Ngã Lão Ma Thần 2: Ma Thần Giáng Lâm
-
Chapter 80: Điềm Báo Chẳng Lành. (2)
Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:
Tình thế một lần nữa lại xoay chuyển.
Khi Thiên Như Vân đã kiểm soát được tình hình, cảm xúc của Bạch Tông như thể được ùa ra vậy.
Anh ta lập tức chạy đến chỗ Ninh Đạo Minh đang nằm trên mặt đất, rồi tung một cú đá vào bụng hắn ta.
Puck!
- Kuak!
Ninh Đạo Minh trúng cú đá vào bụng liền ho ra máu.
Bạch Tông nắm lấy cổ áo hắn ta và hét lên.
- Mẹ ta! Mẹ ta ở đâu?
Puck!
Tiếp đó, Bạch Tông vung cú đấm đập vào má Ninh Đạo Minh.
Đây mới chỉ là sự bắt đầu.
- Các ngươi giấu bà ấy ở đâu hả? Thằng khốn!
Puck! Puck!
- Kuak!
Bạch Tông dường như không thể kìm nén được cơn tức giận.
Anh ta đánh Ninh Đạo Minh cho đến khi hắn không thể cứng rắn được.
Mặc dù những cú đấm ấy đều không chứa nội công nhưng do liên tiếp chịu đòn mà không chống trả được nên mặt Ninh Đạo Minh đã sưng lên vù vù.
- Hự … hự … hự …
- Nói mau. Mẹ ta ở đâu! Nếu ngươi không muốn chết thì hãy trả lời ta!
Bạch Tông liên tục đấm và lắc mạnh cổ áo Ninh Đạo Minh.
Tuy nhiên, Bạch Tông không nhận được câu trả lời mà mình mong muốn.
- Hắn … hắn rốt cuộc là ai? Làm sao một kẻ như vậy lại không được ghi danh?
Đôi mắt sưng húp của Ninh Đạo Minh vẫn đang nhìn về phía Thiên Như Vân.
Hắn biết mình đã thua nhưng ít nhất hắn muốn giải quyết những nghi ngờ của mình.
Thiên Như Vân đến gần Ninh Đạo Minh.
- Ngươi không biết mình đang ở tình thế nào sao?
- Huh?
- Ngươi đứng sang bên cạnh đi.
- V - Vâng!
Khi Bạch Tông làm theo lời Thiên Như Vân, hắn đặt ngón tay mình vào vai Ninh Đạo Minh.
Puck!
- Kayak!
Khi rút ngón tay ra, Thiên Như Vân đã nói.
- Ta đặt bom nano vào trong cơ thể ngươi rồi.
- C - Cái gì?
Ninh Đạo Minh không thể hiểu được.
Chỉ một hành động chọc vào da thịt bằng ngón tay thì làm sao có thể đưa dịch chứa bom nano vào cơ thể được chứ?
- Ngươi đừng hòng lừa gạt …
Búng!
Thiên Như Vân búng tay.
BÙM!
Họ nghe thấy một tiếng nổ nhỏ gần đó.
Sau đó, Ninh Đạo Minh cảm nhận phía dưới bàn tay trái mình đau dữ dội và không ngừng run lên.
- Kuaaak!
Ninh Đạo Minh đã sốc khi nhìn vào lòng bàn tay mình.
Bên trong lòng bàn tay rám nắng đang bỏng rát dữ dội.
- Cái này là cái gì?
- Nói sao nhỉ? Cơ thể ngươi đang chứa khoảng 1000 quả bom Nano. Chúng được phân bổ đều khắp cơ thể qua các mạch máu. Hình như có khoảng 500 cái đang ở trong não bộ ngươi.
- Cái gì?
Đôi mắt Ninh Đạo Minh run lên dữ dội.
Hắn ta không thể coi đó như một lời nói dối vì cơn đau từ lòng bàn tay là bằng chứng cho điều đó.
- Làm sao có thể …
- Ngươi không cần biết điều đó. Ngươi chỉ cần làm một điều là hãy trả lời ta.
Tak! Pang!
Thiên Như Vân lại lần nữa búng ngón tay và cơn đau lại ập đến từ tay phải Ninh Đạo Minh.
- Ahhhhhh!
Ninh Đạo Minh không ngừng co giật mỗi lần bom Nano phát nổ.
Dù vậy, hắn vẫn không ngừng chửi rủa Thiên Như Vân.
- Chết tiệt! Ngươi … thằng khốn nạn!
Thiên Như Vân phớt lờ lời mắng rủa rồi tiếp tục nói.
- Từ giờ trở đi, ta sẽ cho nổ quả bom này đến quả bom khác.
- !?
Đôi mắt sưng húp của Ninh Đạo Minh mở to.
Thiên Như Vân đã nói rằng có tổng cộng 1000 quả bom nano trong cơ thể hắn.
Và hắn ấy đã cho nổ 2 quả, nghĩa là còn lại 998 quả.
- Haizzz …
Ngay cả Bạch Tông cũng hận hắn bắt cóc mẹ mình, cũng phải nhíu mày tỏ vẻ thương hại ...
Bạch Tông nghĩ nếu là mình thì chẳng thà tự sát còn nhẹ nhàng hơn.
- Ngươi … ngươi thật độc ác …
- Ta sẽ không hỏi bất cứ điều gì nữa. Cứ sau 5 giây thì một quả sẽ nổ.
- Cái gì cơ?
- Để xem thử ngươi sẽ giữ kín miệng trong bao lâu.
Sau đó, Thiên Như Vân dang tay ra rồi lần lượt gập ngón tay lại.
Mỗi khi thấy một ngón tay khác gập lại, biểu cảm trên khuôn mặt Ninh Đạo Minh càng thêm sợ hãi.
Khi ngón cuối cùng sắp gập lại, Ninh Đạo Minh hét lên.
- Đợi đã! Đợi đã! Bình tĩnh. ta… ta không biết! Ta thực sự không biết thực sự không biết vì đó là quyết định của cấp trên.
Búng! BÙM!
Một quả bom nano nằm ở chân phải đã phát nổ.
- Ackkkkkk! Mẹ kiếp! Mẹ kiếp!
Thật sự rất đau đớn.
Ninh Đạo Minh cố gắng trấn an mình.
- Kuak … Ta … thực sự … không … biết …
Thiên Như Vân không quan tâm, và bắt đầu gập ngón tay lại.
Ninh Đạo Minh thấy Thiên Như Vân không thèm đếm xỉa đến những lời đó thì bắt đầu toát mồ hôi lạnh.
Hắn ta sửng sốt khi Thiên Như Vân gập các ngón tay lại mà không hề chớp mắt.
‘Hắn … hắn làm thật ư?’
Dù sao thì Ninh Đạo Minh cũng đã được huấn luyện để chịu đựng những cuộc tra tấn.
Nhưng đây rõ ràng là lần đầu tiên mà hắn đối diện với tình cảnh này.
Đó không phải là một cơn đau khủng khiếp, mà là một cái chết từ từ.
- Ngươi không phải là con người. Ngươi là ác quỷ.
Và rồi, lại thêm một ngón tay gập xuống.
Vào lúc đó, Ninh Đạo Minh hét lên.
- Ta - ta sẽ nói! Làm ơn … làm ơn … dừng lại!
Một lời tuyên bố đầu hàng thốt ra từ miệng hắn ta.
Bạch Tông vừa lo lắng vừa mỉm cười.
- Nói đi! Mẹ ta ở đâu?
- Trước đó, hãy đảm bảo một điều!
Ninh Đạo Minh không tin Thiên Như Vân.
Hắn ta lo sợ Thiên Như Vân sẽ giết hắn khi hắn đã thú nhận.
- Ngươi đang thương lượng với ta … ?
Ninh Đạo Minh kinh hãi, hét lên.
- Đợi đã! Đợi đã! Đó là một nơi … các ngươi không thể đến mà không có … ta!
- Ý ngươi là gì?
* * *
[Nếu bạn phát hiện bất kỳ chỗ nào không ổn về bản dịch này thì hãy để lại lời bình dưới khung comment. Sự hài lòng của bạn chính là sự thành công của chúng tôi.]
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook