Ngã Lão Ma Thần 2: Ma Thần Giáng Lâm
-
Chapter 69: Hậu Nhân Của Cước Ma Môn. (3)
Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:
Anh ta không thể hiểu được.
Thật xấu hổ khi một người khác biết nhiều về võ kỹ hơn người thừa kế môn phái.
Nhờ có Nano, Thiên Như Vân đã nắm giữ được hơn bảy phần môn võ mà Thiên Ma Thần Giáo có.
Và hắn thậm chí còn nhớ những môn võ hay bí thuật tuyệt học khác của những gia tộc khác.
Không quá lời khi nói rằng Thiên Như Vân chính là Bách Khoa Võ Thuật Toàn Thư.
Đó là một chuyện, nhưng còn một lý do khác khiến Thiên Như Vân lại quan tâm đến Kim Chung Tú.
- Bạch Kỳ.
Bạch Kỳ là một trong những thành viên của Lục Kiếm, anh ta là một trong những người thân cận phụ tá cho Thiên Ma giáo chủ Thiên Như Vân.
Thế nên, khi gặp được một người sử dụng môn võ ấy khiến cho Thiên Như Vân không thể nhắm mắt làm ngơ.
‘Nếu Bạch Kỳ nhìn thấy điều này, hắn ta chắc chắn sẽ rất tức giận.’
Cũng phải thôi, Bạch Kỳ là người theo chủ nghĩa hoàn hảo, anh ta sẽ coi thứ mà Kim Chung Tú thực hiện từ nãy đến giờ chẳng khác gì đống rác rưởi.
‘Chẳng lẽ truyền thừa bị đoạn mất hay phương pháp truyền dạy không đúng?’
- T - Tiền bối là ai? Sao tiền bối biết tổ tiên ta?
Thay vì trả lời, Thiên Như Vân đã hỏi.
- Ngươi có phải là hậu bối của Cước Ma Môn không?
Thiên Như Vân có quá nhiều câu hỏi trong đầu.
Việc Thiên Như Vân nói như vậy chẳng khác gì hắn đang tự giới thiệu mình như một thành viên của Thiên Ma Thần Giáo.
Kim Chung Tú nghe thấy điều đó đã nói với giọng run rẩy.
- Tiền bối có thực sự là người trong giáo phái không?
Câu hỏi chứa đầy sự chân thành trong lời nói.
Khi lần đầu tiên nghe thấy những từ ‘Thiên Ma Thần Giáo’, anh ta đã rất bối rối và lo lắng, nghĩ rằng người này đang cố gắng lừa mình.
- Trả lời ta đi.
Thiên Như Vân không phủ nhận điều đó, Kim Chung Tú đan hai tay vào nhau.
Pak!
- Kim Chung Tú thuộc Cước Ma Môn bái kiến tiền bối!
Nhưng ngay khi vừa dứt lời, Thiên Như Vân đã hành động đột ngột.
Hắn nắm lấy cổ anh ta.
Thiên Như Vân nói với Kim Chung Tú đang bối rối.
- Ngươi đang cố lừa dối ta đến cùng sao? Nếu những gì ngươi đang nói bây giờ là sự thật, thì ngươi chưa bao giờ là một thành viên của giáo phái.
Bộp!
Đôi mắt Kim Chung Tú mở to hơn khi Thiên Như Vân siết chặt hơn.
Anh ta muốn kiểm tra xem Thiên Như Vân có thực sự là thành viên của Thiên Ma Thần Giáo hay không, và điều đó dường như là sự thật.
Kim Chung Tú mở miệng.
- T - tiền bối, ta đang cố gắng … xác nhận … nếu tiền bối thực sự đến từ … giáo phái … Ta, ta xin lỗi … keuk … xin lỗi.
Pak!
Khi Kim Chung Tú nói vậy, Thiên Như Vân thả lỏng tay ra.
Dù không bị bóp cổ lâu lắm, Kim Chung Tú vẫn ho và sau đó lại cúi đầu xuống.
- Bạch Tông đến từ Cước Ma Môn trực thuộc Thiên Ma Thần Giáo vĩ đại bái kiến tiền bối.
Đúng vậy.
Anh ta không phải là họ Kim, mà là họ Bạch.
Kim Chung Tú hay Bạch Tông nghĩ rằng nếu người đó thực sự là một thành viên của giáo phái thì đối phương sẽ nhận ra điểm vô lý này.
Theo Kim Chung Tú, nếu Thiên Như Vân chấp nhận lời chào ấy, thì hắn chính là kẻ thù.
Nhưng giờ, khi biết người thanh niên trước mặt mình thực sự là một thành viên của Thiên Ma Thần Giáo, anh ta đã không thể cầm được nước mắt.
- Ta … ta thực sự rất vui … đã gặp … người trong giáo phái…
Thiên Như Vân khẽ mỉm cười khi nhìn Bạch Tông đang khóc.
Hắn đã rất lo lắng khi không có dấu vết của Thiên Ma Thần Giáo, nhưng thật bất ngờ khi tìm thấy hậu duệ của Bạch Kỳ, một trong những phụ tá thân cận nhất của mình.
‘Hậu nhân đời sau của Bạch Kỳ ... điều này thật tuyệt.’
Đây là niềm vui đầu tiên kể từ khi Thiên Như Vân đến dòng thời gian không xác định này.
Tất nhiên, nó không chỉ là do cảm giác tốt.
- Tại sao một hậu nhân đời sau của Cước Ma Môn lại trở thành quan chức trong Cục An Ninh?
Thiên Như Vân không thích thân phận của Bạch Tông, người đồng thời là một quan chức chính phủ nhưng cũng là một gián điệp ngầm.
- Ah … tiền bối cũng biết chuyện này.
Biểu cảm trên mặt Bạch Tông tối sầm lại.
Ban đầu, anh ta nghĩ rằng mình chỉ đang bị nghi ngờ, nhưng có vẻ như Doãn Môn Bình đã nói ra hết sự thật cho Thiên Như Vân.
- Có ... một số lý do.
- Lý do?
Giọng nói ấy xen lẫn sự tức giận.
Dường như Bạch Tông đã gặp phải vấn đề gì đó.
Thiên Như Vân định hỏi, nhưng Bạch Tông đã nói,
- Tiền bối. Trước đó, liệu vãn bối có thể hỏi một câu không?
Bạch Tông thực sự tò mò.
Nếu Thiên Như Vân biết rõ về môn võ của môn phái, anh ta đoán rằng hắn rất thân cận với cha mình hoặc một người nào đó có địa vị cao hơn trong Thiên Ma Thần Giáo.
- Ta cho phép người hỏi.
Khi được phép, Bạch Tông hỏi.
- Cảm ơn tiền bối. Thực ra, ta xin lỗi vì chỉ coi tiền bối là trưởng lão. Vì vậy, ta muốn hỏi về tên hoặc thân phận của tiền bối trước khi tập đoàn Hắc Thiên giải thể.
Bạch Tông đang băn khoăn về thân thế thực sự của Thiên Như Vân.
Khi còn bé, Bạch Tông vẫn nhớ tên của một số người mà cha anh ta thân thiết.
Vì khi ấy còn nhỏ, nên anh ta không thể nhớ được khuôn mặt của những người ấy ra sao. Nhưng anh ta nghĩ mình vẫn còn nhớ được đôi chút về tên chính thức và thân phận của những người ấy.
Tuy nhiên, Thiên Như Vân không trả lời.
Shhh!
Dấu tay trên cổ tay phải nhẹ nhàng thay đổi.
Chachachachachacha!
Thật là sốc.
Lớp giáp trên cổ tay di chuyển rồi hóa thành một thanh kiếm.
Đôi mắt Bạch Tông mở to trước sự xuất hiện của thanh kiếm tinh xảo đang tỏa ra một màu đen kịt.
- Đây, đây là …
Hai mắt Bạch Tông đang nhìn chằm chằm vào dòng chữ được viết ở giữa hắc kiếm.
Thiên Ma Kiếm.
- !!!
Trong một khoảnh khắc, cảm giác hồi hộp, rùng mình chạy dọc cơ thể anh ta.
Kim Chung Tú khuỵu xuống, sùng bái hét lên.
- Bạch Tông bái kiến Thiên Ma Chủ! Thiên Ma Thần Giáo vĩ đại!
* * *
[Nếu bạn phát hiện bất kỳ chỗ nào không ổn về bản dịch này thì hãy để lại lời bình dưới khung comment. Sự hài lòng của bạn chính là sự thành công của chúng tôi.]
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook