Tôi Là Tân Thủ Có Cấp Cao Nhất
-
Chapter 110 Casting người chơi có thứ hạng cao của 'Leo lên Tháp thí luyện' (3)
Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:
Chương 110: Casting người chơi có thứ hạng cao của 'Leo lên Tháp thí luyện' (3)
Tập 8 [“Leo Tháp Thí Luyện sẽ được dời lại một tuần bởi vấn đề riêng của đài truyền hình.
Một tập tài liệu yêu cầu phê duyệt việc tạm dừng phát sóng và một file chứa thời lượng phát sóng đặt trên bàn.
“Phù.”
Cục trưởng Kang Byung Chan lấy ngón cái day huyệt thái dương.
Nếu như ông ký vào đây, ngay lập tức chương trình đầy hy vọng của đài truyền hình quốc gia sẽ nghỉ ngay một tuần lễ, doanh thu và danh tiếng sẽ chịu ảnh hưởng nặng nề.
Tuy nhiên.
‘Không còn cách nào khác.’
Nếu như video này được tung ra, một loạt thảm họa sẽ ập tới.
Nhất định phải tránh cả những người chơi cũ la ó.
Nữ MC với biểu cảm như đang khóc.
Và cả các PD đang khóc thật sự.
Thật sự nó như ác mộng giữa đêm hè bị nhồi nhét vào video.
‘Đành vậy. Chỉ có thể hiểu được đó.’
Lời chửi thề đã tuôn ra tới miệng nhưng, chỉ một lần sai sót vẫn vãn hồi được vào lần sau.
Vấn đề là .
Nhân vật chính đã làm ra cảnh địa ngục này còn xuất hiện một cách đường hoàng để yêu cầu phần của mình.
“Có phải là lương tâm được quấn xi măng và tráng thêm lớp kim cương không?”
Đến mức ông già Noel cũng phải lắc đầu.
“Còn thật sự đòi tiền cát xê. Có phải thế không?”
Kang Byung Chan mở miệng
“Tất nhiên. Nó đã được ghi trong hợp đồng”
“Chúng tôi… Haha. Không biết anh có biết không, nhưng chúng tôi sẽ chịu nhiều thiệt hại bởi việc hoãn phát sóng này. Nên ngược lại đây là tình cảnh mà người chơi Kang Jin Hyuk nên đền bù cho chúng tôi mới đúng.”
Kang Byung Chan đưa ra lời dọa dẫm, nhưng Jin Hyuk không hề chớp mắt lấy một cái.
“Xem nào. Tôi chỉ làm theo điều hợp đồng đã đưa ra thôi mà?”
Nhận được lời mời.
Đã chia sẽ mẹo.
Giờ là lúc tôi được trả công cho điều đó.
Không hề có vấn đề gì cả.
“Anh nghĩ điều vô lý đó sẽ được thông qua ư?”
“Vâng. Tôi nghĩ nó sẽ được thôi. Thật ra…”
JIn Hyuk hít vào một hơi.
Và lời nói tiếp theo như đâm sâu vào phổi của đối phương.
“Sau khi làm việc với CEO của Công ty Giải trí BJ tên Lee Joong Soo và các BJ bị bóc lột, không phải anh đã nói “Nó được ghi trong hợp đồng, thấy bất công thì cứ làm theo luật”. Tôi biết đằng sau sự kiện này có sự nhúng tay của cục trưởng Kang Byung Chan.”
Một sự thật mà ai cũng biết
Cục trưởng Kang Byung Chan bí mật tiếp xúc với các BJs có tiếng để bù lỗ cho đài truyền hình.
Nghe rằng việc đó có thể sẽ có rất nhiều tiền, một số BJs không có lương tâm đã bắt tay với hắn.
Một trong những người đó là Lee Jong Soo, đại diện của công ty giải trí mà Jin Hyuk từng làm việc.
Và Jin Hyuk tới đây để truy cứu trách nhiệm những sự việc đó.
‘Lee Joong Soo đã chết trong sự kiện “Cây bần tham lam”, hắn đã trả giá tội lỗi của mình.Còn ngươi thì chưa.’
Đó không phải dùng danh nghĩa trả thù cho người đồng nghiệp BJs từng phải thôi việc phát sóng, nhưng tôi không thể bỏ qua chuyện kẻ đó dùng tiền đánh người được.
Nó là việc đáng để đầu tư thời gian, với tôi cũng đang định lấy Đá ma thuật nữa.
“À! Đừng có phủ nhận. Tôi đến khi đã biết tất cả mọi chuyện. Tôi không hề nghe ngóng ở đâu cả, mà là tôi là một trong những người đã ký hợp đồng
“….!”
Ực.
Kang Byung Chan nuốt nước miếng.
Nếu quả thật kẻ ngồi đối diện là một trong những người đã kí hợp đồng nô lệ, có nói gì cũng không thể cho qua được.
Trên hết, đối phương là Hạng S, không phải một BJ dưới đáy.
Đó không phải người chơi đang hot trên toàn thế giới sao?
Nếu như dám nói dối…..
‘Chết tiệt, cái cổ của mình sẽ bay mất…’
Đầu óc Kang Byung Chan choáng váng như bị thiếu máu lên não.
Hắn nới cà vạt và dùng tay làm quạt cho chính mình.
Hắn đã cố gắng suy nghĩ rất nhiều, nhưng không thể nghĩ ra được cách nào để thoát khỏi tình huống này.
“…Được rồi. Đá Ma thuật. Tôi sẽ đưa nó cho anh ngay đây. Nhưng trước đó tôi có thể gọi một cuộc điện thoại không ?”
Gọi điện thoại….
Có vẻ như hắn ta đang cố lấy lời khuyên từ đâu đó hoặc là kêu cứu.
Xem nào.
Bất kể hắn có làm gì, bất kể kế hoạch của hắn là gì
Tất cả điều đó chỉ dẫn đến một kết quả tệ hơn.
Jin Hyuk đã đọc được hết tính toán của Kang Byng Chan, kẻ từng ở vị trí cao hơn anh.
“Cứ làm thế đi.”
Trả lời bằng một nụ cười là quá đủ.
************
30 phút sau
Kang Byung Chan và Jin Hyuk tiến đến một nhà kho lớn ở tầng hầm của đài truyền hình
Nơi đây từng là tầng hầm đỗ xe, nhưng sau sự kiện Tháp Thí Luyện, công dụng của nó được thay đổi thành nhà kho để chứa vật phẩm, và đặc biệt là Đá Ma thuật với số lượng lớn.
Jin Hyuk nhìn quanh với sự tò mò
Đây là công trình sử dụng kiến trúc hiện đại nhất, nhận dạng mống mắt và dấu vân tay mới có thể bước qua các cánh cổng. Được bảo vệ nghiêm ngặt có thể so sánh với cơ sở quân sự.
Đi qua vô số cánh cửa bảo mật như thế.
[Cục trưởng Kang Byung Chan. Chấp thuận.]
Cuối cùng cánh cửa dẫn tới nhà kho được mở, và một núi Đá Ma thuật hiện ra trước mắt.
“Ô hô!”
Lời cảm thán tuôn ra từ miệng của Jin Hyuk.
Không hề nói quá khi bảo mức độ chạm đến trần nhà cao 10m. Lượng Đá Ma thuật ở đây vượt ngoài sức tưởng tượng.
Tới mức nhức cả mắt, đau cả miệng khi miêu tả.
Ngay lúc đó.
Kang Byung Chan, đứng đó với một biểu cảm cứng nhắc, cẩn thận mở miệng nói.
“Tôi nghe từ PD Choi, và người chơi Kang Jin Hyuk nói rằng anh đang cố gắng hấp thụ mana trong Đá Ma thuật. Điều tôi nghe được có đúng không?”
“Vâng. Tôi định sử dụng nó với mục đích đó.”
“Thế thì, tôi có thể đưa ra một điều kiện được không ?”
Ai biết hắn đã phải rên rỉ suốt 30 phút đồng hồ chỉ để nói ra nhưng lời đó ?
Dễ thương thật.
Ánh mắt như đang nhìn một chú cún gặp khó khăn.
JIn Hyuk cười và gật đầu.
“Tôi muốn nghe thử trước.”
“Như anh đã biết, lượng Đá Ma thuật mà tôi có… vượt ngoài tưởng tượng. Ở lúc ít nhất, chúng tôi có khoảng 35,000 viên. Chúng tôi sẽ cung cấp nó cho người chơi Kang Jin Hyuk không giới hạn. Cho đến 7h sáng ngày mai. Ý của tôi, là chúng tôi sẽ cung cấp toàn bộ những viên đá mà anh có thể hấp thụ.”
Kang Byung Chan nói như thể hắn có tấm lòng nhân hậu.
Tuy nhiên, Jin Hyuk đã thấy được ý định thật sự.
“Xem ra hắn đã đánh giá tỷ lệ hấp thụ cao nhất của Đá Ma thuật.”
Dù tỷ lệ hấp thụ cao tới mấy, cũng tốn tận 5p để có thể hấp thụ hoàn toàn 1 viên đá ma thuật cấp thấp nhất.
Giới hạn thời gian là 7h sáng mai, không một người chơi nào có thể hấp thụ lượng đá ma thuật có giá trị hơn 500 triệu won.
Hay nói cách khác, đống đá ma thuật xếp chồng kia chỉ là mồi nhử.
Vì thực tế, nếu thức suốt đêm để hấp thụ, cũng khó có thể hấp thụ được lượng tương đương với 100tr won.
Kang Byung Chan đợi câu trả lời của Jin Hyuk với vẻ bồn chồn.
Một cơ hội để giảm thiểu sự thất thoát xuống còn 1 phần 5.
Gương mặt của kẻ lừa đảo tha thiết muốn dốc hết tài sản vào vận may của mình… khá là giống với người đàn ông trung niên này.
Được rồi.
Nếu muốn vậy thì ta sẽ cho ngươi cắn câu, có gì khó đâu.
“Tôi biết rồi. Cho đến 7h sáng mai. Tôi sẽ chỉ sử dụng số Đá Ma thuật mà tôi có thể hấp thụ được.”
“Hả ! Hả! Thật sao !!???”
“Sao anh lại bất ngờ thế ?”
“Haha. Đúng đúng… Tôi chỉ nói rằng thật tốt khi chúng ta có thể đi đến quyết định mà đôi bên cùng có lợi.”
“Vâng. Vâng.”
Nghe lảm nhảm đủ rồi.
JIn Hyuk xua tay thể hiện rằng đừng làm phiền
Kang Byun Chan thì sợ Jin Hyuk sẽ đổi ý. Hắn nhanh chóng chạy tới cửa.
Đương nhiên, không quên nói thêm.
“Để đề phòng, chúng tôi đã phù phép chống trộm lên những viên đá ma thuật. Nên sẽ không thể nhét chúng vào kho lưu trữ không gian.”
“Đừng lo lắng. Tôi sẽ gặp lại anh vào sáng mai.”
Sau khi lời nói kết thúc
Sầm!!
Cánh cổng đóng lại.
[Thời gian còn lại: 11h:59m:59s]
Chỉ còn 12 tiếng trước khi trời sáng
Bảng hiển thị thời gian trên tường bắt đầu giảm dần từng chút một.
Tuy nhiên, dù đáng lẻ phải vội vã hấp thụ đá ma thuật, Jin Hyuk lại chẳng hề nóng vội.
Thay vào đó, Jin Hyuk mở kho lưu trữ không gian ra.
“Rõ ràng, họ bảo không thể bỏ đá ma thuật vào kho lưu trữ không gian, nhưng họ không nói rằng cấm tôi lấy đồ trong đó ra?”
Nên điều đó không hề vi phạm điều lệ.
“Khoai Lang của chúng ta. Ra đi nào!”
Jin Hyuk đưa bàn tay vào phía trong kho lưu trữ không gian.
Và rồi.
Một chú bò sát với da đen và đôi mắt vàng bước ra.
Chủng loại cổ đại. Tên Khoai Lang
“Mok mok!”
“Được rồi! Hẳn ngươi đã rất cô đơn trong đó nhỉ ?”
Jin Hyuk kéo Khoai Lang ra và ôm lấy nó.
Khoai Lang cũng liếm má Jin Hyuk bằng lưỡi của nó. Ý muốn nói rằng nó đang vui.
Cảm giác thoải mái và cách nó nghiêng đầu cực kì đáng yêu.
“Không có chuyện gì khác. Anh gọi chú mày ra vì nghĩ chú mày đói rồi.”
35,000 viên đá ma thuật.
Hiển nhiên, đó là số lượng lớn đến mức người chơi sẽ phải hấp thụ miệt mài.
Tuy nhiên, nếu đó là một chủng cổ đại vừa mới nở ra từ trứng và đang cần một lượng lớn thức ăn.
Lượng đá ma thuật ở đây chưa tính là lớn….
Trái lại, nó còn không đủ.
“Mok mok?”
Khoai lang nghiêng đầu ngó trái ngó phải một cách đáng yêu. Đuôi nhỏ quẫy quẫy đòi ăn.
“Được rồi. Tất cả mọi thứ trước mắt là của chú mày.”
Nên
“Ăn hết chúng đi.”
Jin Hyuk lạnh lùng nói.
Không hề có sự thương cảm hay chần chừ gì hết.
“Đám đần độn đó không biết được khả năng hấp thụ của mình….”
Chỉ cúi đầu và xin lỗi còn lâu mới đủ.
Tôi sẽ cho chúng nhận ra rằng hành động ngu ngốc đó sẽ nhổ bật cả gốc rễ của đài truyền hình như thế nào.
************
Ngày hôm sau.
Cục trưởng Kang Byung Chan đang trên đường đi tới, ngâm nga gì đó bằng giọng mũi.
Không thể không phấn khích cho được.
Nhờ vào lời khuyên của Choi PD, hắn đã có thể bù đắp phần thiệt hại khó mà bỏ qua.
Thêm nữa, việc họ có thể trả đũa tên nhóc đã chơi họ một vố đau bằng sự bình thản, khóe miệng hắn lại cong thêm.
“Tiền thì vẫn là tiền, nhưng điều này sảng khoái hơn nhiều.”
Dù gì cũng chẳng thể làm bạn với tên kia. Thế nên chẳng phải giữ cho mình thoải mái và ngủ thật ngon lành tốt hơn hay sao?
Sau khi có thông báo quyết định hoãn chiếu tập 8, Guild Hắc Vân và Guild Trung Hoa gửi đến những ranker cấp cao.
Không hề nghi ngờ rằng chương trình sẽ tiếp tục đứng vững và bước tiếp trong tương lai.
“Ngài đến rồi ư? Chào buổi sáng cục trưởng”
Một nhân viên gập người 90 độ cúi chào.
“Ừ, chào buổi sáng đại diện Park. Mới sáng ra đừng có toát hết mồ hôi thế mà hãy đi làm một cốc cà phê đi. Hehehe.”
Đó là Kang Byung Chan, người được biết đến như một con hổ.
Hôm nay, hắn ta cười phớ lớ với khuôn mặt đầy cảm xúc.
Bước chân nhẹ nhàng.
Sau khi để cặp xuống văn phòng, Kang Byung Chan nhận bản báo cáo từ thư kí của mình về lịch trình hôm nay. Và hắn lập tức đi tới kho chứa đá ma thuật ở dưới tầng hầm đài tuyền hình.
Thình thịch! Thình thịch ! Thình thịch!
Tim tôi đập loạn xạ với sự phấn khích và mong chờ.
‘Không biết, người nổi tiếng đã hấp thu bao nhiêu đá ma thuật rồi’.
Kang Byung Chan xoa tay và mở cánh cửa ra.
Nhưng mà.
“Điều này sao có thể.”
Kang Byung Chan sau khi kiểm tra bên trong, đã phải hít sâu một hơi.
Cảnh tượng kinh hoàng khó mà tin được ngay cả khi nhìn thấy tận mắt.
“Không thể nào. Nhiều như thế mà đi đâu cả rồi?”
Trống không.
Toàn bộ 35,00 viên đá ma thuật đã biến mất
Những thứ còn lại trên sàn chỉ là những mảnh vụn của thứ từng là đá ma thuật.
“Mok mok!”
Một loài bò sát đang lăn trên sàn và xoa cái bụng căng tròn bắng những cái chân ngắn ngủn.
Và rồi.
“À. Cục trưởng tới rồi á ? Tôi xin lỗi, nhưng nếu như vẫn còn sót đá ma thuật, tôi có thể lấy thêm không? Có vẻ như đứa bé này vẫn chưa thỏa mãn cho lắm.”
Chỉ còn lại mỗi Jin Hyuk với nụ cười hoan hỉ nhất thế gian.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook