Tôi Là Tân Thủ Có Cấp Cao Nhất
Chapter 221: Hẹn gặp lại, sư phụ

Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:

Chương 221: Hẹn gặp lại, sư phụ.

 

"Điều kiện sao?"

Đôi mắt của Hắc Ám Đế Vương nheo lại.

"Đúng vậy. Hơn nữa, chẳng phải Hắc Ám Đế Vương muốn ta tự nguyện đi theo ngài hay sao?”

Phục tùng thông qua ép buộc.

Nó khác biệt rất lớn với việc nói rằng anh sẽ tự làm theo ý mình.

“Thật là nực cười. Cậu ra điều kiện trước mặt ta. Cậu không biết ta là ai hay sao?”

Kukukukukuku!

Hắc Ám Đế Vương lan tỏa ra sức mạnh nội tại, toàn bộ khu rừng bắt đầu rung chuyển dữ dội.

Một áp lực dường như có thể khiến trời đất sập xuống đang siết chặt lấy toàn bộ cơ thể anh.

Thế nhưng.

Jin-hyuk không hề thay đổi nét mặt cho dù đang trong tình cảnh đó.

“Điều ta muốn chỉ là trao đổi công bằng mà thôi. Nếu như ngài cân nhắc điều kiện của ta, ta sẽ cung cấp cho ngài thông tin mà ngài muốn biết. Hơn nữa ta có lý do khiến cho ngài không còn lựa chọn nào khác mà phải chấp nhận điều kiện của ta đấy.”

“Thật nực cười. Cậu nghĩ có điều gì cậu biết mà chúng ta không biết hay sao?”

Hắc Ám Đế Vương mỉm cười tỏ vẻ thất vọng.

Đó là nụ cười thất vọng nhất từ trước đến nay.

‘Nhưng mà ta nghĩ cậu ta là người có thể phân biệt được sự khác nhau giữa lá bài nào nên sử dụng và lá bài nào không nên sử dụng….’

Suy cho cùng thì bộ phận tình báo của Thiên Quỷ Giáo, được cho là nhóm tình báo mạnh nhất trong giới này, làm sao có khả năng kém hơn một người chơi cơ chứ?

Anh có thể khoe khoang nhưng mà cũng nên có giới hạn.

Hơn nữa anh nói sẽ cho Hắc Ám Đế Vương lý do tại sao ông ta không còn lựa chọn nào khác ngoài việc chấp nhận điều kiện của mình.

Đây không phải là một phát ngôn tự tin mà là biểu hiện của sự kiêu ngạo.

‘Cậu ta không phân biệt được hai điều đó… Thật là đáng tiếc, cậu ta là một thiên tài nhưng mà lại không đáp ứng được kỳ vọng của ta.’

Một người sở hữu cả Nguyệt và Vũ.

Ông ta chưa bao giờ nghĩ rằng việc tìm được một người có thể kế thừa lại mọi thứ của mình lại khó đến như thế.

Amhwang cố gắng lờ đi sự quan tâm của mình dành cho Jinhyeok, trong miệng cảm thấy đắng nghét.

Tuy nhiên,

“Vũ khí ma thuật ‘Titan’ thuộc sở hữu của Đế quốc.”

Những lời phát từ miệng Jin-hyuk… ….

“Ta sẽ cho ngài biết cách loại bỏ ‘đá tái sinh ma thuật’ vốn là cốt lõi hoạt động của nó.”

Điều đó đủ để thổi bay mọi nỗi thất vọng vừa nãy chỉ trong một lần.

Không, không chỉ là bị thổi bay.

Vẻ mặt của hai người đều méo mó vì kinh ngạc một cách khá rõ rệt.

“Việc các Titan được cung cấp sức mạnh bởi những viên đá tái sinh ma thuật… chỉ một phần nhỏ của Thiên Quỷ Giáo biết về chuyện đó thôi, làm sao có thể…?”

Con ngươi của Hắc Ám Đế Vương dao động dữ dội.

"Cậu đang nói gì thế? Cậu…."

Bạch Sa bên cạnh cũng há hốc mồm như không thể tin được.

Vốn dĩ thật sự là như vậy.

‘Titan’ thuộc sở hữu của Đế quốc.

Nó là một loại golem có hình dạng của muôn thú và là vũ khí ma thuật cho các cuộc đại chiến có sức mạnh khủng khiếp.

Titan có thể tăng hiệu quả của trận chiến lên gấp 5 lần, bởi vì nó có thể phá hủy hàng phòng ngự của đối thủ bằng bộ giáp bọc thép và sức mạnh xuyên thấu đáng kinh ngạc.

Đặc biệt, khi các kỵ sĩ tương ứng với các bậc thầy kiếm thuật cưỡi trên những Titan có hình dạng một con ngựa, có trường hợp đến cả những bậc thầy võ thuật cấp cao nhất của Murim cũng phải bất lực.

Thực ra chỉ mới cách đây vài giờ,

Các Kỵ sĩ Titan của Đế quốc cũng đã tiêu diệt ba phe phái tinh nhuệ của Giáo phái Jumchang trên Đồng bằng Rodmerius.

Cách để vô hiệu hóa một Titan như thế trị giá hàng ngàn đô la.

Ít nhất để Thiên Quỷ Giáo không rơi vào hoàn cảnh giống như lũ võ lâm khốn khiếp.

“Nhìn vào phản ứng của ngài thì ta hiểu điều đó có nghĩa là ngài sẽ chấp nhận rồi nhỉ.”

“…. Cứ nghe điều kiện trước đã.”

“Trước hết, ta muốn ngài biết rằng việc ta đến Thiên Quỷ Giáo không có nghĩa là ta sẽ gia nhập vào đó, mà đây là một mối quan hệ tạm thời dựa trên khế ước.”

“Ý cậu là cậu sẽ rời đi bất cứ lúc nào khi khế ước kết thúc sao?”

"Nếu ta muốn."

"Gì chứ…! Nghe hay thật! Còn có yêu cầu nào vô lý hơn như vậy nữa không? Hơn nữa, ngươi đang mất trí rồi đấy à? Chúng ta không phải là những gã côn đồ tầm thường, và một khi thành viên đã gia nhập Giáo hội thì chỉ có thể rời khỏi Giáo hội khi đã chết mà thôi! ”

Bạch Sa nhất thời làm loạn lên, nhưng mà Hắc Ám Đế Vương vẫn trầm ngâm suy nghĩ.

“Cậu còn có điều kiện nào khác nữa không?”

“Chủ thượng!”

“Thứ hai, ta muốn Bạch Sa và Âm Ảnh làm thuộc hạ của mình. Chỉ cần ba ngày là đủ rồi.”

“Tại sao ngươi lại nói những lời kiêu ngạo như vậy… Ugh?”

Cổ Bạch Sa nổi gân và hắn trợn to mắt.

“Nhưng mà Bạch Sa và Âm Ảnh phải đi theo ta giống như đi theo Hắc Ám Đế Vương vậy.”

“Từ từ, chờ đã! Ý ngươi là gì hả? Chuyện đó không thể xảy ra được. Haha. Chủ Thượng, có phải như vậy không?”

“Ta cho phép.”

Ngay cả khi đáp ứng hai điều kiện đó thì vẫn sẽ rất có lợi nếu như có thể tìm ra cách đối phó với các Titan.

Amhwang đánh giá trọng lượng của cuộc trao đổi này là như vậy.

“Không, không thể nào….”

“Hãy tự chăm sóc bản thân trong ba ngày tới đi. Trước hết ta nghĩ là nếu như ngươi thư giãn đôi mắt của mình một chút thì sẽ tốt hơn đấy. Còn ta thì bắt đầu cảm thấy hơi tệ hơn một chút rồi.”

Jin-hyuk mỉm cười rạng rỡ.

Đã đến lúc chào tạm biệt nhau.

Mặc dù chỉ có ba ngày…

Nhưng mà ít nhất ở bên cạnh Hắc Ám Đế Vương cũng có cảm giác giống như thiên đường.

“Còn điều kiện nào khác không?”

"Một điều cuối cùng. Ta muốn Wolyoung quay trở lại.”

“……!”

Trước những lời của Jin-hyuk, Wolyoung đứng im lặng từ nãy đến giờ cảm thấy nao núng.

“Ta sẽ cho phép chuyện đó. Có vẻ như hắn cũng muốn quay lại với cậu.”

"Ta…!"

"Đủ rồi. Ta cũng không phải là người mù quáng.”

Amhwang đã chấm dứt tình thế chỉ trong một đòn duy nhất.

“Lần này đến ta hỏi một câu. Điều gì khiến cho cậu chắc chắn rằng ta sẽ chấp nhận điều kiện này?”

Mặc dù Titan là một lá bài rất hữu ích nhưng mà chưa chắc ông ta sẽ đáp ứng cả ba điều kiện chỉ với chúng.

Điều đó có nghĩa là ông ta có thể lật ngược cán cân bất cứ lúc nào, nếu như ông ta cho rằng có điều gì đó bất lợi,

“Đó là bởi vì ta biết Hắc Ám Đế Vương rất muốn nhận ta làm đệ tử.”

Rồi sau khi anh nói xong,

Vùuuuu!

Một nguồn năng lượng màu đỏ sẫm uốn lượn trên tay Jin-hyuk.

Hắc Thiên Quỷ Công.

Đó là một môn võ thuật do Hắc Ám Đế Vương sáng tạo ra, đồng thời cũng là một môn võ thuật mà không một cao thủ nào trong số rất nhiều cao thủ của Thiên Quỷ Giáo có thể thành thạo…

… Nó bắt đầu hiện lên qua bàn tay của những người chơi bên ngoài tòa tháp.

 

***

 

Con đường Sura đã đi không ngừng nghỉ, vượt qua tất cả những giới hạn.

Dù ông có rửa tay bao nhiêu đi nữa, mùi máu vẫn không biến mất, nhưng mà ông nghĩ điều đó không quan trọng.

Đó chính là cách để trở nên mạnh mẽ hơn.

Bởi vì đó là công việc của ông ta.

Giới võ thuật gọi ông là Hắc Ám Đế Vương và bày tỏ sự tôn kính cũng như sợ hãi.

Tuy nhiên, cuộc hành trình tưởng như sẽ kéo dài mãi mãi đã dừng lại.

Ông ta cảm nhận được những hạn chế của chính mình.

Đây chính là nơi chỉ có thể tiếp cận được bởi những người đã thành thạo tất cả 12 cấp của Hắc Thiên Quỷ Công.

13 loại ma thuật.

Khi nhận ra rằng điều cần thiết để vượt qua bức tường đó không chỉ là tài năng và sự nỗ lực, Hắc Ám Đế Vương rơi vào tuyệt vọng.

‘Thời gian… phải…. ta không còn thời gian nữa.’

Sau khi vượt qua muôn vàn thử thách cùng những lỗi lầm, ông ta thấy mình không còn lựa chọn nào khác ngoài việc đối mặt trực tiếp với bức tường thời gian, mặc dù ông ta đã hoàn toàn chuyển hóa bản thân.

Thế là ông ta đã quyết định.

Nếu như không thể làm được… 

Thì hãy tìm một đệ tử có thể biến điều đó thành hiện thực.

Vì vậy ông ta đã lang thang tìm kiếm nhân tài giữa nỗi tuyệt vọng và mơ hồ.

Khi ông ta định bỏ cuộc và nghĩ rằng không có ai có thể đáp ứng được kỳ vọng của mình.

Thì cuối cùng,

… Ông ta cũng đã tìm thấy.

“Haha……Khahahahaha!”

Hắc Ám Đế Vương phát ra một tiếng gầm điên cuồng.

"Đúng vậy. Nó ở bên ngoài tháp chứ không phải bên trong, cho nên dù có tìm kiếm kỹ đến đâu ta cũng không thể tìm thấy. Chính là như vậy.”

“Nếu như biết ngài thích đến như thế thì ta đã đến đây sớm hơn rồi.”

"Hở. Đúng vậy đó. Ta chờ đợi cậu đến mất trí luôn đấy.”

"Ôi trời. Suýt nữa ta đã biến người thầy đầu tiên của mình thành một hồn ma rồi.”

"Cái gì? Đó là điều cậu muốn nói với sư phụ của mình đó sao?”

“Có gì không đúng sao ạ? Đây hoàn toàn là lỗi của sư phụ vì đã nhận đệ tử sai cách đấy. Vì thế sư phụ hãy chấp nhận đi.”

Jin-hyuk nhún vai.

Cuộc trò chuyện giữa hai người tiếp tục diễn ra một cách tự nhiên và thân mật.

Bạch Sa bên cạnh anh trông như có thể ngất đi bất cứ lúc nào, bởi vì đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy một Hắc Ám Đế Vương như vậy.

Đó cũng là điều hiển nhiên.

Ai có thể ngờ rằng Hắc Ám Đế Vương, một trong hai thủ hộ của Thiên Quỷ Giáo lại có bộ dáng buông thả như vậy chứ?

Nếu như hắn kể điều này ra thì chắc chắn người ta sẽ chế nhạo và hỏi hắn đã uống bao nhiêu rượu.

Và.

Cả Amhwang cũng như vậy, ông ta cũng cảm thấy khó hiểu.

"Thật kì lạ. Rõ ràng hôm nay là lần đầu tiên ta gặp cậu, nhưng mà không biết tại sao nói chuyện với cậu lại cảm thấy thoải mái như vậy, cứ như chúng ta đã quen nhau rất lâu rồi.”

Anh cũng vậy.

Tất cả những người chơi cùng anh đã rời khỏi Tháp Thí Luyện và giờ chỉ còn lại một mình anh.

Những người duy nhất anh có thể nói chuyện là những người sống bên trong tòa tháp.

Jin-hyuk biết được là bởi vì họ đã cùng khóc, cùng cười và cùng nhau tạo nên những kỷ niệm.

Về người được gọi là Hắc Ám Đế Vương.

Tất nhiên là anh không thể nói ra sự thật, vậy nên anh chỉ có thể giải thích một cách mơ hồ.

“Có lẽ là do chúng ta học cùng một môn võ đấy. So với sư phụ thì kỹ năng của ta kém hơn rất nhiều… ”

“Ừm. Ta sẽ không đòi hỏi cậu phải học được Hắc Thiên Quỷ Công ngay bây giờ đâu. Bởi vì có thể cậu cũng có thể trạng riêng của mình.”

Điều quan trọng không phải là gốc rễ mà là tài năng.

Đúng hơn là nếu như anh tự mình khám phá các bí quyết võ thuật đó thì sẽ tốt hơn.

Điều đó quyết định Jin-hyuk có phải là nhân vật ngàn năm mới xuất hiện một lần hay không.

Hắc Ám Đế Vương bỏ qua những chi tiết nhỏ đó.

“Hiện tại ta không thể thiết lập mối quan hệ chính thức với một linh mục được. Bởi vì cậu đã gây ra hỗn loạn cho nên Đế quốc sẽ ngay lập tức chú ý và cử một đội điều tra.”

"Có lẽ là vậy."

“Hãy đến Giáo hội ngay sau khi hoàn thành xong nhiệm vụ. Như đã hứa, ta sẽ giao Âm Ảnh cho cậu trong ba ngày.”

Hắc Ám Đế Vương đưa cho Jin-hyuk một cây sáo làm bằng cỏ trông rất độc đáo.

“Nếu cậu thổi cái này thì Âm Ảnh sẽ xuất hiện trong vòng 15 phút. Còn Bạch Sa.”

"Vâng. Chủ Thượng.”

“Cậu ta bây giờ chính là đệ tử tốt nhất của ta. Từ giờ trở đi, hãy thể hiện sự tôn trọng đúng mức với cậu ta. Nếu như ta nghe thấy cậu ta phàn nàn về bất cứ điều gì thì ta sẽ bắt ngươi phải chịu trách nhiệm đó.”

“Tôi, tôi…”

Bạch Sa cúi đầu với vẻ mặt ủ rũ.

Bản năng khiến cho hắn nhận ra.

Rằng ba ngày tới sẽ là những ngày tăm tối nhất mà hắn đã sống cho đến nay.

 

***

 

Sau khi hoàn thành cuộc trao đổi của mình với Hắc Ám Đế Vương, Jin-hyuk đi thẳng về phía bên kia của khu rừng.

"Trời? Tại sao ngài đến muộn vậy?

"Chủ nhân. Ngài có ổn không?”

Anh nhìn thấy các thành viên của Quân đoàn Bóng tối bị giam trong một nhà tù làm từ xương của T-Bone, và Ellis ngồi trên nóc nhà tù, nhấp từng ngụm trà đen mới pha.

Anh biết.

Anh đã dự đoán sự việc sẽ xảy ra như thế này, nhưng đó lại là một kết quả rất phiến diện.

Ngay cả khi có giới hạn về sức mạnh ma thuật thì điều này…

Nó sẽ mạnh đến mức nào khi thể hiện toàn bộ sức mạnh của nó?

Anh có một sự tò mò muốn nhìn thấy bản chất thật sự của nó vào một ngày nào đó.

“Có nhiều chuyện xảy ra lắm. Ta sẽ kể cho ngươi biết thêm chi tiết trên đường đi.”

“Hửm? Nhưng mà còn tên nhóc đằng sau ngài thì sao? Tên đó. Ngài không cảm thấy mệt mỏi khi cậu ta nói đủ thứ dối trá và cắt lời ngài sao?”

Ellis nhìn thấy Wolyoung đang trốn trong bóng tối.

"Sao ngươi lại nói thế? Ta mệt mỏi với chuyện nói dối rồi.”

“… Kuhm! Phải, phải."

Việc hắn nói dối là sự thật. Việc cô cảm thấy mình bị phản bội cũng là sự thật.

Sẽ là nói dối nếu như nói là không cảm thấy có lỗi.

Nhưng mà điều quan trọng nhất bây giờ chính là không để Wolyoung nổi cơn tam bành.

Tấn công những gã khổng lồ là ưu tiên cấp bách nhất.

[Căn cứ của người khổng lồ.]

Tuy là căn cứ quan trọng nhưng mà cũng có nguyên nhân khiến Đế quốc và Murim không dễ dàng chiếm được căn cứ này.

Đó là do kết giới trải khắp Eucharist khá rắc rối.

Thành thật mà nói thì nó cũng không khó đến như vậy.

 

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương

Danh sách phát
Chưa có chương nào
00:00
00:00
0 chương
Đang tải danh sách chương...