Tôi Là Tân Thủ Có Cấp Cao Nhất
-
Chapter 214: Orun - Cái Đe Bất Diệt (1)
Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:
CHAP 214 TƯƠNG ĐƯƠNG 133 WEBTOON
Chap 214: Orun - Cái Đe Bất Diệt (1)
[Lò rèn Orun]
[Lò rèn có tay nghề cao nhất Đế Quốc, bạn có thể trải nghiệm kỹ thuật của thủ công 50 năm kinh nghiệm!]
[Có thể dùng rượu để thanh toán.]
[Mức độ hài lòng của khách hàng 1,6%]
[Cửa tiệm không thân thiện nhất do Đế Quốc chỉ định]
Có hàng chục thợ rèn gần đó, nhưng tiệm này đang trong tình trạng khá nghiêm trọng.
Tấm biển cũng sắp rơi xuống… Trên tấm biển, những chữ viết mờ cũ đan xen với những dấu vết kỳ lạ.
“Chỗ này có ổn không vậy?”
“Nhìn thế thôi chứ tay nghề ông chủ không coi thường được đâu.”
“Hưm. Tin được không…”
Alice bước vào trong, miệng lẩm bẩm nghi ngờ.
“Khò phiu… Khò phiu…”
Một tiếng ngáy lớn xem như lời chào của chủ tiệm.
Một người lùn với khuôn mặt đỏ bừng đang ngủ say giữa lò rèn.
Người lùn già nhỏ nhắn nhưng rất rắn chắc kia chính là Orun.
“Xin chào!”
“Hửm?”
“Chào ông?”
“Ờ!”
“Ờm… Tôi có mang theo một ít rượu ngon. Nhưng thấy ông đang ngủ tôi ngại làm phiền. Có lẽ chúng tôi nên đến lò rèn bên cạnh…”
“Cậu nói đó là rượu à?”
Đôi mắt Orun mở to.
Nói có vài câu thôi nhưng hắn lộ rõ sự nghiện rượu rõ như vậy.
“Được rồi! Đến đây có chuyện?”
“Tôi muốn đặt chỗ ông một đơn rèn.”
“Đặt đơn sao? Tốt quá. Lâu lắm rồi mới… À, cậu khách này. Cứ yên tâm giao phó cho ta, ta sẽ làm hết sức mình.”
“Không phải tôi không tin ngài Orun đây, nhưng tôi có thể kiểm tra một chút được không? Tất nhiên, chi phí khoản này tôi sẽ tính riêng.”
Kang Jin-hyuk lấy một món phụ kiện được trang trí bằng nhiều loại đá quý khác nhau.
Đó là chiếc vòng tay mà Alice hay đeo.
“Ê gì vậy! Đó là của tôi mà! Ai cho anh…!”
“Suỵt!”
“Ưm…”
Kang Jin-hyuk nhanh tay bịt miệng Alice lại, anh nhìn sang Orun.
“Ông có đồng ý không?”
“Kiểm tra năng lực của ta sao… He he. Có vẻ ta đã mất uy tín kha khá rồi.”
Đằng sau giọng nói trầm ấm ẩn chứa một cảm giác phẫn nộ âm ỉ vì khả năng rèn của mình bị nghi ngờ đến mức đẩy hắn vào tình cảnh này.
“Ta không cần đá quý của cậu. Ở vương quốc người lùn, ta được gọi là ‘cái đe bất diệt’. Ta sẽ cho cậu biết Orun đây là người lùn như thế nào… Kể từ bây giờ.”
Orun lấy ra một cây búa khổng lồ.
Vù vù vù!
Cây búa được khắc những cổ ngữ chứa đựng sức mạnh ma thuật không thể diễn tả được.
Vút!
Chiếc búa rơi từ trên cao xuống.
Ầmmm!
[Cường hóa thất bại!]
[Vòng tay của Nữ Hoàng Pendragon bị phá hủy!]
“...”
“...”
Một khoảng im lặng.
Không kéo dài lâu.
“He he. Có vẻ như gần đây ta uống nhiều rồi. Trượt tay một chút.”
“AAAA!”
Alice hét lên như cả thế giới sụp đổ.
Đôi mắt Kang Jin-hyuk nheo lại khi nhìn thấy chiếc vòng tay bị phá hủy.
“Đúng như dự đoán…”
Đúng như dự đoán.
Orun là người có biệt danh là ‘cái đe bất diệt’, một thợ rèn vĩ đại, người đã chính tay rèn đúc chiếc vương miện của Vua Lùn
Như sau một loạt biến cố, hắn bị trục xuất khỏi Vương quốc.
Đẩy hắn vô cái thế phải ngậm chặt miệng và sống dựa vào rượu suốt đời.
Ngay cả một số khách quen cũng quay lưng với hắn vì những lỗi cường hóa thường xuyên như khi nãy.
Kang Jin-hyuk nhanh chóng kiểm tra cửa sổ trạng thái của Orun thông qua ‘Tham Thực Nhãn’.
—
Tên: Orun
Chủng tộc: Người lùn
Tuổi: 71
Cấp: 23
Sức mạnh 23 Nhanh nhẹn 13 Sức bền 21 Phép thuật 1
Chỉ số sở hữu: 0
Nghề nghiệp: Nghệ nhân rèn
Kỹ năng độc nhất: Kim Khí Tức
Kỹ năng: ‘Nung’ cấp 31, ‘Búa lành nghề’ cấp 31, ‘Cường hóa liên tục’ cấp 31, ‘Điều khiển lửa’ cấp 30, ‘Xưởng vũ khí’...
—
[Điều kiện sao chép: Orun là ‘Đe bất diệt’ và ‘Ngũ chùy’ của Vương quốc Người lùn ‘Penta Horn’. Hãy khiến hắn bộc lộ kỹ năng tuyệt đỉnh của một người thợ rèn vốn đã mệt mỏi và chán ngán mọi thứ. Nếu thành công, bạn có thể sao chép một trong những kỹ năng độc nhất hoặc kỹ năng thường của hắn.]
[Lưu ý đặc biệt: Hắn có những tổn thương sâu sắc nên hiện tại có dấu hiệu nghiện rượu nặng.]
Đạt đến từ nghệ nhân hẳn phải có tài.
Nhìn chung cấp độ của những kỹ năng đều trên 30.
‘Những người đạt đến trình độ này đều thuộc về tòa tháp.’
Và để sao chép khả năng của Orun, cần phải đạt được điều kiện.
Tốt thôi.
Trong đầu anh đã hình dung được đại khái phải làm gì rồi.
Việc đầu tiên cần làm là…
Kang Jin-hyuk mỉm cười với Orun như thể anh không biết chuyện gì.
“Chắc chắn ông đã mắc sai sót gì rồi.”
“Hửm? Cậu nói vậy là có ý gì? Bình thường ta không bao giờ mắc lỗi, nhưng hôm nay là do thể trạng ta không được tốt. Vậy nên, cậu có nên cho ta một cơ hội khác để công bằng không?”
Orun phun ra những lời vô liêm sỉ như thể đó là điều đương nhiên.
Lương tâm của anh bây giờ chỉ mỏng như cọng lông tơ, một chút gió cũng thổi bay mất.
Nhưng.
“Đó là công việc của ông mà, tất nhiên tôi nên cho ông nhiều cơ hội.”
“Ha ha, cảm ơn cậu. Đúng như ta nghĩ, cậu là một kiếm sĩ… À không, một vị khách trượng nghĩa.”
“Thay vào đó, ông có thể chỉ tôi một số kỹ thuật xử lý sắt không”
“Cái gì? Sắt?”
“Đúng rồi. À! Tất nhiên tôi không yêu cầu ông kể từng thứ một. Chỉ cần ông làm chậm một chút. Để tôi nhìn thợ rèn giỏi nhất, ngài Orun cường hóa vũ khí là cảnh có giá trị tỷ đô đối với tôi, vì tôi chỉ mới bắt đầu học.”
Đứng trước một lời khen ngợi khéo léo như vậy, còn đưa ra một yêu cầu không thể thể hợp lý hơn.
Hơn nữa hắn còn thêm cảm giác tội lỗi khi phá vỡ chiếc vòng của Alice…
Từ chối lời đề nghị này rất khó khăn.
“Ha ha. Đây là lần đầu tiên ta nghe một người muốn học kỹ năng rèn chứ không phải kỹ năng chiến đấu đó, Có phải tất cả người chơi đều giống cậu không?”
Hừm…
“Nếu tất cả người chơi đều giống tôi… Có lẽ toàn bộ tòa tháp sẽ trở thành địa ngục mất.”
Chỉ tưởng tượng thôi cũng thấy kinh hãi.
Anh tưởng tượng cảnh các tinh linh đang cười khúc khích.
“Vậy có nghĩa là cậu không phải người chơi.”
“Chỉ đơn giản là tôi có hứng thú với kỹ năng rèn vũ khí thôi.”
“Ha ha ha! Đã lâu rồi ta mới cảm thấy kỹ năng của ta lại được trọng dụng như vậy. Hãy quan sát kĩ và học hỏi đây. Cơ hội để chứng kiến tận mắt cảnh ta rèn sắt không phải dễ đâu.”
Orun bùng nổ cơn điên loạn của mình.
Một lần nữa, hắn lại nghịch chiếc búa khổng lồ có khắc cổ ngữ đó.
“Đó… Thật là một thời tiết hoàn hảo để cường hóa sức mạnh. Không hiểu sao lần này ta làm lại rất thoải mái.”
Cảm giác như có một ngọn lửa đang bùng lên trong lòng người đàn ông khi bị mây đen và sương mù bao phủ, thậm chí còn lất phất mưa phùn.
Cây búa lại được tung lên cao một lần nữa.
Tất nhiên những vật phẩm được hắn dùng làm nguyên liệu chính là những phụ kiện đeo trên người Alice.
“Ối… Không được. Đó là kỷ vật của gia tộc ta…!”
Alice hét lên với vẻ mặt như thể sắp khóc bất cứ lúc nào, nhưng…
“Khôngggg!”
Ôi!
[Cường hóa thất bại!]
[‘Nhẫn Thái Dương Hồng Ngọc’ bị phá hủy!]
Một tia lửa chói lóa bùng lên.
Kết quả lần này cũng tương tự.
Tuy nhiên, Orun không nhục chí mà vung búa lại lần nữa.
“Ối!”
Ầm!
[Cường hóa thất bại!]
[‘Trái tim của hồ Delsus’ bị phá hủy!]
“Ôi!”
Chiếc búa lên xuống như điên.
Xoảng!
Mỗi lần như vậy những mảnh vỡ lại văng ra tứ hướng.
Nơi này chính xác là một địa ngục.
Ít nhất là đối với Alice.
[Cường hóa thất bại!]
[‘Vòng cổ Ngọc Cầu vòng’ bị phá huỷ!]
“Ôi, chiếc vòng cổ của ta! Ta chỉ dám đeo nó vào những ngày đi chơi thôi đó…!”
Alice mất bình tĩnh muốn bỏ trốn, nhưng đã quá muộn.
Những vật phẩm bị tên thợ rèn đó phá hủy sẽ không bao giờ có thể phục hồi lại được.
***
Phải rất lâu sau Orun mới dừng lại.
Tổng cộng là 11 món.
Có tới 11 món trang sức bị hắn phá hủy vì những lần cường hóa không thành công.
Dù Orun có mặt dày đến đâu, hắn cũng không thể ngẩng mặt lên trong tình huống như thế này.
“Hộc, hộc, hộc,...”
Orun nặng nề thở dốc.
Hắn nốc cạn ly nước trên bàn, trông như đang khát.
“Mẹ nó… Phải chi như thời trẻ…”
“Ông mệt chưa?”
“Hỏi cái gì mà dư thừa vậy. Cậu có biết làm việc này tốn bao nhiêu nỗ lực không?”
“Mặc dù thao tác của ông khá thô bạo, nhưng ông có thể kết hợp được 3 4 kĩ năng một lúc. Ông căn thời gian và tốc độ tay cũng không tệ.”
Mọi thứ đều vừa vặn.
Dù vậy, việc duy trì đã thất bại chỉ vì một lý do.
‘Tổn thương…’
Thời điểm quan trọng nhất.
Một người thợ rèn đã mất đi một người quý giá vì chính chiếc búa của mình.
‘Kể từ bây giờ, điều mình phải làm… Là hồi phục vết thương đó và đưa ông ấy về trạng thái ban đầu.’
Kang Jin-hyuk nhặt một chiếc búa từ lò rèn.
So với chiếc búa của Orun thì chiếc búa này lại nhỏ hơn rất nhiều, bù lại thì nó là một chiếc búa tốt, cầm rất vừa tay.
“Cậu hẳn là người biết nhìn xa trông rộng. Thế cậu định làm gì với nó?”
“Tôi chỉ bắt chước ông đập đập vài cái thôi, cái đó tôi nghĩ mình làm được.”
“Gì cơ?”
Lời nói của Kang Jin-hyuk làm ấn đường Orun nhăn lại.
Cuối cùng hắn chỉ bật cười vì lời nói ngông cuồng đó, nhưng đâu đó vẫn chạm đến lòng tự tôn nghề nghiệp của hắn.
Tất nhiên, điều đó cũng nằm trong dự tính của Kang Jin-hyuk.
“Ông là thợ rèn giỏi như vậy cũng say rượu mà, cậu học trò này của ông cũng biết buồn đó… Tại sao tôi không thể làm được? Ông đã làm đi làm lại cả chục lần rồi, tôi chậm đến đâu cũng phải học được ít nhiều chứ.”
“Thật vô lý, cậu đùa ta đấy à?”
“Tôi đùa ông làm cái gì. Tôi có thể cược với ông. Tôi với ông thi một trận đi. Nếu tôi thắng ông, thì ông phải cho tôi một thứ khác.”
Kang Jin-hyuk lấy bình rượu và Alice mang từ kho bạc hoàng gia ra.
Một thứ trong kho bạc đều xứng đáng được gọi là báu vật.
“Hừ. Chắc hẳn ông lo lắng mình sẽ thua phải không? Liên tục thất bại như thế làm ông sợ là điều tự nhiên, nhưng…” Anh nhếch khóe miệng lên.
Khoảng 13,5 độ.
Như thể việc đó dễ đến mức muốn làm thế nào cũng được.
Và.
Sự khiêu khích đã có tác dụng chính xác.
“Tốt… Ta nghĩ ta nên dạy cậu ý nghĩa của việc làm việc với kim loại.”
Trong khoảnh khắc, không khí thay đổi.
Năng lượng lỏng lẻo thắt chặt ngay lập tức.
[Orun kích hoạt khả năng độc nhất: ‘Kim Khí Tức’!]
Thực vậy…
Ai có thể ngờ rằng một cư dân thuộc hệ sản xuất, không phải hệ chiến đấu, lại toát ra cảm giác đe dọa nặng nề như vậy?
‘Nếu là một trận đấu thật sự, mình sẽ không bao giờ có thể thắng được Orun.’
Vì Kang Jin-hyuk gần như là một người toàn diện nên anh biết cách dùng búa.
Nếu là một ván cờ vây thì có lẽ là có 4 khí. (*Mình không biết chơi cờ vây nên nếu khúc này dịch có sai sót mong mọi người bỏ qua.)
Về mặt trò chơi, nó như cấp kim cương?
Nó không phải là tuyệt vời, nhưng đó là một mức độ nổi bật giữa những người bình thường.
Tuy nhiên, so với Orun, kỹ năng của anh thậm chí còn không bằng cái móng chân.
Ngay cả khi Orun không bày ra kỹ năng tốt nhất của mình do chấn thương trong quá khứ.
Dù vậy, lý do anh đề xuất cuộc đối đầu này là…
[Bạn đã đạt được điều kiện sao chép!]
[Sao chép kỹ năng độc nhất ‘Kim Khí Tức’!]
Đó là bởi vì ngay từ đầu anh đã tự tin rằng mình sẽ không bao giờ thua trong cuộc đối đầu này.
Trong bất kỳ ý nghĩa nào.
“Cứ thoải mái như chơi game thôi.”
Kang Jin-hyuk lấy Xích Long Huyết và Răng nanh từ túi đồ không gian.
“Đó là một nguyên liệu phức tạp.”
Orun nghiến răng.
Hắn đã mong đợi những khó nhằn trong cuộc đối đầu này, nhưng lại không ngờ mức độ lại cao tới mức này.
Đó là những gì phải xảy ra.
Xích Long Huyết là một nguyên liệu ma thuật đỉnh cao mà ngay cả các pháp sư hoàng gia của Đế quốc cũng không thể xử lý được.
Răng nanh mà anh muốn cường hóa thành một con dao găm làm từ một con ma thú cấp cao, Pentagris.
“Thông qua đây, ông cũng có dịp thử thách kỹ năng của mình.”
“Được rồi. Vậy ai sẽ làm trước?”
“Để tôi cho.”
Kang Jin-hyuk bước lên phía trước.
***
Orun khịt mũi khi nhìn thấy Kang Jin-hyuk chộp lấy chiếc búa.
‘Làm sao đứa nhóc này có thể xử lý được sắt?’
Hắn đã sống cả đời trong sắt lửa.
Tài năng xuất sắc và chăm chỉ làm việc không biết mệt mỏi.
Khi kết hợp cả hai yếu tố đó, hắn mới có thể bước trên con đường của một nghệ nhân rèn.
‘Hưm… Cậu ta dùng búa cũng không tệ.’
Anh bắt đầu với tốc độ và thời điểm phù hợp.
Không hiểu sao, thao tác của anh lại thuần thục như đã quen tay.
‘Hửm? Cậu ta thật sự làm được sao?’
Đồn tử Orun giãn ra thu vào liên tục.
Nếu thật sự là người mới học nghề, tất nhiên sẽ không thể tránh được mắc sai lầm.
Nhưng Kang Jin-hyuk lại làm trơn tru như không.
Đến mức hắn nghi ngờ anh có thật sự là người mới học không.
‘Khá tốt đó. Nhưng luật… là do ta.’
Kiểm soát nhiệt độ của ngọn lửa và xử lý Xích Long Huyết là hai chuyện khác nhau.
Phải hiểu bản chất của kim loại và cảm nhận được hơi thở của nó.
Để ngăn nguyên liệu ma thuật ăn mòn sắt, anh phải đọc được suy nghĩ của hắn.
‘Không thể nào tên đó lại có thể làm được.’
Không thể nào.
Không bao giờ.
Nhưng Orun không bao giờ biết.
[Hợp nhất ‘Kim Khí Tức’, ‘Hỏa nguyên tố’ và ‘Phước lành của vì sao’!]
[Hợp nhất thành công!]
[Nhật được ‘Hơi thở Hỏa Long’!]
[Kỹ năng mới đã được lưu vào ‘Ký ức của thế giới.’]
[Hơi thở Hỏa Long]
[Độ khó: SSS]
[Mô tả: Long tộc, chủng tộc mạnh nhất và thống trị mọi ngọn lửa. Trong số đó Hỏa Long ‘Tensia’ đã tạo ra vô số thánh vật bằng lửa. Sức mạnh dựa trên bản chất của lửa và sắt.]
Trên thế giới…
Đó là người ai cũng kính nể sức mạnh và kỹ năng.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook