Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:

Hàng chục dây leo Lam Ngân Thảo đột ngột xuất hiện, hồn kỹ thứ nhất được giải phóng, quấn quanh!

Tứ Lục Chi Gian ở đối diện, cơ thể nháy mắt bành trướng, sáu vòng hồn hoàn bỗng chốc xuất hiện, khiến cơ thể của y trở nên cao lớn hơn nhiều!

Đây là...

Trông có vẻ quen mắt!

Từng sợi từng sợi dây leo Lam Ngân Hoàng đã nhanh chóng xông lên, quấn chặt lấy Tứ Lục Chi Gian. Nhưng cơ thể đã bành trướng đến độ cao bảy mét của Tứ Lục Chi Gian vừa giãy mạnh, đã hất người đang liên kết với Lam Ngân Hoàng ở đầu bên kia là Đường Vũ Lân lên. Sau đó ném mạnh hắn xuống đất.

Lực lượng mạnh mẽ thật đấy!

Hắn lập tức cắt đứt và giải phóng liên hệ với mấy sợi Lam Ngân Hoàng đó, trên mặt đất, Lam Ngân Đột Thứ Trận nổi lên, đâm về phía đối phương.

Cơ thể của Tứ Lục Chi Gian hơi khựng lại, nhưng ánh sáng vàng sậm bỗng chốc tỏa ra, nhưng chỉ làm chậm lại giới hạn thông thường của Lam Ngân Đột Thứ Trận không đến một phần ba thời gian đã khôi phục bình thường. Mà lúc này, Đường Vũ Lân bị ném xuống mặt đất cũng vừa lộn nhào bật người dậy.

Từng sợi Lam Ngân Hoàng lóe lên cùng với hồn hoàn thứ tư, bỗng chốc trở nên khổng lồ. Thông qua năng lực ẩn giấu hắn luyện tập ở Ma Quỷ đảo, từ bên ngoài nhìn vào, hiện giờ năm hồn hoàn của hắn là hai vàng ba tím, là sự phối hợp màu sắc hồn hoàn rất bình thường.

Lam Ngân Bá Vương Biến.

Lam Ngân Đột Thứ Trận lại một lần nữa được giải phóng. Khác với trước đó, từng sợi Lam Ngân Hoàng khổng lồ nổi lên từ trên mặt đất một cách dữ dội, lớp vảy màu vàng sẫm xuất hiện trên cơ thể của Tứ Lục Chi Gian cũng phải chịu tác động cực mạnh, cơ thể to lớn bị đẩy lên trên, khi rơi xuống đất đã ở trong tình trạng choáng váng tạm thời.

Đường Vũ Lân giậm chân trái xuống đất, cơ thể bay vọt lên như thể đạn pháo. Một quyền của hắn đấm mạnh vào ngực đối phương.

Khi hắn đấm ra quyền này, hắn cảm thấy không phải mình đang đấm vào cơ thể người, mà cứ như thể đang đấm vào một bức tường vậy. Thế nhưng lực lượng mạnh mẽ vẫn đánh bay Tứ Lục Chi Gian ra ngoài.

Thay vì thừa thắng xông lên, khóe miệng Đường Vũ Lân lại nhếch lên nở một nụ cười: “Chào trưởng quan.”

Vào khoảnh khắc Tứ Lục Chi Gian rơi xuống đất, y đã khôi phục lại khỏi sự tê liệt của Lam Ngân Đột Thứ Trận rồi. Y cảm nhận cơn đau nhói ở lồng ngực, lại nhìn về phía bóng dáng từ trên trời đáp xuống kia, không nói nên lời.

“Đường Vũ Lân?”

“Là ta, trưởng quan.” Đường Vũ Lân vừa nói, vừa cười híp mắt giải phóng khí tức huyết mạch Kim Long Vương của bản thân, khiến huyết mạch của Tứ Lục Chi Gian bị áp chế hoàn toàn.

“ Sao lại là tên nhóc thối nhà ngươi thế!” Người kia bật người đứng dậy, vị này chẳng phải là Giang Ngũ Nguyệt đó sao? Đường Vũ Lân đã nhận ra y kể từ khi y giải phóng vũ hồn rồi.

“Là ta! Chào trưởng quan.” Đường Vũ Lân cười nói.

Kể từ sau khi bọn họ kề vai chiến đấu ngày hôm đó, hắn vẫn chưa hề gặp lại Giang Ngũ Nguyệt.

“Nghe nói ngươi được Huyết Thần doanh nhận làm nhân viên ngoài biên chế rồi à?” Giang Ngũ Nguyệt không hề giấu diếm sự ngưỡng mộ của mình.

“Ừm.” Đường Vũ Lân gật đầu.

Giang Ngũ Nguyệt nói: “Vậy thì đừng gọi ta là trưởng quan gì gì đó nữa, sau này chúng ta chính là huynh đệ. Đây cũng là lần đầu tiên ta đến nơi này, cảm thấy khá thú vị. Cái này khác với hệ thống mô phỏng của quân đoàn chúng ta, có hướng dẫn nên có vẻ tiện lợi hơn nhiều.”

“Ừm, trí tuệ nhân tạo. Công nghệ liên bang phát triển cũng không tệ. Ít nhất đây cũng là một khởi đầu tốt. Trưởng quan, còn đánh nữa không?” Đường Vũ Lân nói.

Giang Ngũ Nguyệt vỗ vỗ cơ thể mình: “Đánh, đương nhiên phải đánh rồi. Lần trước còn chưa đã nghiền đâu. Ở trong này cũng sẽ không thật sự bị thương. Nào,

dốc toàn lực đánh một trận đi, để ta xem thử xem, ngươi có thật sự áp chế được ta không. Hôm nay ta sẽ không nương tay đâu. Ngoài ra, đã nói rồi, đừng gọi ta là trưởng quan nữa, gọi ta Ngũ Nguyệt là được rồi.”

“Được!” Đường Vũ Lân vui vẻ đồng ý, chiến đấu với đối thủ có ý chí chiến đấu cực kỳ mạnh mẽ như Giang Ngũ Nguyệt, cũng là một cơ hội tốt hiếm có đối với Đường Vũ Lân.

Sau đó hắn nhìn thấy, Giang Ngũ Nguyệt không hề do dự giải phóng Nhị Tự Đấu Khải của mình ra, chiến giáp đen tuyền lập lòe ánh kim loại nhàn nhạt, sau khi bao trùm lấy toàn thân y, khiến y có cảm giác hệt như lần đầu tiên Đường Vũ Lân gặp Bá Vương Long.

Khí tức huyết mạch mạnh mẽ cũng điên cuồng tăng lên theo một tiếng ngâm dài của Giang Ngũ Nguyệt, không ngờ lại có thể chống lại huyết mạch Kim Long Vương của Đường Vũ Lân.

Đường Vũ Lân không hề coi thường Giang Ngũ Nguyệt chút nào, cũng giải phóng chiến giáp của mình, pháp trận cốt lõi của chiến giáp cũng điên cuồng vận chuyển. Một luồng lực lượng mạnh mẽ được rót vào trong cơ thể, hồn lực, sức mạnh khí huyết đều được tăng mạnh. Đôi cánh sau lưng dang rộng, xung quanh cơ thể của Đường Vũ Lân tỏa ra vầng sáng mờ ảo.

“Đến đi!”

Giang Ngũ Nguyệt hô lớn, đôi cánh sau lưng vỗ mạnh, đâm mạnh về phía Đường Vũ Lân như một thiên thạch, đồng thời, một cặp chùy lớn cũng xuất hiện trong tay y, đập mạnh xuống.

Lần trước khi hai người cọ xát với nhau, bọn họ chưa hề dùng đến vũ khí.

Ánh sáng vàng kim lóe lên, Hoàng Kim Long Thương xuất hiện trong tay, long hạch trước ngực Đường Vũ Lân tỏa sáng rực rỡ, trong lúc ánh sáng chiếu rọi khắp nơi, sức mạnh khí huyết cũng lan toàn khắp cơ thể hắn.

Nếu như sức mạnh khí huyết ban đầu chảy trong cơ thể hắn giống như sông dài biển rộng, vậy thì sau khi có long hạch, sức mạnh huyết mạch giống như dải ngân hà vậy. Sao tốc độ dòng chảy của nước có thể nhanh hơn ánh sáng được chứ?

Vì vậy, chỉ trong nháy mắt, sức mạnh khí huyết của Đường Vũ Lân đã tăng lên đến cực hạn.

“Mở!” Đường Vũ Lân hô lên một tiếng. “Ầm!”

Cả căn phòng chiến đấu rung chuyển dữ dội. Giang Ngũ Nguyệt thân cao bảy mét, một cặp chùy lớn, lại thêm một lớp vảy dày phủ khắp cơ thể, khí thế vô cùng kinh người, mà cũng bị Hoàng Kim Long Thương trong tay Đường Vũ Lân đánh bật ra.

Bởi vì có thêm chiến giáp, Hoàng Kim Long Thương của Đường Vũ Lân cũng có sự thay đổi. Khi được bổ sung đủ sắc mạnh khí huyết, nó cũng có sự tiến hóa nhất định.

Thân thương dài thêm mấy phần, đã đạt tới chiều dài gần năm mét, ở giữa to như quả trứng vịt, hai mũi thương ở hai đầu dài hơn một mét rưỡi, trên mũi thương lập lòe ánh sáng vàng kim sắc bén vô cùng.

Khi cặp chùy khổng lồ của Giang Ngũ Nguyệt đánh vào thanh Hoàng Kim Long Thương đó, chỉ cảm thấy sự chấn động dữ dội trong nháy mắt bật ngược lại, thêm cả sự áp bách của sức mạnh huyết mạch nữa. Cả người y bị bật ra cách mặt đất vài mét.

Hoàng Kim Long Thương của Đường Vũ Lân thuận thế chém xuống, một tia sáng vàng kim chói lòa hóa thành hình bán nguyệt, trong nháy mắt chém tới trước mặt y.

Giang Ngũ Nguyệt dùng cặp chùy của mình để chống đỡ. Trong tiếng nổ vang dội, cơ thể của y bị nổ bay ra ngoài hàng chục mét, sau khi đáp xuống cũng phải loạng choạng vài bước mới có thể đứng vững được.

“Sức mạnh của ngươi...” Giang Ngũ Nguyệt kinh ngạc nhìn về phía Đường Vũ Lân.

Đừng nói là cùng cấp, dù là đối thủ có tu vi cao hơn y một hai hồn hoàn, gần như cũng không có ai có thể chịu được sự tấn công chính diện từ cặp chùy của y cả. Y là hồn sư loại hình sức mạnh thuần túy đấy! Sức mạnh, phòng ngự là những điểm mạnh nhất của y.

Thế nhưng, ở trước mặt Đường Vũ Lân, sức mạnh giúp y thành danh lại hoàn toàn không có đất dụng võ, căn bản không thể nào làm gì được Đường Vũ Lân thì thôi đi, bản thân y còn phải chịu không ít tổn thất. Trên chiến giáp rõ ràng đã có một vài dấu vết bị tổn hại, lớp phòng ngự của Nhị Tự Đấu Khải đã bị chém ra lỗ hổng vào lúc nãy, vũ khí phải sắc bén như thế nào mới có thể làm ra được điều này chứ? Đường Vũ Lân nói: “So với trận chiến lần trước thì có chút tiến bộ.” Đúng thế! Sau khi có được long hạch, sức mạnh của hắn không chỉ là tiến bộ thôi đâu, mà hẳn phải là thăng hoa mới đúng. Hắn đã đạt đến một cảnh giới hoàn toàn mới.

Nếu như ban đầu Giang Ngũ Nguyệt vốn có thể đấu với hắn về mặt sức mạnh, vậy thì hiện giờ đã là hai cấp bậc khác nhau rồi.

“Ta không tin đâu!” Sự hiếu thắng của Giang Ngũ Nguyệt đã được khơi dậy hoàn toàn. Y ngửa đầu lên trời gầm lớn, hồn hoàn thứ sáu trên người y cũng theo đó sáng lên.

Chiến giáp, vảy khắp người y, đều biến thành màu vàng sẫm, dưới sự bổ sung của một vầng sáng màu vàng sẫm, cơ thể y lại một lần nữa bành trướng, đạt tới độ cao khoảng mười mét.

Phía sau lưng y, có thể lờ mờ nhìn thấy một cái bóng khổng lồ cao đến năm mươi mét, đó chính là Bá Vương Long. Bóng hình của Bá Vương Long đó há to miệng với Đường Vũ Lân, bày ra dáng vẻ gầm thét. Một luồng dao động vô hình mạnh mẽ bỗng ập đến, trong phút chốc, ngay cả sự áp chế về huyết mạch của Đường Vũ Lân đối với y dường như cũng mất đi tác dụng.

“Diệt Thế Bá Vương Xung!” Trong tiếng gầm lớn, màu vàng sậm đáng sợ như thể thật sự hóa thành đầu rồng khổng lồ, gần như chỉ trong nháy mắt, đã đến trước mặt Đường Vũ Lân. Khí thế hừng hực thẳng tiến không lùi, sức mạnh đáng sợ vô cùng đó. Giờ phút này, Giang Ngũ Nguyệt đã bùng nổ toàn bộ năng lực của bản thân.

Đường Vũ Lân phản ứng vô cùng nhanh, chân trái dậm xuống đất, mở miệng gầm lớn.

Đầu rồng vàng kim bỗng chốc xuất hiện, bao trùm lấy toàn bộ cơ thể hắn, Hoàng Kim Long Hống!

Áp lực đáng sợ trực tiếp bị phá vỡ dưới sự chấn động của Hoàng Kim Long Hống. Tiếng gầm của đầu rồng vàng kim khổng lồ đó cũng đánh tan bóng của Bá Vương Long ở sau lưng Giang Ngũ Nguyệt.

Uy lực của chiêu Diệt Thế Bá Vương Xung này của Giang Ngũ Nguyệt mạnh vô cùng, làn sóng diệt thế của bóng Bá Vương Long, lại thêm sự chấn động đáng sợ được y mượn thế làn sóng diệt thế để phát động nữa. Vào lúc này, trên người y thậm chí còn có cả năng lực tương tự như Kim Long Bá Thể nữa, sức phòng ngự cũng được tăng lên đến một mức độ cực kỳ khủng khiếp. Cho đến nay, đây là đòn tấn công mạnh mẽ nhất trong số tất cả những đòn tấn công cùng cấp bậc mà Đường Vũ Lân đã từng gặp, thậm chí còn vượt qua cả Long Dược ngày đó.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương

Danh sách phát
Chưa có chương nào
00:00
00:00
0 chương
Đang tải danh sách chương...