Long Vương Truyền Thuyết (Đấu La Đại Lục 3)
-
Chapter 996: Sự cường đại của Lăng Vũ Nguyệt
Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:
Hắn không có một chút chủ quan nào cả, từng điểm kim quang ở khắp toàn bộ cơ thể sáng lên, Long Nguyệt đấu khải nhanh chóng phụ thể, đem toàn bộ cơ thể hắn bao bọc lại vào bên trong. Khi chiếc mặt nạ kim sắc nâng lên che đi khuôn mặt của hắn, khí tức ở trên người Đường Vũ Lân giải phóng ra ngay lập tức khiến cho Lăng Vũ Nguyệt ở phía đối diện khẽ nhíu mày
Ánh mắt của nàng trong vô thức tập trung vào trên cánh tay phải của Đường Vũ Lân, kinh ngạc nhìn thấy được móng kim long khổng lồ đó của hắn.
Đường Vũ Lân mặt Long Nguyệt đấu khải, thân hình đã cao gần ba thước, sau lưng giang ra một đôi cánh rồng khổng lồ, toàn thân đều tản phát ra kim quang bắt mắt. Hoàng Kim Long Thương trong tay duỗi ra, lộ ra nguyên dạng, không khí xung quân cơ thể hắn, dường như có hơi uống khúc nhẹ.
Lăng Vũ Nguyệt mãi đến lúc này, mới bắt đầu tin vào những lời mà Giang Ngũ Nguyệt đã nói, Giang Ngũ Nguyệt cũng không một chút giấu diếm nào mà đã nói lại với nàng, trên phương diện tu vi hắn không bằng Đường Vũ Lân, võ hồn của Đường Vũ Lân so với hắn còn mạnh mẽ hơn rất nhiều.
Một tia sáng từ ngực của cơ giáp đen rơi xuống, ánh sáng đó bao bộc cơ thể của Lăng Vũ Nguyệt, ngay sau đó, nàng đã được cơ giáp đen hấp thụ vào bên trong. Một luồng ánh sáng nhàn nhạt bắt đầu được giải phóng ra, khi tức ở trên bộ giáp đen cũng theo sự tiến vào của Lăng Vũ Nguyệt mà đột ngột bạo tăng.
Đường Vũ Lân đang cẩn thận quan sát cơ giáp đen trên sân của Lăng Vũ Nguyệt, hắn cũng muốn chế tạo một cơ giáp đen cho chính mình, vì thế mà gần đây hắn ta rất đặc biệt chú ý đến cơ giáp.
Cơ giáp đen của Lăng Vũ Nguyệt cao ước chừng khoảng tám thước, toàn thân cao gầy, rõ ràng là rất có khí lực, không cần phải mang theo bất kỳ vũ khí công kích tầm xa nào cồng kềnh cả, sau lưng có một đôi cánh gấp lại, nhưng lúc này đang ở trạng thái thu liễm lại, thấy không được rõ ràng, nhưng cái mà Đường Vũ Lân chú ý đến là, ở trên cơ giáp đen của nàng có số lượng động cơ đẩy so với cơ giáp đen thông thường thì nhiều hơn gấp đôi, ngay cả ở ngay chính diện cũng đều được trang bị không ít.
Ở trên mặt sau của cơ giáp đen này có hai thanh bán nguyệt đao khổng lồ ở sau lưng, thanh bán nguyệt đao này so với bán nguyệt đao cơ ở trên cơ giáp tiêu chuẩn trong cuộc thi trước đó từng sử dụng qua thì có hơi nhỏ hơn một chút, toàn bộ nó đều có màu đen như mực, không có phản chiếu bất kỳ bóng nào,
Cơ giáp đen dường như hi sinh hết tất cả các loại thủ đoạn công kích khác mà chỉ tập trung vào một đôi bán nguyệt đao này thôi, có thể tưởng tượng Lăng Vũ Nguyệt đối với những thanh bán nguyệt đao này của mình là có niềm tin lớn đến như thế nào vào uy lực cường đại của nó.
Được xem là vũ khí chính của cơ giáp đen, Đường Vũ Lân tin tưởng chiến lực của đôi bán nguyệt đao nhất định là không kém hơn so với võ hồn của nàng. Cái này mới thật sự là ba trong một.
"Ngươi đã chuẩn bị xong chưa?" Thanh âm của Lăng Vũ Nguyệt thông qua bộ phận âm thanh trên cơ giáp truyền đến.
"Mời!" Đường Vũ Lân hô lớn lên một tiếng, đồng thời cũng giơ lên Hoàng Kim Long Thương.
Cơ giáp đen của Lăng Vũ Nguyệt đã bắt đầu di chuyển, nó di chuyển trên đất trông có vẻ rất nhẹ nhàng, trong nháy mắt đã bay lên trên không trung, nhưng lần này, Lăng Vũ Nguyệt cũng không có trực tiếp đem đôi bán nguyệt đao ở sau lưng mình phóng ngay ra, mà là nâng tay phải lên, kéo ra một thanh bán nguyệt đao ở trong tay, cơ giáp màu đen gia tốc, trực tiếp hướng về phía Đường Vũ Lân mà bắn đến.
Nàng ta định đánh cận chiến sao?
Trong lòng Đường Vũ Lân khẽ động, hai cánh ở sau lưng cũng vũ động, trong tay cầm Hoàng Kim Long Thương nghênh đón thế công của đối phương.
Ở khoảng cách trăm thước đối với bọn họ mà nói, chẳng qua cũng chỉ là trong chớp mắt mà thôi, khoảng cách đôi bên nhanh chóng tiếp cận lẫn nhau, Hoàng Kim Long Thương trong tay Đường Vũ Lân đâm đến, không có sử dụng bất kỳ hồn kỹ nào cả, chỉ đơn thuần là đâm thẳng ra một kích.
Hơn ba tiếng trước đó, hắn vẫn luôn luyện tập cách đâm thương như thế này, lúc này đây, thân mang đấu khải, có sự bổ trợ từ hồn lực và huyết mạch chi lực, kim mang ở trên Hoàng Kim Long Thương ngay lập tức đại phóng, trên thương tư động phóng ra thêm ba xích thương mang, tràn đầy khi thế chỉ tiến không lùi. Cũng bởi vì kim mang này mà đến ngay cả không khí cũng tự nhiên bị xé toạc ra.
Đâm thương, có nghĩa là quyết tiến không lùi!
Trong lòng Đường Vũ Lân trong chớp mắt đã xuất hiện ra một tia giác ngộ, trong lòng ngay lập tức vô cùng vui mừng. Dưới tình huống bên trong quá trình chiến đấu lại có thể xuất hiện ra lĩnh ngộ của bản thân, điều này tuyệt đối là một chuyện vô cùng tốt, cái này cũng là điều mà hắn hi vọng có được nhất trong quá trình tu luyện của mình.
"Chiiiii!" Trong không khí sinh ra phản ứng nổ, kim quang chớp nháy, vậy là đã đến ở trước mặt cơ giáp đó.
Bán nguyệt đao ở trong tay đang xoay vòng, cơ thể của cơ giáp đen ở trong không trung đột nhiên khựng lại một chút, hơn nữa còn di chuyển theo quỹ đạo vuông góc mà trong một tình huống bình thường không nên xảy ra, cũng có thể nói, cơ giáp đen của Lăng Vũ Nguyệt ở trong không khí hoàn toàn đã bẻ hướng theo một góc chín mươi độ, hoàn toàn tránh né được mũi thương đâm thẳng đó của Đường Vũ Lân, đồng thời bán nguyệt đao ở trong tay quét ngang qua, trực tiếp bổ thẳng vào phía bên hông của Đường Vũ Lân.
Đường Vũ Lân đâm ra Hoàng Kim Long Thương cũng không kịp thu hồi trở lại, tốc độ của cơ giáp đen cũng thật là quá nhanh rồi, Lăng Vũ Nguyệt ở bên trong điều khiển cơ giáp nhanh nhạy đến như thế đã cho hắn cảm được giống như là bản thân đang chiến đấu với hồn sự hệ mẫn công vậy.
Nhưng lúc này, Đường Vũ Lân cũng cũng không có điều khiển cơ giáp nữa, mà hắn dựa vào đấu khải của bản thân để chiến đấu! Ở trạng thái như thế này hắn mới có phát huy ra được sức mạnh lớn nhất.
Không có ý né tránh, tay trái mang kim long trảo của hắn trực tiếp vỗ về phía bán nguyệt đao đó.
"Bang!" Thanh bán nguyệt đao bị văng ra, nhưng tay trái của Đường Vũ Lân lúc này cũng run rẩy một trận.
Rung động cao tần rất mạnh, toàn bộ những lực rung chấn này nếu dùng bắt mắt thì không thể nào có thể bắt kịp được, rung chấn này ngay lập tức thông qua tay trái hướng đến toàn bộ cơ thể mà truyền ra. Nhưng Long Nguyệt đấu khải ở trên người Đường Vũ Lân lúc này kim quang đại phóng, chỉ trong chớp mắt đã hoá giải hết toàn bộ lực rung chấn đó.
Mà Lăng Vũ Nguyệt chịu một kích từ phía tay trái kim long trảo của Đường Vũ Lân, cơ giáp đen ở trong không trung ngay lập tức vặn vẹo, thanh bán nguyệt đao còn lại ở sau lưng có vẻ giống như là đang cuộn động lên, từ ở trên vai nàng trực tiếp rơi xuống, trảm thẳng lên vai của Đường Vũ Lân.
Tránh được Hoàng Kim Long Thương, dùng thanh bán nguyệt đao thứ nhất làm chệch hướng đi của tay trái Đường Vũ Lân, đồng thời còn mượn lực trả lực, xoay người lại, dùng thanh bán nguyệt đao còn lại ở sau lưng phát động công kích chí mạng. Toàn bộ cả quá trình này nói ra thì dài, nhưng trên thực tế chỉ xảy trong vỏn vẹn thời gian bằng một cái hô hấp là đã hoàn thành xong tất cả rồi.
Kỹ thuật lại khéo léo như vậy!
Đường Vũ Lân mặc dù có Long Nguyệt đấu khải bảo vệ, nhưng hắn cũng không muốn bị nàng bổ trúng. Cánh rồng ở sau lưng vỗ nhẹ, cả cơ thể trong nháy mắt thoái lui về sau. Không có cơ giáp ràng buộc, trên phương diện tốc độ của hắn cũng được nhanh hơn nhiều.
Nhưng ngay khi hắn vừa thoái lui, thanh bán nguyệt đao thứ ba dường như cũng đồng thời xuất hiện, hơn nữa trong chớp mắt lại gia tốc, trực tiếp đã chạm thẳng vào hông của hắn. Lần này, thanh bán nguyệt đao đó trực tiếp kích hoạt ba hồn kỹ đầu tiên, vô thanh vô tức, quỷ mị tiềm hành giống như là một bóng ma, chém thẳng lên hông của Đường Vũ Lân.
Quá nhanh rồi!
Thanh bán nguyệt đao này không chỉ có lực công kích kinh người mà kể cả tốc độ, khả năng ấn nặc hành tung, toàn bộ đều đạt mức đỉnh cao, Đường Vũ Lân đã lại một lần nữa đã xem nhẹ đối phương rồi, nhưng thanh bán nguyệt đao đó vẫn đang đến ở trước người hắn, thậm chí đã cùng với Long Nguyệt đấu khải của hắn va chạm vào nhau, sản sinh ra ma sát.
Đường Vũ Lân trong tay cầm Hoàng Kim Long Thương đưa cán thương về sau, hướng ra phía trước người, đồng thời trong ánh mắt thần quang đại phóng, những gốc Lam Ngân Hoàng như ong vỡ tổ mà thoát ra, đan kết thành một tấm lưới lớn ở ngay trước người hắn, bật ra phía sau của thanh bán nguyệt đao cơ giáp.
"Đanggggg!"
Võ hồn bán nguyệt đao cuối cùng vẫn là trảm lên trên Long Nguyệt đấu khải, sau đó mới bị Đường Vũ Lân dùng cán thương đánh trúng. Bán nguyệt đao trầm xuống, đột nhiên rút lại, xuyên thủng tấm lưới lớn Lam Ngân Hoàng của Đường Vũ Lân, rồi quay trở về phía trước cơ giáp đen.
Trong lòng Đường Vũ Lân lúc này không còn nghi ngờ gì nữa là vô cùng chấn kinh, đợt giao thủ mới vừa rồi đây, bản thân đã bị đối thủ đánh trúng. Hiện tại cái hắn đang mặc trên người đây là Nhị Tự Đấu Khải, tốc độ vốn đã đủ nhanh rồi, nhưng vẫn là không tránh kịp được công kích của đối thủ, có thể tưởng tượng được lực khống chế của đối phương là mạnh đến mức nào.
Mà Lăng Vũ Nguyệt ở đối diện cũng không kém phần kinh ngạc, điều khiến nàng kinh ngạc đó chính là lực phòng ngự của Đường Vũ Lân cũng quá mạnh mẽ đi.
Mặc dù đột kích thành công, nhưng theo nàng thấy, thanh bán nguyệt đao đánh lên Long Nguyệt đấu khải chỉ lưu lại một vệt trắng, căn bản là không thể đột phá được vào bên trong chỗ yếu hại của đấu khải. Ngoài ra, lúc thanh bán nguyệt đao bay về trở lại bên nàng, vệt trắng đó cũng đã khôi phục trở lại như ban đầu, giống như là trước giờ chưa từng bị va chạm qua cái gì cả.
Loại phòng ngự này có thật sự chỉ là Nhị Tự đấu khải thôi không vậy? Dù gì thì bản thân ở bên trong hồn vương cấp năm mươi mấy nổi tiếng nhất là khả năng công kích thế mà lại không thể phá vỡ được phòng ngự của đối phương.
Hai bên trong lòng đều có suy nghĩ riêng của mình, cơ giáp đen vào lúc này đã bạo phát rồi, ba động năng lượng kịch liệt đột nhiên truyền đến, Đường Vũ Lân thấy rất rõ ràng, hai thanh bán nguyệt đao màu đen nhánh đột nhiên phát sáng, biến thành màu tím trong suốt, lúc bọn chúng xoay chuyển bay đi, ba động năng lượng khủng bố vô cùng trong chớp mắt từ bên trong bán nguyệt đao đã bạo phát ra bên ngoài.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook