết, kẻ địch hắn phải đối mặt trong tương lai mạnh đến mức nào.”
Tào Đức Trí thản nhiên nói: “Không có đối thủ mạnh, làm sao có thể tôi luyện năng lực của hắn được chứ. Huống chi, trước giờ hắn đều không hề chiến đấu một mình. Chẳng lẽ ngươi thật sự cho rằng, Đường Môn, Học viện Sử Lai Khắc sừng sững đứng vững trên đại lục hai vạn năm thật sự bị hai quả đạn pháo Thí Thần Định Trang Hồn Đạo huỷ diệt sao?”
Biểu cảm của Trương Huyễn Vân khẽ thay đổi, dường như đã hiểu ra điều gì đó.
“Trở về thôi, ta muốn kiểm tra phong ấn kỹ hơn. Sau lần đả kích này, ta tin vị diện Thâm Uyên sẽ im ắng một thời gian. Cái người được gọi là Thánh Quân kia chỉ sợ đã bị thương không nhẹ. Theo kinh nghiệm trước đó, mấy trăm năm nữa chưa chắc đã có Thâm Uyên ma triều đâu.”
Đúng vậy, lần này Thâm Uyên tổn thất vô cùng nghiêm trọng. Trong một trăm linh tám tầng, có hai viên Vị Diện Chi Chủng bị tiêu diệt hoàn toàn, từ đó làm dao động căn cơ. Hơn nữa, số lượng vương giả Thâm Uyên chết trong trận chiến còn nhiều hơn, đa số đều chết vì đã cưỡng chế mở rộng thông đạo.
Dù sinh mệnh của bọn chúng có thể hồi sinh thông qua việc ngưng tụ năng lượng Thâm Uyên, nhưng cũng sẽ mất rất nhiều thời gian mới có thể được. Đả kích lần này đối với vị diện Thâm Uyên có thể nói là chỉ kém lần đầu tiên vị diện Thâm Uyên xâm chiếm Đấu La đại lục thôi.
Sau lần đó, vị diện Thâm Uyên không xuất hiện trong thông đạo Thâm Uyên trên Đấu La đại lục hơn một nghìn năm.
Qua trận chiến lần này, quân đoàn Huyết Thần cuối cùng cũng có thể thả lỏng hơn một chút. Hơn nữa, đừng quên là bên phía quân đoàn Huyết Thần vẫn có thể tới vị diện Thâm Uyên thông qua thông đạo nhánh.
Sở dĩ Tào Đức Trí đồng ý để Đường Vũ Lân rời đi còn có một mục đích khác, đó chính là chuẩn bị để chính thức giải quyết vị diện Thâm Uyên trong tương lai.
Đường Vũ Lân cần phát triển nhiều hơn nữa. Mặc dù bây giờ hắn đã là Hồn Thánh, nhưng trong mắt các cường giả chân chính như bọn họ, bọn họ càng nhìn thấy nhiều tiềm năng của hắn hơn trong tương lai.
Với tình huống trước mắt của Đường Vũ Lân, trong tương lai, một khi phát triển tới cấp bậc Phong Hào Đấu La, Siêu Cấp Đấu La, thậm chí là Cực Hạn Đấu La, vậy thì, uy hiếp của hắn với vị diện Thâm Uyên mới là lớn nhất.
Đến lúc đó sẽ thực sự có khả năng giải quyết vị diện Thâm Uyên rồi. Không cần thật sự huỷ diệt Thâm Uyên, chỉ cần có thể khiến bọn chúng chủ động cắt đứt thông đạo, đuổi bọn chúng rời đi hoàn toàn, vậy là đủ rồi.
...
Khí tức u ám nặng nề bao trùm thế giới màu trắng xám, đè ép tất cả sinh vật Thâm Uyên, khiến bọn chúng đều không thở nổi.
Trên thực tế, trạng thái này đã kéo dài ở Thâm Uyên ba ngày. Mỗi một tầng của vị diện Thâm Uyên đều run rẩy, bởi vì Thâm Uyên Chi Chủ của bọn chúng, Thánh Quân, cũng là Vị Diện Chi Chủ của cả vị diện Thâm Uyên đang điên cuồng phẫn nộ.
Thất bại, không ngờ lại thất bại.
Sau khi đã phải trả một cái giá rất lớn như vậy rồi, lần này Thâm Uyên vẫn thất bại trong việc xâm chiếm thế giới loài người, thậm chí còn không thể giết chết sự tồn tại có khả năng uy hiếp đến căn cơ của Thâm Uyên.
Khi Vị Diện Chi Chủng của Nghĩ Hoàng bị cắn nuốt hoàn toàn, khiến một tầng Thâm Uyên sụp đổ, đã khiến toàn bộ vị diện Thâm Uyên chấn động. Hai lần liên tục! Hai Vị Diện Chi Chủng biến mất hoàn toàn, khiến các vương giả Thâm Uyên đều có cảm giác nguy cơ.
Cuối cùng bọn họ cũng đã hiểu vì sao Thánh Quân lại bất chấp mọi giá cũng muốn tìm được người kia và giết chết hắn. Người đó thật sự đã uy hiếp đến sự tồn vong của Thâm Uyên rồi.
Thánh Quân ngồi trên một chiếc ghế cao khổng lồ, khí tức áp chế cả đời trên người gã như ẩn như hiện, cả vị diện Thâm Uyên đều chấn động dữ dội dưới uy áp của gã. Đối với Vị Diện Chi Chủ chân chính này, muốn huỷ diệt bất cứ một tầng nào của Thâm Uyên cũng chỉ là việc dễ như trở bàn tay.
Một trăm linh tám tầng Thâm Uyên giống như một trăm linh tám bộ phận trên cơ thể gã, tầng sâu nhất chính là nơi bản nguyên của gã ở.
Lúc này, rất nhiều vương giả Thâm Uyên đều đang yên lặng đứng trước mặt gã. Lúc đầu, vốn dĩ ngoài Thánh Quân ra sẽ có một trăm linh bảy bóng người, nhưng hiện giờ chỉ còn lại tám mươi hai người. Trong đó, vào lần cuối cùng Thâm Uyên Thánh Quân ra tay, cái giá phải trả là mười vương giả Thâm Uyên hiến tế bản thân để tạo ra năng lượng, mới có thể tạm thời mở ra thông đạo không gian.
Thâm Uyên Thánh Quân quả thực rất mạnh, nhưng đó là khi ở trong vị diện Thâm Uyên. Khi gã dùng thân phận Vị Diện Chi Chủ cưỡng chế đi đến một vị diện khác thì phải đối mặt với áp lực cực lớn do vị diện đó tạo ra.
Sở dĩ Đường Vũ Lân có thể thông qua Huyết Thần Đại Trận hấp thu thiên địa nguyên lực khổng lồ để tiến hành chiến đấu, thậm chí bản thân hắn vẫn không bị vượt quá giới hạn là vì khi đó, toàn bộ vị diện Đấu La đại lục đang che chở cho hắn. Nếu không, một Hồn Đế nho nhỏ như hắn sao có thể phát huy ra tác dụng lớn như vậy?
Thế nhưng, dù đã trả một cái giá đắt như vậy, Thâm Uyên lại vẫn không thể giải quyết triệt để Đường Vũ Lân, thậm chí còn dẫn đến việc Thâm Uyên Thánh Quân bị thương. Thật không thể tưởng tượng nổi!
Thâm Uyên Thánh Quân đã ngồi im lặng ở đây ba ngày Thâm Uyên rồi, không ai dám lên tiếng nói gì vào lúc này, nhưng trong lòng không khỏi cảm thấy đau lòng.
Chẳng lẽ, thế giới loài người ban đầu vốn được Thâm Uyên coi là một khối thịt béo bở, đồng thời còn là hòn đá kê chân để Thâm Uyên tạo nên Thần giới, thật sự có lực lượng huỷ diệt ngược lại Thâm Uyên hay sao? Đây là điều bọn chúng không thể chấp nhận được, càng không muốn chấp nhận.
“Thần, đó là lực lượng của Thần, lực lượng của Chân Thần!” Giọng nói của Thánh Quân rất bình tĩnh, không có chút cảm xúc nào. Nhưng chỉ mấy chữ đơn giản này thôi lại khiến các vương giả Thâm Uyên thở phào nhẹ nhõm. Ít nhất, Thánh Quân đã trải qua khoảng thời gian trầm ngâm suy rồi.
Thế nhưng, đó thật sự là lực lượng của Thần sao? Tại sao trong thế giới loài người lại vẫn còn có Thần tồn tại. Thần hẳn là phải hoàn toàn độc lập với từng vị diện, là một loại hình thái hoàn toàn thăng hoa, cũng là điều tất cả các vị diện đều đang theo đuổi.
Nếu như Thâm Uyên Thánh Quân muốn thành Thần, hẳn là gã đã có thể làm được từ lâu. Nhưng với tư cách là Vị Diện Chi Chủ, gã có nhiều ưu thế bẩm sinh, nhưng cũng có nhiều bất lợi lớn.
Với tu vi của Thâm Uyên Thánh Quân, dù tiến vào Thần giới trong vị diện gã ở, trở thành Thần Vương cũng không thành vấn đề. Đây là thực lực tuyệt đối, thứ còn thiếu chỉ là một vị trí Thần Để mà thôi.
Thế nhưng, gã lại phải đối mặt với một vấn đề mà các sinh vật khác sẽ không gặp phải khi thành Thần, đó chính là, gã là Vị Diện Chi Chủ.
Cái gọi là Vị Diện Chi Chủ, chính là cốt lõi của cả vị diện, thống trị mọi thứ trên toàn bộ vị diện. Chỉ cần gã muốn, thậm chí gã còn có thể khiến toàn bộ vị diện phát nổ, để tất cả sinh vật Thâm Uyên biến mất, khống chế toàn bộ năng lực trên thế giới này.
Thế nhưng, chính bởi vì gã là Vị Diện Chi Chủ, chính bởi vì gã quá mạnh nên đã dẫn đến việc gã hoàn toàn kết hợp với cả vị diện Thâm Uyên. Từ một góc độ nào đó, gã chính là vị diện Thâm Uyên, vị diện Thâm Uyên cũng chính là gã.
Nói cách khác, gã muốn thành Thần thì nhất định phải đưa vị diện Thâm Uyên trở thành Thần giới. Trước tiên không nói đến việc có thể sẽ xảy ra va chạm với Thần giới khác, chỉ riêng việc thăng cấp lên thành Thần giới thôi đã cần một nguồn năng lượng khổng lồ không thể tính được.
Vậy nên, chỉ khi cắn nuốt lực lượng từ vị diện khác, dùng năng lượng sinh mệnh đó tẩm bổ bản thân, giúp Thâm Uyên, cũng chính là giúp Vị Diện Chi Chủ của vị diện này, Thâm Uyên Thánh Quân, trở nên mạnh mẽ đến mức vượt qua các Thần giới khác, thì mới có khả năng thăng cấp!
Đối với Thâm Uyên Thánh Quân và vương giả Thâm Uyên, dù tu vi của bọn chúng mạnh đến đâu đi chăng nữa, cũng đều sẽ kẹt lại ở dưới cấp Thần. Chỉ cần Thâm Uyên không thể trở thành Thần giới, bọn chúng vĩnh viễn không có hy vọng thăng cấp. Điểm này hoàn toàn khác với Đấu La đại lục.
Đấu La đại lục không có Vị Diện Chi Chủng thật sự, sức mạnh vị diện biến thành nhiều nguồn tài nguyên khác nhau trên Đấu La đại lục, bao gồm võ hồn, hồn thú, hồn sư, loài người, thực vật, đại dương, núi và sông. Tất cả đều do sức mạnh vị diện của Đấu La đại lục tạo thành.
Bất cứ sinh vật nào sử dụng nguồn tài nguyên này tu luyện tới đỉnh phong của loài người thì sẽ có khả năng đột phá Thần giới. Nhưng điều kiện tiên quyết là, Thần giới vẫn còn tồn tại.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook