Tôi Là Thợ Săn Có Kỹ Năng Tự Sát Cấp SSS
Chapter 149 - Khởi đầu của "ai đó" (2)

Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:

Chap trước (148) mình có bỏ sót một số tên Tiếng Anh, hiện đã được fixed! Các bạn có thể đọc lại để có trải nghiệm trọn vẹn nhất nhé! Cảm ơn mng đã đọc truyện ạ~

Tên chương đã được đổi lại thành: Khởi đầu của một "ai đó", đọc đến hết chương này thì chắc mọi người cx bt "ai đó" ở đây ám chỉ NHỮNG ai r nhỉ? =)))


 

Bây giờ, chúng ta hãy nói về mở đầu của một “ai đó”.

 

“Ừm! Đó thực sự là quãng thời gian vui vẻ và trọn vẹn.”

 

Chúng tôi đang ở khu vực cấm thư của Đại Thư viện. Các Thợ săn khác đã quay trở lại, chỉ còn lại tôi và Thủ thư.

 

Thủ thư dường như muốn nói lời chia tay riêng với tôi. Bên dưới những tủ sách, nơi những cuốn sách bìa cứng cũ xếp thành hàng như những viên gạch, Thủ thư trông nhỏ bé đến lạ thường.

 

“Cậu có biết không, Tử Vương?”

 

"Về cái gì?"

 

“Cái gọi là hạnh phúc sẽ biến mất nhanh chóng.”

 

Thủ thư mỉm cười.

 

“Hạnh phúc là thứ cậu tận hưởng ở thời điểm hiện tại. Một khoảnh khắc đáng yêu đến mức cậu không thể kìm lòng được. Than ôi, thời gian là một dòng chảy vô tận. Hạnh phúc lại trôi đi như chiếc lá phong, bay đi mà bay lại.”

 

Thủ thư chậm rãi vẫy cánh tay trái của mình.

 

Những cuốn Khải Huyền Thư bay đến chỗ anh ta và tập trung lại một nơi.

 

Trong số đó có Khải Huyền Thư mà tôi đã vượt qua và Khải Huyền Thư mà các Thợ săn khác đã chinh phục.

 

+

 

Tầng 22: Thiên Ma Ký Lục (Thể loại: Võ thuật, Dung hợp)

 

Tầng 23: Truyền kỳ về Hiệp sĩ không gian (Thể loại: SF)

 

Tầng 24: Dawn Mountain Cabin Journal (Thể loại: Bí ẩn, Lịch sử)

 

Tầng 25: Chuyện tình học viện Sormwyn (Thể loại: Lãng mạn, Giả tưởng)

 

Tầng 26: Tận thế thành phố lễ hội (Thể loại: Thể thao)

 

Tầng 27: “Sói già” chỉ muốn mở một tiệm bánh (Thể loại: Nấu ăn, Quản lý kinh doanh)

 

Tầng 28: Tôi và vật tế thần của chúng ta (Thể loại: Cổ tích)

 

Tầng 29: Thành Phố Thăng Thiên – Ngoại truyện (Thể loại: Học đường)

 

+

 

“À, đẹp quá… [Danh mục thư viện] không tệ. Mặc dù không hoàn hảo nhưng nó vẫn tốt hơn nhiều so với các danh mục do các chiến binh ở thế giới khác hoàn thành. Không, nó đáng ngưỡng mộ hơn rất nhiều. Đến nỗi tôi cảm thấy hối hận vì phải tặng chúng cho thế giới của cậu.”

 

Đôi mắt của Thủ thư lấp lánh như một đứa trẻ.

 

Mọi người đều tìm thấy kho báu của bản thân khi còn trẻ. Một viên ngọc giả làm bằng nhựa mờ hoặc một viên đạn súng BB màu trắng quý hiếm trộn lẫn giữa một lô màu đỏ và đen. Một con búp bê rẻ tiền nhưng có những ngón tay xinh xắn.

 

Chúng ta luôn cần một kho báu bí mật của riêng mình. Và giờ thủ thư đang nhìn kho báu của riêng anh ấy.

 

“Thợ săn ở thế giới khác đã làm gì?”

 

“Họ đã làm một trong hai điều. Họ chọn một Khải Huyền Thư dễ dàng để thách thức hoặc một Khải Huyền Thư sẽ có ích cho Tòa tháp.”

 

“Nếu anh muốn soi mói, chúng tôi cũng đã làm vậy mà.”

 

“Huhu.”

 

Thủ thư che miệng bằng ống tay áo.

 

“Cậu khiêm tốn quá đấy. Nếu mục tiêu của cậu chỉ đơn thuần là hoàn thành chặng thì cậu đã chẳng phải giải quyết sự hối tiếc của Thiên Ma. cậu có biết chiến lược đơn giản nhất là gì không?

 

“Là gì?"

 

“Ẩn mình trong một hang động hẻo lánh nào đó.”

 

Thủ thư chạm vào “Thiên Ma Ký Lục”.

 

Khi anh ấy làm vậy, khung cảnh xung quanh chúng tôi thay đổi. Vù! Ánh sáng che khuất tầm nhìn của tôi. Trong chớp mắt, thư viện biến mất. Đột nhiên, chúng tôi đang lơ lửng trên một ngọn núi tuyết nơi những cơn gió bấc thổi qua.

 

-Này. Theo những gì tôi thấy, chúng ta chỉ cần đợi cho đến khi họ chết thôi.

 

Những thợ săn mà tôi chưa từng thấy đang trốn trong hang động. Trang phục hoàn toàn khác với thế giới của chúng ta. Tôi nhận ra rằng họ chắc hẳn là Thợ săn đến từ một thế giới khác.

 

- Chuyện đó thực ra cũng không có gì khó khăn. Chúng ta chỉ cần cảnh giác với lũ cương thi đang lang thang xung quanh là được.

 

-Tuyệt lắm! Tất cả chúng ta hãy cùng cố gắng và chờ đợi nào!

 

Nhìn xuống họ, Thủ thư nói.

 

“Đây là một bản ghi từ cách đây xa xưa rồi. Những Thợ săn này đã cố gắng hoàn thành [Thiên Ma Ký Lục]. Họ đang leo Tháp của một thế giới khác. Những người này đã chọn cách ẩn náu và chờ đợi cho đến khi Thiên Ma và Minh Chủ Võ Lâm Minh chết.”

 

“……”

 

“10 ngày sau điểm xuất phát, Minh Chủ Võ Lâm Minh chết. Thiên Ma nổi điên. Trong lúc nổi điên, bà ta đã liều lĩnh sử dụng chân khí bẩm sinh của mình và chết. Tada! Chặng đã được hoàn thành!

 

Thủ thư tinh nghịch ngọ nguậy ngón tay của mình.

 

“Chà, chỗ ẩn náu của mấy kẻ này rất lộ liễn nên lũ thây ma đã chọn đúng thời điểm bọn họ lơ là cảnh giác và tàn sát họ. Nhưng bản thân chiến lược của họ không hề sai. [Thiên Ma Ký Lục] sẽ tự hoàn thành nếu họ chỉ chờ đợi. Họ chỉ cần chuẩn bị các biện pháp chống lại cái lạnh, lên kế hoạch dự trữ và có kỹ năng tránh đám thây ma và Thiên Ma. Độ khó Khải Huyền Thư này là Cấp B không phải rất hợp lý sao?”

 

“……”

 

“Nhưng Tử Vương, cậu không làm vậy.”

 

Thủ thư nhìn tôi.

 

Cơn bão tuyết cách đây đã lâu trên vai chòm sao trông giống như một hình ảnh ba chiều.

 

“Cậu luôn đối xử với các nhân vật như con người. Cậu luôn nỗ lực hết mình. Cậu cảm thấy tức giận và cậu cảm thấy đau buồn. Cậu đã chấp nhận những câu chuyện về Khải Huyền Thư như của một phần của riêng mình.”

 

Thủ thư di chuyển tay trái của mình, chạm vào [Chuyện tình ở Học viện Sormwyn] lần này. Vù! Cảnh tuyết mờ dần.

 

Chúng tôi đang ở tầng hầm nhà Raviel.

 

Raviel đang đứng trước một người đàn ông lạ mặt đang bị xích và quỳ gối.

 

-Đ-đây là lừa đảo! Là lừa đảo!

 

Người đàn ông bê bết máu như thể bị tra tấn.

 

-Theo hướng dẫn chiến lược, cô yêu thích những bông hoa màu trắng! Tại sao độ yêu thích của tôi không tăng lên dù hôm nào tôi cũng mang hoa tặng cô, làm cho cô những món ăn mà cô yêu thích và nói chuyện vui vẻ với cô hàng ngày chứ?! Lừa đảo! Kết thúc kiểu này chẳng có ý nghĩa gì cả!

 

-Chậc.

 

Raviel, với vẻ mặt mệt mỏi, tặc lưỡi.

 

-Thật thảm hại. Có phải tất cả tông đồ của Chòm sao đều như thế này không?

 

-H-hãy phải lòng tôi đi! Cô chỉ là một chòm sao nhái! Mau yêu tôi đi!

 

-…Bộ các Chòm sao tình cờ coi thế giới của ta là thùng rác của vũ trụ không? Có phải đó là lý do tại sao chúng cứ ném những thứ rác rưởi vào người ta thế này sao? Ah, vì Chúa. Chăm lo cho đế quốc đã vất vả lắm rồi, vậy mà còn muốn làm cuộc sống của ta càng ngày càng khó khăn hơn là sao chứ.

 

Raviel nhanh chóng đổ thuốc độc lên đầu người đàn ông. Da đầu hắn bắt đầu tan chảy.

 

-Kyaaak! Khư! Áaaa!!

 

Người đàn ông quằn quại khi bị bôi chất độc chết người. Raviel thở dài và rời khỏi tầng hầm. Bang. Cánh cửa tầng hầm đóng lại, ngất đi tiếng hét của người đàn ông.

 

“Đây cũng là một trong những điều đã xảy ra trong quá khứ.”

 

Thủ thư nhún vai.

 

“Thật khó để con người đối xử với người khác như con người. Tôi khen ngợi cậu vì đã làm được một việc khó khăn như vậy. Chúng ta sẽ không thể gặp lại nhau nữa, nhưng… xin hãy nhớ rằng tôi sẽ luôn cổ vũ cho cậu.”

 

“Chúng ta không thể gặp lại nhau nữa sao?”

 

"Phải! Bây giờ tôi phải mời và chào đón các chiến binh của thế giới khác.”

 

Thủ thư cười khúc khích.

 

“Tôi không thể lúc nào cũng ở bên cạnh cậu được. Có vô số thế giới và tháp. Có vô số chiến binh đang leo lên tòa tháp của họ, giống như tất cả các người vậy! Tôi phải chào đón tất cả bọn họ vì Chúa tể của Manseng… À, tôi xin lỗi. Tôi không thể nói thêm được nữa."

 

Thủ thư đưa tay phải ra.

 

"Làm tốt lắm."

 

Thủ thư mỉm cười nhẹ nhàng.

 

“Thư viện vĩ đại của vạn vật sẽ biến mất khỏi tầng 21 ngay bây giờ. Thay vào đó, một khu vực nghỉ ngơi nhỏ sẽ được đặt ở đó. Được rồi, tôi sẽ đặc biệt quan tâm và cho cậu một nơi nghỉ ngơi tuyệt vời.”

 

"Được rồi."

 

Tôi bắt tay Thủ thư.

 

"Cảm ơn anh."

 

“Uhuhu. Thật không ngờ rằng sẽ có một ngày tôi bắt tay với nhân vật yêu thích của mình và nhận một nhân vật yêu thích khác làm thủ th–…hư?”

 

Có lý do khiến Thủ thư lưỡng lự ở phút cuối.

 

Siết chặt.

 

Thủ thư cố gắng buông cái bắt tay ra, nhưng tôi không buông ra.

