Long Vương Truyền Thuyết (Đấu La Đại Lục 3)
-
Chapter 982: Sự kết hợp giữa võ hồn và huyết mạch với nhau
Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:
Đường Vũ Lân đã bắt đầu di chuyển, hắn tiến lên một bước. Lúc này, Hoành Kim Long Thương ở trước người hắn bỗng nhiên rung chuyển, trong chớp mắt đã hoá thấy mấy chục đạo thương mang, trong nhất thời, vô số các thương mang màu kim sắc đang chớp nháy ở trong không khí, phát ra một chuỗi những âm thanh xé gió, những âm thanh này dường như muốn đem toàn bộ cả không gian này như muốn xé toạc ra.
Tiến gần thêm một bước, hàn ý xung quanh đều bị xua tan, Đường Vũ Lân tiếp tục hướng về phía trước chín bước, ngay lập tức, trong trung tâm sân thi đấu trong chớp mắt đã lan tỏa tràn đầy khí thế của hắn. Mà điều khiến cho Long Vũ Tuyết sợ hãi đó là, mỗi một lần mà Đường Vũ Lân đâm ra một thương thì khí thế ở trên người hắn lại gia tăng thêm một phần, lân phiến phát sáng ở trên người hắn toàn bộ đều lại sáng thêm vài phần. Khí thế cường hoành như thế này, đã triệt để áp chế nàng, thậm chí là ngay cả ý niệm xuất thủ đối với hắn nàng cũng không thể khống chế được.
Nàng ta vẫn luôn biết Đường Vũ Lân rất mạnh mẽ, nhưng khi bọn họ đã là đồng đội của nhau, cho nên nàng cũng không thể biết rõ khi đối diện với Đường Vũ Lân dưới vai trò là một đối thủ rốt cuộc sẽ có cảm giác như thế nào.
Lúc này, Đường Vũ Lân không có công kích về phía nàng, nhưng nàng đã cảm thấy rất đồng cảm sâu sắc với những thống khổ mà Giang Ngũ Nguyệt đã phải nếm trải trước đó.
Áp lực ở trên loại khí thế này, thậm chí so với công kích trực tiếp thông thường e rằng còn phải đáng sợ hơn, bởi vì căn bản là không có biện pháp tránh né. Long Vũ Tuyết chỉ cảm thấy cả tinh thần và suy nghĩ của mình đang dần bị tước đoạt đi, bản thân vốn nhận được sự bổ trợ, tăng phúc từ lĩnh vực băng thuộc tính lúc bấy giờ cũng đã không ngừng mà suy yếu dần.
Đường Vũ Lân vốn không có nhìn về phía của Long Vũ Tuyết, hắn chỉ ở một chỗ mà không ngừng đâm ra một thương rồi lại tiếp một thương nữa, không ngừng giải phóng ra ba động hồn lực mạnh mẽ nhất của mình. Cả người hắn toàn bộ đều đã dung nhập vào bên trong thương ý của chiêu Thiên Phu Sở Chỉ
Giải phóng ra võ hồn, huyết mạch chi lực cũng được giải phóng ra, ở trong lòng ngực của hắn dưới sự kích thích không ngừng của thương ý, cả hai thứ này đều không ngừng cố gắng hoán vị, tổ hợp lại với nhau.
Hồn kỹ toàn bộ đều được hàm dưỡng ở bên trong mà không phóng thích ra bên ngoài, chỉ có giải phóng ra thương mang từng thương từng thương một, từng một đạo thương mang, đều tỏa ra ánh sáng rực rỡ nhất, vô số các thương mang đều được kết nối thành một chuỗi cộng dồn với nhau, điều này khiến cho khí thế của hắn không ngừng được tăng lên.
"Thật thư thái, thoải mái làm sao!" Đường Vũ Lân thầm cảm thán một tiếng.
Khi còn ở trong quân doanh, dù sao cũng không thể tuỳ tiện phóng ra thương ý của bản thân một cách thoải mái như vậy được, mà lúc này đây, hắn lại có thể làm được điều đó. Tại bên trong cuộc thi đấu mô phỏng này, hắn hoàn toàn có thể thoải mái đem toàn bộ cảm ngộ của mình trong những ngày này đều giải phóng ra bên ngoài.
Khoảng cách để đạt được Thiên Phu Sở Chỉ vẫn còn cách khá xa, nhưng hắn ta cũng đã đang dần dần tìm ra được một tia thương ý thuộc về riêng chính bản thân mình rồi.
Mỗi một ngày đều tu luyện cùng với Hoàng Kim Long Thương, cùng ăn ngủ cùng với nó, thương không rời tay, đến cuối cùng cũng đã bắt đầu sản sinh ra được một chút hiệu quả nhất định rồi. Những thương ý này dưới trạng thái tung hoành ngang dọc, Hoàng Kim Long Thương cũng phải run rẩy nhè nhẹ, rít lên. Giống như là một chất kết dính tốt nhất, đã bắt đầu cho võ hồn của Đường Vũ Lân cùng với huyết mạch chi lực, hai thứ vốn có bản chất rất khác nhau lúc này lại dung hợp, quán thông vào nhau.
Lúc hắn ta đâm ra thương thứ một nghìn, Long Vũ Tuyết nhìn thấy rất rõ ràng, bề ngoài của dây leo Lam Ngân Hoàng vốn mô phỏng giống như trường thương đâm ra kia, ở bên trên nó cũng đã xuất hiện thêm một tầng mỏng giống như lân phiến màu vàng. Mỗi một chiếc lân phiên đó của bọn chúng tựa như là trường mâu trên người Đường Vũ Lân. Mỗi một chiếc đều được bao phủ bởi Hoàng Kim Long Thể.
Hiệu quả kèm theo! Đây cũng là điều mà từ trước tới nay, Đường Vũ Lân vẫn chưa để ý đến.
Trước khi Lão Đường nhắc nhỡ hắn, hắn cũng chưa bao giờ nghĩ đến, giữa hồn lực và khí huyết chi lực lại có khả năng nảy sinh ra một mối quan hệ nào đó. Mà tại thời khắc này đây, hắn mới hiểu rõ, bản thân mình đã sai rồi.
Hắn ta không phải là song sinh võ hồn, mà chỉ có một võ hồn là Lam Ngân Thảo mà thôi, khí huyết chi lực của hắn vốn dĩ là phụ trợ cho võ hồn chiến đấu sử dụng. Mà từ đó đến nay, bởi vì huyết mạch của Kim Long Vương quá mạnh mẽ, đơn độc một mình nó thôi cũng đã đủ dùng rồi, vì thế mà cũng khiến cho hắn quên mất đi điểm này.
Hồi tưởng lại lúc còn đang ở tại Tinh La Đại Lục tham gia thi đấu, Hồ Vương Tô Mộc đã dùng đến huyết mạch chi lực của hắn để tiến hành bồi dưỡng võ hồn của bản thân! Nhưng tự mình từ đó đến nay vẫn chưa bao giờ thử làm qua điều tương tự như thế này. Chỉ có thể khiến cho võ hồn nhận được sự bổ trợ thầm lặng đến từ huyết mạch.
Từ trong hư vô bổng có một sáng kiến loé lên tia sáng ở trong đầu, bản thân từ trước đến giờ chưa bao giờ thử làm qua điều đó, điều này thật ngu ngốc làm sao chứ.
Kỳ thật, lý do Đường Vũ Lân vẫn luôn chưa từng phát triển theo phương hướng này, ngoại trừ lí do là bởi vì huyết mạch chi lực ở trong cơ thể hắn quá mạnh ra, vẫn còn một nguyên do khác nữa. Chính là bởi vì ý niệm của hắn ta trong vô thanh vô thức đã chịu ảnh hưởng đến từ vòng ánh sáng huyết mạch, trong tiềm thức đã ngầm mặc định, hai loại quang hoàn này không có thể nào có thể xuất hiện cùng nhau được. Từ đó cũng nhận định rằng không thể đem huyết mạch chi lực của bản thân xem như là võ hồn song sinh được.
Mãi cho đến nay, Lão Đường vừa mới nhắc đến điều này, hắn mới liền chợt tỉnh ngộ ra, huyết mạch chi lực của hắn vốn không phải là võ hồn! Giữa hai thứ này trước đó vẫn có thể tuỳ ý hoàn đổi cho nhau để sử dụng. Mà trên thực tế, điểm mạnh mẽ nhất thật sự của hắn không phải là chuyển đổi qua lại lẫn nhau giữa hai thứ này mà là phải dung hợp cả hai vào lại với nhau thì mới đúng.
Vào lúc này, theo mỗi một thương rồi lại tiếp một thương được đâm ra, võ hồn và huyết mạch chi lực của hắn, cuối cùng cũng đã bắt đầu có xu hướng dung hợp với nhau để cùng phát triển rồi.
Long Hạch ở trên ngực hắn từ từ trầm xuống, đồng thời toàn thân cũng được bao phủ bởi ánh sáng màu vàng, vòng xoáy hồn lực từ bốn phương tám hướng đang từng bước rót nhập vào bên trong đan điền của hắn, vòng xoáy hồn lực do chịu kích thích cũng đã bị phơi nhiễm lên trên bởi một tầng kim sắc. Diện mạo của tinh thể ở bên trong cũng càng lúc càng trở nên rõ ràng hơn.
"Bùmmmm" Đường Vũ Lân đột nhiên đâm ra một thương, trăm đạo thương mang ở xung quanh đột nhiên dung hợp lại thành một, dây leo Lam Ngân Hoàng tất cả cũng đều đều hoá thành màu vàng đột nhiên khí thế dâng lên, trong chớp mắt, thương ý tung hoành khắp nơi.
Lĩnh vực của Long Vũ Tuyết chính thức bị phá tan, hoá thành vô số làn băng sương mà bốc lên trong không khí. Nhưng chỉ cần là tiến nhập vào khu vực trung tâm ở bên cạnh Đường Vũ Lân thôi, tất cả các băng sương trong chớp mắt đều bị tan rã ngay lập tức.
Đây chính là hiệu quả loại bỏ đi sức mạnh nguyên tố của của mảng ánh sáng lam ngân kim, gây ảnh hưởng trong vô hình, mặc dù không có trực tiếp sử dụng đến hồn kỹ, nhưng trong quá trình hồn lực và huyết mạch chi lực không ngừng nhấp nháy vừa rồi, năng lực này cũng đã có thể giải phóng ra được một phần hiệu quả đó.
Quá mạnh!
Ba động của năng lượng cường liệt ở trong không khí bùng lên, Đường Vũ Lân mạnh mẽ bước lên phía trước một bước, dùng Hoàng Kim Long Thương quét ngang, tất cả những dây leo Lam Ngân Hoàng cũng đều quét qua.
Một mảng lớn ánh sáng vàng xuất hiện ở trên thiên không
Đường Vũ Lân ha ha cười lớn, hét lên một tiếng: "Hoàng Kim Long Thể!"
Trong phút chốc, tất cả các dây leo Lam Ngân Hoàng đều sáng lên, nguyên bản vốn là màu vàng mỏng lúc đầu đột nhiên màu vàng ấy giờ đây lại vô cùng cường thịnh, thấy được ở trên mỗi một góc Lam Ngân Hoàng, toàn bộ đều được bao bọc bởi long phiến màu vàng. Khiến nó không còn là một gốc dây leo đơn thuần nữa mà là giống như một con cự long chân chính.
Nhưng Đường Vũ Lân trong chớp mắt cũng cảm giác được, khí huyết chi lực và hồn lực của bản thân cũng đang đồng thời điên cuồng tiêu hao.
Rất rõ ràng, là khi hai thứ này kết hợp lại với nhau cũng không thể không phải trả giá cái gì.
Hoàng Kim Long Thương của Đường Vũ Lân lại lần nữa hướng về phía trước, hét lên một tiếng: "KIm Long Thăng Thiên!"
Vô số các dây leo Lam Ngân Hoàng cũng theo Hoàng Kim Long Thương mà đồng loạt được đâm ra. Một con cự long màu vàng dài đến hơn hai mươi thước từ bên trong Hoàng Kim Long Thương lao ra, mạnh mẽ xông về phía trước. Đồng thời những sợi dây leo Lam Ngân Hoàng cũng đều đồng loạt lao về phía trước, trên thân nó cũng toát ra từng tia long khí kim sắc nhỏ bé, những luồn long khí này được phụ thể lên trên kim long đó, chỉ trong khoảng thời gian một cái hô hấp, uy lực của chiêu Kim Long Thăng Thiên đột nhiên tăng lên gấp đôi. Mạnh mẽ lao về phía trước, cảnh tượng đó đơn giản mà hình dung giống như là chân long giáng thế, dị tượng thiên khai.
Đường Vũ Lân vui mừng khôn xiết! Không còn nghi ngờ gì nữa, hắn đã dung hợp thành công rồi. Mặc dù lần Kim Long Thăng Thiên này, lượng huyết mạch tiêu hao so với bình thường lên đến gấp đôi, đồng thời cũng phải tiêu hao một lượng lớn hồn lực. Tuy nhiên, uy lực của một kích này, chắc chắn không thể chỉ dùng từ gấp đôi để hình dung ra thôi đâu! Mà toàn bộ những thứ này đều vượt ra ngoài giới hạn cấp độ của hắn.
Nếu như nhất quyết muốn tìm kiếm ra một năng lực có thể tương đương với đó, thì đó chỉ có thể là giống như võ hồn dung hợp kỹ mà thôi.
Võ hồn dung hợp kỹ cần phải có hai hồn sư đồng thời cùng thi triển ra, ngoài ra, một khi thi triển, tiêu hao đối với hồn sư là cực kỳ lớn, rất khó có thể sử dụng được lại lần nữa, hình thức lại cũng chỉ có một. Nhưng Đường Vũ Lân dung hợp cả võ hồn và huyết mạch của chính mình, nó có khả năng có thể áp dụng được cho bất kỳ năng lực nào ở bên trong người hắn! Điều này lại làm sao có thể đơn giản dùng võ hồn dung hợp kỹ để mà hình dung được chứ?
Hai tay Long Vũ Tuyết cũng đã buông lỏng xuống, nhìn con kim long dài đến hơn ba mươi thước bay ở trên không trung, dang rộng hai cánh, tung hoành gầm rống, kim long hồi lâu không chịu rời đi, nàng đã biết được bản thân ngay cả một chút cơ hội chiến thắng cũng đã không còn có nữa rồi.
Cái cảm giác hoàn toàn bất lực như thế này, nàng chỉ mới trải qua vào lúc đối diện với phụ thân mình mà thôi.
Hắn ta rốt cuộc là mạnh đến như thế nào chứ? Cực hạn chính xác của hắn rốt cuộc là nằm ở chỗ nào?
Trên mặt Long Vũ Tuyết tràn đầy vẻ kinh ngạc, nàng thậm chí đã quên đi, mình vẫn còn đang ở trong cuộc thi. Tên gia hỏa thích khoe khoang ở giữa trung tâm sân thi đấu đó lại là đối thủ của mình.
Thu hồi Hoàng Kim Long Thương về phía trước người, cơ thể Đường Vũ Lân trong thoáng chốc rung lên, chân phải dậm xuống đất, hô lên một tiếng lớn: "Kim Long Hám Địa!"
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook