Thiên Hạ Đệ Nhất Tiết Độ Sứ
-
Chapter 26: Hiện ngân! (2)
Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:
“Về sau Trấn Bắc hầu phủ chúng ta sẽ không mặt mũi gặp ai nữa!”
“Lão phu sao lại sinh ra ngươi một tên khốn kiếp không biết sâu cạn như vậy!”
“Lão phu đánh chết ngươi!”
Tào Chấn nói xong xắn tay áo muốn đánh người.
“Tào ngốc, ngươi dám động vào một ngón tay của Phong Nhi thử xem!”
Trương thị nghe vậy, khẽ nhíu mày, trừng đôi mắt.
Tào Chấn đối mặt ánh mắt đằng đằng sát khí kia của Trương thị, nhất thời bị dọa không dám nhúc nhích.
Tào Chấn thở phì phì nói: “Nàng, nàng cứ chiều nó đi!”
“Nghiệt tử này không học vấn không nghề nghiệp, bất hảo không chịu nổi, đều là nàng chiều nó!”
“Tào gia ta lập tức sẽ trở thành trò cười của toàn bộ Đại Càn!”
Trương thị lại không cho là đúng.
“Chỉ cần con ta cao hứng, trở thành trò cười lại như thế nào?”
Tào Phong thấy hai người đấu võ mồm, vội ghé đến trước mặt ngăn lại bọn họ.
“Cha, mẹ!”
“Hai người không nên nổi giận.”
Tào Phong nói với bọn họ: “Từ hôn không có gì to tát cả!”
“Trên đời này còn nhiều nữ nhân, con không lo tìm không thấy nữ nhân.”
Trương thị đồng ý gật gật đầu.
“Con ta nói không sai.”
Vẻ mặt Trương thị đầy cưng chiều.
“Phong Nhi của ta dáng vẻ đường đường, lại là thế tử hầu phủ, sao có thể lo không có nữ nhân chứ.”
“Hạ gia Hạ U Lan kia không muốn gả cho Phong Nhi, đó là cô ta không có phúc phận hưởng phúc!”
Trương thị nói với Tào Phong: “Phong Nhi, con yên tâm, con nếu nhìn trúng khuê nữ nhà ai, quay đầu mẹ liền phái người tới nhà cầu hôn cho con.”
Thấy Trương thị che chở cưng chiều mình như thế, trong lòng Tào Phong cảm thán.
Nan tự trách mình đời trước bất hảo không chịu nổi, làm cho tiếng xấu lan xa.
Vị mẫu thân này cưng chiều mình, trách nhiệm rất lớn nha.
Đáng thương lòng cha mẹ thiên hạ.
Ai lại không cưng chiều con của mình chứ, chỉ là phương thức khác nhau mà thôi.
Tào Phong thấy lão cha mình mặt đen sì, rất hiển nhiên canh cánh trong lòng đối với việc này.
Hắn trấn an nói: “Cha, cha cũng không cần tức giận.”
“Con cảm thấy giải trừ hôn ước với Hạ gia, đối với Trấn Bắc hầu phủ ta ngược lại là chuyện tốt.”
Trong lỗ mũi Tào Chấn phát ra một tiếng hừ lạnh, rất hiển nhiên không tán đồng cách nói này.
Tào Phong cười cười, giải thích: “Cha, cha xem tướng môn thế gia Đại Càn chúng ta, không chỉ nắm giữ quân đội Đại Càn, còn như cây liền cành, thông hôn lẫn nhau.”
“Chúng ta các tướng môn thế gia này đã hình thành một thế lực cường đại khiến hoàng gia cũng kiêng kị.”
“Lão hoàng thượng có thể niệm ở trên phần chúng ta các công huân tướng môn này chiến công hiển hách, khoan dung độ lượng, mở một mắt nhắm một mắt.”
“Nhưng vị hoàng thượng này của chúng ta bây giờ, không nhất định sẽ cho phép chúng ta tiếp tục phát triển an toàn.”
“Mấy năm qua hoàng thượng không ngừng nâng lên địa vị văn thần, chèn ép chúng ta các tướng môn huân quý này, đã bước đầu thấy manh mối.”
Tào Phong phân tích một phen, khiến sắc mặt Tào Chấn cũng dịu đi.
“Một lần này Tào gia ta lao vào trên lưỡi đao, thiếu chút nữa đã bị hoàng thượng lấy để giết gà dọa khỉ.”
“Nếu như chúng ta tiếp tục thông gia với Hạ gia, mọi người đều là quân hầu nắm giữ quân đội.”
“Đến lúc đó mạnh và mạnh liên hợp, sớm hay muộn sẽ trở thành đối tượng hoàng thượng đả kích.”
“Bây giờ hai nhà chúng ta giải trừ hôn ước, còn xé rách da mặt, con cảm thấy cái này ngược lại là một chuyện tốt...”
…
Tào Chấn thở dài một hơi nặng nề.
Tào gia bọn họ cùng Hạ gia là thế giao, quan hệ không phải là cạn.
Hai người còn từng ở trên chiến trường kề vai chiến đấu, âm thầm xưng huynh gọi đệ.
Bây giờ làm như vậy, xem như hoàn toàn xé rách da mặt rồi!
Cho dù hắn đặc biệt khó chịu đối với Hạ gia.
Nhưng thấy Hạ gia xuất huyết nhiều, hắn vẫn có chút không đành lòng.
“Năm vạn lượng hiện ngân này không phải là số lượng nhỏ.”
“Dù là Hạ gia tướng môn thế gia, một lần này bắt chẹt bọn họ năm vạn lượng hiện ngân, bọn họ sợ là cũng thương cân động cốt.”
Hạ gia giống với Tào gia bọn họ, là tướng môn thế gia.
Bọn họ các tướng môn thế gia này có bạc, phần lớn đi mua nhà đất núi rừng mỏ quặng cùng cửa hàng.
Tào gia bọn họ hầu phủ lớn như vậy, trên sổ sách cũng chỉ hơn một vạn lượng bạc mà thôi.
Hạ gia bây giờ một hơi bỏ ra năm vạn lượng bạc, sợ là đi vay ngay trong đêm nhỉ.
“Bọn họ đã cố ý muốn từ hôn, như vậy tùy bọn họ đi.”
“Dù sao dưa hái xanh không ngọt.”
Tào Chấn nói với Tào Phong: “Xem ở trên phần giao tình trước kia, không bằng trả lại một ít bạc.”
“Tào gia ta đi ngay ngồi thẳng, có cốt khí, không thể rơi vào một cái ác danh tham tài——”
Tào Phong nghe vậy, không khỏi có chút khinh rẻ lão cha mình.
Thành thật hàm hậu có chút quá phận rồi nha.
Giờ là lúc nào rồi, còn niệm giao tình trước kia?
Người ta tới cửa từ hôn, đã mang mặt mũi Trấn Bắc hầu phủ bọn họ giẫm trên mặt đất!
Người ta bất nhân bất nghĩa.
Tào gia bọn họ có cái gì không đành lòng?
Năm vạn lượng bạc hắn cũng cảm thấy bắt chẹt ít đó!
Hơn nữa, hư danh có tác dụng gì?
Có thể ăn hay có thể uống?
Làm một sinh viên thực tế, Tào Phong không thể không lời lẽ thấm thía khuyên bảo lão cha mình.
“Cha, bọn họ bất nhân bất nghĩa trước, tự nhiên không thể trách chúng ta sư tử há mồm.”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook