Thương Nguyên Đồ (Dịch)
Chapter 192 Xiển Đỗ Yêu Vương tám tay

Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:

Chương 2: Xiển Đỗ Yêu Vương tám tay

Ở đây các Yêu Vương nào là có thân hình đồ sộ, nào là tàn bạo, quyến rũ, từng người một đều có cấp độ là Tam Trùng Thiên Yêu Vương. Dù sao thì Nhị Trùng Thiên Yêu Vương cũng không có tư cách ngồi dự yến tiệc của Bạch Hồ Yêu Vương.

Mặc dù Yêu Vương tám tay 'Xiển Đỗ' có vẻ lợi hại, nhưng thậm chí còn không được xếp vào hạng ba trong số những Tam Trùng Thiên Yêu Vương này.

​Những Yêu Vương khác đều không muốn đi tới phủ thành, bởi vì biết nhất định sẽ có Thần Tôn lợi hại trấn thủ!

​“Xiển Yêu Vương thật là dũng cảm!” Bạch Hồ Yêu Vương hai mắt sáng lên, lớn tiếng nói.

​"Xiển Yêu Vương, thật bái phục."

​ “Vậy việc dò xét chi tiết về phủ thành sẽ giao cho Xiển Yêu Vương.”

​Một đám Yêu Vương khen ngợi.

Những Yêu Vương này rất xảo quyệt và biết rất rõ thế giới loài người nguy hiểm đến mức nào! Chỉ riêng sự ‘tiệt sát’ đến từ lối vào thế giới đã khiến những Yêu Vương này hoàn toàn tỉnh táo. Nhưng cũng không bằng lòng đụng đến phần đầu cốt cứng nhất đó chính là 'phủ thành'.

"Bây giờ các Thần Tôn lợi hại từ Nguyên Sơ Sơn, Vương Đô, Châu Thành và những nơi khác đều đã tiến vào huyện thành phủ thành." Thanh Xà Yêu Vương mỉm cười nói, "Xiển Yêu Vương phải cẩn thận một chút khi tấn công phủ thành."

Yêu Vương tám tay lập tức mỉm cười nói: “Đa tạ Thanh Ngọc Yêu Vương đã quan tâm. Trong số các Yêu Vương hiện diện, sức mạnh của ta chỉ ở mức bình thường, nhưng ta là người giỏi nhất trong thuật độn thổ. Cho dù có Thần Tôn lợi hại trong phủ thành, ta vẫn có thể dùng thuật độn thổ để thoát thân.”​

“Nói đến thuật độn thổ, ngài quả thực là người mạnh nhất trong chúng ta.” Thanh Xà nữ Vương gật đầu tán thành.

Đám Yêu Vương cường đại này rất nhanh đã vạch ra kế hoạch, tất cả các huyện thành và phủ thành ở phủ Cố Sơn đều sẽ bị tấn công, thậm chí có đến năm tên Yêu Vương đi công đánh thôn lạc ổ bảo.

​“Ngày tấn công sẽ là ngày đầu tiên của tháng hai.” Bạch Hồ Yêu Vương liếc nhìn Thanh Ngọc Yêu Vương, Thanh Ngọc Yêu Vương cũng không phản đối, thế là định được ngày.

​Xét về địa vị huyết thống thì Bạch Hồ Yêu Vương là người cao quý nhất.

​Xét về sức mạnh thì ở đây Thanh Ngọc Yêu Vương là mạnh nhất.

Phủ Cố Sơn, toàn phủ dài 470 dặm từ bắc xuống nam, 310 dặm từ đông sang tây, có 11 huyện và nhân khẩu vài trăm vạn.

​Sau khi Yêu Vương lặng lẽ đông đảo tiến vào, thanh niên thực hiện quân dịch có mặt khắp nơi trong phủ Cố Sơn, nhưng toàn bộ phủ vẫn luôn yên ả và không phát hiện ra bất kỳ Yêu Vương nào.

​Ngày đầu tiên của tháng hai, thời tiết còn có chút se lạnh vào buổi sáng sớm, tưởng chừng như một ngày bình thường nhưng lại khiến người dân của phủ Cố Sơn phải nhớ mãi!

"Ba người các ngươi cũng tách ra tấn công thôn lạc ổ bảo, công đánh một trận liền lập tức rút lui." Lang Yêu Vương ở trong sơn động ra lệnh cho ba Yêu Vương phổ thông.

"Vâng."

​Ba tên Yêu Vương phổ thông cung kính tuân lệnh, lặng lẽ rời đi.

Lang Yêu Vương biến thành một con sói khổng lồ lông đen dài sáu đến bảy thước hóa theo tàn ảnh xuống núi, bay trong vùng đồng hoang rộng lớn, hướng thẳng đến một huyện thành ở phía xa, từ xa khơi dậy sức mạnh của thiên địa bao trùm xung quanh, tốc độ đáng sợ như vậy nếu không nhìn kỹ thì sẽ không hề để ý thấy.

​"Huyện thành nhân tộc."

​Một con chim khổng lồ sải đôi cánh trên bầu trời cao, nhìn xuống huyện thành rồi sà xuống.

Bởi vì có Tam Trùng Thiên Yêu Vương xâm nhập với quy mô lớn, phi cầm Yêu Vương cũng trở nên phổ biến.

​Dù sao ở Yêu giới, dòng chim cũng đã là một dòng dõi rất lớn. Không thể vì nhân tộc bắt được chim Yêu Vương làm thú cưỡi liền không để tất cả loài chim Yêu Vương to lớn tham chiến. Những Yêu Vương của nhóm tộc khác cũng sẽ không đồng ý, dù sao ngay cả hậu duệ của Yêu Thánh cũng đều phần lớn tham gia vào cuộc chiến này, tất cả các thế lực đều bắt buộc phải chiến đấu.

“Dựa vào vài Tam Trùng Thiên Yêu Vương thế này, liệu bọn họ có thể đem hết tất cả phổ thông Thần Tôn của nhân tộc giết sạch không?" Tuy nhiên, Thanh Xà nữ vương hoàn toàn có thể biến thành hình hài của nữ tử loài người, đi trong cánh đồng hoang, mỗi bước chân đều vượt qua vài chục trượng. Đi về phía huyện thành nhân tộc ở phía xa.

……

Vào lúc này, ở khắp nơi của phủ Cố Sơn, các Tam Trùng Thiên Yêu Vương đều bắt đầu hướng tới mục tiêu của mình mà xuất phát.

Phủ thành phủ Cố Sơn

​Mạnh Xuyên và Liễu Thất Nguyệt đang ở trong một quán trà thưởng trà buổi sáng. Phủ thành cũng rất náo nhiệt vào buổi sáng, mọi người đều đang tất bật và bận rộn với cuộc sống mưu sinh của mình.

“Bánh bao phủ Cố Sơn không ngon bằng phủ Đông Ninh của chúng ta.” Liễu Thất Nguyệt vừa ăn vừa nói, “Nhưng mà trà gừng này quả thực rất ngon.”

​"Vào buổi sáng phủ Đông Ninh cũng giống như nhiều nơi khác đó chính là uống sữa đậu nành. Nhưng phủ Cố Sơn bên này lại đặc biệt uống trà gừng. Sáng sớm uống trà gừng thế này... Ta thật sự thích ứng không nỗi." Mạnh Xuyên gọi một ấm nước trà rồi ăn điểm tâm sáng.

​"Trà gừng thì sao? Vừa ngon lại vừa ấm." Liễu Thất Nguyệt khá hài lòng.

​Những ngày ở phủ Cố Sơn rất an nhàn.

​Hai người cũng đang cố gắng có hài tử nhưng rõ ràng việc mang thai không phải muốn là được! Người phàm muốn có hài tử đều phải vật lộn trong vài năm. Thần Tôn cũng phải cần một chút may mắn.

Cuộc sống yên bình như vậy khiến phu thê Mạnh Xuyên rất mãn nguyện, thậm chí họ còn hy vọng... Nếu thế gian luôn yên bình như vậy thì tốt biết bao? Nhưng Yêu giới luôn hăm he thế giới nhân tộc và sẽ không dễ dàng bỏ cuộc. Những Thần Tôn như họ không còn lựa chọn nào khác ngoài việc nghênh chiến.

​"Hửm?" Mạnh Xuyên và Liễu Thất Nguyệt sắc mặt đột nhiên thay đổi, cùng lúc nhìn về phía đông.

Không bàn đến lệnh săn Yêu đang trở nên nóng bỏng hơn, thì hai người lại có thể cảm nhận được rằng có một nguồn Yêu khí đang bùng phát ở phía đông.

​"Yêu Vương! Ta phải đi giết nó trước đây!" Mạnh Xuyên trong nháy mắt biến mất khỏi bàn ăn.

​Ở bên ngoài phủ thành.

Một con gấu Yêu còn chưa đến được thành trì đã bị những người binh sĩ tuần tra bên ngoài thành phát hiện, bắn ra những mũi tên từ xa, gấu Yêu không còn che giấu nữa mà bộc phát Yêu lực lao về phía phủ thành nhanh nhất có thể .

"Còn chưa đến thành trì đã bị phát hiện rồi. Đại vương đã ra lệnh! Vào thành giết vài người liền lập tức rút lui. Bây giờ ta đã bại lộ, hay là ở đầu thành giết một số người rồi chuồn?" Gấu Yêu Vương vừa nghĩ vừa chạy như bay.

"Con gấu Yêu này đúng là ngu ngốc, còn chưa vào thành đã bị phát hiện." Một con hầu Yêu Vương khác cực kỳ linh hoạt, lặng lẽ vượt qua bức tường thành cao mười trượng, binh lính trên tường thành cũng không phát hiện đến vị Yêu Vương này. Hầu Yêu Vương đáp xuống một tán cây lớn trong thành, núp dưới tán cây, nhìn thoáng qua gấu Yêu Vương đang điên cuồng bên ngoài thành, cười khẩy rồi bắt đầu tàn sát.

Đột nhiên--

​Gấu Yêu Vương đang chạy thì đột nhiên đầu trực tiếp bay lên.

"Cái gì?" Hầu Yêu Vương trợn to hai mắt: "Là ai giết? Sao ta lại nhìn không rõ?"

"Soạt."

​Đi theo hầu Yêu Vương, nhìn thấy một thân ảnh mơ hồ với đôi mắt lạnh lùng đến trước mặt.

​Một cái đầu khỉ cũng bay lên.

​Đầu tiên Mạnh Xuyên dựa cảm giác mà cảm nhận được Yêu khí để truy giết gấu Yêu Vương. Lúc đi ngang qua con đường này, nguyên thần tự nhiên sẽ cảm nhận được trong phạm vi hai dặm, hầu Yêu Vương mặc dù còn chưa bộc phát Yêu lực, nhưng vẫn bị Mạnh Xuyên phát hiện.

Vì thế Mạnh Xuyên thu lại tia sét của mình, trong nháy mắt liền giết chết hai tên Nhị Trùng Thiên Yêu Vương, thậm chí nhanh đến mức các Yêu Vương không thể nhìn kịp.

​Hai tên Nhị Trùng Thiên Yêu Vương chưa kịp động thủ đã chết hết toàn bộ.

“Hai tên Nhị Trùng Thiên Yêu Vương?” Mạnh Xuyên đứng dưới một gốc cây lớn, cẩn thận cảm nhận, rất nhanh Liễu Thất Nguyệt đã đuổi tới chỗ hắn: “A Xuyên, giải quyết xong rồi sao?”

Mạnh Xuyên cau mày nói: "Chỉ phát hiện được hai tên Yêu Vương, đều là Nhị Trùng Thiên. Một Yêu Vương yếu ớt như vậy sao lại dám tấn công phủ thành?"

​Liễu Thất Nguyệt cũng gật đầu: "Bây giờ cửa thành cỡ trung hoàn toàn mở cửa, sẽ có rất nhiều Tam Trùng Thiên Yêu Vương tiến vào. Hai tên Yêu Vương yếu ớt đột kích phủ thành? Quả thực là kỳ quái."

​Trong núi rừng khoảng năm dặm bên ngoài thành phía đông của phủ Cố Sơn, Yêu Vương tám tay 'Xiển Đỗ' đang mang vẻ mặt u ám mà nhìn về phía đông từ xa, nó có thể nhìn thấy đầu của gấu Yêu Vương bay lên trời, nhưng lại không nhìn thấy kết cục của hầu Yêu Vương bên trong thành: “Gấu Yêu đã chết, ta cũng không nhìn thấy Thần Tôn động thủ như thế nào. Còn có hầu Yêu ....đã vào thành, sao một chút động tĩnh cũng không có?"

"Thần Tôn làm thế nào mà giết được gấu Yêu? Là do phạm vi? Hay là kiếm?" Yêu Vương tám tay Xiển Đỗ thầm nói: "Cho dù dùng thủ pháp nào, ta cũng không phải là  đối thủ, tốt nhất là nên rút lui."

​Yêu Vương tám tay Xiển Đỗ lặng lẽ chui xuống đất và nhanh chóng tẩu thoát.“

 

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương

Danh sách phát
Chưa có chương nào
00:00
00:00
0 chương
Đang tải danh sách chương...