 

“Tử Vương?”

 

Thủ thư nghiêng đầu sang một bên.

 

“Cậu buồn khi phải chia tay tôi sao? Điều đó làm tôi rất vui nhưng thế giới của cậu đã hoàn thành hết tầng 21 - 30 rồi. À, tầng 30 cũng sẽ được dùng làm nơi nghỉ ngơi. Có một cuốn sách tên là [Câu chuyện về thành phố được tái thiết]. Nó được trang bị những phương tiện giải trí gần như tuyệt vời, và là một phần trong dịch vụ đặc biệt của tôi…”

 

Tôi vô cảm nhìn xuống thủ thư.

 

“……”

 

Thủ thư trở nên im lặng.

 

“Tử Vương…?”

 

Sử dụng cách nói chuyện của Thủ thư…

 

"Cậu đang làm gì vậy? C-cậu đang làm tôi sợ đấy…”

 

…Kim Yul và viện trưởng đã kết thúc phần mở đầu dài dòng và bước vào câu chuyện chính ngày hôm nay.

 

"Thủ thư."

 

Nhưng đó không phải là tất cả.

 

“Tôi có vài điều muốn hỏi anh trước khi chúng ta chia tay.”

 

"Là gì vậy…?"

 

"Anh."

 

Kể từ lúc tôi hoàn thành Thiên Ma Ký Lục.

 

“Đã không còn mục đích sống nữa phải không?”

 

Tôi đã chờ đợi khoảnh khắc này.

 


 

『Tại sao anh lại thích Sát tinh giả?』

 

『Lefanta Aegim là người giết chết các Chòm sao. Tôi có thể hiểu tại sao anh lại ghét hắn ta, nhưng tôi không tài nào hiểu tại sao anh lại thích hắn được.』

 

Vào ngày Thiên Ma Ký Lục được hoàn thành, chúng tôi đi xuống một ngọn núi tuyết. Một con rồng đen kịt màu của cái chết hiện ra trước mắt chúng tôi, và tôi và Thủ thư đã có cuộc trò chuyện đàng hoàng đầu tiên.

 

『Vì cậu là người hỏi nên tôi sẽ cho cậu câu trả lời. Từ rất lâu rồi, tôi đã ấp ủ một ước mơ.』

 

『Một ước mơ?』

 

"Chính xác."

 

Đôi mắt của thủ thư đã sáng lên một cách ngây thơ.

 

『Đó là được xuất hiện trong một cuốn tiểu thuyết mà tôi yêu thích!』

 

Thủ thư nói rằng ‘can thiệp’ vào một cuốn tiểu thuyết khác với ‘xuất hiện’ trong một cuốn tiểu thuyết. Anh ấy thú nhận rằng anh ấy muốn xuất hiện một cách tự nhiên trong câu chuyện với tư cách là một nhân vật ngang hàng với những người khác.

 

『Tôi từ chối can thiệp. Điều đó có nghĩa là chỉ có một cách duy nhất để tôi có thể trở thành nhân vật trong câu chuyện.』

 

『Tôi không thể tìm đến các nhân vật trong tiểu thuyết; các nhân vật phải tìm đến tôi.』

 

Thủ thư thì thầm như một cậu bé đang nhớ về mối tình đầu.

 

『Lefanta Aegim. Sát tinh giả không ngừng giết chết các Chòm sao và di chuyển giữa các thế giới. Một ngày nào đó, ông ấy sẽ đến thăm thế giới của tôi, Thư viện vĩ đại nhất mọi thời đại. Để giết tôi."

 

Đó chính xác là lý do Thủ thư yêu thích Sát tinh giả.

 

"Tôi đang đợi. Đợi ngày mà Sát tinh giả đến thăm Đại Thư viện.』

 

Cách duy nhất để anh ấy có thể trở thành một nhân vật trong một câu chuyện.

 

『Tôi mong một ngày nào đó được nhìn thấy ông ấy đứng trước mặt tôi, kể lại câu chuyện và ý chí của chính ông ấy. Vào ngày đó, cuối cùng tôi cũng sẽ xuất hiện trong câu chuyện của Lefanta Aegim!』

 

Thủ thư đã nói—

 

『Chết dưới tay nhân vật chính không phải là đoạn kết hay nhất sao?』

 

Sau đó.

 

Tôi mở miệng và nói.

 

“Anh đã không còn lý do để sống nữa.”

 

“……”

 

Khuôn mặt của Thủ thư đông cứng lại.

 

“…Cậu đang nói về cái gì thế?”

 

“Anh nói rằng một ngày nào đó trở thành nhân vật trong truyện là ước mơ của anh. Anh không muốn ép mình vào câu chuyện mà muốn xuất hiện một cách tự nhiên, và Sát tinh giả là người duy nhất có thể thực hiện đáp ứng được ước mơ đó. Nhưng…"

 

Tôi đã cười.

 

“Anh không còn đợi Sát tinh giả đến giết mình nữa rồi có phải không?”

 

“……”

 

“Anh nghĩ một Sát tinh giả đã gặp viện trưởng sẽ làm điều đó không?”

 

Thủ thư nuốt nước bọt.

 

“Không, cậu đang nói gì… Tôi không biết cậu đang nói gì hết. Tử Vương, Sát tinh giả đã gặp được viện trưởng chỉ là kết quả của Bách Quỷ Luân Hồi của cậu. Sát tinh giả trên tầng 50 vẫn còn sống mà. Chẳng phải một ngày nào đó người đó sẽ đến giết tôi sao…?”

 

"Điều đó đúng."

 

Tôi nắm chặt tay của Thủ thư hơn nữa.

 

“Nhưng Sát tinh giả đó không phải là Sát tinh giả của con đường anh đã chọn. Trước đó tôi đã hỏi anh.

 

Con đường thứ nhất.

 

Sát tinh giả ở tầng 50 đã không gặp tôi và cũng không tha thứ cho viện trưởng.

 

Con đường thứ hai.

 

Sát tinh giả đã gặp tôi và tha thứ cho viện trưởng.

 

Tôi yêu cầu anh ấy chọn một trong hai và chấp nhận nó làm câu chuyện về Sát tinh giả.

 

“Anh đã chọn con đường thứ hai.”

 

Sau đó, Thủ thư đã chấp nhận con đường thứ hai là lịch sử chân chính. Câu chuyện về Sát tinh giả chiếm hữu Kim Yul và nhận được lời xin lỗi của viện trưởng—tất cả những điều đó đã được chấp nhận như một phần cuộc đời của Sát tinh giả.

 

Nói cách khác.

 

“Giả sử một ngày nào đó, Sát tinh giả ở tầng 50 tìm thấy anh. Liệu… Liệu anh có thực sự hạnh phúc khi khoảnh khắc đó đến không?”

 

“Sát tinh giả chưa gặp viện trưởng. Liệu anh có thể chấp nhận người đàn ông không cảm thấy giận dữ, buồn bã, hận thù và tha thứ đó là Sát tinh giả thực sự không? Anh có thể chấp nhận một cái kết ở đó anh bị giết bởi Sát tinh giả như thế không?

 

Thủ thư có thể không nghĩ xa đến thế, nhưng về cơ bản anh ta đã phá hủy giấc mơ của chính mình.

 

“Không đời nào anh có thể làm được điều đó. Bởi vì anh là người tôn thờ những câu chuyện hơn bất cứ thứ gì. Anh sẽ không bao giờ muốn chết dưới tay một [thứ bổ sung] mà bản thân không chấp nhận.”

 

“Nói để anh biết nhưng phủ nhận không có ích gì đâu.”

 

Bởi vì tôi có thể nhìn thấy rõ ràng trước mắt mình rằng anh ấy yêu mến ai.

 

‘Cửa sổ nhân vật.’

 

+

 

Tên: Thủ thư trong góc

 

Độ ưa thích: 99

 

Thể loại yêu thích: [Hợp nhất], [Lãng mạn], [Bí ẩn], [Phiêu lưu], [Kinh dị], [Lịch sử], [Chiến tranh], [Thể thao], [SF], [Thần thoại], [Truyện cổ tích]…

 

Thể loại không thích: Không có

 

Nhân vật yêu thích: [Nhân vật], [Tử Vương], [Kim Yul]

 

Nhân vật không thích: Không có

 

Cốt truyện yêu thích: [Câu chuyện]

 

Cốt truyện ghét: [Series bị tạm dừng]

 

+

 

Tên của Sát tinh giả đã được đổi thành Kim Yul.

 

Thứ tự cũng đã thay đổi. Tên của tôi ban đầu đứng sau Sát tinh giả, nhưng bây giờ, nó đã xuất hiện ở trước. Điều đó có nghĩa là Thủ thư đã dần yêu thích câu chuyện của tôi hơn khi câu chuyện về Sát tinh giả kết thúc.

 

“……”

 

Im lặng.

 

Khuôn mặt của Thủ thư trống rỗng.

 

Anh ấy trông có vẻ không thể tin được.

 

“Tử Vương, cậu, rốt cuộc cậu… Rốt cuộc cậu đã lên kế hoạch từ bao giờ vậy…?”

 

"Ngày hôm đó. Tôi đã lên kế hoạch này từ ngày tôi nghe về ước mơ của anh trên ngọn núi tuyết đó. Tất nhiên là hồi đó tôi chưa tính toán hết mọi chi tiết.”

 

Nhưng tôi đã vẽ ra bức tranh lớn vào thời điểm đó. Một kế hoạch khiến anh ấy yêu thích tôi hơn cả Sát tinh giả. Vì vậy tôi đã kiên trì đuổi theo Sát tinh giả, thậm chí đến mức ám ảnh.

 

Để “săn” được một chòm sao.

 

“Hamustra.”

 

Thủ thư giật mình khi nghe tôi gọi anh bằng tên thật của mình.

 

“Anh có hai con đường cho mình.”

 

“Hai con đường…?”

 

“Anh có thể chọn sống ở đây, mãi mãi không thể thấy ước mơ của mình thành hiện thực. Anh sẽ nói lời tạm biệt với tôi, vứt bỏ hy vọng rằng một ngày nào đó Sát tinh giả sẽ thực hiện điều ước của mình. Anh sẽ tiếp tục chào đón những Thợ săn coi nhân vật như rác rưởi, và dành những ngày tháng ẩn dật trong thư viện như anh vẫn thường làm.

 

“Ư…”

 

Thủ thư khẽ run lên. Đương nhiên không thể thoát khỏi bàn tay của tôi, anh ta vặn vẹo. Nhưng sức lực của Thủ thư không đáng kể, còn tay phải của tôi thì đang giữ rất chắc.

 

"Nếu bạn không muốn điều đó, hãy đưa nó cho tôi."

 

“Cậu… cậu đang ám chỉ cái gì vậy…?”

 

“Cuốn sách chứa đựng câu chuyện của anh.”

 

Con mồi mà tôi đã săn đuổi bấy lâu nay.

 

“Hãy đưa cho tôi cuốn sách ghi lại cuộc đời anh.”

 

Đó không phải là Khải Huyền Thư ghi lại sự sụp đổ của một thế giới khác và cũng không chứa đựng một thế giới khác. Đó chính là nơi này. Đó là cuốn sách chứa [Thủ thư góc] sống trong [Thư viện vĩ đại của vạn vật].

 

“Tôi sẽ biến nó thành tầng 30 của tòa Tháp này.”

 

“……”

 

“Khi đó đương nhiên anh cũng sẽ trở thành thành viên của Tháp của chúng tôi. Anh hiểu không? Anh sẽ trở thành một nhân vật trong câu chuyện của chúng tôi. Hãy trở thành đồng đội sát cánh cùng chúng tôi.”

 

Miệng của thủ thư há hốc.

 

“Hãy leo Tháp cùng tôi, Hamustra.”

 


TA NÓI NÓ ĐỈNH ẤYYY!!!!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương