Ngã Lão Ma Thần 2: Ma Thần Giáng Lâm
-
Chapter 119: Thiên Ma Giả Mạo. (2)
Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:
Shhh!
Thiên Võ Khánh làm một cử chỉ để khán giả im lặng.
Khi thu hút sự chú ý của mọi người, ông ta vén tấm vải đen trên bàn ra.
Và trên bức tường của căn phòng, tia sáng chiếu vào những thứ trên bàn. Bất ngờ hơn, đó là Thiên Ma Kiếm và Bạch Long Đao.
- Haa!
Thiên Như Vân bất ngờ.
Hắn không chắc ai đã làm ra nó, nhưng nếu chỉ xem xét vẻ bề ngoài thì sẽ không tìm ra được sự khác biệt.
Trong đoạn quay, Thiên Võ Khánh chỉ vào màn hình phía sau mình.
Và một cái gì đó đã xuất hiện.
Địa điểm khai quật, những mảnh xương cũ giống như hóa thạch xung quanh, và cả hai thanh thần khí đều được tìm thấy cùng với tấm lệnh bài dính đầy đất.
Hình ảnh được phóng to trên tấm ngọc bích.
[Đệ Nhị Thập Tứ Ma Giáo Chủ Thiên Như Vân.]
Tấm lệnh bài đấy có dòng chữ giống như với tấm lệnh bài trên người Thiên Như Vân.
Lại thêm nó có cả ấn ký của Thiên Ma Tổ Sư.
Nếu đem Thiên Ma Lệnh trong tay Thiên Võ Khánh ra để so sánh với Thiên Ma Lệnh trong tay Thiên Như Vân thì hầu như ai cũng tin rằng Thiên Võ Khánh đang nắm giữ đồ thật chỉ vì … trông nó phai tàn theo từng thế kỷ.
‘Hắn ta làm giả cả Thiên Ma Lệnh?’
Đôi mắt Thiên Như Vân càng thêm tức giận như được đổ thêm dầu vào lửa.
Cảnh quay vẫn tiếp tục phát, Thiên Võ Khánh đi đến sát màn hình, hùng hồn nói.
- Các vị đều thấy nó đúng không? Ta đã tìm thấy đoạn lịch sử truyền thuyết được chôn vùi trong giáo phái.
- Thiên Ma! Thiên Ma!
- Các vị có biết nó có nghĩa là gì không?
Thiên Võ Khánh đưa hai tay cầm lấy Thiên Ma Kiếm và Bạch Long Đao rồi hét lớn.
- Có nghĩa là Ma Thần đã chọn ta làm Thiên Ma tiếp theo!
- Tín đồ của Thiên Ma Thần Giáo bái kiến Tân Thiên Ma! Thiên Ma Thần Giáo thiên tuế, thiên tuế, thiên thiên tuế!
Toàn thể thành viên trong căn phòng cực kỳ phấn kích, đồng loạt quỳ xuống thể hiện sự sùng bái của mình.
Đoạn ghi hình kết thúc và đến cả mật thám cũng kinh hãi khi biết chuyển này.
- Mẹ kiếp!
Thậm chí, nó còn ghi lại những lời thô tục mà mật thám đã chửi.
Vỡ nát!
Chiếc điện thoại vỡ làm hai khi đoạn ghi hình vừa kết thúc.
- Đ - điện thoại của ta!
Hoán Xuân xót lòng khi nhìn chiếc điện thoại bị nứt.
May mắn thay, nó không hoàn toàn bị vỡ hoàn toàn.
Thiên Như Vân vẫn bảo trì sự bình tĩnh nhưng giọng nói lại mang kèm theo cơn tức giận.
- Không sao hết.
Thiên Như Vân đã có quyết định cuối cùng.
Khiến Thiên Ma Thần Giáo nội chiến đã không thể chấp nhập được rồi nhưng bọn chúng lại còn đi quá giới hạn hơn khi dám làm giả hai món thần khí và cả Thiên Ma Lệnh rồi mang chúng đi lừa gạt những tín đồ khác chỉ vì muốn đạt được quyền lực.
- Ba phe đều biết về đoạn quay này?
- À, các cấp trên dường như đã biết.
- Cấp trên?
- Nếu thông tin này được tung ra khắp nơi, thì các thành viên trong giáo phái sẽ bị lung lay.
- Huh!
Thiên Như Vân khịt mũi.
Ảnh hưởng của cái tên Thiên Ma đối với các tín đồ Ma Giáo có thể nói là tuyệt đối.
Về tính hợp pháp, con trai cả sẽ có quyền, nhưng nếu tước hiệu Thiên Ma xuất hiện thì mọi cản trở đều sẽ gạt bỏ.
Cho nên, những người đứng đầu mỗi phe đều không muốn thông tin này lan truyền ra bên ngoài.
- Bọn chúng có chủ đích.
- Hả?
- Mục đích thật sự là càng có nhiều người biết đến càng tốt.
Thiên Như Vân tin rằng những kẻ chủ mưu cố tình để cho mật thám mỗi phe khác ghi hình lại cuộc họp.
Bởi một điều chắc chắn rằng dù mật thám có tài giỏi đến đâu thì cũng không thể mà nhiều người vào cùng một lúc.
- Cha ta cũng nói như vậy …
Hoán Xuân sửng sốt.
Hoán Môn Chủ của Phi Hoán Ma Môn cũng có quan điểm như vậy.
Thực ra Hoán Xuân cũng không lấy được thông tin này nhưng Thiên Lưu Trường đã cho cô biết.
Bọn họ không muốn những người ủng hộ mình bị lung lay bởi những gì mà Thiên Võ Khánh đã nói.
- Thiên Ma giáo chủ.
Bạch Tông lo lắng nói.
Anh ta không bị đoạn ghi hình này lừa, bởi vì anh ta đã tận mắt chứng kiến mạnh tuyệt đối Thiên Như Vân.
Nhưng nỗi tức giận và thất vọng của Bạch Tông đã lên đến đỉnh điểm.
‘Sau khi xem video đó, anh ta vẫn gọi hắn là Thiên Ma giáo chủ sao?’
Hoán Xuân thầm suy nghĩ.
Theo mệnh lệnh từ cha mình, Hoán Xuân luôn để mắt đến Bạch Môn Chủ của Cước Ma Môn và cố tìm mọi cách để lôi kéo đối phương về phe Thiên Lưu Trường.
Mặc cho bọn họ tìm đủ mọi cách nhưng Bạch Tông và cả Kim Ngũ Yến không phải là kiểu người dễ dàng bị thuyết phục.
Và giờ, cô không hiểu tại sao người luôn tránh xa những vấn đề liên quan đến Ma Giáo lại tỏ ra trung thành với người thanh niên này đến vậy.
‘Nếu mình có thể thu thập được thông tin về hắn thì …’
Nhưng người trước mặt cô là một tên quái vật.
Và cô đang nằm trong tay hắn thì làm sao cô có thể trốn thoát được …
- Ah!
Vào lúc đó, một cái gì đó vụt qua tâm trí cô.
Hoán Xuân bỗng nhớ tới lời cha mình, Hoán Minh Ngũ.
[Con sẽ không có bất kỳ cơ hội nào trốn thoát trước những cường giả, siêu cấp cường giả. Nhưng có một cách mà các đệ tử của tầng lớp thượng lưu thường sử dụng …]
Dưới sự đùm bọc, yêu thương của cha mình. Hoán Xuân chưa bao giờ gặp nguy hiểm đến mức dùng đến nó cho nên đã quên nó từ lâu.
Nhưng khi nhớ lại lời cha dặn, cô âm thầm giải phóng sức mạnh tiềm ẩn trong đan điền.
Làn khói đen bốc lên từ cơ thể và sức mạnh tiềm ẩn bộc phát.
Nó u ám và tối tăm.
Vào lúc đó, Hoán Xuân đã nắm lại được quyền kiểm soát cơ thể.
- Thành công rồi!
Cô ta không nghĩ rằng mình sẽ làm được.
Quả nhiên lời cha dặn không sai. Chỉ những môn chủ hoặc trưởng lão cấp cao trong môn phái mới được thừa hưởng ma khí qua nhiều thế hệ.
Ma khí khác hẳn với những loại khí bình thường. Nó quỷ dị, tàn bạo và chế ngự hầu hết những loại khí khác.
‘Mình phải nhanh chóng rời khỏi đây.’
Hoán Xuân không suy nghĩ thêm giây phút nào, quay đầu liền bỏ chạy.
Nhưng khi cô ta chỉ đi được ba bước chân.
- Quỳ xuống.
Thình thịch!
- Kyak!
Một giọng nói ra lệnh cho cô và đôi chân bỗng nhiên khuỵu mạnh xuống đất.
Lực va chạm giữa đầu gối và mặt đất trải nhựa mạnh đến nỗi phần vải và da thịt bị xé toạc, chảy cả máu.
- Cái quái gì thế!
Hoán Xuân không thể hiểu được.
Khoảnh khắc giọng nói vang lên, cơ thể cô ta đã làm theo mệnh lệnh.
Cứ như cô ta bị điều khiển vậy.
‘Mình cần phải dậy! Đứng dậy đi! Đứng dậy!’
Hoán Xuân cố gắng tăng cường ma khí trong người nhưng chẳng có chút hiệu quả.
Ngược lại, ma khí trong người lại tỏ ra chán ghét cô.
Thiên Như Vân đến gần cô ấy, nói.
- Thật là ngu ngốc. Phi Hoán Ma Môn …
- L - Làm sao …
- Ma khí ... Ngay cả khi ta rời đi thì nó vẫn nghe lời ta.
- Ngươi rốt cuộc là ai?
- Ngươi nghĩ ai đã truyền nó?
Đúng lúc đó, một luồng năng lượng khủng khiếp thoát ra từ Thiên Như Vân.
Nó gần giống như với một vực thẳm lấn át mọi thứ.
- Ugh!
Trước thứ năng lượng khuếch tán ra xung quanh, Hoán Xuân bắt đầu cảm thấy ngột ngạt.
Cho đến khi Thiên Như Vân lạnh lùng nói.
- Một sợi ma khí nhỏ nhoi cũng dám làm càn trước Thiên Ma Khí?
* * *
[Nếu bạn phát hiện bất kỳ chỗ nào không ổn về bản dịch này thì hãy để lại lời bình dưới khung comment. Sự hài lòng của bạn chính là sự thành công của chúng tôi.]
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook