Tôi Là Tân Thủ Có Cấp Cao Nhất
Chapter 215: Orun - Cái Đe Bất Diệt (2)

Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:

Chap 215: Orun - Cái Đe Bất Diệt (2)

 

“Thật vô nghĩa…!”

Đồng tử Orun run lên.

Vừa mới nãy, thao tác tay của Kang Jin-hyuk chỉ là khá chính xác.

Còn bây giờ những gì anh thể hiện là ở một đẳng cấp hoàn toàn khác.

Ực.

Hắn nuốt khan một cái.

Keng! Keng! Keng!

Trong ánh lửa hồng, hắn có thể nhìn thấy được từng giọt Xích Long Huyết thấm vào con dao găm.

Một chuỗi các thao tác như được tính toán từ trước.

Thời gian nâng cao tay nghề nhanh đến mức bất thường, vượt xa những gì Orun từng biết cho đến nay.

‘Đó có phải tiếng búa không…?’

Cành! Cành! Cành!

Tim của Orun bắt đầu đập nhanh.

Đột nhiên anh sực nhớ một thứ gì đó mà nãy giờ quên mất.

Đúng rồi.

Kang Jin-hyuk dừng tay lại.

Không khí vốn nóng vì lò lửa đột nhiên trầm lại.

“Sao cậu dừng lại vậy? Làm tiếp đi chứ!”

Như thể bị cắt ngang đoạn cao trào, Orun mất hứng hối thúc.

Bây giờ chỉ một chút nữa thôi.

Chỉ thêm một chút nữa thôi, anh đã có thể thành công cường hóa thánh vật này.

Đó chính là trở ngại cuối cùng.

“Đây là giới hạn kỹ năng của tôi. Nếu tôi cứ tiếp tục, con dao găm này sẽ gãy mất.”

Kang Jin-hyuk bình tĩnh lắc đầu.

Cuối cùng.

“Phần còn lại, làm phiền ngài Orun giúp tôi hoàn thành vậy.”

Việc hoàn thành và trang trí này đã được tính toán ngay từ đầu.

“Cậu tin ta sao? Không phải đây là một thánh vật quý giá đối với cậu sao?”

“Chính vì quý giá như vậy, nên tôi mới tìm ngài Orun chứ.”

“Cậu quên ta vừa mới phá hỏng hơn cả chục món trang sức sao?”

“Tôi biết. Nhưng lần này thì khác. Vậy… ông có muốn tiếp tục công việc đập búa này không?”

“...”

Orun hết nhìn Kang Jin-hyuk rồi lại nhìn cây búa.

Hắn có vẻ do dự, nhưng chỉ trong giây lát.

“Ta sẽ cố.”

“Trước hết, uống thử cái này đi.”

Kang Jin-hyuk ném cho Orun một cái bình màu đen.

Bặc!

Orun mở nắp bình ra và ngửi mùi chất lỏng bên trong.

Orun cau mày vì cái mùi kinh tởm đó xộc thẳng vào mũi mình.

“Cái này là cái gì? Thuốc hay gì vậy… Lần đầu tiên ta nhìn thấy đó.”

Tất nhiên là lần đầu tiên hắn được thấy rồi.

Đây là một đồ uống giải rượu anh mua ở cửa hàng tiện lợi mà.

“Cứ tin tôi, uống đi. Nó sẽ giúp ích cho ông nhiều đấy.”

Ngoài vấn đề bị tổn thương, Orun còn gặp phải một vấn đề nghiêm trọng khác.

Nghiện rượu nặng.

Nói một cách đơn giản, hắn uống rượu 24 tiếng mỗi ngày, 365 ngày một năm, nên những kỹ năng vốn có không còn duy trì và phát huy được nữa.

[Tình trạng bất thường đã được giải quyết.]

[Sự tập trung và độ tỉ mỉ tăng 300%]

Sau khi tu hết thứ nước đó vào miệng, Orun mở to mắt.

Hắn không thể không cảm thấy là lạ.

Tâm trí hắn tê liệt, cơn say lảo đảo của hắn đột nhiên biến mất.

Đây chính xác là thứ mà những nhân viên văn phòng cần dùng vì mệt mỏi sau những giờ tăng ca.

“Xong rồi… Ta sẽ hoàn thiện nó cho cậu. Ta chưa bao giờ tưởng tượng được có thứ thuốc tiên này trên đời.”

“Tôi rất vui vì ông đã sẵn sàng. Bây giờ hãy thể hiện hết khả năng của mình nhé.”

Orun giơ cây búa lên cao với vẻ mặt đầy quyết tâm.

“Cái gì chứ. Anh tin lão già đó hơn tin tôi sao? Thật sự lão ta không được việc đâu! Tin tôi một lần đi!”

Alice lấy hết sức hét lên.

Một người đã từng nếm trải cảm giác đau đớn khi mất 11 món trang sức can ngăn như vậy, anh không khỏi có chút lo lắng.

Nhưng không nhiều.

Anh chỉ hơi xao động một lúc thôi.

“Hửm?”

Một chiếc búa của các kỹ năng chồng chéo đang đánh vào con dao găm.

Nhìn có vẻ đơn giản nhưng đó là những kỹ năng tích lũy qua hàng chục năm.

‘Làm ơn đi…!’

Xoẹt! Xoẹt!

Ngay sau đó, một ánh sáng chói lóa bùng lên.

Bên trong lò rèn phủ toàn màu trắng.

***

[Sự khéo léo tuyệt vời! Bạn đã thành công cường hóa, độ khó vượt trội!]

[Nanh Pentagrith (xanh lam)]

[Sức tấn công: 5570]

[Độ bền: 2200/2200]

[Hiệu ứng đặc biệt (thụ động cơ bản): Tỷ lệ chí mạng tăng 7% cho mỗi đòn tấn công thứ ba tối đa.]

[Tự hy sinh (chủ động): Thêm tùy chọn tăng sức tấn công lên 100 lần với tỉ lệ 100% khi tự nguyện phá hủy Nanh Petagrith.]

Màu sắc đã được thay đổi.

Thân kiếm lúc đầu có màu xanh lục giờ đã chuyển sang xanh lam.

“Thành công thật rồi…”

“Ồ? Ông làm được rồi sao?”

“Không thể tin được. Ta thật sự thành công rồi sao?”

Lần này cả ba người đều kinh ngạc.

Trước mặt hai người kia hắn biết không nên thể hiện sự ngạc nhiên như vậy, nhưng bây giờ hắn thành công rồi nên dẹp chuyện sĩ diện qua một bên.

Điều quan trọng là chiêm ngưỡng vẻ ngoài của món đồ điên rồ nay.

‘Đòn tấn công này còn mạnh hơn ngọn giáo thu được từ kho bạc của Đế quốc.’

Xét về tính di động và tốc độ của con dao găm, thì đây là một khả năng lố bịch.

Ngoài ra, nhờ xác suất cường hóa thánh vật, hai hiệu ứng đặc biệt bất ngờ được thêm vào.

Kang Jin-hyuk tự trấn tĩnh bản thân lại.

Và bình tĩnh đọc những dòng thông tin trên cửa sổ trạng thái.

Tỉ lệ chí mạng tăng 7% khi đánh 3 lần.

‘Tuyệt thật đấy.’

Trận chiến càng kéo dài thì khả năng ra đòn chí mạng càng cao và bản thân xác suất 7% đã khá cao.

Đối thủ sẽ không còn cách nào khác ngoài sửng sốt trước lực sát thương lớn bất ngờ.

‘Hơn nữa… Tác dụng của tự hy sinh này có ích đến mức cứ như một trò đùa.’

Đòn chí mạng.

Nếu chịu 550.000 sát thương thì dù có là trùm quái thì cũng không thể chống đỡ được.

Vì bình thường hầu hết những quái vật cỡ trung và cỡ đại đều có ít hơn 100,000 HP chứ đừng nói đến 500.000.

Tốt lắm.

Kế hoạch thành công mỹ mãn.

Không.

Còn một điều nữa thôi. Mặc dù còn nhiều việc phải làm.

Kang Jin-hyuk mỉm cười nhìn Orun.

“Đúng như tôi mong đợi, ông làm rất tốt. Quả không hổ danh là người thợ rèn giỏi nhất Tháp Thí Luyện.”

“Hứ! Ta làm việc này cả đời rồi. Đến chừng này năm, mọi việc dễ như ăn cháo. Bây giờ tay ta đã khỏe hơn. Nói không phải khoe chứ, không có thợ rèn nào đỉnh như ta đâu. Nhỉ? Ha ha ha!”

Orun được nghe khen liền nở lỗ mũi kêu ngạo.

“Quên mất. Ông tính bồi thường thiệt hại như nào?”

“Hả? Bồi thường thiệt hại gì?”

“Ông phá hủy biết bao nhiêu trang sức của đồng đội tôi. Tất nhiên là phải trả tiền rồi.”

“Nhưng… không phải cậu nói là không sao… mà?”

“Đúng rồi… Tôi có nói thế…”

Kang Jin-hyuk chỉ ngón tay sang phía kia.

Một cô ả ma cà rồng với gương mặt giận dữ đến méo mó.

“Là cô nhóc hồi nãy sao?”

“Ôi trời!”

Rung chuyển!

Những đồ vật trong lò rèn bay lên tứ tung lên không trung.

Những giọt máu do ‘Huyết Lộ’ tạo ra đang bắt đầu quay theo hướng ngược chiều kim đồng hồ.

“Sao ngươi dám phá hủy… tất cả báu vật của ta? Ngươi nhất định phải phá nát chúng mới chịu sao? Ngươi đùa ta chắc? Hay thực sự ngươi đang muốn chọc điên ta lên?”

Sức mạnh ma thuật ngoài sức tưởng tượng áp bức toàn bộ cơ thể Orun.

Áp lực tương tự như khi đối đầu trực tiếp với một con rồng

Cứ như vậy… chắc chắn bỏ mạng.

Giọng Orun trở nên gấp gáp.

Bây giờ trong đầu hắn chỉ nghĩ đến chuyện làm sao để sống sót thôi.

“Bao nhiêu… tôi sẽ bồi thường mà!”

“Ông thấy mức giá 800 tỷ coin có hợp lý không?”

“800… 800 tỷ?”

Đôi mắt Orun trợn trừng như muốn lòi ra ngoài.

“Cô bạn của tôi chỉ sử dụng những món đắt tiền thôi.”

“Trời ơi, tôi đào đâu ra số coin khủng như thế?”

“Vậy thì không còn cách nào khác.”

Kang Jin-hyuk lấy một mảnh giấy ma thuật ra và đặt nó lên bàn.

Đó chính là đơn xin việc cho Công ty Veteran - Công ty của những người từng trải.

“Chúng tôi hoan nghênh đơn xin việc của bạn trong nửa đầu năm nay. Công ty của chúng tôi chuyên về mảng công nghệ thông tin và dữ liệu lớn… Đống chữ này là gì đây? Tôi đọc mà không hiểu gì cả.”

“Không có gì đặc biệt. Ông không cần đọc kỹ như vậy. Bỏ qua những chi tiết đi.”

“À biết rồi.”

“Dưới đây có chỗ để ông ký tên và đóng dấu nè. Đúng. Nó đó. Viết tên ông Orun vào đó.”

“Đợi chút…”

Theo bản năng, hắn nhận ra có gì đó mờ ám…

Rõ ràng Kang Jin-hyuk đang cố gắng lấy chữ ký của Orun.

Chỉ qua chi tiết này, công ty của anh đã có thêm một nhân viên đáng tin cậy.

‘Ngay từ đầu, việc sản xuất không phải chuyên môn của mình.’

Có một chuyên gia ở đây nên không lý do gì anh mất thời gian và công sức vào khâu vốn không phải điểm mạnh của mình.

Tất cả những gì thôi thúc anh chiêu mộ Orun là kỹ năng sao chép của Người lùn này và kết hợp nó với kỹ năng khác.

Nên không bao giờ việc này có thể tự làm một mình.

‘Sớm hay muộn, mình cũng phải thử kết hợp đa dạng những kỹ năng được sao chép. Tất nhiên, việc đào tạo để làm quen với các kỹ năng phải cần được dẫn dắt.’

Nếu kết hợp ‘Nhật Quang Phá’ và ‘Hơi thở Hỏa Long’...

Sẽ có thể đạt được những kỹ năng công phá diện rộng ngoài sức tưởng tượng.

Khi nghĩ về những thành tích trong tương lai sẽ đạt được, Kang Jin-hyuk bất giác nhếch mép.

Đúng như kế hoạch, thật thú vị khi vẫn còn nhiều cơ hội để trở nên mạnh mẽ và phát triển hơn nữa.

Nhưng chính lúc đó.

Reng! Reng!Renggg!

Một tiếng chuông dài và the thé làm rung chuyển lâu đài.

“Chuyện này không thể nào…”

Orun lập tức nhận ra tiếng chuông này có nghĩa là gì.

Và Kang Jin-hyuk cũng biết tiếng chuông đó.

Loài Phelomon.

Chiếc chuông có biệt danh là ‘hồi chuông cuối cùng’.

Chỉ đổ chuông khi thủ đô của Đế quốc bị tấn công.

***

“Chúng ta đã bị kẻ thù tấn công. Tập hợp toàn bộ đội quân phía trên lâu đài.”

“Cung thủ, quân đoàn ma pháp sẵn sàng! Tất cả những gì chúng ta phải làm là tập trung hỏa lực cùng một lúc!”

“Các lính canh bảo vệ thánh vật và kho báu của hoàng cung! Nhất định không được thất thoát một món nào!”

Các chỉ huy trung cấp dẫn quân điên loạn.

Thật khó tin khi kẻ thù đã đến được tận trung tâm của Đế quốc.

Họ muốn chối bỏ thực tế nhưng sự thật lại diễn ra ngay trước mắt.

Những người lính mặc áo giáp và nhiều đơn vị quân đội khác nhau đang bận rộn di chuyển bên trong lâu đài.

Đoàng!

Máy bắn được chất đầy những tảng đá lớn. Các hiệp sĩ cầm kiếm trên tay và chạy ngược chạy xuôi khắp lâu đài.

Những người khuân vác và gia súc mang theo nhiều công cụ chiến đấu đa dạng, bên trong lâu đài thực sự đang diễn ra một khung cảnh náo động.

“Ôi, kẻ thù đang ở đây.”

“Họ là ai vậy?”

“Mau thu xếp rồi vào nhà đi.”

“Mẹ…”

Người dân bắt đầu sơ tán vào trong nhà để tránh bị cuốn vào trận chiến trong lúc mất kiểm soát.

Và…

Kang Jin-hyuk đang đỉnh đài quan sát im lặng xem xét toàn bộ khung cảnh.

“...”

Khi lần đầu tiên nghe tiếng chuông, anh lập tức khoanh vùng những cái tên có khả năng.

Khả năng cao nhất là bọn Võ lâm, thứ hai là những người thuộc Hiệp hội Mine và anh gặp cách đây không lâu.

Hai nhóm người bọn họ sẽ làm bất cứ điều gì vì một mục đích nào đó nên anh nhanh chóng gọi tên được.

Tuy nhiên, cả Võ lâm và Hiệp hội Mine đều không thể tiếp cận với tốc độ nhanh đến vậy được.

“Lần này khó rồi đây. Anh đúng là lơ là cảnh giác.”

Alice tặc lưỡi ngán ngẩm.

Đó là những gì cô đã cảnh báo trước.

“Biết rồi, cách phòng thủ tối nhất bây giờ là tấn công.”

Siết!

Kang Jin-hyuk nắm chặt chiếc nanh mới của mình.

 

 

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương

Danh sách phát
Chưa có chương nào
00:00
00:00
0 chương
Đang tải danh sách chương...