Ngã Lão Ma Thần 2: Ma Thần Giáng Lâm
-
Chapter 118: Thiên Ma Giả Mạo. (1)
Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:
- Thiên Ma Kiếm giả? Cô điên rồi!
Bạch Tông bối rối trước những lời nói của Hoán Xuân.
Bạch Tông cho rằng đó là sự sỉ nhục đối với Thiên Như Vân, anh ta lớn tiếng quát Hoán Xuân khi cô ta không nhận ra thanh kiếm trong truyền thuyết.
- Thiên Ma Kiếm giả! Cô đang nói ngu ngốc gì vậy?
Mặc cho sự thúc giục của anh ta, Hoán Xuân giải thích.
- Bạch Tông, à không, Bạch môn chủ. Anh đừng bị hắn lừa gạt. Ta không biết hắn là ai nhưng ta chắc chắn thanh kiếm đó là đồ giả!
- Cô đang nói cái gì vậy? Ta biết ngài ấy …
- Đủ rồi.
Thiên Như Vân cắt lời.
Bạch Tông muốn hét vào mặt cô ấy vì tức giận, nhưng Thiên Như Vân đã ngăn anh ta lại.
Cho đến khi anh ta nhìn thấy đôi mắt sắc lạnh của Thiên Như Vân thì cảm nhận được sự sợ hãi trong lòng.
Thiên Như Vân từng bước đi về phía Hoán Xuân.
- Đừng có đến gần ta.
Hoán Xuân theo quán tính lùi lại một bước.
Cô vừa tận mắt chứng kiến sức mạnh của Thiên Như Vân nên cô nhận thức được sự chênh lệch giữa họ là rất lớn.
- Cô cần học cách chịu trách nhiệm với những gì mình nói.
Thiên Như Vân đưa tay như nhấc đồ vật gì đó lên.
Hoán Xuân cố lùi lại thì bỗng dưng lơ lửng trên không trung.
- Ahhh!
Cô đã cố gắng để bình tĩnh, nhưng điều đó cũng chẳng giúp ích được gì.
Chỉ với hai bước chân, Thiên Như Vân đã đứng ngay trước mặt cô.
- Hừm!
Cô nhắm mắt lại như thể chấp nhận cái chết.
Cho đến khi cô nghe thấy giọng nói của Thiên Như Vân.
- Tại sao ngươi lại nói nó là đồ giả?
- Hả ?
Hoán Xuân mở mắt ra.
- Tại sao ngươi lại nói nó là đồ giả?
Đây là lần đầu tiên có người dám nói Thiên Ma Kiếm trong tay hắn là đồ giả.
Hắn cho rằng Hoán Xuân là một thành viên trong giáo pháo nhưng cô ta chưa được dạy dỗ kỹ lưỡng cho nên mới không biết đến Thiên Ma Kiếm.
Nhìn vẻ bên ngoài thì cô ta khoảng chừng ở những năm cuối hai mươi.
Xét trong khoảng thời gian mà Thiên Ma Thần Giáo bị giải thể thì cô có thể không biết về thanh kiếm thật.
Nhưng câu trả lời mà cô ấy đưa ra thật bất ngờ.
- Điều này chẳng phải rất rõ ràng sao? Thiên Ma Kiếm thật sự đang nằm trong tay của giám đốc điều hành Thiên Võ Khánh. Còn về ngươi? Chắc chắn ngươi đã đứng về phía Thiên Lưu Thành nên mới cầm Thiên Ma Kiếm giả mạo để lừa gạt Bạch môn chủ đúng không?
- Ngươi nói gì?
Thiên Như Vân không thể hiểu được.
- Thiên Võ Khánh đang giữ Thiên Ma Kiếm?
Ngay cả Bạch Tông đang nhìn chằm chằm Hoán Xuân cũng không thể che giấu sự ngạc nhiên của mình.
Ban đầu hai người họ còn tưởng Hoán Xuân không biết về Thiên Ma Kiếm nên mới hành động lỗ mãng như vậy.
Nhưng cho đến khi bọn họ nghe nói rằng Thiên Võ Khánh đã tìm thấy Thiên Ma Kiếm khiến mọi chuyện càng thêm khó hiểu.
- Ta không biết nhiều vì thông tin không rò rỉ nhiều, nhưng ta … ugh.
Hoán Xuân không thể mấp máy môi nữa.
Đôi môi cô run rẩy, nhưng cô không thể di chuyển, như thể chúng bị đóng lại.
- Người kế vị Phi Hoán Ma Môn, từ giờ về sau, ngươi chỉ được trả lời khi ta hỏi. Ngươi có hiểu không?
- S … sao lại thế?
Đôi mắt của Huân Xuan run lên vì sợ hãi.
Khí thế đàn áp của Thiên Như Vân đang bao trùm lấy cơ thể cô ta.
Nó giống như một con mồi trước mặt một con hổ.
- Môn chủ Phi Hoán Ma Môn đứng về phe nào?
Hắn ta lạnh lùng hỏi cô.
Toàn thân Hoán Xuân run rẩy nói.
- Ta cần được mở miệng … để nói.
- Nếu ngươi còn nói linh tinh, ta sẽ kéo lưỡi của ngươi ra đấy.
- Hik! S - sao ngươi có thể nói những điều như vậy với một cô gái ... Ah!
Keuk!
Lưỡi của cô đã được rút ra.
Hoán Xuân chịu đựng cơn đau lan đến cổ họng. Đến giờ, cô mới ý thức được Thiên Như Vân không hề nói suông mà sẽ làm những điều mà hắn đã cảnh báo trước.
- Ta không quan tâm ngươi là nữ giới hay nam giới.
Ánh mắt ấy đang chứng minh lời đó.
Nam nhân bình thường sẽ rung động trước những nữ nhân dịu dàng, đặc biệt là những mỹ nhân, nhưng đôi mắt của Thiên Như Vân không giống như thế. Nó luôn chứa đựng sự lạnh lùng.
‘Hắn thực sự làm những điều mà hắn nói.’
Xoạt!
Hoán Xuân sợ hãi, càng thêm sợ hãi trước người thanh niên trước mặt mình.
- Nói đi.
Sự chậm chạp của Hoán Xuân đã đến giới hạn kiên nhẫn của hắn. Và nếu cô ta cứ tiếp tục cứng đầu như vậy thì hắn sẽ không ngần ngại dùng đến biện pháp mạnh.
Hoán Xuân rơm rớm nước mắt nói ra.
- Phi Hoán Ma Môn đứng về phe Thiên Lưu Trường.
Hoán Xuân tiết lộ bí mật của môn phái, bọn họ đứng về phe của người con thứ hai, Thiên Lưu Trường.
- Làm sao ngươi biết Thiên Võ Khánh sở hữu Thiên Ma Kiếm khi ngươi không đứng về phía hắn ta?
Thiên Như Vân tò mò về Thiên Ma Kiếm hơn là thông tin nội bộ về từng phe.
Hắn đã không xuất hiện suốt ngàn năm qua và cũng chẳng truyền lại Thiên Ma Kiếm cho bất kỳ ai. Cho nên, hắn muốn biết là kẻ nào lại dám tung ra những tin đồn về việc sở hữu Thiên Ma Kiếm.
- Ta … Mật thám mà chúng ta thuê đã gửi một đoạn ghi hình …
- Đoạn ghi hình ?
- Nó nằm trong điện thoại của ta.
Hoán Xuân định đưa tay ra thì chiếc điện thoại quấn quanh cổ tay cô đã nằm trong tay Thiên Như Vân.
Cô ta nói một cách gấp gáp.
- Ngươi cần mật khẩu để mở nó.
Điện thoại được bảo vệ bằng mã khóa có sáu ô vuông.
Sau khi nhập mã pin mở màn hình thì phải nhận dạng mắt. Nhưng Hoán Xuân vẫn giữ im lặng.
- Mã pin là … ừm? (TL: Đọc truyện MTGL trên bachngocsach.vip)
Chậc chậc!
Tuy nhiên, khi tay Thiên Như Vân chạm vào màn hình, lớp bảo mật đã tự động mở.
‘H … Hắn là như thế nào?’
Ngay cả những hacker chuyên nghiệp cũng không thể làm điều đó nếu không có máy tính.
Nhưng người thanh niên này phá giải lớp bảo mật chưa đến vài giây.
Nếu hai mắt không khớp nhau, tính năng định dạng tự động sẽ khởi động, nhưng sau đó đoạn ghi hình sẽ bắt đầu phát sóng.
- Không đời nào!
Một đoạn ghi hình xuất hiện trên màn hình điện thoại.
Cảnh quay bên trong diễn ra tại căn phòng hội thảo có rất nhiều người.
Vì tên mật thám quay một cách bí mật nên cảnh quay liên tục bị rung lắc.
- Mang nó tới đây.
Đoạn ghi hình ghi lại cảnh một người đàn ông ngoài sáu mươi đứng trên bục ra lệnh cho bốn người đàn ông kéo một chiếc bàn có bánh xe.
Bên trên được phủ bởi một tấm vải đen.
- Hỡi các thành viên giáo phái tin tưởng và đi theo ta. Hôm nay, các vị sẽ thấy sự tồn tại của Ma Thần.
- Chà! Thiên Ma! Thiên Ma!
Những người trong căn phòng đồng loạt đứng dậy, nhiệt tình vỗ tay cổ vũ.
- Hắn ta là Thiên Võ Khánh?
- Đúng vậy! Chính là ông ta.
Hoán Xuân nhanh chóng trả lời câu hỏi của Thiên Như Vân.
* * *
[Nếu bạn phát hiện bất kỳ chỗ nào không ổn về bản dịch này thì hãy để lại lời bình dưới khung comment. Sự hài lòng của bạn chính là sự thành công của chúng tôi.]
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook