Ngã Lão Ma Thần 2: Ma Thần Giáng Lâm
Chapter 70: Tuổi Thơ Của Bạch Tông. (1)

Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:

5 tuổi.

Chưa đủ lớn để nhớ hết mọi chuyện.

Khuôn mặt nhạt nhòa, và hầu hết những ký ức đó đã phai mờ đi khi bước qua tuổi ba mươi.

Nhưng cũng có những ký ức mà con người ta không bao giờ quên.

Thiên Ma Thần Giáo có một lịch sử lâu đời và nhiều truyền thuyết xung quanh nó.

Khi Bạch Tông còn nhỏ, anh ta đã ngủ gà ngủ gật trong khi nghe những câu chuyện mà cha mình kể.

Dù đã ở độ tuổi trung niên nhưng cha anh ta vẫn còn mơ hồ nhớ về nó.

[Khi Thiên Ma Kiếm và chủ nhân của nó xuất hiện, vinh quang của Thiên Ma Thần Giáo sẽ bay vút lên bầu trời.]

Đó là truyền thuyết, mặc dù nó không được coi là thiết thực lắm.

Giống như cái cách mà đứa trẻ tin rằng ông già Noel thật sự tồn tại.

Đã có lúc anh từng tin rằng một ngày nào đó chủ nhân của Thiên Ma Kiếm lần nữa xuất hiện trở lại.

- Một truyền thuyết.

Nhưng tuổi càng lớn, anh càng thay đổi.

Truyền thuyết ấy đã bị chôn vùi trong tâm trí khi chứng kiến tập đoàn Hắc Thiên tan rã và cha anh ta trở thành kẻ thất nghiệp.

- Tận mắt nhìn thấy Thiên Ma Kiếm!

Những giọt nước mắt lăn trên má!

Hai mắt Bạch Tông trở nên nặng trĩu và sưng húp cả lên.

Không rõ anh ta đã khóc bao nhiêu lần.

Đối với anh, Thiên Ma tồn tại cũng không khác gì Thần cả.

Suốt quãng đường từ ngoại ô đến phía bắc thành phố Thẩm Dương, Bạch Tông đã kể cho Thiên Như Vân tất cả những gì mà anh ta biết.

- Cha ta là một trong số những người đứng đầu tập đoàn Hắc Thiên. Ông ta đã bỏ rơi mẹ con ta và khiến chúng ta lang thang suốt nhiều năm trời.

Ngày ngày trôi qua, Bạch Tông luôn mong ngóng, đợi chờ tin tức về cha mình nhưng sự mong chờ ấy dần dần tàn phai đi theo thời gian …

Chưa đầy một tuần sau, Bạch Tông cùng mẹ rời Bắc Kinh.

- Lúc ấy, dù ta còn rất nhỏ nhưng ta đã nhận thức được một điều.

- Hai người các người bị truy sát.

Như Thiên Như Vân đã nói, hai mẹ con họ đã bị truy lùng suốt nhiều năm.

Gần năm năm qua họ vẫn chưa thể có một cuộc sống ổn định, cứ hai ba tháng lại phải chuyển đi nơi khác, có đôi khi mỗi ngày hoặc dăm ba ngày.

- Sau đó chúng ta đã chuyển đến thành phố Thẩm Dương.

Có thể xem thành phố này như khu vực ngoại thành, nằm tiếp giáp với Hàn Quốc và cách khá xa những thành phố trực thuộc trung ương Trung Quốc.

Tuy nơi này có nhiều chi nhánh của Cục An Ninh Công Cộng và Hiệp Hội Võ Thuật, nhưng nó vẫn tốt hơn nhiều so với việc phải sống chui lủi trong những thành phố trực thuộc trung ương Trung Quốc.

- Nhưng điều đó không có nghĩa là không tồn tại rủi ro.

Mọi thứ tưởng chừng như tốt đẹp hơn …

Nhưng đám truy sát đã rất nhanh lần ra dấu vết của Bạch Tông.

Cũng vì thế mà cuộc đời họ đã bước sang ngã rẽ khác.

- Vào thời điểm đó, cha nuôi đã liên hệ với chúng tôi.

- Ông ta hẳn là người đã dạy ngươi về môn võ đó.

Thiên Như Vân đang nói đến môn võ đầu tiên mà Bạch Tông đã thi triển.

Lối tấn công phô trương nhằm đánh vào mặt đối thủ. Đây là một môn võ khá thô thiển.

- Chắc hẳn nó có liên quan đến Tà Đạo.

Trước những lời đó, Bạch Tông cắn lưỡi.

Anh ta chỉ mới thi triển lần đầu tiên nhưng không ngờ là vị Thiên Ma này lại đoán được cả nguồn gốc của nó.

- Đúng vậy! Ông ấy là một trong những phó thủ lĩnh của băng đảng Hắc Lang, một trong bốn băng đảng lớn nhất Tà Đạo hoạt động ngầm ở thành phố Thẩm Dương. Và cha nuôi ta cũng khá nổi tiếng trong giới Tà Đạo.

Cũng nhờ vậy mà họ đã tránh được tai mắt của những kẻ truy đuổi.

Nhưng họ cũng không có lựa chọn nào khác khi vô tình tiếp xúc với những người có liên quan đến Tà đạo. Rồi cuối cùng, cha nuôi quyết định công khai mối quan hệ.

- Lúc đầu, ông ấy chỉ định sắp xếp chỗ cho chúng tôi trốn, nhưng rồi ông ấy lại có cảm tình với mẹ ta và chủ động theo đuổi bà ấy. Ông ấy là một người đàn ông rất tuyệt vời.

Bởi vì ông ấy thích người phụ nữ mà không bất kì ai muốn đặt niềm tin.

Có lẽ đó là lý do.

Có lẽ mẹ anh ta đã quá mệt mỏi với việc chạy trốn.

- Ông ấy mong muốn bà ấy hãy để mình trở thành một phần trong cuộc sống hai người. Ông ấy nói mình không có ý định tước đi những ký ức về người cha ruột. Và từ đó mà chúng tôi đã thành một gia đình.

Câu chuyện sau đó có thể đoán được ra phần nào.

Vì thân phận đến từ thế lực ngầm nên việc giả mạo danh tính cho Bạch Tông cũng không mấy khó khăn. Sau đó, ông ta cũng tìm một chuyên gia làm mặt nạ da người cho mẹ của Bạch Tông vì bà ấy không muốn làm phẫu thuật thẩm mỹ.

‘Cậu ta nói thật.’

Việc Bạch Tông biết một người làm mặt nạ là sự thật.

Bạch Tông tiếp tục nói.

- Cuối cùng thì sau 15 năm lưu lạc, chúng tôi đã có được cuộc sống bình yên.

Nhưng điều đó không kéo dài được lâu.

Cha nuôi đã bị giết trong cuộc chiến với băng đảng Hỏa Lâu.

Nhưng cũng thật may mắn trong thế giới ngầm cũng có quy tắc riêng là không được phép tận diệt những người thân của người đã chết. Chính vì thế mà họ mới sống sót được đến bây giờ. Nhưng cái cảm giác lần nữa mất đi người thân khiến họ thật sự khó mà chấp nhận được …

- Băng đảng Hỏa Lâu …

Thiên Như Vân vuốt cằm.

- … Kể từ ngày đó, ta phải làm đủ thứ công việc lặt vặt để kiếm sống.

Bạch Tông đã sống cuộc đời của kẻ trốn chạy và là con trai của tên trùm nên điều đó đã khiến anh ta nhận thức sâu sắc hơn về mặt tối của xã hội hơn là mặt sáng.

Chắc hẳn ai cũng đoán được, nghề mà anh ta kiếm sống chính là trộm cắp.

 

* * *

[Nếu bạn phát hiện bất kỳ chỗ nào không ổn về bản dịch này thì hãy để lại lời bình dưới khung comment. Sự hài lòng của bạn chính là sự thành công của chúng tôi.]

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương

Danh sách phát
Chưa có chương nào
00:00
00:00
0 chương
Đang tải danh sách chương...