Long Vương Truyền Thuyết (Đấu La Đại Lục 3)
Chapter 963: Huyết Nhất Thượng tướng quân

Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:

Đó chắc hắn là cao tầng ở trên rồi! Nhưng thoạt nhìn vẻ ngoài của người này, nhiều nhất cũng chỉ mới ba mươi tuổi.

Bên trong Đấu La Liên Bang Quân Bộ, chức vị cao nhất là bộ trưởng quân bộ là Đại tướng bốn sao, sau đó là Tổng tư lệnh cũng là Đại tướng bốn sao. Dưới nữa là vài vị Thượng tướng. Nói cách khác, Đại tướng trong toàn bộ Liên Bang cũng chỉ mới có hai vị, Thượng cũng không quá mười vị. Mà ở ngay trước mắt hắn thấy đây, thế mà lại là một trong số những người đó. Ở trong Vô Tận Sơn Mạch hẻo lánh như thế này, thế mà cũng có được một vị Thượng tướng Liên Bang.

Chẳng lẽ, vị này là quân đoàn trưởng của ht ư? xxx.

Điều khiến cho Đường Vũ Lân cảm thấy kỳ lạ là, ở trên người vị Thượng tướng Liên Bang không có bất kỳ ba động hồn lực nào cả, cảm giác giống như là người phổ thông bình thường vậy.

"Ta không sao." Lau đi nước mắt, Huyết Tam thở dài rồi hướng về phía vị lão giả phía trước trả lời lại. Có thể gọi bà là Tam Muội, ắt hẳn bài danh xếp hạng của vị lão giả này là ở trên bà.

Ánh mắt của lão giả lúc này cũng rơi tại trên người Đường Vũ Lân, nói "Tiểu Bát, ngươi gọi bọn ta đến đây, là vì người thanh niên này sao?"

Huyết Bát gật đầu, mặc dù đều gọi nàng là tiểu bát, nhưng nàng đối với cách xưng hô của vị lão giả này cũng không có bất cứ ý phản bác nào cả.

Lão giả đánh giá Đường Vũ Lân từ trên xuống dưới qua vài lần, xoay đầu lại hướng về vị tam tinh Thượng tướng ở phía sau nói, "Đại ca, người này là người của Đường Môn các người sao? Hắn có tu luyện qua Huyền Thiên Công. "

Đường Môn ư? Vị tam tinh thượng tướng này là người của Đường Môn sao?

Đôi đồng tử của Đường Vũ Lân co lại. Những gì ngày hôm nay đã nghe và thấy được, đơn giản mà nói là không thể tưởng tượng được. Hắn mặt dù sớm đã biết ở đây rồi cũng sẽ gặp qua được các đồng môn đến từ Đường Môn và Sử Lai Khắc Học viện, nhưng cũng không nghĩ đến thế mà bên trong đó lại có được một vị tam tinh Thượng tướng có xuất thân từ Đường Môn ở tại đây. Tin tức này nếu như truyền ra bên ngoài, liệu còn có bao nhiêu ngươi có thể dám chèn ép Đường Môn được nữa chứ?

Thanh niên được gọi là đại ca đi về phía trước, hắn nhìn Đường Vũ Lân, trên mặt mỉm cười nói: "Ngươi là Vũ Lân sao? Tang Hâm đã nói qua việc của ngươi cho ta rồi. Ta giới thiệu qua cho mọi người một chút, Đường Vũ Lân là đệ tử của Đường Môn chúng ta, là thành viên của Đấu Hồn Đường. Đồng thời, cũng là thủ lĩnh của Sử Lai Khắc Thất Quái thế hệ đương thời của Học viện Sử Lai Khắc. Vũ Lân, ngươi có thể gọi ta là Huyết Nhất. Vị này là Huyết Nhị."

"Xin chào Trưởng quan." Đường Vũ Lân vội vàng hướng về hai người hành lễ.

Huyết Nhất khua khua tay, nói: "Ở trong Huyết Thần doanh không có nhiều quy củ đến như vậy. Huyết Bát có thể mang ngươi đến đây, nhất định là trên người ngươi có chuyện gì đó có thể khiến chúng ta quan tâm. Trước tiên hãy nói chuyện đó xem."

Huyết Bát lại lần lựa phát video qua một lượt, đồng thời cũng giải thích tình hình của Đường Vũ Lân đặc biệt như thế nào.

Huyết Nhị vẻ mặt kinh ngạc, ánh mắt nhìn Đường Vũ Lân cũng theo đó mà phát sinh ra một chút biến hóa.

"Đại ca, Chuyện có liên quan đến Sử Lai Khắc Học viện và Đường Môn, nếu như cần đến chúng ta ra mặt, chúng ta khẳng định là sẵn sàng đáp ứng, nghĩa bất dung từ." Huyết Nhị quả quyết nói với Huyết Nhất.

Huyết Nhất xua xua tay, nói: "Tất cả chúng ta đều là xuất thân từ Đường Môn, Sử Lai Khắc Học viện, Chiến Thần Điện cùng với Truyền Linh Tháp. Tuy nhiên, từ khi chúng ta bắt đầu đến đây, đặc biệt là sau khi gia nhập vào Huyết Thần doanh thì mạng sống của chúng ta vốn đã không còn thuộc về do chính chúng ta quyết định nữa rồi mà là thuộc về toàn bộ sinh linh trên đại lục này. Bất kể là Đường Môn có phát sinh ra chuyện gì đi nữa thì sứ mệnh của chúng ta cũng không thể có cách nào thay đổi được. Đối với chúng ta mà nói, không có chuyện gì có thể quan trọng hơn việc thủ hộ ở thông đạo thâm uyên này cả. Việc Đường Môn và Sử Lai Khắc gặp phải đại kiếp nạn như thế, chính bản thân ta cũng cảm thấy rất đau lòng. Có điều, ta cũng không có thể vì chuyện này mà rời khỏi đây được. Chúng ta không có quyền để rời đi. Trừ khi có một ngày, chúng ta có thể phá hủy triệt để được thâm uyên thông đạo hoặc là đánh bại hoàn toàn vị diện thâm uyên, nếu không chúng ta nhất quyết phải ở đây để trấn thủ cho tới chết mới thôi."

Một phiên lời nói này của y rất cương quyết, các vị Huyết Thần trong Huyết Thần doanh bọn họ biểu tình trên mặt cũng đã bắt đầu trở nên ngưng trọng lại.

Đúng vậy! Dù cho có chuyện gì xảy ra đi chăng nữa, tất cả đều không có quan trọng bằng việc thủ hộ ở đây, bởi vì một khi sinh vật thâm uyên từ bên trong thâm uyên thông đạo mà thoát ra bên ngoài, đó mới thật sự là dấu chấm hết cho toàn bộ sinh linh trên đại lục. Đến lúc đó không biết còn phải chết thêm bao nhiêu người thì mới có thể đem bọn chúng một lần nữa phong ắn trở lại.

Vì vậy, Huyết Tam có đau lòng đến đâu, Huyết Ngũ có phẫn nộ đến đâu, tất cả bọn họ cũng không bao giờ có thể được phép rời khỏi Huyết Thần doanh này, mãi mãi đều phải lưu lại tại đây, trấn giữ một phương này.

"Tình huống của Đường Vũ Lân quả thật là có chút đặc biệt, chúng ta cũng có thể thử xem xem có thể khiến cho Hoàng Kim Long Thương của hắn trong quá trình đối kháng lại với sinh vật thâm uyên có thể phát huy tác dụng nhiều hơn nữa được hay không. Vũ Lân, tương lai Đường Môn và Sử Lai Khắc liệu có thể quật khởi lại được hay không, trọng trách này vậy là phải đặt lên trên vai của thế hệ đám người các ngươi rồi. Nếu người trở thành một thành viên trong Huyết Thần doanh, chúng ta có thể trợ giúp được cho ngươi, không ngừng ma luyện đối với người, giúp ngươi nhanh chóng trưởng thành hơn."

Nghe được lời này của Huyết Nhất, Đường Vũ Lân nói không thất vọng cũng không phải là không có. Huyết Thần doanh có chín vị Phong Hào Đấu La đẳng cấp cường giả như thế này, ít nhất cũng đều đã là Tam Tự Đấu Khải Sư, đây chắc chắn là một cỗ lực lượng vô cùng mạnh mẽ. Nếu như có thể hỗ trợ được cho bọn hắn, không còn nghi ngờ gì nữa, việc chấn hưng lại Sử Lai Khắc Học viện có thể càng dễ dàng hơn rất nhiều rồi.

Tuy nhiên, có mối uy hiếp cực lớn đến từ thâm uyên thông đạo, bọn họ quả thật là cũng không có khả năng có thể trợ giúp cho hắn chấn hưng lại Sử Lai Khắc.

Nhìn thấy Đường Vũ Lân trầm mặc, Huyết Nhất hỏi: "Vũ Lân, Hoàng Kim Long Thương này của ngươi khi thôn phệ những năng lượng thâm uyên đó, nó có xảy ra tác dụng phụ gì không?"

Đường Vũ Lân lắc đầu, đáp, "Không có tác dụng phụ gì cả. Nhưng nếu như hấp thu quá nhiều trong một lần thì cần phải có một lượng thời gian nhất định để tiêu hóa hết."

Huyết Nhất gật đầu, nói "Tốt, bắt đầu kể từ hiện tại, ngươi đã là nhân viên ngoại biên của Huyết Thần doanh, mọi chuyện chỉ cần nghe lệnh từ Huyết Thần doanh điều phối, không cần phải tùy ý tham chiến nữa. Ta có thể đặc biệt chế tạo ra một bộ chiến thuật cho phù hợp với tình huống của ngươi."

"Vâng." Đường Vũ Lân cung kính đáp lại một tiếng.

Huyết Nhất nhìn những người khác, nói: "Huyết Lục, Huyết Thất, Huyết Bát, các ngươi hãy đi tọa trấn ở các thông đạo. Ma triều lần này xem ra là có cường độ rất lớn. Tuy nhiên, Vũ Lân đã dẫn dụ Ma Mị phải xuất thủ qua một lần rồi, nàng ta trong ma triều lần này cho đến cùng cũng sẽ không có thể lại lần nữa xuất thủ được nữa rồi. Vũ Lân, người đi theo ta."

Huyết Lục, Huyết Thất, Huyết Bát đã rời đi trước.

Huyết Nhất dẫn theo Đường Vũ Lân đi đến một cánh cửa ở giữa đại sảnh hình tròn, cánh cửa mở ra, dẫn hắn đi vào trong.

Căn phòng bên trong không lớn, nhưng thiên địa nguyên lực ở bên trong lại vô cùng dồi dào. Đồ vật bố trí ở trong phòng cũng rất đơn giản, mang phong cách giản dị. So với chỗ ở hiện tại của Đường Vũ Lân ở trong quân doanh thì nó cũng không lớn hơn bao nhiêu. Thậm chí, đến cả một cái giường ngủ cũng không có, trên đất chỉ có vài tấm đệm ngồi, ngoài ra cũng không có gì khác cả.

"Ngồi xuống đi." Huyết Nhất chỉ vào cái đệm ngồi, nói.

Đường Vũ Lân ngồi xuống.

Huyết Nhất ngồi xuống đối diện cùng với hắn.

"Thật ra, ta từ sớm đã biết ngươi đã đến đây, cũng vẫn luôn để ý đến ngươi. Tang Hâm cũng đã thông báo với ta trước khi ngươi đến đây. Ngươi so với trong tưởng tượng của ta xem ra vẫn còn ưu tú hơn nhiều, khi nhìn thấy được ngươi vẫn an toàn, trong lòng ta cũng xem như được nhẹ nhõm phần nào. "

Đường Vũ Lân cũng không nói gì, lúc này trong lòng hắn cũng đang nẵng trĩu xuống. Hắn chỉ đang nghĩ, nếu như bản thân không có thể có được sự trợ giúp từ Huyết Thần doanh, vậy thì mục đích bản thân tham gia quân đội còn có ý nghĩa gì chứ?

Huyết Nhất nói: "Ngươi có phải là đang nghĩ, Tang Hâm để ngươi đến đây, là hy vọng ngươi ở trong quân đội có thể phát triển tài năng và sở trường của mình, đồng thời cũng có thể nhận được sự trợ lực từ một nhánh quân đội ở đây, trong tương lai vào lúc chấn hưng lại Sử Lai Khắc và Đường Môn tổng bộ của các ngươi có thể phát huy ra được một phần tác dụng, có phải là như vậy hay không? Mà những gì ta vừa mới nói đây, lại khiến cho những mộng tưởng đó của ngươi hoàn toàn đều bị dập tắt."

Đường Vũ Lân gật đầu, tỏ vẻ lời nói của đối phương là không sai.

Huyết Nhất tiếp lời, nói: "Ngươi đã sai rồi. Chúng ta để cho ngươi đến Huyết Thần quân đoàn, không phải là vì để cho ngươi ở bên trong này đạt được cái gì cả, mà là để cho ngươi hiểu rõ ở tại đây, sự quan trọng của từ trách nhiệm. Ý nghĩa tồn tại của Huyết Thần quân đoàn, đối với Đường Môn mà nói cũng tương tự như là vai trò của Ma Quỷ Đảo đối với Sử Lai Khắc Học viện vậy."

"Ma Quỷ đảo ư? Đối phương cũng biết đến sự tồn tại của Ma Quỷ đảo sao?" Đường Vũ Lân thầm nghĩ.

Huyết Nhất mỉm cười nói: "Đúng vậy, ta biết sự tồn tại của Ma Quỷ đảo. Hơn nữa, ta cũng đã từng là học viên của Sử Lai Khắc Học viện, nói rõ hơn một chút thì, ta cùng với Vân Minh đều là một trong những thành viên của Sử Lai Khắc Thất Quái của thế hệ đó. Ta là đội trưởng của hắn."

Đường Vũ Lân đột nhiên ngẩng đầu ngước lên, sắc mặt đột nhiên thay đổi rõ rệt.

Đội Trưởng ư? Y lại là đội trưởng của Sử Lai Khắc Thất Quái, vậy chẳng phải là nói, thực lực của y ở bên trong đội so với Kình Thiên Đấu La Vân Minh thậm chí còn mạnh mẽ hơn sao? Nhưng cuối cùng, Vân Minh sao lại là Cát Chủ của Hải Thần Cát chứ?

Huyết Nhất nhẹ nhàng thở dài một tiếng, nói: "Nói đến đây, mọi chuyện cũng đã xảy ra cách đây một trăm năm trước. Một trăm năm thời gian, nháy mắt một cái mà đã trôi qua rồi. Kể từ khi ta đến đây vào sáu mươi năm trước, ta cũng không bao giờ rời khỏi đây nữa. Mà lý do vốn dĩ ta không ở lại học viện, là bởi vì Đường Môn. Có Vân Minh bọn họ tọa trấn trong Học viện, theo ta thấy như vậy cũng là đã đủ rồi, Chỉ là không ngờ đến, Học viện lại xuất hiện biến cố lớn đến như vậy."

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương

Danh sách phát
Chưa có chương nào
00:00
00:00
0 chương
Đang tải danh sách chương...