Thương Nguyên Đồ (Dịch)
Chapter 168 Tông môn truyền tin

Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:

Chương 8: Tông môn truyền tin

“Hệ thống tu hành của Thiên Yêu Môn, là do Yêu tộc sáng tạo ra cho những phản đồ của Nhân tộc, tồn tại rất nhiều khuyết điểm.” Trương Quân Phong nói: “Dựa theo phương hướng tu hành khác nhau, chia thành bảy mạch, bình thường đều là chuyện riêng của bảy mạch, thậm trí trong toàn bộ thiên hạ, bảy mạch bọn chúng cũng âm thầm quản lý một vùng cương vực. Như hôm nay môn chủ của Thiên Yêu Môn lại tự mình hạ lệnh, có thể nhìn ra chuyện này không chỉ là chuyện của một mạch, mà bảy mạch có thể đều nhận được mệnh lệnh, Thiên Yêu Môn đã gia tăng thăm dò khắp thiên hạ.”

Mạnh Xuyên gật đầu: "Ta sẽ tiếp tục điều tra.”

“Bắt được càng nhiều thám tử, thẩm vấn được tình báo, hôm nay ta cũng sẽ bẩm báo lên." Trương Quân Phong gật đầu.

Nguyên Sơ Sơn sẽ lấy được tình báo ở khắp nơi rồi tiến hành tổng hợp, mới có thể đưa ra những phán đoán chuẩn xác hơn.

Vút.

Mạnh Xuyên lắc mình một cái liền biến mất.

……

Mạnh Xuyên dùng tốc độ kinh người thăm dò sơ qua toàn thành một lần, đã tìm thấy mười một đệ tử Thiên Yêu Môn.

“Tiếp theo ta sẽ đến những chỗ quan trọng tra một chút." Mạnh Xuyên nhìn về phía trước, cung viện trước mặt chiếm diện tích mấy dặm, là cung viện chiếm diện tích lớn nhất trong thành Giang Châu, là phân viện Giang Châu của Nguyên Sơ Sơn.

Các đệ tử ngoại môn của Nguyên Sơ Sơn đều tu luyện trong phân viện của các châu.

Học về truyền thừa Thần Tôn, dùng công lao để đổi lấy bảo vật...... Bình thường đều ở phân viện của các châu. Dù sao để đi tới Nguyên Sơ Sơn xa xôi cũng không phải là một chuyện dễ dàng. Nguyên Sơ Sơn cũng không thể sắp xếp phi cầm đưa đón cho mỗi một đệ tử ngoại môn.

Phân viện Giang Châu của Nguyên Sơ Sơn, tất nhiên cũng có Thần Tôn là sư phụ, mỗi năm nơi này sẽ có một vài Thần Tôn.

"Vút."

Mạnh Xuyên đi lại trong phân viện Giang Châu, hắn đi ba vòng, đã đi hết toàn bộ phân viện Giang Châu. Hắn phát hiện hai đệ tử Thiên Yêu Môn lẻn vào, một người ngụy trang thành một gã sai vặt đưa đồ ăn, một người ngụy trang thành người hầu phụ trách quét dọn.

……

“Chỉ còn bốn đệ tử Thiên Yêu Môn chưa tìm thấy." Mạnh Xuyên lại đi đến nơi quan trọng của nha môn triều đình, còn có phủ đệ của gia tộc Thần Tôn bắt đầu dò xét.

Tiêu gia.

Mạnh Xuyên nhìn một phủ đệ cổ xưa trước mắt.

“Tiêu gia” là gia tộc Thần Tôn đệ nhất ở Giang Châu, đây chính là gia tộc của Phong Vương Thần Tôn, hậu bối cũng có lớp lớp anh tài. Tỷ như sư tỷ Tiêu Vân Nguyệt chính là đệ tử của Tiêu gia. Gia tộc cổ xưa bực này, bình thường cũng sẽ có Thần Tôn tọa trấn.

"Vút."

Mạnh Xuyên lắc mình một cái, đã tới một nóc nhà, vị trí này của hắn đủ để cảm ứng toàn bộ Tiêu gia, hiện giờ Tiêu gia chỉ có hai vị Thần Tôn tọa trấn, một người là Đại Nhật Cảnh Thần Tôn, một người là Bất Diệt Cảnh Thần Tôn.

“Thật sự có một thám tử." Mạnh Xuyên phát hiện.

Trong hoa viên của Tiêu gia.

Một thiếu nữ đang thưởng thức những đóa hoa nở rộ, tháng ba ở Giang Châu quả thật là hương hoa đầy thành, trong hoa viên này cũng muôn hồng nghìn tía đẹp không sao tả xiết.

Phía sau nàng ta cũng có bảy thị nữ đang hầu hạ.

“Các ngươi nhìn xem, mỗi đóa hoa trên cây đào này, giống như những giọt mực huyết sắc rơi xuống giữa không trung." Tiểu thư Tiêu gia hưng phấn nói với thị nữ đằng sau, "Mau chuẩn bị bút mực cho ta, ta muốn vẽ nó.”

Vút.

Một trận gió thổi qua, tiểu thư Tiêu gia kinh ngạc phát hiện một thị nữ trong đó biến mất trong hư không.

“Lục Liễu." Tiểu thư Tiêu gia kêu lên.

“Là ai?”

“Ai dám tự tiện xông vào Tiêu gia ta.”

Xung quanh lập tức vang lên vài tiếng hét giận dữ.

Một tay Mạnh Xuyên mang theo thị nữ kia, đã đi đến nơi cách đó một dặm, khẽ nhíu mày nhìn về phía sau, hắn cảm ứng được vị Đại Nhật Cảnh Thần Tôn của Tiêu gia kia đang đuổi theo, liền ngừng lại.

“Ngươi là ai?” Vị Thần Tôn trung niên kia chạy tới, nghi ngờ nhìn Mạnh Xuyên, bởi vì dáng vẻ của Mạnh Xuyên đã xảy ra một chút thay đổi, khiến vị Thần Tôn này không thể nhận ra.

Mạnh Xuyên lấy lệnh bài từ trong ngực đưa ra.

“Bái kiến sư huynh." Thần Tôn trung niên vừa nhìn thấy lệnh bài, lập tức cung kính đáp. Bây giờ là thời chiến, dựa vào mệnh lệnh của Nguyên Sơ Sơn, lệnh bài này có thể chỉ huy tất cả Thần Tôn ở trong Giang Châu. Đương nhiên ông ta không biết rằng... tổng cộng có ba lệnh bài tương tự, Mạnh Xuyên và Dương Phương đều là phụ, Trương Quân Phong mới là người chủ trì.

"Bắt một tên gian tế." Chân nguyên của Mạnh Xuyên đảo qua thị nữ, toàn thân thị nữ đang xảy ra sự thay đổi, thân cao một tấc, khuôn mặt càng có sự thay đổi rõ rệt, biến thành một nữ tử yêu dị.

“Đa tạ sư huynh, không nghĩ tới lại có gian tế thay đổi dáng vẻ để lẻn vào Tiêu gia ta." Thần Tôn trung niên liền khách khí nói.

Mạnh Xuyên gật đầu, sau đó vút biến mất không thấy.

“Vị sư huynh này rốt cuộc là ai?" Thần Tôn trung niên nghi hoặc nhìn, "Chẳng lẽ cũng đã thay đổi dung mạo? Dưới tình hình hiện giờ, Thần Tôn trấn thủ thành Giang Châu, ngay cả ta cũng không biết thân phận thật sự. Cũng tốt, kể từ đó, Yêu tộc muốn tra xét rõ ràng Thần Tôn thật sự đang trấn thủ thành Giang Châu, lại càng thêm khó khăn.”

Sau đó vị Thần Tôn này lại lặng lẽ trở về, ông ta hạ lệnh xuống, chuyện một thị nữ biến mất trong hư không, cũng được nghiêm lệnh không được truyền ra ngoài.

……

“Hôm nay ta đã tra xét ở khắp nơi trong toàn thành, nhưng vẫn còn hai đệ tử Thiên Yêu Môn không tìm được.” Mạnh Xuyên suy tư: “Cũng đúng, đệ tử Thiên Yêu Môn cũng không thể ở nguyên tại chỗ.”

Mạnh Xuyên lại tiếp tục dò xét lần thứ hai.

“Người bán hàng rong đưa thức ăn?”

Mạnh Xuyên đứng ở đầu đường, nhìn một người bán hàng rong đang đẩy xe, trên xe chất đầy đồ ăn, tiến vào phủ từ cửa hông của một tòa phủ đệ, đó là một tòa phủ đệ của gia tộc Thần Tôn.

Người bán hàng rong kia chính là một đệ tử Thiên Yêu Môn cấp bậc Vô lậu Cảnh.

Vút.

Mạnh Xuyên trực tiếp đi tới một nóc nhà trong tòa phủ đệ kia, trên một con đường đã cách hắn hơn mười trượng, người bán hàng rong kia đang đẩy xe, đi về phía trước theo sự dẫn dắt của người hầu ở trong phủ.

“Đừng hết nhìn đông tới nhìn tây, chọc quý nhân trong phủ, thì ngươi xong rồi." Người hầu còn đe dọa.

“Vâng vâng vâng." Người bán hàng rong mỉm cười lấy lòng.

Trên nóc nhà cách đó hơn mười trượng, Mạnh Xuyên có một suy nghĩ, dựa theo bí thuật Nguyên Thần học được từ Nguyên Sơ Sơn, đã để lại một luồng “Dấu ấn Nguyên Thần” trên người của người bán hàng rong.

Thật ra việc để để lại một luồng dấu ấn chân nguyên trên người của người khác, hơn trăm dặm cũng có thể cảm ứng được. Chỉ là “Dấu ấn Chân Nguyên” có thể dễ dàng bị phát hiện, Thiên Yêu, Yêu Vương đều có thể phát hiện ra. Con “dấu ấn Nguyên Thần” bí ẩn hơn rất nhiều, đối phương chắc chắn cũng phải ngưng tụ được Nguyên Thần mới có thể phát hiện. Mạnh Xuyên đã đạt tới Nguyên Thần tầng hai, dấu ấn Nguyên Thần cũng có thể cảm ứng được cách đấy ba trăm dặm.

“Tìm thám tử cuối cùng." Mạnh Xuyên lặng lẽ rời khỏi.

Lại tìm một lúc lâu.

“Thì ra là ở trên thuyền." Mạnh Xuyên đứng bên bờ sông, nhìn một người thật thà chất phác, đang chèo một chiếc thuyền mui đen để chở khách.

Lần thứ hai thi triển bí thuật, một luồng dấu ấn Nguyên Thần rơi xuống trên người của người thật thà chất phác kia. Chỉ cần trong vòng hai mươi trượng, sức mạnh Nguyên Thần của hắn có thể chạm đến.

……

“Có thể tìm được toàn bộ mười bảy đệ tử Thiên Yêu Môn chỉ trong vòng một canh giờ ngắn ngủi, thuật tra xét của Mạnh sư đệ thật sự rất cao." Dương Phương cười nói, "Nhưng mà hai đệ tử còn lại, Mạnh sư đệ cần phải để ý kỹ, một khi bọn họ ra khỏi thành, phải lập tức đuổi theo.”

“Không thể khinh thường.”

Trương Quân Phong nói, "Thiên Yêu Môn phái một nhóm đệ tử, nói không chừng lại phái một nhóm người khác đến, thậm chí có thể có Yêu tộc lẻn vào.”

“Yên tâm, cứ cách một canh giờ ta sẽ ra ngoài tuần tra một lần." Mạnh Xuyên nói.

“Vất vả cho Mạnh sư đệ rồi." Trương Quân Phong nói.

“Đến thời điểm quan trọng, tất nhiên phải cẩn thận hơn." Mạnh Xuyên vô cùng tận tâm khi đối phó với yêu tộc.

……

Đêm đó, trong viện.

Một con phi cầm lớn khoảng chừng một trượng đáp xuống, phun ra gì đó từ trong miệng, một ống trúc rơi xuống, đồng thời miệng phát ra tiếng người: "Trương sư huynh, đây là mật tín vừa truyền xuống từ tông môn nửa canh giờ trước, ta dùng tốc độ nhanh nhất để bay tới đây.”

“Đa tạ." Trương Quân Phong cười nói.

Phi cầm khẽ gật đầu, lập tức bay lên trời. Những phi cầm của Yêu tộc này sau khi bị khống chế hoàn toàn, đều tự nhận là một phần của thế giới Nhân tộc, vô cùng trung thành.

Trương Quân Phong rút mật thư từ trong ống trúc ra, khẽ nhíu mày đưa cho Mạnh Xuyên và Dương Phương: "Hai người cũng xem đi.”

“Hả?" Dương Phương nhận lấy, Mạnh Xuyên liếc mắt nhìn.

Mật thư miêu tả rất đơn giản.

Yêu tộc sẽ tấn công các châu phủ trong thiên hạ, Thiên Yêu Môn sẽ phải tổng cộng mười một vị Thiên Yêu Tứ Trọng Thiên tham chiến, liên thủ với mấy vị Yêu Vương Tứ Trọng Thiên ẩn núp trong thế giới Nhân tộc của Yêu tộc, tấn công chủ yếu vào một bộ phận châu phủ của vương triều Đại Chu, vương triều Hắc Sa.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương

Danh sách phát
Chưa có chương nào
00:00
00:00
0 chương
Đang tải danh sách chương...