Thương Nguyên Đồ (Dịch)
-
Chapter 169 Quỷ hóa
Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:
Chương 9: Quỷ hóa
“Xem ra bên phía cấp cao của Thiên Yêu Môn cũng có tai mắt của chúng ta.” Dương Phương nhìn tin tức cười nói.
Mạnh Xuyên, Trương Quân Phong đều gật đầu.
Phần tình báo này hoàn toàn nằm trong dự liệu, bởi vì tuy rằng lãnh thổ "Vương triều Đại Việt" của hai đảo rộng nhất, nhưng hải đảo, rừng rậm, dãy núi... những hoàn cảnh này khiến mật độ nhân khẩu của Vương triều Đại Việt rất thấp. Yêu tộc muốn tấn công, đương nhiên sẽ tấn công vào những nơi có mật độ nhân khẩu cao!
"Thời kỳ của cuộc di cư lớn là thời kỳ yếu kém nhất của các châu phủ, chúng ta phải sống sót qua khoảng thời gian này." Trương Quân Phong nói: “Thành Giang Châu có bảy trăm vạn nhân khẩu, phải dựa vào chúng ta.”
“Vâng.”
Mạnh Xuyên, Dương Phương cũng trở nên nghiêm túc.
Chống đỡ qua thời kỳ yếu kém nhất, thì sẽ có Phong Hầu Thần Tôn gia nhập, các châu phủ của Nhân tộc sẽ cường đại hơn rất nhiều.
……
Mỗi ngày Mạnh Xuyên đều không quản vất vả, lần lượt tuần tra khắp thành, nhưng cũng không có phát hiện thêm thám tử mới.
“Hai đệ tử Thiên Yêu Môn kia, có một tên đã lặng lẽ ra khỏi thành." Mạnh Xuyên nói với Trương Quân Phong, Dương Phương bên cạnh, "Ta sẽ theo dõi.”
"Nếu ra khỏi thành hơn hai trăm dặm thì bỏ qua." Trương Quân Phong nói: “Vẫn phải dựa vào chúng ta để ngăn cản Thiên Yêu và Yêu Vương.”
“Ta hiểu rồi.”
Mạnh Xuyên lặng lẽ rời đi.
Hắn thu liễm lôi điện, càng thêm lặng lẽ không một tiếng động, chỉ là tốc độ như thế chỉ có thể phát huy được bảy phần, có thể theo dõi một phàm nhân? Cũng đủ rồi.
Vút vút.
Thành Giang Châu là một trong mười thành lớn nhất trong lãnh thổ của vương triều Đại Chu, tường thành đã dài đến một trăm sáu mươi dặm, thật lâu trước đây khi xây thành đều sẽ có Thần Tôn tự mình ra tay. Mạnh Xuyên lặng lẽ bay qua tường thành cao ba mươi trượng, vượt qua khoảng cách hai dặm mới hạ xuống đất, hắn chỉ cần lắc người hai nhịp cũng đã đuổi kịp thám tử Thiên Yêu Môn đang nhanh chóng chạy trốn kia.
“Ta vẫn còn sống rời khỏi thành Giang Châu." Tiền Như Thừa chạy như bay, là cao thủ phàm nhân đã ngưng kết yêu đan, tốc độ thi triển khinh công của hắn ta nhanh hơn nhiều so với ngựa, hơn nữa càng thêm bí mật. Dù sao quan đạo cũng quá nổi bật.
Vẻ mặt Tiền Như Thừa vui mừng, trong lòng mừng như điên.
Mạo hiểm tiến vào thành Giang Châu dò xét, là chuyện rất nguy hiểm. Nhưng chẳng những hắn ta còn sống để đi ra, mà còn có được tình báo, Thiên Yêu Môn cũng sẽ ban thưởng thật hậu hĩnh.
“Chậm thật." Mạnh Xuyên ở đằng sau hơn một dặm, đi theo từ xa, hắn chỉ có thể duy trì tốc độ giống như một phàm nhân Ngưng Đan.
Tiền Như Thừa cũng đã liều mạng lên đường, rốt cuộc hắn ta cũng đi tới một rừng đào cách thành Giang Châu ba mươi dặm, hoa đào khắp nơi, một số đóa hoa đã hoàn toàn nở rộ sớm hơn một chút. Nếu như vào ban ngày cảnh sắc cũng rất mỹ lệ, hiện giờ dưới bóng đêm lại trở nên âm trầm thêm vài phần.
Đi tới rừng đào, Tiền Như Thừa mới lấy ra một cái còi, đặt ở trong miệng thổi.
Tiếng còi phát ra sóng âm, nhanh chóng truyền đi, chỉ là thanh âm kia, lỗ tai người hoàn toàn không thể nghe thấy.
“Biện pháp truyền tin tức của Thiên Yêu Môn thật thú vị." Mạnh Xuyên cảm ứng được sức mạnh thiên địa, có thể cảm ứng được có sóng âm yếu ớt truyền ra, quấy nhiễu sức mạnh của thiên địa.
Chờ thêm một lát.
“Đến rồi.”
Lĩnh vực Nguyên Thần của Mạnh Xuyên đã cảm ứng được, một khí tức nhanh chóng tới gần đệ tử Thiên Yêu Môn “Tiền Như Thừa” từ khoảng cách hai dặm, khí tức yêu lực kia cường đại hơn rất nhiều, chắc là một Thiên Yêu.
“Đó là?” Mạnh Xuyên thu liễm khí tức lặng lẽ tới gần, khi hắn tới gần đến khoảng cách một dặm, mượn một chút ánh trăng, đã có thể thấy rõ.
Một làn sương đen nhanh chóng bay tới, đến bên cạnh Tiền Như Thừa mới ngưng tụ thành một lão giả râu dê áo đen.
Tiền Như Thừa nhìn thấy lão giả, vội cung kính nói: "Trưởng lão.”
“Tiền sư điệt." Hai mắt lão giả râu dê hiện ra hào quang đỏ sậm, cười nói: “Điều tra rõ chưa?”
“Đệ tử phụ trách dò xét ba tòa phủ đệ Thần Tôn, đã tra ra chút tình báo." Tiền Như Thừa lấy mật thư từ trong ngực ra, cung kính đưa lên, "Đều viết ở trên, mời trưởng lão xem.”
Lão giả râu dê nhận lấy nhìn thử, lộ ra nụ cười: "Tốt lắm, chúng ta chờ một chút, chờ đệ tử khác đến rồi nói sau.”
"Vâng." Tiền Như Thừa ngoan ngoãn đứng bên cạnh, hắn ta cũng không dám tự ý rời đi, những này tình báo dò xét như bọn họ, sau đó đều sẽ trở về cùng nhau, trong một thời gian ngắn sẽ cấm liên lạc với thế giới bên ngoài.
……
Lão giả râu dê, Tiền Như Thừa đứng chờ trong rừng đào, Mạnh Xuyên cũng lặng lẽ giám sát ở cách đó một dặm.
Qua nửa canh giờ, một thám tử khác cũng đi tới rừng đào, thổi còi không tiếng động, lão giả râu dê, Tiền Như Thừa cũng hội hợp với thám tử kia. Thám tử này đương nhiên là một thám tử khác mà Mạnh Xuyên bỏ qua.
Thời gian trôi qua......
Bóng đêm dần dần qua đi.
Lão giả râu dê ngẩng đầu nhìn về phía chân trời, chân trời đã có ánh sáng mờ mịt, cau mày nói: "Vậy mà chỉ có hai người các ngươi còn sống đi ra sao?"
Hai người Tiền Như Thừa nhìn nhau, đều nghĩ mà sợ.
Mười bảy đệ tử đi vào? Chỉ có hai người ra?
"Không có phong Hầu Thần Tôn, thành Giang Châu lại lớn như vậy, vậy mà có nhiều đệ tử thất bại như vậy sao?" Lão giả râu dê khẽ nhíu mày, lập tức nở nụ cười lạnh lùng, "Xem ra Thần Tôn Nhân tộc đã bố trí thiên la địa võng ở thành Giang Châu, đáng tiếc, không có Phong Hầu Thần Tôn, có nhiều Thần Tôn bình thường thì có ích lợi gì chứ?"
“Đây là địa chỉ." Lão giả râu dê ném ra một cuộn giấy. "Hai người các ngươi nhanh chóng đi tới nơi này.”
Hai người Tiền Như Thừa xem qua cuộn giấy, lúc này mới gật đầu.
“Vút." Lão giả râu dê tản ra một lượng lớn sương đen, cuối cùng biến thành một con phi điểu màu đen.
Phi điểu màu đen nhanh chóng bay lên trời, bay về phía xa.
Mạnh Xuyên ở cách đó một dặm nhìn thấy cảnh này trong lòng run lên: "Hắn ta biết bay sao?”
Thiên yêu, là hệ thống tu hành vô cùng đặc biệt.
Là dùng thân người, tu luyện yêu lực. Bọn họ sẽ dần dần "yêu hóa", nhưng lại không giống với yêu tộc chân chính. Tỷ như lão giả râu dê này khi "yêu hóa" sẽ biến thành một con phi cầm.
“Nếu để hắn ta bay quá cao, ta sẽ không thể nào đuổi theo." Mạnh Xuyên âm thầm thở dài.
Vút!
Phi điểu màu đen vốn đã phóng lên cao, cũng bay tới độ cao hơn trăm trượng, nhưng ánh sáng của một tia chớp xẹt ngang trời cao, phóng lên cao từ trong rừng đào cách đó một dặm, tốc độ nhanh hơn rất nhiều, giống như một tia chớp đánh trúng con phi điểu đang muốn bay cao hơn kia ngay lập tức.
“Không ổn." Phi Điểu màu đen cũng phát hiện ra tia chớp đánh tới, ông ta biết không ổn, cố gắng vỗ cánh bay cao hơn.
Ông ta có thể bay rất cao, bay đến mấy ngàn trượng, thậm chí cao vạn trượng cũng không khó.
Nhưng tia chớp này hoàn toàn không cho ông ta thời gian để bay cao.
"Đó là..." Phi Điểu màu đen chỉ nhìn thấy trong tia chớp có một bóng người mơ hồ, sau đó là một lượng lớn sợi tơ chân nguyên Đại Nhật Cảnh chui vào trong cơ thể của ông ta, phong ấn yêu đan của ông ta ngay lập tức, khiến cho ông ta không thể nào sử dụng tia yêu lực nào.
Phi điểu màu đen lại hoảng loạn biến thành hình người.
Một tay Mạnh Xuyên xách cổ lão giả râu dê, giống như đang xách một con gà con.
“Xong rồi xong rồi, là Thần Tôn Nhân tộc. Ta đã rơi vào tay của Thần Tôn." Trong lòng lão giả râu dê hoàn toàn lạnh lẽo.
Mà trong rừng đào có hai đệ tử Thiên Yêu Môn, vừa nhìn thấy trưởng lão nhà mình bay lên trời cao, đã bị một tia chớp đánh trúng.
Tia Chớp cũng hiện ra thân ảnh hình người bên trong.
“Là Thần Tôn." Hai đệ tử Thiên Yêu Môn Tiền Như Thừa hoảng sợ và tuyệt vọng, đệ tử Thiên Yêu Môn sợ nhất là đụng phải Thần Tôn, sợ tới mức hai người bọn họ tách ra nhanh chóng chạy trốn ngay lập tức.
Ầm ầm.
Giữa không trung, khi Mạnh Xuyên mang theo trưởng lão của Thiên Yêu Môn đáp xuống, liếc mắt nhìn hai đệ tử Thiên Yêu Môn Tiền Như Thừa một cái, vung tay lên, hai tia chớp bay ra lần lượt đánh về phía hai đệ tử Thiên Yêu Môn kia, sau đó lôi điện xuất hiện lóe lên giữa không trung, mang theo trưởng lão Thiên Yêu Môn trực tiếp chạy về phía thành Giang Châu.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook