Ngã Lão Ma Thần 2: Ma Thần Giáng Lâm
Chapter 75: Cái Bẫy. (3)

Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:

- Haizz … haaa ….

Hắn sợ hãi nếu lại lần nữa chịu sự tra tấn này.

Hắn cảm thấy may mắn vì khả năng ứng biến đã phát huy tác dụng.

- Vậy mà đã lừa được chúng rồi.

Trên thực tế, gã đội trưởng đã nói dối rằng quân tiếp viện từ Cục An Ninh sẽ đến.

Dù là thành viên chính thức trong Cục An Ninh nhưng bộ phận này hoạt động bí mật.

Vì lý do đó nên tất cả các thiết bị và thông tin đều không thể kết nối trực tiếp với trụ sở chính.

Cũng chính vì thế mà Thiên Như Vân không thể tìm được manh mối nào về trụ sở chính nên mới tra tấn từng người một.

- Haha … ta rất vui vì chúng ta đều an toàn. Ta cần phải nói với Cục Trưởng rằng mật thám được gài trong Lục Cảnh Đường là … ồ… khoan đã?

Gã đội trưởng đột nhiên cảm thấy có điều gì đó thật kỳ quặc.

Hắn nghĩ mình đã lừa được Thiên Như Vân nhưng hắn vẫn cảm thấy lạ khi tại sao đối phương lại không giết bất kỳ ai?

- Chết tiệt! Người mình đầy rẫy thương tích rồi.

Đội trưởng vặn người nhặt mảnh kính vỡ rơi dưới đất.

Hắn ta phải cắt những sợi dây thừng trói tay và chân mình.

Đội trưởng vừa cởi trói liền đánh thức các cấp dưới.

- Đội trưởng! Anh an toàn rồi.

- Chúng ta không có thời gian để nói chuyện. Chúng ta cần nhanh chóng đánh thức những người khác rồi nói chuyện bên trong xe.

Trước thái độ nóng nảy của đội trưởng, tên đặc vụ gật đầu rồi cùng đánh thức những người khác.

Khi toàn bộ thành viên đều đã tỉnh dậy, bọn họ vội vã leo lên xe, nổ máy rời đi.

Chiếc xe khởi hành được một lúc và đội trưởng giải thích những gì vừa xảy ra.

Đặc vụ Tam Anh nói với vẻ mặt hạnh phúc.

- Đội trưởng quả là người đáng tin cậy! Quả thực là anh thật tuyệt vời! Ta vốn nghĩ rằng chúng thông minh nhưng hóa ra chúng chỉ là những kẻ ngu ngốc. Nếu chúng chọc thủng lốp xe, chúng ta sẽ mất nhiều thời gian hơn. Chậc chậc. Chúng thật ngu ngốc.

Đội trưởng không vui vẻ trước lời nịnh hót, trái lại còn mắng mỏ.

- Hắn không ngu ngốc. Hắn không chọc thủng lốp xe là có mục đích.

- Sao cơ?

- Chúng ta gần như đã bị lừa. Hắn ta thực sự thông minh.

- Ý anh là sao?

- Hắn thả chúng ta đi là có chủ đích. Hắn giả vờ như thể bị chúng ta đánh lừa vì chúng ta không có thiết bị nào theo dõi hành tung hắn.

Ban đầu, đội trưởng nghĩ rằng đã lừa được Thiên Như Vân.

Nhưng ...

Một kẻ dám găng bẫy bắt họ sẽ không bị lừa dễ dàng như vậy.

Không nói đến kẻ lạ mặt kia. Nhưng bọn chúng biết tính cách của gã Kim Chung Tú đáng nhẽ sẽ phải tỏa ra nôn nóng, xúc động khi nhắc đến mẹ hắn chứ không phải tỏ ra bình tĩnh đến thế.

- Thế thì sao? Hắn sẽ đuổi theo chúng ta?

- Không! Tên khốn đó sẽ không đuổi theo chúng ta ngay. Uhm. Chắc chắn hắn đã lắp thiết bị định vị trên xe.

- Chết tiệt. Nhanh chóng tìm kiếm thiết bị định vị đi.

Quá ngạc nhiên trước những lời đó, đặc vụ Tam Anh ra lệnh cho những người khác.

Đội trưởng lắc đầu.

- Dừng lại đi. Bọn chúng không ngu ngốc đâu. Chúng không cài nó ở những nơi dễ thấy đâu. Trước tiên, hãy đến cửa hàng sửa chữa gần nhất.

- Đã rõ.

Tài xế tìm kiếm một cửa hàng trong hệ thống định vị.

Đội trưởng ngọ nguậy ngón tay với vẻ mặt lo lắng.

Họ phải vội vã đến cửa hàng sửa chữa, tháo thiết bị và liên hệ với trưởng bộ phận.

Tại văn phòng Cục Trưởng Cục An Ninh Công Cộng ở thành phố Thẩm Dương.

Cục trưởng Thang Minh Căn cứng đơ người khi cầm radio.

Một giọng nói khàn khàn phát ra từ trong radio.

- Cục trưởng. Ta nên làm gì tiếp theo đây? Bọn họ đang ở cửa hàng sửa chữa và chờ đợi chỉ đạo tiếp theo.

Lúc đó, Cục trưởng vuốt cằm.

Ông ta nhận được một báo cáo về tình hình hoàn toàn khác với những gì mà mình đã mong đợi, và nó khiến tâm trí ông ta trở nên phức tạp.

- Lại là hắn ?

Khi lệnh điều tra được ban hành, ông ta không ngờ mọi chuyện lại thành ra như thế này.

Cục trưởng đã dự đoán rằng sẽ có vấn đề, đặc biệt là khi ông ta đang giam giữ mẹ của Bạch Tông và yêu cầu anh ta hành động như một mật thám.

- Thật là một kẻ khó đối phó.

Cục trưởng nhìn vào bức ảnh của Thiên Như Vân trên bàn làm việc.

Thiên Như Vân đã khiến kế hoạch tỉ mỉ của ông ta bị vứt vào sọt rác.

- Ta không biết cậu đã sử dụng thủ thuật gì, nhưng cậu đã vượt qua ranh giới rồi đấy.

Và nếu cứ mặc kệ một kẻ như vậy thì nhiều vấn đề sẽ nảy sinh.

Cục trưởng nhấn nút trên đài và nói sau khi đã quyết tâm.

- Nghe đây. Yêu cầu đội trưởng ngăn việc tìm kiếm thiết bị định vị.

- Hả? Tại sao chúng ta phải làm điều đó?

- Nếu như Lục Cảnh Đường biết thằng đó là mật thám rồi thì hắn ta đã không còn giá trị với chúng ta.

- Click! …. Ý ngài là bỏ mặc hắn ư?

Giọng nói của trưởng bộ phận Ninh trở nên nặng nề.

Không phải anh ta cảm thấy hối hận hay tội lỗi khi vứt bỏ Bạch Tông mà anh ta cảm thấy thất vọng khi tốn nhiều thời gian và công sức để sắp xếp Bạch Tông vào Lục Cảnh Đường.

Và giờ, mọi nỗ lực ấy đều trở nên công cốc.

- Đấy không phải là lý do tại sao chúng ta lợi dụng hắn sao?

- Đúng vậy.

- Ta sẽ gửi cho cậu một địa điểm, vì vậy hãy bảo đội trưởng dẫn họ đến đó. Ta sẽ điều động đội đặc nhiệm 4 và đội đặc nhiệm 5 đến hỗ trợ.

- Ta hiểu rồi!

- Ah! Đội kỹ thuật vừa gửi cho ta một số thứ có ích. Ta sẽ gửi nó ngay bây giờ.

Cục trưởng Thang Minh Căn bật màn hình điều khiển lên.

Một dòng trông giống như tần số và dãy số được viết bên dưới nó.

[Mã kích nổ của bom MS.]

Tiêu đề của tập tin là mã tần số cho bom nano.

Nhìn vào màn hình, Cục Trưởng lẩm bẩm.

‘Mình chưa bao giờ nghĩ rằng nó sẽ được sử dụng theo cách này. Chậc chậc chậc.’

 

* * *

[Nếu bạn phát hiện bất kỳ chỗ nào không ổn về bản dịch này thì hãy để lại lời bình dưới khung comment. Sự hài lòng của bạn chính là sự thành công của chúng tôi.]

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương

Danh sách phát
Chưa có chương nào
00:00
00:00
0 chương
Đang tải danh sách chương...