Tôi Là Tân Thủ Có Cấp Cao Nhất
-
Chapter 116 Lễ hội ánh trăng (1)
Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:
Lễ hội ánh trăng (1)
[Để học kết giới 1 sao “Khúc xạ quang học”, bạn cần thiết lập 3 cổ ngữ...]
Điều đó khá dễ.
Trước khi hệ thống giải thích xong, Jin Hyuk đã vẽ xong cổ ngữ.
“Nguyệt ấn” được khắc trên vai bỗng tỏa ra một luồng sáng chói.
[Bạn đã đạt được kết giới 1 sao “Khúc xạ quang học”.]
[Bạn đã trúng thưởng Sự kiện Túi Bánh quy.]
[750,000 coins đã được hoàn trả.]
[Bạn có muốn thử thách bản thân với kết giới kế tiếp?]
Phương thức bổ sung thêm thông tin mới vào kiến thức đã biết trước đó.
Như một hình thức nhồi nhét trong việc học, những nội dung mới về “Khúc xạ quang học” chạy vào trong đầu của Jin Hyuk.
“Oh, “Khúc xạ quang học” còn có thể dùng theo cách này nữa sao?”
Một nụ cười thú vị lướt qua môi Jin Hyuk.
Ngay cả khi bạn biết đến 99%, thì dù chỉ học thêm được 1% kiến thức mới thôi cũng rất xứng đáng.
Đó là lý do tại sao nên chọn chức nghiệp mà bạn chưa bao giờ thử trước đó.
Đã rất lâu rồi anh mới có thể học được một thứ gì đó mới từ tòa tháp.
“Học hành chính quy sẽ giúp ích cho việc hiểu biết thêm về kết giới một cách hoàn hảo.“
Jin Hyuk ngay lập tức tiến đến kết giới tiếp theo.
[Để có thể đạt được kết giới “Hắc Hạ Chi”, bạn phải....]
Đây có phải một loại kết giới dạng bẫy?
Như trước, Jin Hyuk đã vẽ xong cổ ngữ trước khi giải thích đi được nửa đường.
Anh không cần phải nghe những thứ căn bản của căn bản.
Chính là vậy.
Độ khó ở mức nằm ngủ cũng làm được.
“Cũng phải, độ khó 1 sao thôi mà."
Jin Hyuk lẩm bẩm, tiến tới nhiệm vụ tiếp theo.
Cứ thế, liên tục hoàn thành nhiệm vụ và được hoàn lại coin.
Hầu hết những người chơi chọn Kết giới sư đều phải vắt óc nổ não, nhưng cũng chưa chắc có thể giải được.
Nhưng đối với Jin Hyuk, nó chỉ là căn bản thôi.
Thời gian trôi qua.
Số sao hiển thị độ khó cũng tăng lên.
[2 sao..]
[3 sao..]
Vô số bảng trạng thái nhảy liên tục.
Độ khó càng cao, thời gian để học được kết giới càng nhanh.
Người chơi cũ bắt đầu nắm được nhịp rồi.
Cuối cùng.
[Dừng lại, thằng điên này!]
[Tụi tao sắp cạp đất rồi!]
[Bằng cách nào đó, cái tên này không phải trả bất cứ một đồng nào và nuốt hết mọi thứ! Cái thằng nhãi này..!]
Hệ thống kiểm soát giới hạn bắt đầu trở nên điên loạn.
Hành động của việc xem thường đạo đức.
Thanh toán rồi nhận lại 750,000 coin và lặp lại hành động đó vô số lần, đương nhiên, ai cũng không thể không nóng máu.
Tuy nhiên, Jin Hyuk nghiễm nhiêm xem nhẹ lời cảnh báo của hệ thống.
Lỗ vốn là chuyện của tụi mày.
Tao chỉ đang thực hiện quyền lợi chính đáng của mình theo như luật chơi tụi mày đặt ra.
Jin Hyuk tăng tốc nhanh hơn nữa.
Anh đã học liền tù tì những kết giới khó nhằn kia.
Và cuối cùng.
[Bạn đã học xong kết giới thứ 117.]
Anh đã học hết những kết giới có thể học.
Chỉ tròn vòng hai tiếng rưỡi.
*********
Tầng 6 Tháp Thí Luyện
Sau khi xong hết việc bên ngoài, Jin Hyuk tiến thẳng tới chỗ họp mặt để tham gia lễ hội của đám yêu tinh.
“Rảnh rỗi thì cũng tốt đó, nhưng phải như vậy thì mình mới có cảm giác là một nhân vật chính trong ngày tận thế."
Vốn dĩ, đó là một nơi mà người chơi không dễ tìm được, nhưng sau khi tin tức về cuộc tấn công ở tầng 10 được lan truyền, nó đã trở thành khu rừng ma.
Suy cho cùng, chỉ những người chơi có sự đồng ý của người đã chinh phục tầng 10 mới vào được tầng 10.
Đương nhiên, mọi người chắc hẳn đến để tìm Unknown.
Chính xác thì…
“Cheon Yoo Seong, người được tin là Unknown”
Jin Hyuk trở nên nham hiểm.
Anh đã tung mồi nhử khắp mọi ngóc ngách trong cộng đồng rằng Cheon Yoo Seong chính là Unknown.
Chỉ là vài dòng về trực giác thôi, nhưng nhờ thêm vào những giả thuyết, đã có một vài chú cá cắn câu.
Có rất nhiều phóng viên, thành viên Guild, fan cuồng xung quanh Cheon Yoo Seong, nhìn cảnh này không biết sao anh lại thấy giống như khung cảnh bãi biển Haeundae vào tháng 8 nữa.
Để chuẩn bị cho cảnh này, anh đã cố tình để Cheon Yoo Seong xuất hiện trong video về cuộc tấn công tầng 10.
“Có lẽ sau này mình phải xin lỗi cậu ấy."
Cũng không phải một hai lần. Nếu như anh thành tâm xin lỗi, có thể cậu ấy sẽ hiểu cho.
Có lẽ…
Ừ thì có lẽ là vậy.
Jin Hyuk xoá luôn mấy việc về Cheon Yoo Sung trong đầu.
Nếu nghĩ lại những gì cái tên nhàm chán kia đã làm trong thời gian qua, cái này còn chưa gọi là phục thù được đâu.
Thay vì suy nghĩ mấy vấn đề đau não này, Jin Hyuk lấy ra một con thú non dễ thương từ trong kho đồ không gian.
Khoai Lang đi chập chững, thích thú nhìn dáo dác xung quanh.
Nó mới sinh, nên hẳn mọi thứ vẫn rất mới mẻ với nó.
“Con muỗi xanh lá!”
“Đúng đúng, đây là cỏ đó.”
Jin Hyuk nhìn Khoai Lang đang thích thú ngửi ngửi đám cỏ.
Nhìn cục Khoai Lang đen chập chững, anh chợt nghĩ thật muốn cùng nó đi đến tầng đầy tuyết kia.
Và tất nhiên.
Khoai lang nướng cũng là món ăn thích hợp trong mùa đông.
Không khí vui vẻ và bình yên.
Cho đến khi Khoai Lang định bỏ cục nấm độc vào miệng.
“Đợi đã! Không được ăn cái đó!”
“Con muỗi đỏ!”
Khoai lang chóp chép nhai cây nấm to.
Có ngăn cũng vô dụng.
Tất nhiên, thú cổ đại sẽ không chết chỉ vì một miếng nấm độc đâu, nhưng...
“Haiz.”
Jin Hyuk lòng dạ rối bời thở dài một tiếng.
Đó là lý do tại sao các bậc phụ huynh được khuyên rằng không nên rời mắt khỏi con của họ dù chỉ một lát.
Sau đó, Jin Hyuk băng qua khu rừng cùng Khoai Lang.
Thời gian còn lại khoảng 3 tiếng.
Anh phải nhanh lên nếu muốn đến kịp.
Mất bao lâu để đi qua rừng cây quen thuộc đây?
Cuối cùng, họ đã đến được nơi hẹn.
Nhưng.
“Chết tiệt, cái tên lùn này!”
Đến đúng giờ, nhưng không thấy Sylvia đâu.
Cô ta nghĩ rằng mình sống hơn ngàn năm thì đến trễ một hai tiếng để tạo điểm nhấn hay gì?
Nếu ngược lại là mình thì với ngần ấy thời gian sống đó, chắc cũng sẽ coi thường giờ hẹn nhỉ… Jin Hyuk bắt đầu nghiêm túc suy nghĩ muốn thử.
Tuy nhiên Jin Hyuk lắc lắc đầu.
Thôi.
Nếu bàn về sự quý giá của thời gian với cái loại hưởng thụ cuộc sống, người thua thiệt sẽ chỉ là anh.
“Mình phải làm tiếp việc mà lúc sáng chưa làm xong ở khách sạn."
Ban đầu, anh định tiến vào làng yêu tinh trước rồi mới làm.
Cũng không tệ nếu làm trong lúc rảnh rỗi như này.
Jin Hyuk kích hoạt bảng trạng thái cá nhân.
------------------------------------------------
Tên: Kang Jin Hyuk
Giới tính: Nam
Tuổi: 27
Sức mạnh: 20 Nhanh nhẹn: 20 Thể lực: 20 Mana: 80 Khoảng cách: 100 May mắn: 10 Thích ứng: 78
Điểm tích lũy hiện có: 15
Số coin hiện có: 827,558
Nghề nghiệp: Nhà phân tích cổ ngữ
Kỹ năng độc nhất: Dung hợp, Mộ kiếm, Phước lành của các vì sao, Phán quyết của Anubis, Huyết ma khí, Mạn Đà La, Vô Địch
Kỹ năng: Lv6 ‘Nguyên tố Lửa’, Lv5 'Tham thực nhãn', Lv4 "Giao tiếp", Lv4 "Dấu ấn linh hồn", Lv4 "Đọc thuật", Lv4 "Hơi thở ngắn", Lv8 "Băng hà tạo hình", Lv4 "Daylight", Lv1 "Lòng bàn tay của người khổng lồ", Lv3 "Tru hồn kiếm", Lv1 "Gián điệp hai mang", Lv1 "Chân thái thanh hoa lang bộ pháp", Lv2 "Kiếm ma đế vương bộ", Lv1 ‘Nhạt mùi cơ thể',' Lv1 “Rào cản tinh thần”, Lv1 “Thanh điệu thiên đường”, Lv1 "Quán ăn dị giới"
Kết giới: Quá nhiều kết giới nên đã chuyển sang trạng thái "cuộn".
---------------------------------------------
Đầy ắp kỹ năng quan trọng.
Đó là thành quả của việc anh đã rất cố gắng.
“Có khá nhiều kết giới nên có lẽ nó được hiển thị theo cách đó."
Điều quan trọng là phân bổ điểm tích lũy nhận được từ việc đánh bại tên khổng lồ đá.
Jin Hyuk híp mắt lại.
Từ trước đến nay, anh chủ yếu tăng mana, nên có lẽ từ giờ phải đa dạng hoá một chút.
“Mình đã bỏ 4 tầng một lúc nên có lẽ phải cân bằng lại bảng trạng thái từ tầng 11 trở đi.”
Đặc biệt là thể lực.
Nếu muốn có được sức mạnh tổng hợp và kỹ năng bị động "Hơi thở ngắn", tốt nhất là nên nâng điểm thể lực.
Bởi vì càng về sau, trận chiến sẽ lâu hơn hoặc có nhiều việc khiến trận đấu khó nhằn hơn.
[Sức mạnh tăng từ 20 lên 22.]
[Nhanh nhẹn tăng từ 20 lên 22.]
[Thể lực tăng từ 20 lên 31.]
Tăng các chỉ số khác, đồng thời cũng tập trung tăng thể lực nhiều hơn.
Vậy là điểm tích lũy đã được phân xong.
“Mình đang dần mạnh lên.”
Kinh nghiệm có được khi là một người chơi cũ và đầy ắp những kỹ năng. Còn có cả một phần thưởng chỉ số cực kì lớn cho việc chinh phục tòa tháp đầu tiên.
Bình bịch! Bình bịch! Bình bịch!
Tim của Jin Hyuk bắt đầu đập nhanh hơn.
Rất khó để giấu đi sự phấn khích khi nhìn bản thân đã phát triển đến mức khó ai có thể theo kịp.
Đúng thế.
“Mình sẽ là người đầu tiên.”
Chỉ có cố gắng hết sức và không phạm dù chỉ một sai lầm mới dẫn đến kết quả tốt nhất.
Bởi vì anh đã nhìn thấy được đỉnh của tòa tháp.
Và
“Không ai có thể nhìn thấy được đỉnh tòa tháp ngoại trừ mình."
Không một ai khác.
Duy nhất một người trên đời.
Mình là người duy nhất có thể leo đến tầng cao nhất của tháp.
Jin Hyuk một lần nữa nhấn mạnh mục đích của mình.
Nhưng ngay lúc đó.
“Oh, anh tới sớm vậy!”
Một yêu tinh tóc ngắn và tai nhọn xuất hiện từ trong bụi rậm.
Đó là Sylvia, một cảnh vệ.
Lông mày của Jin Hyuk cong ngược lên.
“...Anh tới sớm vậy?"
Còn nói là mình tới sớm vậy nữa.
“Gì, gì chứ?”
“Cô có biết tôi đã chờ ở đây bao lâu rồi không?”
“Vâng? Cái đó tôi cũng…”
Sylvia hơi quay đầu lại.
Haa.
Bắt được rồi nhé.
“Thấy gì không? Tôi đợi cô lâu đến mức mọc nấm rồi đây này!"
“Ah… hình như không thấy…"
“Trật tự! Cô đã làm đúng đâu mà lớn tiếng vậy hả? Đúng!? Cục cưng của tôi ăn nó xong bị tiêu chảy rồi kìa!"
Jin Hyuk chỉ tay vào miệng của Khoai Lang.
“Con muỗi đỏ!”
Phần vụn còn lại của cây nấm to kia dính quanh miệng của Khoai Lang.
Đó là một điều vô lý trong tất cả những điều vô lý, nhưng mặt của Sylvia trắng bệch khi nghe những lời của Jin Hyuk bắn liên thanh không ngừng.
Môi cô run rẩy như rơi mất tiêu cái hồn.
Không gì vui hơn việc việc trêu chọc một cảnh vệ newbie cả.
Có nên nói rằng đây là sự khác biệt giữa một con rắn trăm tuổi xảo quyệt và một bé chíp bông vàng mới sinh?
Cuối cùng, Sylvia đã phải trả một cái giá đắt cho việc đến trễ nửa tiếng.
“Oh, điều đó...Tôi xin lỗi. Tôi đã nghĩ mình phải nhanh lên nhưng, tôi không biết rằng anh đã đợi tôi lâu thế."
“Cẩn thận hơn từ giờ đó. Ok?”
“Vâng, vâng. Tôi sẽ chắc chắn đến đúng giờ kể từ bây giờ.”
Sylvia gật đầu lia lịa.
Cảm xúc của Jin Hyuk phần lớn được giải tỏa khi thấy dáng vẻ dễ bảo kia.
Làm gì có cách giải stress nào tốt bằng việc trêu chọc mấy đứa ma mới này chứ.
“Nhưng mà, sao cô tới trễ thế?”
“Ah, thật ra thì tôi có việc phải làm trong lễ hội. Nghe thì có vẻ giống biện minh đấy, nhưng tôi bận tối mặt tối mày luôn."
“Ừ, đi kiếm trái sung đầm lầy cũng không phải một nhiệm vụ dễ dàng.”
Lời nói của Jin Hyuk đã làm Sylvia bị chấn động mạnh.
“Sao anh biết được việc đó?”
Sao tôi biết được à.
Tôi biết bởi vì trước đây tôi đã từng đi vào làng, thậm chí còn bị trục xuất vĩnh viễn.
Ngay cả khi đó, tôi còn nhớ việc những yêu tinh phải còng lưng ra đi kiếm những quả đó.
“Nghe được ở đâu đó thôi."
Jin Hyuk tìm đại một cái cớ rồi xoay người hướng về rừng.
“Anh phải đi tới phía bên trái, trái mới vào làng...”
Chậc chậc.
May nó là yêu tinh đó nha.
“Đường này nhanh hơn nhiều."
Sylvia vươn tay, nhưng Jin Hyuk giả bộ không nghe và bắt đầu dẫn đường.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook