Chào mừng 50 năm giải phóng miền Nam - Thống nhất đất nước

Tạp Huyết
Chapter 60

Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:

Chương 60 

 

Ilay liên tục thực hiện nhiệm vụ. 

Có những lúc anh nhận nhiệm vụ liên tiếp mà không quay lại học viện. 

Đó không phải là phương pháp đào tạo được học viện khuyến nghị, nhưng nó sẽ giúp học viên có thêm nhiều kinh nghiệm thực chiến hơn. 

'Trong thực chiến, không phải lúc nào mình cũng duy trì được thể trạng tốt nhất.' 

Việc chiến đấu hết trận này đến trận khác khi đã bị thương và mệt mỏi là điều bình thường. 

Đó là lý do tại sao các chi giả chiến đấu trong quân đội coi trọng độ bền cũng như hiệu suất chiến đấu. 

Dù chúng mạnh đến đâu, nếu chúng không bền và đáng tin cậy, chúng sẽ vô dụng trên chiến trường. 

Ilay tự hào cho anh xem chiến lợi phẩm tuyệt vời nhất mà cậu ấy đã thu được từ những nhiệm vụ khác nhau của mình. 

… Ngay khi nhìn thấy nó, mắt anh mở to. 

Bên kia cửa kính, một 'sinh vật kim loại' được bao phủ bởi vô số điện cực và dây cáp hiện ra. 

Các nhà nghiên cứu hối hả xung quanh hai người, bận rộn theo dõi các tín hiệu. 

Từ những màn hình, đồ thị liên tục nhấp nháy. 

‘Quái thú cơ giới.’

Một con thú không được tạo thành từ thịt và máu, mà từ kim loại và máy móc. 

Đó là một dạng sống thỉnh thoảng được tìm thấy trên Hành tinh Novas, nhưng hệ sinh thái của hành tinh này vẫn còn nhiều bí ẩn. 

Grrrrng…… 

Quái thú cơ giới gầm gừ, có vẻ đã hoàn toàn kiệt sức. 

Bộ giáp kim loại của nó sáng bóng, thân hình giống như một con sói. 

Tuy nhiên, cái đuôi dài của nó chia thành ba cái riêng biệt, mỗi cái có một đầu nhọn. Từ hình dáng của nó, có vẻ nó sử dụng đuôi của mình như một vũ khí. 

"Quả là một chiến lợi phẩm đáng tự hào." 

Anh thành thật. 

Bắt một Quái thú cơ giới không phải một nhiệm vụ dễ dàng. 

Đầu tiên, thuốc an thần hóa học không có tác dụng với chúng. 

Trên hết, chúng có lớp vỏ chắn điện từ bên ngoài, khiến việc vô hiệu hóa từ xa trở nên khó khăn.

Anh tự nhủ phải kiểm tra báo cáo của Ilay sau để xem cậu ấy xoay sở để bắt được thứ này như thế nào. 

Bản thân anh cũng tò mò. 

"Tuyệt vời lắm đúng không?" 

Ilay nhìn qua tấm kính với một nụ cười phấn khích. 

Nhìn biểu cảm đó, anh có thể thấy sự tò mò thuần túy. 

"Không biết liệu Quái thú cơ giới có liên quan đến Nền văn minh xa xưa bí ẩn không?" 

Mặc dù đã thay đổi, Ilay vẫn là Ilay. 

Nỗi ám ảnh của anh với Nền văn minh xa xưa vẫn vẹn nguyên không lay chuyển. 

"Chà, tớ không chắc lắm, nhưng khả năng cao là có. Quái thú cơ giới được tạo thành từ các thành phần cơ khí, nhưng cấu trúc của chúng phức tạp và tinh vi như cấu trúc của các sinh vật sống. Một số người thậm chí còn nói rằng, bằng cách nào đó, chúng có thể phát triển và sinh sản theo thời gian." 

Ilay nói huyên thuyên một cách phấn khích. 

Vì anh không hứng thú với những thứ như vậy, nên anh để những lời cậu ta nói vào tai này và ra tai kia. 

Ilay đến gần một nhà nghiên cứu và bắt đầu thảo luận về Quái thú cơ giới.

Trong khi đó, anh quan sát sinh vật bị giam trong nhà tù bằng kính, chờ đợi cuộc trò chuyện của họ kết thúc. 

'Một dạng sống được sinh ra với cơ thể cơ khí.'

Chúng không cần phải thích nghi dần dần với các chi giả điều khiển bằng tín hiệu sinh học như con người phải làm. 

Quái thú cơ giới được sinh ra với bộ não điện tử và hệ thần kinh phù hợp với cơ thể sống tự nhiên của chúng. 

Krrrk. 

Quái thú cơ giới ngẩng đầu lên và nhìn về phía anh. 

Nó có hai cặp đồng tử. 

Các bước sóng ánh sáng khả kiến ​​mà chúng cảm nhận được hẳn khác nhau, vì mỗi cặp đều phát sáng với một màu riêng biệt. 

Chỉ cần quan sát thôi cũng thấy hấp dẫn rồi. 

Mặc dù là máy móc, nhưng nó hoàn toàn khác với những người máy cứng nhắc. 

Nó thể hiện nhiều chuyển động không tự chủ, hệt như một sinh vật sống. 

Mí mắt của nó thỉnh thoảng hạ xuống để lau sạch mắt, và cái đuôi ba nhánh của nó lắc lư nhẹ nhàng. 

"... Thứ này có thể thuần hóa được không?" 

Anh đột nhiên hỏi. 

Nhà nghiên cứu bật cười. 

"Tôi không thể đưa ra câu trả lời chắc chắn về khả năng này, nhưng chưa từng có tiền lệ." 

"Tôi hiểu rồi, cảm ơn anh." 

Nói xong, anh bước lùi khỏi tấm kính. 

Quái thú cơ giới cũng quay đầu đi như thể không còn hứng thú với anh nữa.

Cả hai sau đó rời khỏi phòng thí nghiệm. 

"Đây sẽ là lần cuối cùng tớ nhìn thấy thứ đó. Nó sẽ được chuyển đến bộ phận nghiên cứu của Đế chế." 

"Chuyển đi ư? Trông giống như đang bị giam hơn." 

Con Quái thú cơ giới đó sẽ không bao giờ được nhìn thấy quê hương của nó nữa. Nó sẽ bị giam cầm ở một nơi nào đó không ai biết đến và dành phần đời còn lại làm vật thí nghiệm. 

Anh không hề thông cảm—anh chỉ nêu sự thật, một sự thật hiển nhiên. 

"Ồ, và đây là chiến lợi phẩm thứ hai của tớ. Cái này là quà tặng cậu. Cứ coi như đây là món quà chúc mừng cậu trở thành thiếu gia Gia tộc Custoria đi." 

"Tớ không biết cậu đang có ý móc mỉa tớ hay đang nói lời chân thành nữa." 

"Tớ nghiêm túc đấy, đồ ngốc." 

Ilay rút ra một con dao. 

Vỏ dao được dệt bằng da đen, trông cực kỳ dày và chắc chắn. 

Xoẹt. 

Ilay rút con dao ra và xoay nó giữa hai tay. 

Động tác của cậu ấy nhanh nhẹn và hút mắt, nhìn như một màn trình diễn. "Xương?" 

Trong khoảnh khắc ngắn ngủi đó, anh nhận ra chất liệu của con dao. 

Ilay dừng động tác và đưa con dao về phía anh. 

"Cái này là vũ khí của người ngoài hành tinh mà tớ đã hạ gục lần này. Cậu chắc cũng biết Equessian, phải không? Chủng tộc lính đánh thuê khét tiếng." 

"Tớ có nghe qua về họ."

Anh kiểm tra con dao. 

Cán dao được quấn bằng dây thừng và da. 

Lưỡi dao làm bằng xương, có màu trắng tinh khiết một cách kỳ lạ. 

"Chỉ những chiến binh cấp chỉ huy của tộc Equessian mới mang theo những con dao này. Chúng rất hiếm, ngoài ra, chúng còn rất giá trị vì tay nghề của người thợ chế tác. Các nhà sưu tập trả giá rất cao để mong có được chúng đấy." 

"Tớ nghĩ tớ hiểu tại sao." 

Cảm quan nghệ thuật của anh dưới mức trung bình. 

Nhưng anh biết, con dao này chắc chắn không phải là một vật phẩm bình thường. Nói thẳng ra, nó trông rất đắt tiền. 

"Nó được làm từ xương của một loài thú bản địa chỉ sống trên hành tinh quê hương của người Equessian. Người ta nói rằng loài này đã tuyệt chủng, vì vậy ngay cả khi cậu muốn sở hữu một con cũng bất khả khi. Đó là một sinh vật vô cùng hung dữ và mạnh mẽ, và bất kỳ người Equessian nào săn được một con chỉ bằng giáo hoặc kiếm đều sẽ được cả tộc tôn vinh là chiến binh dũng mãnh của tộc." 

Ilay giải thích về nguồn gốc của nó. 

Anh hiểu con dao này là một vật phẩm hiếm có khó tìm. 

Nếu không bao giờ có thể có được nó nữa, thì tất nhiên, nó rất có giá trị. 

Anh nhận con dao và lướt ngón tay dọc theo lưỡi dao. 

“Trông có vẻ giống lễ dao. Nó thực sự có thể dùng trong chiến đấu thực sự không? Ý tớ là, nó chỉ là xương thôi.” 

“Đây, nhìn kỹ nhé.” 

Ilay lấy lại con dao và dùng chính lưỡi dao của mình chém vào nó. 

Keng! 

Một tiếng vang giòn tan vang lên. Con dao xương không gãy. 

Tuy nhiên, lưỡi dao hơi sứt, để lại một vết nứt nhỏ. 

“Cậu nói nó hiếm, nhưng—” 

Anh dừng lại giữa câu. 

Vết nứt trên lưỡi dao tự lành lại. 

Giống như các tế bào tái tạo, các vết nứt nhỏ và những phần sứt mẻ nhanh chóng liền lại. 

“Trong tiếng Equessian, nó được gọi là 'Graken Vuth'. Không có bản dịch hoàn hảo nào, nhưng theo cách nói của chúng ta, nó có nghĩa là 'Bất tử', chắc vậy? Không, 'Bạch Cốt vĩnh cửu' thì đúng hơn.” 

Ilay ném con dao—'Graken Vuth'—về phía anh. 

Vì tên 'Graken Vuth' quá dài, nên anh quyết định gọi nó là Graken. 

Dù sao thì anh cũng chẳng quan tâm đến nghĩa gốc của nó. 

Xoẹt. 

Anh xoay Graken trong tay, nắm chặt nó bằng cả hai tay. 

Nó nhẹ đến kinh ngạc. 

“Bên trong con dao chứa vô số robot nano đang ngủ. Khi nó gặp tác động hoặc bị hư hại, chúng sẽ thức dậy và khôi phục xương về hình dạng ban đầu. Người Equessian đã sử dụng một kỹ thuật xử lý đặc biệt để khóa khả năng tái tạo đó vào hình dạng của một lưỡi dao.” 

“… Nghe giống như phép thuật vậy.” 

“Giờ cậu hiểu rồi chứ, tớ tặng thứ quý giá này cho cậu, chân thành đấy.” 

Anh chăm chú nhìn con dao, giờ đã được khôi phục lại trạng thái trắng tinh khôi ban đầu. 

Vết chém đã biến mất như thể nó chưa từng tồn tại. 

Nó không phải là một vũ khí mạnh mẽ áp đảo. 

Nhưng đối với một chiến binh, nó chắc chắn là một báu vật đáng khao khát. 

Sẽ không lạ nếu giờ mắt anh sáng lên vì tham lam. 

“Tớ sẽ sử dụng nó thật tốt.”

Graken Vuth—ý nghĩa đằng sau nó là 'Vĩnh Bạch'. 

Là một món quà, nó mang một ý nghĩa quan trọng. 

Rốt cuộc, phàm ai cũng đều bị thu hút bởi sự vĩnh hằng và bất tử. 

Mọi người muốn tên của họ được lịch sử khắc ghi, và họ không muốn đời họ một ngày nào đó sẽ kết thúc, họ sẽ nằm dưới ba tấc đất, trở thành một phần của lịch sử. 

… Và họ cũng mong muốn các mối quan hệ của mình là vĩnh cửu, dù là tình bạn hay bất cứ điều gì khác. 

Nhưng chúng ta ai cũng biết. 

Lý do chúng ta khao khát sự vĩnh hằng và bất tử… là vì chúng ta không thể có được chúng. 

Danh tiếng, cuộc sống và thậm chí cả mối quan hệ của chúng ta đều hữu hạn. 

Có một sự thật: ngay cả bản thân vũ trụ cũng không vĩnh cửu và đang hướng đến hồi kết. 

Một ngày nào đó, mọi thứ sẽ về không.

Nói gì đến chúng ta, những con người nhỏ bé tựa giọt nước giữa đại dương. 

Đời ta chẳng qua chỉ là một tia sáng thoáng qua của một dạng sống thậm chí còn chẳng xứng đáng được gọi là bụi. 

“Hôm nay cậu có vẻ tình cảm hơn mọi khi đấy, Luka.” 

Phải, điều đó có thể hiểu được. 

Bởi đây là lần đầu tiên anh nhận được một món quà nhiều ý nghĩa đến vậy. 

* * * 

Anh kiểm tra tập tài liệu mà Nikolaos đã gửi cho anh qua ảnh ba chiều một cách muộn màng. Ngày thành lập và ngày đóng cửa của các công ty vỏ bọc mà anh đã yêu cầu, cùng với tên của chủ sở hữu đã đăng ký của họ, lần lượt xuất hiện. 

Khi anh di chuyển mắt và tập trung vào một cái tên, thông tin cá nhân bổ sung hiện ra. 

'Thông tin còn nhiều hơn mình mong đợi. Anh ấy đúng là người kỹ lưỡng.' 

Thậm chí còn có dữ liệu mà anh không yêu cầu. 

Nikolaos đã điều tra xem những chủ sở hữu được liệt kê của các công ty vỏ bọc này là người thật hay danh tính giả. 

Điều đó khiến anh cảm thấy có trách nhiệm - như thể anh nên làm điều gì đó để đáp lại Nikolaos. 

Thông tin anh ấy cho anh thật ấn tượng. 

Anh tập trung vào ảnh ba chiều. 

Ngay cả dòng tiền, một thứ khá khó theo dõi với mạng lưới thông tin của hạ tầng, cũng đang xuất hiện trước mắt anh. 

Tất cả các công ty vỏ bọc đều đang rửa tiền trong một mạng lưới phức tạp, rối rắm.

Dưới vỏ bọc là dịch vụ vệ sinh, hợp đồng cung ứng, công ty an ninh và các hoạt động khác, các công ty vỏ bọc này đã rút tiền từ sòng bạc và chuyển đổi chúng thành tài sản hợp pháp. 

Để tránh bị theo dõi và điều tra, hầu hết các doanh nghiệp này không hoạt động lâu dài, đóng cửa trong vòng một hoặc hai năm. 

Anh tỉ mỉ xem xét toàn bộ tài liệu mà Nikolaos gửi, từ đầu đến cuối. 

Khám phá mức độ chi tiết này hạ tầng gần như bất khả thi chỉ trong một hoặc hai ngày.

Đó là loại công việc có thể mất nhiều tháng, thậm chí nhiều năm. 

'Nếu, nhờ một chút may mắn, mình thực sự trở thành gia chủ gia tộc Custoria…' ​​

Anh có thể giữ Nikolaos bên cạnh mình thay vì thanh trừng anh ấy. 

Miễn là anh ấy không chống lại anh, anh ấy có thể trở thành một chiến lược gia và cố vấn xuất sắc. 

Anh ấy sở hữu những tài năng mà anh không có.

Tất nhiên, Lukaus Custoria, Gia chủ gia tộc Custoria là một tương lai gần như không có cơ hội trở thành hiện thực. 

Những bức tường mà anh phải vượt qua cho tương lai đó cao hơn nhiều so với bất kỳ bức tường nào anh từng vượt qua trước đây. 

'P/S: Trong lúc điều tra, anh bắt đầu thấy được phác thảo về nơi mà tiền của các công ty vỏ bọc cuối cùng chảy vào. Nếu anh đào sâu thêm vài ngày nữa, anh nghĩ mình sẽ tìm ra. Anh làm vì thấy thú vị thôi, em không cần cảm ơn anh đâu.' 

Đó là ghi chú mà Nikolaos đã thêm vào cuối tài liệu. 

"Mình thực sự nợ anh ấy rồi." 

Nikolaos biết anh là người như thế nào, đó là lý do tại sao anh ấy sẵn sàng giúp anh mà không suy nghĩ gì nhiều. 

Anh ấy biết anh không phải là kiểu người chỉ nhận rồi giả vờ như không. 

'Được rồi, cho đến khi Nikolaos gửi mình kết quả điều tra bổ sung, tạm gác vấn đề này sang một bên ...' 

Anh muốn giải quyết nhiệm vụ mà Kinuan đã giao. 

'Giai đoạn tiếp theo của Tuyệt Kỹ Achilles.' 

Kể từ khi gặp Ilay Carthica, anh đã bị ám ảnh bởi cảm giác bất an. 

Ilay đang tiến bộ với tốc độ đáng kinh ngạc. 

Cậu ấy đang mài giũa khả năng chiến đấu của mình thông qua các trận chiến không ngừng nghỉ. 

Anh không thể để bản thân nhàn rỗi. 

Nhưng ngay lúc này, những thứ anh đang phải đối mặt chẳng liên quan gì đến chiến đấu thực sự. 

Có thể, ngay lúc này, anh thực sự yếu hơn Ilay. 

Và anh hiểu rõ tài năng của Ilay hơn bất kỳ ai. 

Tên khốn đó đang đuổi theo anh với toàn bộ sức mạnh. 

Anh thích Ilay. 

Nhưng anh không muốn thua cậu ấy. 

Nếu cậu ấy vượt qua anh, anh chắc chắn sẽ khinh thường cậu ấy bằng mọi thứ anh có—ít nhất là cho đến khi anh trở nên mạnh mẽ hơn. 

Anh truy cập vào mạng lưới Vệ Binh Đế Chế để đặt phòng tập riêng. 

Bíp. 

Một thông báo hiện lên trên thiết bị đầu cuối.

Anh hiếm khi—cực kỳ hiếm khi—cảm thấy bị chấn động. 

Lần cuối cùng là ở trên chiến trường, khi một đồng chí bên cạnh anh bị địch chém chết. 

Biểu cảm của anh có lẽ còn bối rối hơn lúc đó. 

Đây không phải là chiến trường. 

Những hormone biến anh thành một kẻ tâm thần hung hãn không chảy khắp cơ thể anh. 

'Cáo phó…' 

Một người thân của anh, đã chết. 

Không ai khác chính là người mà anh vừa lẩm nhẩm gọi tên. 

'…Nikolaos Custoria.' 

Nikolaos đã qua đời.

*** 

(Bản dịch được thực hiện bởi VLOGNOVEL, đăng tải độc quyền tại VLOGNOVEL.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại VLOGNOVEL.COM.)

 

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương