Thương Nguyên Đồ (Dịch)
-
Chapter 173 Hội tụ ở phía Đông thành
Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:
Chương 13: Hội tụ ở phía Đông thành
Một bóng người mang theo ánh sét mơ hồ xuyên qua làn mưa, phóng thẳng đến khu vực tường thành phía đông của thành Giang Châu.
“Liên tục có Thần Tôn tử trận ở bên phía Đông thành?” Mạnh Xuyên cầm lệnh bài trong tay, thân là một trong ba vị Thần Tôn mạnh nhất trong thành, lệnh bài của hắn có thể cảm nhận được tất cả các vị Thần Tôn khác trong thành. Nhưng bây giờ hắn phát hiện... Số lượng Thần Tôn bị giết ở khu vực phía Đông cao hơn nhiều so với những khu vực khác.
Có lẽ thực lực có chênh lệch so với Phong Hầu Thần Tôn (Thiên yêu cấp bốn), nhưng tốc độ của Mạnh Xuyên vượt xa so với Hắc Thủy Cung Chủ.
Hắn giết chết tất cả Yêu Vương ở phía Nam thành, Hắc Thủy Cung Chủ vẫn đang đi dạo trong khu vực phía Đông thành rộng lớn, lần lượt đuổi giết các vị Thần Tôn.
“Lại có một vị Thần Tôn chết trong trận chiến?”
Mạnh Xuyên đột nhiên cảm nhận được hơn ba dặm phía trước, cảm ứng được một vị Thần Tôn đã mất đi, trong mắt hắn lóe lên một tia hung ác, cả người phóng thẳng về phía đó.
…
Yêu Vương mạnh nhất ở khu vực phía Đông thành là ‘Miêu Ma Vương’, dẫn theo hai Yêu Vương cấp ba bao vây ba vị Thần Tôn của Nhân tộc.
Ba chọi ba! Nhưng rất nhanh đã mất đi một vị Bất Diệt Cảnh Thần Tôn.
“Không ổn.” Đại Nhật Cảnh Thần Tôn ‘Trình Kha’ nhìn con ‘Miêu Yêu Vương’ biến thành chín cái ảo ảnh trong màn mưa, mặc dù đã thi triển cấm thuật của Thần Tôn và phát huy hết toàn bộ sức mạnh chân nguyên, nhưng hắn ta vẫn cảm thấy cái chết đang đến gần. Phía sau hắn ta còn có một vị Bất Diệt Cảnh nữ Thần Tôn ‘Phó Nặc’ thân hình gầy gò, chuyên về huyễn thuật càng thêm căng thẳng, nhìn đồng đội đã ngã xuống cách đó không xa, trong lòng rất đau xót.
“Phó sư muội, xem ra sư huynh không bảo vệ được muội rồi.” Trình Kha cảm thấy bi thương.
“Trình sư huynh, chúng ta liều chết đánh được kẻ nào hay kẻ đó.” Phó Nặc trên mặt tràn đầy kiên quyết.
Trình Khả cầm một cây trường thương, hắn ta rất thích vị sư muội này, cảm thấy mình có đủ sức mạnh để bảo vệ Phó Nặc. Cố gắng để Phó Nặc trở thành đồng đội của mình! Ai có thể ngờ rằng hắn ta sẽ chạm trán với con 'Miêu Yêu Vương' mạnh nhất trong ba con Yêu Vương ở phía Đông thành này.
“Phù.”
Miêu Yêu Vương biến thành chín ảo ảnh, một móng vuốt xuyên qua lớp phòng vệ của trường thương, cào lên ngực của Trình Kha, Trình Kha được áo giáo bên trong bảo vệ, nhưng hắn ta vẫn loạng choạng lùi lại mấy bước, phun ra một ngụm máu, sắc mặt hắn ta lộ vẻ kinh hãi: “Phó sư muội!”
Hắn ta bị đẩy lùi về sau, nhưng lại lộ ra Phó Nặc, người hắn ta vẫn luôn bảo vệ.
Phó Nặc chỉ là Bất Diệt Cảnh, hơn nữa chỉ giỏi về huyễn thuật... Kém xa Miêu Yêu Vương ba con Yêu Vương trong trận cận chiến.
“Tên huyễn thuật đáng chết này, hãy chết đi.” Miêu Yêu Vương muốn giết chết nữ Thần Tôn này nhất, nhưng hai vị Thần Tôn còn lại đều cố gắng hết sức để bảo vệ nữ Thần Tôn này.
“Nữ Thần Tôn.” Tê Giác Yêu Vương cầm đại chùy xông tới.
Ngoài ra còn có một con Yêu Vương ẩn nấp dưới lòng đất.
“Hửm?”
Miêu Yêu Vương mạnh nhất đột nhiên quay đầu lại, nó nhìn thấy trong màn mưa có một tia sét ở phía xa đột nhiên đánh úp tới! Trong tia chớp có một bóng người mờ ảo!
“Lôi Đình Diệt Thế Thần Tôn!” Miêu Yêu Vương dựng hết tóc gáy lên, Thần Tôn giỏi lôi điện lại có tốc độ nhanh như vậy, chỉ có thể là Lôi Đình Diệt Thế Thần Tôn.
“Hửm?”
Bất Diệt Cảnh Thần Tôn ‘Phó Nặc’ đứng ở một bên cũng đã nhìn thấy.
Một luồng đao quang xuyên qua những giọt nước mưa, cắt ngang cơ thể của Miêu Yêu Vương, nhưng cơ thể của Miêu Yêu Vương lại biến thành ảo ảnh và tan biến đi.
Chín cái ảo ảnh của Miêu Yêu Vương xuất hiện khắp nơi, đồng thời nhanh chóng rút lui, hét lớn: “Là Mạnh Xuyên!”
Người có thể tu luyện thành Lôi Đình Diệt Thế Thần Tôn có thể đếm trên đầu ngón tay, lại sử dụng đao pháp và lợi hại như vậy chỉ có duy nhất một người – Mạnh Xuyên đạt Lôi Đình Diệt Thế Thần Tôn viên mãn!
“Trốn ư?” Cả người Mạnh Xuyên đầy sấm sét hơi kinh ngạc nhìn Miêu Yêu Vương. Nguyên Thần của hắn có thể cảm nhận được khí tức của Miêu Yêu Vương rất mạnh, có lẽ là tinh anh trong Yêu Vương cấp ba! Nhưng sự linh hoạt của Miêu Yêu Vương vẫn khiến Mạnh Xuyên kinh ngạc.
“Bùm.” “Bùm.”
Hai luồng đao quang chói mắt quét ngang bầu trời.
Một đao bổ vào người con Tê Giác Yêu Vương cầm đại chùy, con Tê Giác Yêu Vương cố gắng vung đại chùy để chống cự, nhưng bị nổ trúng bay ngược ra ngoài, đại chùy bị ném văng ra, rơi xuống đất ở phía xa, đập nát sân tường của một tòa dân cư, ho vài tiếng rồi lại im bặt. Một đao này đã làm tan nát hoàn toàn nội tạng và đầu của con Tê Giác Yêu Vương, giết chết nó ngay tại chỗ.
Một luồng đao quang khác bổ xuống mặt đất, khiến mặt đất nứt ra thành khe sâu, bổ lên người con Yêu Vương áo đen ẩn náu dưới lòng đất, khiến Yêu Vương áo đen tức khắc nổ tung.
Đối với Mạnh Xuyên bây giờ, loại Yêu Vương cấp ba bình thường quả thực không thể đỡ nổi một chiêu của hắn.
“Không tốt.” Miêu Yêu Vương không chút do dự định chạy trốn, biến thành chín cái ảo ảnh, xông về bốn phía.
Vù vù vù...
Mạnh Xuyên cũng hóa thành chín cái ảo ảnh, với tốc độ càng nhanh hơn, mỗi đao chém tan một cái ảo ảnh của Miêu Yêu Vương.
“Phù.” Cuối cùng, cơ thể thật của Miêu Yêu Vương bị thương, lập tức lại phóng vèo đi để trốn thoát.
“Hửm?” Mạnh Xuyên khẽ cau mày, tốc độ của con Miêu Yêu Vương này là nhanh nhất và linh hoạt nhất trong số những con Yêu Vương cấp ba mà hắn từng gặp, sức sống cũng rất ngoan cường.
Vốn tưởng rằng tốc độ của mình có thể hoàn toàn khống chế đối thủ, có thể giết chết đối thủ trong hai ba chiêu, nhưng nào ngờ đối thủ còn có thể giãy giụa.
“Quá nhanh, lại gặp phải kẻ nhanh hơn ta, yêu thuật huyễn ảnh mạnh nhất của ta cũng bị hắn dùng tốc độ cưỡng bức phá vỡ.” Miêu Yêu Vương lo lắng.
“Hửm?”
Sắc mặt Miêu Yêu Vương đột nhiên thay đổi, bởi vì ở phía sau ảo ảnh của Mạnh Xuyên đang nhanh chóng tới gần, đột nhiên bùng nổ tà khí, Miêu Yêu Vương cảm nhận được một luồng lạnh thấu xương, chỉ hơi ảnh hưởng nó một chút. Nhưng điều khiến Miêu Yêu Vương tuyệt vọng nhất chính là đột nhiên có một đao xuất hiện trước mặt, đao này so với lúc trước còn đáng sợ hơn rất nhiều.
Tà khí màu đen nhanh chóng thu lại.
Cái đầu của Miêu Yêu Vương bay lên, Mạnh Xuyên nhìn thoáng qua hai vị Thần Tôn Trình Khác và Phó Nặc ở phía sau: “Mau chóng rời khỏi phía Đông thành, phía Đông thành giao cho ta.”
“Vâng, Mạnh sư huynh.” Trình Kha và Phó Nặc cùng lên tiếng.
Sau đó, bọn hắn nhìn thấy Mạnh Xuyên lóe một cái biến mất trong màn mưa mù mịt phía xa.
Hai người đều rùng mình, hai con Yêu Vương cấp ba còn lại đều bị một đao giết chết, Miêu Yêu Vương mạnh mẽ cũng bị giết trong nháy mắt? ‘Mạnh sư huynh’, hắn quả thực là thiên tài nổi tiếng trên Nguyên Sơ Sơn. Khi Phó Nặc ở trên Nguyên Sơ Sơn, đệ tử tỏa sáng nhất trên Nguyên Sơ Sơn chính là Mạnh Xuyên.
“Chúng ta mau đi thôi.” Trình Kha và Phó Nặc đem thi thể của đồng đội chôn cất xong xuôi trước, sau đó bất chấp đau buồn lập tức chạy thẳng đến khu vực phía Tây thành.
…
“Con Miêu Yêu Vương này lại có thể ép ta sử dụng sức mạnh Nguyên Thần.” Mạnh Xuyên thầm nghĩ, nếu không sử dụng sức mạnh Nguyên Thần, với khả năng sử dụng yêu thuật và sự nhẫn nại tự vệ của con Miêu Yêu Vương thì có lẽ sẽ chống cự được cỡ mười hiệp. Nhưng bây giờ Mạnh Xuyên biết rất rõ... Thần Tôn ở phía Đông thành lần lượt bị mất mạng, hắn phải ngăn chặn càng sớm càng tốt.
Đương nhiên hắn chỉ dùng sức mạnh của Nguyên Thần để điều động chân nguyên mà thôi, với Nguyên Thần tích lũy được của hắn hiện giờ, cách làm như vậy cũng sẽ không gây ra hao tổn gì nhiều.
Mạnh Xuyên đang tìm kiếm ‘hung thủ’ mạnh nhất, kẻ đã tàn sát Thần Tôn, tất nhiên khi gặp phải Yêu Vương hắn sẽ lập tức giết chết.
“Chúng ta nhanh chóng hội hợp với Mạnh sư đệ!”
Trương Quân Phong và Dương Phương, hai người này so với Mạnh Xuyên còn mạnh hơn, họ đã ngay lập tức rời khỏi nhà khi lũ Yêu Vương vừa tấn công vào, và chạy đến phía Nam thành theo cảm ứng của lệnh bài để hội hợp với Mạnh Xuyên.
Tuy nhiên, tốc độ của hai người họ lại chậm hơn Mạnh Xuyên rất nhiều, đi được nửa đường họ cũng phát hiện các vị Thần Tôn khác ở phía Đông thành lần lượt bị mất mạng, lúc này Mạnh Xuyên đã giết hết Yêu Vương ở phía Nam thành và vội vã đến khu vực phía Đông thành.
“Mạnh sư đệ đã tới phía Đông thành.”
Trương Quân Phong và Dương Phương vội vã lên đường.
“Có Yêu Vương.” Dương Phương nhìn thấy ở phía xa có ba con Yêu Vương đang điên cuồng công phá đường hầm, tàn sát người phàm.
“Hừ.” Trương Quân Phong với một đầu tóc trắng, ánh mắt trở nên lạnh lùng, ba con Yêu Vương cách xa gần hai dặm đột nhiên cảm thấy một màn trắng xóa, vô số sợi tơ trắng trong nháy mắt xuyên qua người chúng, khiến ba con Yêu Vương tức khắc chết tại chỗ.
Thân là ‘Bất Diệt Thần Thể’ mạnh nhất trong các lĩnh vực Thần Tôn thể, hơn nữa lại đạt tới cảnh giới Đạo chi cảnh đại thành, thậm chí còn mạnh hơn cả Thần Tôn mới thăng cấp lên cảnh giới Phong Hầu Thần Tôn. Trương Quân Phong chỉ với kỹ năng lĩnh vực của mình đã có sức mạnh tương đương với Phong Hầu Thần Tôn đạt tới ngưỡng cửa Bễ Mỹ. Ngay cả con Miêu Ma Vương ở trước mặt hắn ta cũng chi có kết cục bị giết ngay tại chỗ! Dù là Mạnh Xuyên khi đối mặt với Trương sư huynh, hắn cũng phải lập tức bỏ chạy, không dám rơi vào lĩnh vực kỹ năng của Trương sư huynh.
“Mau lên đường thôi, số lượng Thần Tôn bị giết ở phía Đông thành quá nhanh, vượt xa những nơi khác trong thành Giang Châu, ta lo lắng có Thiên yêu cấp bốn hoặc Yêu Vương cấp bốn ở phía Đông thành.” Trong mắt Trương Quân Phong hiện lên lo lắng: “Nếu như vậy, Mạnh sư đệ sẽ gặp nguy hiểm. Chúng ta đều đã già, bất kể thế nào cũng phải bảo vệ Mạnh sư đệ.”
“Ừm.” Dương Phương cũng gật đầu.
Hai người theo cảm ứng, biến thành ảo ảnh, nhanh chóng lao vút đi.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook