Sự Trở Lại Của Người Chơi Sau 10000 Năm
-
Chapter 60: Vậy là cắn câu rồi (3)
Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:
Chương 60: Vậy là cắn câu rồi (3)
“Ồ ~ Trùng hợp chưa này. Không ngờ lại gặp được ShiHoon ở đây!”
“Kim YeongHoon…?”
Kim ShiHoon cứng người khi nhìn thấy người đang tiến lại gần mình.
Kim YeongHoon…
Hắn ta là phó hội trưởng của một trong những bang hội hàng đầu Hàn Quốc, Hội Mir. Không chỉ vậy, hắn ta còn là con trai của Kim JaeHyun, CEO Tập đoàn Công nghệ điện tử Mir.
Hắn ta sinh ra đã ngậm thìa vàng.
Không, không đơn giản là thìa vàng— mà là thìa mạ kim cương.
Không giống Kim JaeHuyn, một trong hai người chơi hàng đầu của Hàn Quốc, Kim YeongHoon chỉ mạnh trên mức trung bình mà thôi.
--Nhưng điểm yếu này có thể dùng tiền và quyền lực của hắn ta bù lại.
Họ có thể dùng tiền để bù lại cho việc thiếu hụt tài năng.
“Anh biết anh ta sao?”
“Hình như người đó là hội phó của Hội Mir mà?”
Seol-aah và TaeSoo nhìn hai người bọn họ.
Kim YeongHoon nhẹ cúi đầu và mở miệng nói: “Rất vui được gặp mọi người, tôi là Kim YeongHoon. Chà, vậy là ShiHoon đã lập một nhóm với một người đẹp như này.”
Kim YeongHoon mỉm cười nhìn Han Seol-ah.
“Sao anh lại ở đây…?”
Kim ShiHoon nhìn chằm chằm vào Kim YeongHoon.
Anh tỏa ra sát khí mạnh tới mức khó có thể tin được người bình tĩnh như anh lại có sát khí như vậy.
“Hả? Tất nhiên là tôi đến đây để đi săn rồi.”
“Vậy thì đi săn đi, biến khỏi tầm mắt của tôi.”
“Ha ha ha! Cậu không nên nói chuyện như thế với anh trai của cậu.”
“Sao cơ?!”
Khoảnh khắc nghe đến Kim Yeonghoon nói đến từ ‘anh trai’, cơ thể Kim ShiHoonrun lên.
Anh nhìn chằm chằm Kim YeongHoon và nói:
“Anh không phải anh trai của tôi!”
“Ha ha ha! Chà, quả thực, chúng ta không phải anh em bình thường.”
Kim YeongHoon thấy vô cùng hài hước.
“Dẫu sao, không giống như tôi, bên trong cậu chảy cả dòng máu thường dân nữa.”
“Tên khốn này!”
Kim ShiHoon nổi đóa rút kiếm ra.
Dòng máu thường dân…
Một cụm từ anh đã nghe vô số lần này lại như một con dao đâm vào tim anh.
“Sao đây? Cậu định vùng dậy tạo phản với anh trai của mình à?”
Kim YeongHoon rút thanh kiếm màu xanh ở bên hông ra.
Chỉ nhìn liếc qua cũng thấy được nó là một thanh kiếm tốt.
Kim ShiHoon hơi run lên.
Kim YeongHoon rất mạnh, không, đúng hơn là nhờ vào tất cả trang bị mà hắn ta đang mặc khiến hắn trở nên mạnh hơn.
“…”
“Ha ha, được rồi, được rồi. Hừm, gần đây tôi nhận được một số tin đồn về cậu đấy.”
“Tin đồn?”
Kim ShiHoon cau mày nhìn hắn ta.
“Cậu có được một thuộc tính cấp cao, phải không? Một thuộc tính cấp S, ít nhất là vậy.”
“…!”
Kim ShiHoon trợn mắt.
“Không ngờ cậu lại thức tỉnh một thuộc tính cấp cao trong thời điểm hoàn hảo như vậy.”
“Anh đang nói cái gì vậy…”
“Gần đây chúng tôi cần một ‘vật tế’ giống cậu vậy.” Kim YeongHoon mỉm cười liếm môi.
“Vật tế…?”
Kim ShiHoon cau mày chặt hơn sau khi nghe thấy một từ ngữ đáng ngại như thế.
Kim YeongHoon cao hứng nhìn các thành viên trong nhóm Kim ShiHoon.
“Các thành viên trong nhóm nhìn cũng có vẻ tiềm năng đấy. Cứ như trúng số độc đắc vậy.”
“…”
“À, tôi sẽ không sử dụng một cô gái xinh đẹp đằng kia như một vật hiến tế đâu, bởi vì tôi nghĩ ra vài cách tốt hơn dùng trên cơ thể cô ấy nhiều.”
Kim YeongHoon thèm thuồng nhìn chằm chằm vào Han Seol-ah.
Han Seol-ah cảm thấy như có một con rắn bò khắp người mình vậy. Cô cau mày.
“Anh đang muốn làm gì hả…?”
“Ha ha, nếu theo tôi thì cậu sẽ sớm biết thôi.”
“Ai lại đi theo một gã như anh…!”
“Chà, dù muốn hay không cũng không quan trọng, cậu sẽ phải đi theo tôi thôi.”
Kim YeongHoon nâng kiếm lên và nói với gã đứng bên cạnh.
“Đứng đây đợi đi, tên này là con mồi của tôi.”
“Hiểu rồi.”
Gã đàn ông đứng cạnh hắn ta gật đầu trả lời.
“Ugh…”
Thân thể Kim ShiHoon run lên vì giận dữ.
Anh nhớ lại những gì mình đã phải trải qua.
Họ là anh em cùng mẹ khác cha…
Cuộc sống của hai người hoàn toàn đối lập.
Kim ShiHoon sinh ra là kết quả của một cuộc ngoại tình, từ khi còn nhỏ, anh đã phải chịu đựng sự bắt nạt của Kim YeongHoon.
Một ngày, khi Kim JaeHyun đã chán mẹ anh, ông ta đá cả hai mẹ con ra khỏi nhà mặc dù mẹ anh đang bị bệnh.
Không một ai giúp hai mẹ con họ.
Kim ShiHoon đã cố gắng sống tốt nhất có thể để kiểm soát cơn thịnh nộ của mình.
‘Nếu mình trở nên mạnh hơn.’
--Đó là ý nghĩ mà anh đã ấp ủ hàng nghìn lần.
Và cuối cùng, anh đã có cơ hội.
Linh hồn Võ thần Cheon TaeHwang, một thuộc tính cấp SSS đã thức tỉnh.
Anh sẽ có thể trở nên mạnh hơn với tốc độ mà người khác không thể so sánh được.
‘Nhưng…’
Sâu trong mắt Kim ShiHoon ánh lên sự tuyệt vọng.
Chỉ mới đỗi mặt với Kim YeongHoon cũng đủ để nhìn rõ khí thế áp đảo cách biệt giữa hai người bọn họ.
Kim YeongHoon đã hoàn thành lần thức tỉnh thứ sáu, vậy nên khoảng cách cấp bậc giữa bọn họ quá lớn.
Ngay cả khi anh có một thuộc tính tốt, nhưng sự cách biệt đó rất khó để vượt qua.
‘Giá mà mình có nhiều thời gian hơn.’
Nếu anh đã hoàn thành lần thức tỉnh thứ tư, hoặc là thứ năm đi, có lẽ anh sẽ có cơ hội.
Nhưng giờ thì thật vô nghĩa.
Lúc này, anh mới chỉ là một người chơi cấp thấp mới hoàn thành lần thức tỉnh thứ ba.
“Vậy, tôi có nên dạy dỗ thằng em ngỗ ngược của mình một bài học không nhỉ?”
Kim YeongHoon nắm chặt thanh kiếm trong tay và lao về phía trước.
Hắn ta lao thẳng đến trước mặt Kim ShiHoon và vung kiếm.
Keng-!
“Ugh!”
--TaeSoo đã chặn đòn tấn công của Kim YeongHoon.
TaeSoo cắn môi vì lực đạo rất mạnh và nói:
“Tôi không biết mối quan hệ giữa anh với anh ShiHoon là gì nhưng nếu tôi còn ở đây thì anh đừng hòng đánh bại anh ấy!”
“Có chuyện gì với con lợn cơ bắp này vậy?”
Kim YeongHoon có vẻ bị bực bội vì TaeSoo đã chặn được đòn tấn công của hắn ta, hắn trừng trừng nhìn TaeSoo.
“Ha-ab!”
Sau khi chặn đòn tấn công của Kim YeongHoon, TaeSoo dùng khiên đẩy hắn ra.
TaeSoo cao hai mét vật lộn với Kim YeongHoon.
Keng-!
“Hả…?”
TaeSoo bật thốt lên.
Khi chiếc khiên của cậu ta chạm vào chiếc áo giáp đen của Kim YeongHoon liền bị bật ra.
“Mày đang nghĩ mình đang chạm vào ai thế hả?”
Kim YeongHoon vung kiếm về phía TaeSoo, người đã gián đoạn trận quyết đấu của hai anh em nhà họ.
“Cậu TaeSoo! Tránh đi!”
Xoẹt-!
“A!”
Với đòn tấn công chợp nhoáng khó tin của thanh kiếm, TaeSoo bị đẩy ra xa.
--Chiếc khiên của anh bị vỡ thành từng mảnh, rơi xuống đất.
“Chết tiệt!”
Kim ShiHoon chửi tục và lao về phía Kim YeongHoon.
‘Thụy Long Kiếm Thức, thức thứ năm, Phong Long Diện.’
Bọn họ cách biệt tận hơn ba mươi cấp.
Anh sẽ không có cơ hội nếu không sử dụng đòn mạnh nhất ngay từ đầu.
“Tăng cường!”
Đang chím trong tính toán thì anh nhận được hỗ trợ từ Seol-ah.
Ngay lập tức, anh cảm thấy mình mạnh hơn trước nhiều.
‘Có lẽ chính là lúc này!’
Kim ShiHoon nhanh chóng vung kiếm về phía Kim YeongHoon.
“Hừ!”
Keng-!
Kim YeongHoon nhanh chóng chặn đòn tấn công của Kim ShiHoon bằng thanh kiếm của mình.
Bởi vì cách biệt về chỉ số quá lớn nên sức mạnh và tốc độ của Kim YeongHoon hoàn toàn áp đảo Kim ShiHoon.
Dù vậy, hắn ta cũng không thể chặn hết đòn tấn công của Kim ShiHoon.
Keng-!!
“Thứ chết tiệt…”
Kim YeongHoon đỏ bừng mật vì tức giận trong khi nhìn thanh kiếm của Kim ShiHoon bật ra xa nhờ vào bộ áo giáp của hắn ta.
Rõ ràng là hắn đã bị đánh trúng dù có cách biệt lớn về chỉ số.
“Đúng, anh luôn luôn như thế.”
Kim YeongHoon lườm Kim ShiHoon.
Từ nhỏ, Kim ShiHoon đều vượt trội hơn hăn về mọi mặt.
Bất kể là về học tập hay thể thao, hắn đều không cùng đẳng cấp với Kim ShiHoon.
Thậm chí cả khía cạnh người chơi…
‘Nhưng…!’
Khóe miệng Kim ShiHoon nhếch lên.
Tài năng không thành vấn đề. Nhờ có tiền và quyền lực, hắn ta đã có được khả năng vượt qua tài năng.
Kim YeongHoon đẩy thanh kiếm của Kim ShiHoon ra và đá vào ngực anh.
Kim ShiHoon bị đá ra xa.
“Khụ!”
“Ha ha ha! Đúng! Đây là giới hạn của mày! Đây là cách biệt giữa tao và mày!”
“Ư…”
“Mày có cố gắng thế nào đi nữa— mày cũng không thể vượt qua bức tường này.”
Kim YeongHoon đá vào mặt Kim ShiHoon.
Bụp-!
“Khụ!”
Bốp-! Bụp!
“Ha ha ha! Thế nào? Giờ thì chịu ngoan ngoãn đi theo bọn tao rồi chứ?!”
Mặt Kim ShiHoon bê bết máu.
“Lôi Thương!”
“Thánh Kích!”
Seol-ah và EunBi quăng ma thuật bảo vệ Kim ShiHoon.
“AAAAA!!”
Thậm chí cả TaeSoo, dù mất chiếc khiên nhưng vẫn tay không lao về phía Kim YeongHoon.
“Ha, mấy đứa này mất trí rồi à…?”
Kim YeongHoon lách người né đòn ma thuật.
Trong khi đó, TaeSoo đỡ Kim ShiHoon lùi lại, kéo giãn khảng cách với Kim YeongHoon.
“Ư, a.”
“A-anh ShiHoon!”
Kim ShiHoon dùng kiếm làm điểm tựa đẩy mình đứng lên.
Han Seol-ahchayj tới bên cạnh anh và bắt đầu sử dụng phép trị thương lên anh.
“Mọi người, chạy đi.”
“Chúng tôi không thể làm thế!”
“Đây là chuyện mà tôi phải đối mặt…”
Kim ShiHoon lảo đảo đi về phía Kim YeongHoon…
Anh không thể trụ thêm nữa.
Sự thật là anh không có sức mạnh để đánh lại hắn ta…
Anh không thể chịu đựng nổi nữa.
Rõ rầng là anh quá yếu…
-Cậu cần sức mạnh không?
Khoảnh khắc đó, anh nghe thấy một giọng nói.
***
‘Vậy Hội Mir có liên quan với Giáo phái Quỷ à.’
KangWoo đầy hào hứng nhìn trận đấu giữa Kim YeongHoon và Kim ShiHoon.
Chúng còn đề cập đến cái gì đó như vật tế, vậy chắc chắn là Hội Mir có liên quan đến Giáo phái Quỷ rồi.
‘Nhưng mà không ngờ Kim ShiHoon lại là con riêng của một gia đình tỷ phú đấy.’
Trước đây khi nhìn ảnh của Kim YeongHoon, anh còn thấy hai người họ nhìn giống nhau. Nhưng không nghĩ đến vậy mà hai người lại là anh em.
“Vậy mình nên hành động thôi nhỉ?”
Tất cả những thứ cần thiết của ‘kế hoạch’ đã đầy đủ.
KangWoo chậm rãi đứng dậy và định tham gia vào cuộc chiến.
Đúng lúc đó…
“Hả?”
Năng lượng mạnh mẽ bắt đầu tụ lại quanh người Kim ShiHoon.
‘Chuyện gì thế?’
Kim ShiHoon bị bao phủ trong một nguồn năng lượng mạnh mẽ đã giơ kiếm lên chứ không dùng nó làm gậy nữa.
‘Đừng nói là cậu ta thức tỉnh vì gặp nguy hiểm đấy nhé?’
KangWoo khó tin nhìn anh ấy.
Kim ShiHoon chĩa kiếm về phía Kim YeongHoon.
“Có! Tôi cần nhiều sức mạnh hơn nữa!”
‘Thức tỉnh lúc nào vậy.’
“Sức mạnh giết kẻ thù! Để tôi có thể bảo vệ những người bên cạnh mình!”
‘Ôi chao, thốt ra những lời như thế luôn.’
Một luồng sức mạnh nhanh chóng dâng lên trong cơ thể Kim ShiHoon.
Một kiếm khí màu xanh chói lọi hơn trước xuất hiện trên kiếm của anh ấy.
Ting-
[Linh hồn thân cận của bạn là ‘Kim ShiHoon’ đã nhận được sức mạnh của Võ thần.]
[Linh hồn thân cận của bạn là ‘Kim ShiHoon’ đã học được kiếm thức mới, Vân Long Hình và Tia Vân Long.]
‘Đúng là nhân vật chính.’
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook