Phản Diện Mắt Cáo Của Học Viện Quỷ Giới
-
Chapter 3.1
Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:
『 Khắc ấn Thông Tin hoàn tất. 』
Tờ giấy đang mờ dần liền trở thành trắng xoá.
Lúc này tôi mới rứt mắt khỏi tờ giấy.
Rồi tôi nhớ lại các thiên phú và đặc tính của Adel đã được khắc trong tâm trí.
Tôi khép mắt, sắp xếp lại thông tin.
Vậy đây là đặc tính và thiên phú của Adel.
Đặc tính của Adel rõ là gian lận, nhưng phảng phất u ám.
Những đặc tính và thiên phú chỉ chuyên chú vào mỗi việc ‘ám sát’.
Suy cho cùng, hắn vốn được định sẵn theo mô thức một sát thủ ngay từ thuở đầu.
【 Arsen Adel 】
: Chủng tộc - [ Bán quỷ ]
: Khuynh hướng - [ Hỗn độn ]
: Thiên phú - [ Hoán Vị ‘Ⅰ’ ]
: Đặc tính - [ Hứng Thú ] [ Chuyên chú ] [ Sát Ý ] [ Hắc Ám ] [ Vận Dụng ma lực ]
: Ma lực - [ 341 ]
Tôi dán mắt vào bảng trạng thái của Adel.
Tôi dường như đã hiểu cách dùng những đặc tính và thiên phú mà trước đó chỉ mơ hồ cảm thấy.
Đầu tiên, là Vận Dụng ma lực cơ bản nhất.
“Hừ.”
Tôi từ tốn kéo dậy luồng ma lực đang thu mình dưới đan điền như thể thở ra nó.
Một khí tức lạ loang quanh thân rồi chảy vào huyết mạch.
Thế là tôi đã thành công ‘Vận Dụng ma lực’. Năng lượng dâng tràn khắp người khiến tôi quay tay một vòng.
Quả nhiên.
Một phần khí tức chưa khống chế được đang muốn bộc phát.
Vù……
Tôi nhích ngón trỏ, tô màu cho luồng ma lực đang trào ra.
Màu đen bám lấy ma lực.
Sự hiển hiện của [Hắc Ám], một trong các đặc tính của Adel.
“Thành công.”
Lông mày tôi khẽ giật vì một cảm giác phấn khích lạ lùng.
Một đặc tính vốn khó mà cảm ứng, dẫu gắng luyện tới đâu.
Vậy mà chỉ với một lần ‘khắc ấn’ từ tờ giấy, tôi đã làm được……
“Gọi là thành công có lẽ còn hơi mơ hồ?”
Vốn dĩ, đặc tính Hắc Ám là một trong những đặc tính mạnh nhất cho việc ám sát.
Bình thường, chỉ cần toả ra là có thể cướp đi ngũ quan của đối thủ, nhưng.
Còn tôi thì ngay cả toả rộng cũng không, chỉ phủ được một mảng tối cỡ bàn tay.
“Dù vậy, cũng không tệ.”
Một điều chắc chắn, tình thế này không hề tệ.
Từng ấy là đủ để che đi hình xăm chứng minh huyết thống kế thừa của Arsen.
Xoẹt.
Khoảnh khắc tôi dung hợp Ma lực với đặc tính Hắc Ám, một giọt đen tụ lại nơi đầu ngón trỏ.
Tôi khẽ miết nó lên hình xăm sau gáy, che khuất trọn vẹn.
Hình xăm được phủ kín bằng ma lực đen, ẩn đi hoàn hảo.
“Thế là ổn.”
Tôi quay đầu, nở một nụ cười mãn ý.
Vậy là tôi đã nắm được cách sử dụng ‘Hắc Ám’.
Còn lại chỉ là làm sao vận dụng Hắc Ám cho thuần thục……
Nhưng lúc này tôi không còn đủ thời gian để rèn luyện điều đó.
Kỵ sĩ của Lục Đại Gia Tộc sẽ tới chỗ tôi chỉ trong một ngày.
Trước mắt, tôi nên tập dùng những đặc tính khác đã.
“Bắt đầu từ Sát Ý.”
Sát Ý là khí tức tự nhiên toả ra từ thân thể.
Ấy là thứ của những kẻ từng giết vô số sinh linh và lĩnh hội sát tâm.
Tuy vậy, Adel có thể vận dụng Sát Ý như một đặc tính.
Tôi nhìn vào gương, trừng mắt.
“………!”
Khẽ bật cười gằn nơi khoé môi tôi.
Một đứa trẻ chưa kịp trưởng thành mà đã trừng trừng……
Nếu là kẻ khác, hẳn sẽ bị chê cười, nhưng đó lại là gương mặt của chính tôi.
Bộp, bộp.
Vì cớ gì, tôi thấy mình ghét chính bản thân khi tự vỗ vào má rồi mở mắt uể oải.
Thử lại lần nữa.
“Như lúc rải ma lực……”
Tôi dùng [Vận Dụng ma lực] tách dòng ma lực đang tuôn trào thành dạng bụi.
Chẳng mấy chốc, ma lực đã hoá bột loang ra tứ phía.
Rợn.
Một luồng khí làm da thịt tôi dựng lên vì rùng mình.
Đôi mắt vốn hiền hoà hoá thành mắt sói giấu nanh.
Dĩ nhiên, nó chẳng hữu dụng mấy trong giao chiến thật với cường giả.
Nhưng trước đám người thường chưa biết ma lực và kiếm thuật……
Đáng để thử.
Nếu mài giũa đặc tính [Sát Ý], ắt có ngày chỉ nhờ khí thế tôi cũng khuất phục được một kỵ sĩ.
Tôi nhớ điều này vì chính tay mình từng viết ra để phô bày sức mạnh của Adel.
Dĩ nhiên, lúc này ngay cả một binh lính được huấn luyện tôi còn chưa thắng nổi, nói gì tới kỵ sĩ.
“Giờ thì còn lại hai thứ.”
Tôi dán mắt vào Bảng Trạng Thái, đồng thời ghìm Sát Ý xuống.
Vẫn còn nhiều mục trong bảng trạng thái tôi chưa thử.
Hai đặc tính không nhất thiết phải dùng. Và một thiên phú hết sức trọng yếu.
[Hứng Thú] và [Chuyên chú]
Những đặc tính như thế này tựa như khí chất bẩm sinh, nên không cần phải thử riêng.
Vậy thì điều tôi nên luyện trước là.
[Hoán Vị ’Ⅰ’]
‘Thiên phú’ đã đặt Adel vào vị thế kẻ phản diện mạnh nhất.
Một năng lực chẳng kém cạnh gì các nhân vật chính của truyện.
Ngay cả tôi cũng thấy thứ này gian lận đến nực cười.
Thiên phú của Adel, [Hoán Vị ‘Ⅰ’]
Khi thi triển, có thể hoán đổi vị trí của vật thể được chỉ định với bản thân.
Lời giải thích chỉ có vậy.
Một năng lực hết sức đơn giản.
Đơn giản, nhưng ai cũng nhận ra ngay là gian lận.
Dù hình dung thế nào, nó cũng mạnh tới mức mất cân bằng trong thực chiến.
Một quyền năng khiến đối thủ không hề biết thông tin về nó chẳng kịp phản ứng.
Rõ ràng đây là một kỹ xảo ám sát vô song.
Trăm nghe không bằng một thấy.
Tôi đứng dậy và vận dụng Hoán Vị.
“Chỉ định.”
Vừa lẩm nhẩm câu chú, hàng chục mũi tên vút bắn ra.
Vù.
Tôi cúi nhìn xuống chân, thấy các mũi tên đang bắt đầu phóng đi.
Chắc phạm vi tầm 5 bình nhỉ. (1 bình = 3,31m2)
Hiệu năng hơi gây thất vọng.
So với tầm mấy ngàn bình mà Adel nguyên bản từng thể hiện, quãng này quá ngắn.
Ắt là vì độ thuần thục của Hoán Vị vẫn còn ở bậc Ⅰ.
Khi tôi trưởng thành, tầm với của các mũi tên sẽ còn mở rộng hơn nữa.
Bấy giờ tôi sẽ có thể ứng dụng thiên phú này theo nhiều cách đa dạng hơn.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook