Long Vương Truyền Thuyết (Đấu La Đại Lục 3)
Chapter 973: Đơn vị trả? Ngươi nghĩ nhiều rồi!

Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:

Bản thân hắn có một khoang Tinh Đấu, muốn vào lúc nào cũng được, nhưng vừa nãy sau khi đấu một trận cùng Giang Ngũ Nguyệt, hắn nhớ Cổ Nguyệt Na rồi, quyết định phải dùng máy liên lạc hồn đạo gọi cho nàng trước đã.

Sau khi ra khỏi khoang Tinh Đấu, hắn hoạt động gân cốt một lúc. Thứ này cũng được đấy, mặc dù trông hơi thô sơ, nhưng không có gì khó chịu cả.

Đường Vũ Lân cầm máy liên lạc hồn đạo của mình, nén đau tiêu tốn quân công mua máy tăng cường tín hiệu kết nối với máy liên lạc, lúc này mới bấm số của Cổ Nguyệt Na. Không có máy tăng cường tín hiệu thì không thể nào liên lạc với bên ngoài được. Thế nhưng mỗi một lần sử dụng, đều phải trả phí, còn bị quân đoàn giám sát để tránh xuất hiện tình trạng tiết lộ bí mật quân sự.

Cũng may mà là dùng quân công rèn đúc hắn kiếm được trước đó để đổi. Thông rồi.

“Tút tút, tút tút, tút tút!”

Không ai nghe máy ư? Nàng đi đâu rồi?

Đường Vũ Lân gọi liên tục hai lần, nhưng vẫn không có ai nghe máy. Điều này khiến hắn không khỏi có chút lo lắng.

Mặc dù Cổ Nguyệt Na có thực lực mạnh mẽ, nhưng sau khi nàng mất trí nhớ, căn bản không hề biết sử dụng như thế nào!

Phải làm thế nào mới được đây? Hiện giờ Đường Vũ Lân cũng không có biện pháp để rời khỏi quân đoàn.

Cuối cùng, khi hắn gọi đến lần thứ sau, đầu bên kia đã nghe máy rồi.

“Cha!” Giọng nói vui mừng phấn khởi của Cổ Nguyệt Na truyền đến từ đầu bên kia.

“Cổ Nguyệt, nàng đi đâu thế?” Trong giọng điệu của Đường Vũ Lân không khỏi có thêm chút trách móc.

Nhưng Cổ Nguyệt Na lại có vẻ như không nghe ra được, cười nói: “Con đi chơi! Ăn thịt nướng này. Thịt ngon lắm, chú nướng thịt còn chỉ lấy một nửa tiền của con thôi. Ngon thật đấy.”

Đường Vũ Lân không nhịn được nói: “Sau này ra ngoài chơi cũng phải mang máy liên lạc hồn đạo theo, không tìm thấy nàng, ta vô cùng lo lắng.”

“Vâng, cha, bao giờ người đến thăm con thế?” Trong giọng nói của Cổ Nguyệt Na ngập tràn sự mong chờ.

Đường Vũ Lân nói: “Ta đang tham gia một cuộc thi, nếu như có thể đạt được thành tích tốt, thì có thể đi thăm nàng rồi. Còn hai ngày nữa là cuộc thi sẽ bắt đầu. Dự kiến chắc cũng phải tầm hơn một tháng. Sau khi cuộc thi kết thúc, ta sẽ lập tức đi tìm nàng.”

“Còn phải chờ lâu như vậy nữa sao?” Trong giọng nói của Cổ Nguyệt Na lập tức ngập tràn vẻ tủi thân.

“Cổ Nguyệt ngoan nào, cố chờ thêm chút nữa là được rồi. Sau này mỗi ngày ta đều sẽ dùng máy liên lạc hồn đạo gọi cho nàng nhé, có được không?”

“Vâng, được thôi. Vậy con sẽ ở bên này chờ người. Cha, nếu như người trở về thì phải báo trước cho con nhé, kẻo con lại chạy ra ngoài chơi.”

“Được, ta nhất định sẽ báo trước cho nàng.”

Nghe thấy giọng của nàng, Đường Vũ Lân cảm thấy cực kỳ thỏa mãn. Thật ra mỗi lần dùng máy liên lạc hồn đạo gọi cho nàng, trong lòng hắn đều có chút lo lắng, liệu có phải nàng đã khôi phục ký ức dưới tác dụng của kỳ nhung thông thiên cúc rồi không.

Lo lắng và mong chờ cùng tồn tại, tâm trạng của hắn cũng rất mâu thuẫn. Cổ Nguyệt Na trước đó không nghe điện thoại, hắn sợ nhất chính là nàng đã khôi phục trí nhớ rời đi rồi.

Chỉ đến khi nghe thấy giọng nói của nàng, hắn mới cảm thấy yên tâm hơn.

...

“Gì cơ? Ngươi không tham gia cuộc thi toàn liên bang Tinh Đấu Chiến Võng ư? Tại sao? Đây là một cơ hội tốt đấy, ngươi phải biết rằng, đề cử Truyền Linh Sứ dự bị của ngươi đã được đưa đến hội đồng cấp cao nhất rồi. Chỉ cần ngươi có thể đạt được thành tích tốt trong cuộc thi lần này, nhất định có thể thông qua. Với thực lực của ngươi, điều này hẳn phải là không thành vấn đề mới đúng. Tại sao lại không tham gia chứ?”

“Thật xin lỗi, lão sư. Ta không muốn tham gia nữa. Không tại sao cả. Ta tin dựa vào thực lực của ta, vẫn có thể đạt được danh hiệu Truyền Linh Sứ dự bị. Bên phía tháp chủ, cảm phiền ngài giúp ta giải thích một chút. Cứ nói là dạo gần đây ta định bế quan, đột phá Hồn Thánh.”

“Ngươi định đột phá cảnh giới Hồn Thánh ư? Thật sao?”

“Vâng. Cũng đến lúc rồi, ta muốn bế quan một thời gian. Lão sư, làm phiền ngài rồi.”

“Được, nếu như ngươi có thể đột phá Hồn Thánh, vậy thì sẽ khác rồi. Ta xem còn có ai dám ăn nói lung tung. Cố lên.”

...

“Đơn vị trả? Ngươi nghĩ nhiều quá rồi. Chút tiền này mà ngươi không có sao? Chẳng phải ngươi là Đoán Tạo Sư cấp bậc Thánh Tượng sao?” Huyết Nhất nhìn Đường Vũ Lân ở trước mặt không nói nên lời. Ông ấy không thể ngờ được, tên nhóc này muốn gặp mình là để nói chuyện này.

Đường Vũ Lân xoắn xuýt nói: “Thế nhưng thật sự đắt lắm luôn! Nếu như ta đã đại diện cho quân đoàn Huyết Thần chúng ta tham dự cuộc thi, chẳng phải là nên có chút tài trợ sao?”

“Tên nhóc nhà ngươi còn muốn keo kiệt đến mức nào chứ?” Huyết Nhất không khỏi bật cười, không ngờ cái tên này còn là một kẻ keo kiệt.

Đường Vũ Lân vội vàng cười nói: “Không phải là ta keo kiệt! Mà thật sự là ta cũng chẳng có bao nhiêu tiền, ngài xem, ta vốn là một học sinh nghèo, tu luyện, rèn đúc, có cái nào không cần tiền đâu? Đúng, hiện giờ ta đã là Đoán Tạo Sư cấp Thánh Tượng, thế nhưng, Thánh Tượng cũng không có đồ thừa mà! Ta còn chẳng có thời gian kiếm tiền thông qua việc rèn đúc nữa kìa. ở trong quân đoàn của chúng ta, việc rèn đúc chỉ có thể đổi lấy quân công, quân công này còn không thể tăng cấp quân hàm, nghe nói yêu cầu này được đặt ra để nhắm vào ta. Ngài xem thử xem, vậy ta rèn đúc còn có ý nghĩa gì nữa chứ?”

Huyết Nhất trầm ngâm trong chốc lát, sau đó nói: “Người của quân đoàn Huyết Thần bọn ta không có khái niệm gì mấy về tiền bạc. Thế nhưng, quân công rèn đúc dù không thể thăng cấp quân hàm, nhưng đổi thành tiền thì hẳn là có thể. Như

vậy đi, theo như thường lệ, ta giúp ngươi đổi phần quân công rèn đúc kia thành tệ liên bang là được rồi, tỷ lệ chuyển đổi có lẽ là 1:100, ngươi tự mình tính toán đi.” Tỷ lệ 1:100 ư? Đường Vũ Lân lập tức cảm thấy bản thân mình bị thiệt.

“Như vậy chẳng phải là thấp quá rồi sao? Nếu như ở bên ngoài, Thánh Tượng chỉ cần ra tay một lần, ít cũng phải kiếm được một nghìn, tám trăm vạn. Ta nhận nhiệm vụ, cũng chỉ được có một hai nghìn quân công, nếu như là cấp bậc Hồn Đoán, thì cũng chỉ được một, hai vạn quân công mà thôi, mới được mấy trăm vạn tệ liên bang...”

‘Không muốn thì thôi, tự ngươi nghĩ cách đi.” Huyết Nhất xua xua tay như thể đang đuổi ruồi.

“Đừng mà! Ta muốn còn không được sao?” Đường Vũ Lân vội vàng cười hì hì nói. Có thể dùng quân công còn thừa đổi lấy chút tệ liên bang cũng được. Mà trên thực tế, hắn không hề thiếu tiền, nói một cách tương đối, dùng quân công đổi lấy những tài nguyên hiếm có vẫn hơn.

Hắn đã đi xem phía phòng quân nhu rồi, ở đó có đầy đủ các loại kim loại quý hiếm, hơn nữa còn có một số thứ tốt không thể thấy được ở bên ngoài. Những thứ này đều có thể dùng quân công để đổi. Vậy nên, ai có thể nói là quân công không có tác dụng chứ?

Sau khi quay trở về từ Huyết Thần doanh, Đường Vũ Lân đi thẳng đến xưởng rèn của mình, hắn cũng không sốt ruột về cuộc thi toàn liên bang Tinh La Đấu Võng, còn hai ngày nữa mới đến thời gian tham gia cơ mà. Chỉ là cuộc thi phân khu, ít nhất mấy vòng đầu hẳn là sẽ không có vấn đề quá lớn. Nếu như thật sự gặp phải cường giả có cấp bậc biến thái, vậy thì cũng hết cách rồi.

Hắn chắc chắn sẽ dốc toàn lực để đối phó, cố gắng nhanh chóng đạt đến quân hàm Thiếu tá. Nhưng đồng thời, hắn cũng đã tự đặt ra một loạt kế hoạch cho riêng mình.

Ban đầu, Mục Dã đã từng nói với hắn, giữa chiến giáp và cơ giáp không hề có sự xung đột với nhau. Đấu khải sư đỉnh cấp cũng có cơ giáp cho riêng mình, chỉ là, có rất ít trường hợp đấu khải sư đỉnh cấp cũng là cơ giáp sư đỉnh cấp.

Ban đầu, Mục Dã chọn sai phương hướng, ông ấy dốc hết toàn bộ tinh thần, sức lực của mình vào phương diện cơ giáp, cuối cùng đã trở thành cơ giáp sư Thần cấp, nhưng khi muốn tu luyện chiến giáp lại thì đã bỏ lỡ mất thời kỳ tốt nhất, mất đi cơ hội có được Tứ Tự Đấu Khải.

Hiện giờ tình hình của Đường Vũ Lân thì lại tốt hơn nhiều, hắn mới hơn hai mươi tuổi, nhưng đã là Nhị Tự Đấu Khải Sư rồi. Hơn nữa, chỉ cần tu vi của hắn đột phá lục hoàn, thì có thể thử bắt đầu rèn kim loại cho Tam Tự Đấu Khải của mình rồi. Dù sao hắn cũng đã là Thánh Tượng, có thực lực như vậy, chỉ cần tích lũy thêm vài năm, trở thành Tam Tự Đấu Khải Sư là chuyện không thành vấn đề.

Hơn nữa trên phương diện cơ giáp, bởi vì trước đó hắn vẫn luôn không có đủ thời gian và tài nguyên, vậy nên cũng không quá chú ý. Nhưng hiện giờ hắn đã quyết định, muốn làm một bộ cơ giáp riêng cho bản thân mình. Hơn nữa, hắn còn muốn làm thẳng cơ giáp đen luôn. Đồng thời, hắn còn muốn cơ giáp của mình giống với chiến giáp vậy, vẫn còn có khả năng thăng cấp trong tương lai.

Điều này đòi hỏi rất nhiều tài nguyên, kim loại là một mặt, về mặt rèn đúc bản thân hắn có thể làm được đến mức tốt nhất. Đồng thời, còn có một vài nghiên cứu trận pháp, bao gồm thiết kế cơ giáp, có rất nhiều thứ cần hắn tự học tập.

Không phải là hắn không nghĩ đến việc nhờ người giúp đỡ, nhưng giày có vừa chân không thì chỉ bản thân mới biết. Thiết kế cơ giáp không phức tạp như chiến giáp, bởi vì chiến giáp cần dung hợp vào trong cơ thể, mà thể tích cơ giáp rất lớn, thiết kế dễ dàng hơn nhiều, hơn nữa cũng dễ chỉnh sửa. Bởi vậy, Đường Vũ Lân quyết định, bản thân hắn sẽ tự mình chế tạo chiến giáp.

Tài nguyên chế tạo chiến giáp, đương nhiên là phải dùng quân công để đổi rồi. Vậy nên, hắn vẫn cần phải có nhiều quân công hơn mới được.

Vừa nãy trước khi đến Huyết Thần doanh, hắn nhận được điện thoại của Long Vũ Tuyết, nói rằng một vị Tam Tự Đấu Khải Sư trong quân đoàn cần sửa chiến giáp, muốn mời hắn giúp đỡ.

Khi Đường Vũ Lân đến trước mặt Từ Vĩ Đào, không khỏi cảm thấy vô cùng kinh ngạc. Hắn không còn là kẻ vừa mới đến quân đoàn Huyết Thần, không biết ai với ai nữa rồi. Đương nhiên là hắn có thể nhận ra được, vị trước mắt mình đây, chính

là sư đoàn trưởng của Huyết sư đoàn, một trong hai sư đoàn lớn của quân đoàn Huyết Thần. Là một trong số mười bốn người mạnh nhất của cả quân đoàn. Là Tam Tự Đấu Khải Sư cấp bậc Phong Hào Đấu La đấy!

Long Vũ Tuyết đứng ở bên cạnh Từ Vĩ Đào, ra hiệu với hắn.

Đường Vũ Lân vội vàng đứng nghiêm, hành lễ: “Chào trưởng quan.”

Từ Vĩ Đào vui vẻ vỗ vai Đường Vũ Lân: “Ngươi đã là một thành viên của Huyết Thần doanh rồi, vậy thì, không còn chịu sự quản lý của quân hàm trong quân đoàn nữa. Vậy nên, ngươi cứ gọi ta Lão Từ là được rồi.”

Lão, Lão Từ?

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương

Danh sách phát
Chưa có chương nào
00:00
00:00
0 chương
Đang tải danh sách chương...