Tôi Là Thợ Săn Có Kỹ Năng Tự Sát Cấp SSS
-
Chapter 153 - Phất lên (Hồi 2)
Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:
Chap trc beta sót nên chưa sửa "Giám đốc" thành "Viện trưởng", hiện đã được fixed! Các bạn có thể đọc lại để có trải nghiệm trọn ven nhất nhé. Nay có hứng nên lên thêm 1 chap nữa ;))
“Hả?!”
Đến cuối cùng Kiếm Thánh vẫn là Kiếm Thánh. Dù bị sốc nhưng ông vẫn vung kiếm. Nếu tôi không làm xao động ông ấy trước thì có lẽ ông ấy đã chặn được đòn tấn công của tôi rồi.
Tuy nhiên, lần này tôi đã đi trước ông ta một bước.
“……!”
Thánh kiếm của tôi chĩa vào cổ Kiếm Thánh. Tôi dừng lại. Ông lão liếc nhìn thanh kiếm chỉ cách cổ mình 5 cm rồi cũng dừng lại. Như một nỗ lực cuối cùng, Kiếm Thánh đã giơ thanh kiếm của mình lên cổ tôi, nhưng nó cách xa hơn 15 cm.
“Hô.”
Tôi cười khúc khích.
"Tôi thắng rồi nhé. Ông già.”
“……”
Vẻ mặt của Kiếm Thánh nhanh chóng sụp đổ.
“C-cái này không tính! Không hợp lệ! Chiến thắng này không hợp lệ!”
“Ha. Tôi không biết ông đang nói về điều gì cả. Thắng là thắng. Không lẽ khi để thua trận trên chiến trường, ông cũng định hét lên là “Không tính! Không hợp lệ!” à? Hử? Tôi không biết ông lại là người như vậy đấy, ông già ạ.”
“Nhưng cái gì cũng phải có giới hạn của nó! Cái này… cái này….”
“‘Cái này’ cái gì cơ?”
“Thật là vô liêm sỉ!”
Cái gì? Vô liêm sỉ?
Đó chẳng phải là một lời khen sao?
“Puhaha! Cảm ơn rất nhiều nhé, ông già. Tôi chưa bao giờ nghĩ rằng tôi sẽ nghe Kiếm Thánh gọi tôi là kẻ vô liêm sỉ! Cuối cùng tôi cảm thấy cuộc sống này thật đáng sống. Tôi hy vọng ông sẽ sống thật lâu và khỏe mạnh.”
"Cậu…"
Khuôn mặt của Kiếm Thánh hơi run lên. Nếu ánh mắt có thể giết người thì có lẽ tôi đã chết rồi. Nhưng ông ta càng nhìn tôi như thế, tôi càng cảm thấy hạnh phúc hơn.
“Tôi đã kiềm chế bản thân khỏi việc nhắc về ‘Sư phụ’ của chúng ta! Tôi đã chờ đợi vì sự cân nhắc dành cho cậu. Sao cậu có thể bất cẩn chà đạp lên trái tim của một ông già như vậy chứ!
“Chắc chắn rồi, kẻ thua cuộc.”
“K-kẻ thua cuộc?! Hừm. Cho đến nay chúng ta đã chiến đấu 53 lần và tôi đã thắng 52 lần! Nếu tôi có 52 trận thắng và 1 trận thua trong 53 trận đấu thì đương nhiên tôi là người chiến thắng!
“Trận đấu cuối cùng luôn là trận đấu quan trọng nhất. Ông không biết câu chuyện về Bá Vương Hạng Vũ sao? Dù ông đánh 100 trận và thắng 99 trận đi nữa, nếu chỉ cần thua 1 trận thì ông là kẻ thua cuộc. Nếu ngươi là Hạng Vũ thì tôi là Lưu Bang. Tôi là bá chủ thiên hạ muahahaha.”
“Đã vậy thì chúng ta đấu một hiệp nữa!”
“Hừm. Tôi không muốn chiến đấu nữa. Tôi không muốn chiến đấu trong 6 tháng tới. Thay vào đó, tôi sẽ loan tin rằng tôi đã đánh bại Kiếm Thánh cho tất cả những người tôi biết trong 6 tháng. Sau đó tôi sẽ cân nhắc đến việc chiến đấu với ông một lần nữa sau.
“Hự-… Khư, hự hư…!!”
Vào lúc đó, Kiếm Thánh trông như sắp bất tỉnh. Như thể tim và mạch máu của ông ấy bị tắc nghẽn và lưu lượng máu bị hạn chế vậy. Tôi thầm cầu nguyện cho ông ta.
Sau đó, một giọng nói vang lên từ cách đó không xa.
“…có vẻ như hai người rất thân nhau thì phải.”
Sượt!
Một nữ nhân xuất hiện trên không trước khi đáp nhẹ xuống đất. Đó là Hắc Long chi Chủ. Khán giả xung quanh sân ngay lập tức xôn xao khi Hắc Long chi Chủ xuất hiện với kỹ năng dịch chuyển tức thời. 3 thợ săn hàng đầu đều tập trung tại một nơi.
"Huh."
Hắc Long chi Chủ cuối cùng cũng nhận ra còn có những người khác ở đó. Cô mỉm cười và vẫy tay.
Chụp! Chụp!
Những người thợ săn vội vàng lấy điện thoại ra và bắt đầu chụp ảnh ba chúng tôi. Chỉ sau đó, Hắc Long chi Chủ mới quay lại nhìn chúng tôi với vẻ mặt kỳ lạ.
“Tử Vương vốn luôn là một đứa trẻ con nên điều đó không có gì lạ, nhưng… Kiếm Thánh, chuyện gì đã xảy ra với ông vậy? Ông chơi với Tử Vương nhiều quá rồi hay sao à? Điều đó có làm giảm tuổi tâm thần của ông sao? Ngoại trừ hình tượng lạnh lùng xa cách của mình, ông hoàn toàn thối nát mà.
“Tôi không muốn nghe điều đó từ một ả phù thủy giả vờ tỏ ra nhút nhát đâu!”
"Ah. Phải. Giờ nghĩ lại, hồi mới vào Tháp, ông cũng có chút đam mê. Khó khăn lắm tôi mới nhớ ra… nhưng mà tôi cũng chẳng muốn nhớ về nó.”
Đôi mắt của Hắc Long chi Chủ hơi nheo lại khi cô nhớ lại quá khứ. Nhưng nó chỉ diễn ra trong một khoảnh khắc ngắn ngủi. Hắc Long chi Chủ ngay lập tức điều chỉnh biểu cảm của cô ấy và cho chúng tôi biết lý do tại sao cô ấy lại ở đây.
“Tôi không quan tâm nếu lần khác hai người hành động như trẻ con, nhưng hôm nay, hãy thể hiện một hình ảnh phù hợp với hạng nhất và hạng 2. Ngoại trừ hai bạn, tất cả các ranker khác đều đã tập trung tại Thư viện lớn rồi.”
"Huh?"
Nghiêng đầu một chút, tôi tra Thánh Kiếm vào vỏ.
“Có chuyện gì đã xảy ra à?”
“Bằng một cách nào đó mà cậu có thể làm việc đó hàng ngày mà không thấy mệt mỏi, nhưng… Hừm. Hôm nay là một ngày rất quan trọng.”
Hắc Long chi Chủ nhẹ nhàng lẩm bẩm.
“Chúng ta sẽ tiến lên tầng 31.”
Đã 56 ngày trôi qua kể từ khi chúng tôi dọn dẹp Đại Thư viện.
Hai tháng thật bận rộn.
Cái gì? Chúng tôi đã vất vả dọn dẹp từ tầng 21 đến tầng 30, nên chúng tôi nên nghỉ ngơi sao? Điều đó chỉ đúng với những thợ săn bình thường thôi. Những thợ săn hàng đầu, như Hắc Long chi Chủ và tôi, khá bận rộn. Nói thẳng ra bận muốn chết đi được.
Khoảng một tháng trước, một trong những lãnh chúa quyền lực nhất ở Châu Phi đã bị lật đổ và khoảng 1.300 binh sĩ bại trận đã chạy trốn đến Tháp. Chuyện đó khá điên rồ, nhưng những chuyện như thế lại xảy ra tương đối thường xuyên. Dù sao thì chúng tôi vẫn phải bận rộn chia rẽ những người mới đến.
"Chào mừng! Tôi đang chờ mọi người đó!
Khi chúng tôi đến Thư viện Lớn, Thẩm vấn quan Dị giáo chào đón chúng tôi bằng một nụ cười.
Ngoại hình của anh ấy dễ thương như thiên thần, nhưng khi người ta nghĩ về cách anh ấy đã thẩm vấn 33 người lính, từng người một, vẫn với một nụ cười đó, mức độ dễ thương đã giảm đi đáng kể.
“Tôi nghe nói cô định mở tầng 31.”
"Ừ! Chúng tôi đã hoàn thành những nhiệm vụ quan trọng nhất ở một mức độ nào đó. Vẫn còn rất nhiều việc phải làm, nhưng tôi chắc chắn rằng cấp điều hành sẽ có thể giải quyết được. Phải. Ai cũng phải có vai trò của mình chứ!”
“Ừm.”
Tôi gật đầu.
Vai trò của những thợ săn hàng đầu là không ngừng chinh phạt Tháp. Chúng tôi tiến lên, cắm cờ và cho những người đi theo chúng tôi thấy rằng chúng tôi vẫn ‘còn phải đi xa hơn nữa’. Chúng tôi chỉ cho họ phương hướng. Và khi họ nhìn thấy hướng đi đó, nó mang lại cho họ niềm hy vọng.
Đổi lại, chúng tôi có thẩm quyền.
Một trách nhiệm mà chúng tôi đã liều mạng vì nó.
“Tử Vương. Chuyện gì đã xảy ra ở sân tập sáng nay? Kiếm Thánh trông như ăn vừa phải đống cứt ấy!”
“Ông ấy có thể sẽ phải sử dụng phòng tắm đấy. Chúng ta cũng nên quan tâm đến những người lớn tuổi nên hãy kết thúc cuộc họp này càng sớm càng tốt nào.”
"Ôi không! Kiếm Thánh, ông cứ thoải mái đi vệ sinh đi. Chúng tôi có thể đợi thêm vài phút nữa. Cũng đâu phải tầng 31 sẽ chạy đi đâu đâu. Ồ. Ông có bị táo bón không? Như vậy thì sẽ có một chút vấn đề.”
“Các người…”
“Ừm.”
Thập Tự Nữ Chủ ho nhẹ.
“Mọi người đã đông đủ cả rồi, hãy bắt đầu thôi.”
Thập Tự Nữ Chủ sau đó quay đầu lại nhìn Hamustra.
Hamustra im lặng đứng cạnh bàn, vẫn ăn mặc như nhân viên quán cà phê. Hamustra không còn là thủ thư của Đại Thư viện nữa. Bây giờ, anh ấy chỉ là nhân viên bán thời gian của Cung thiên văn Cafe Thư viện.
“Vậy thì hãy cho gọi [Thủ thư] đi.”
“Ừm. Hiểu."
Hamustra mỉm cười trước khi bước ra khỏi Quán cà phê Thư viện. Không phải từ cửa trước mà là từ phía sau. Một nơi có tấm biển ghi 'Không phận sự miễn vào'.
Một lát sau.
Một đứa trẻ trong bộ đồ ngủ mềm mại theo Hamustra trở lại phòng.
"Mọi người gọi tôi sao…?"
Đứa trẻ ngáp lớn.
“À, Tử Vương. Lâu rồi không gặp."
Đứa trẻ đang ôm gối trong tay, như thể vừa mới tỉnh dậy. Chiếc gối rất lớn và có những quả đào đầy màu sắc trên đó.
Dù nhìn thế nào một người cũng sẽ nghĩ cô ấy là một đứa trẻ.
[Nữ thần đi qua Ảo Ảnh chào đón bạn.]
Cô ấy là người đã đảm nhận vai trò Thủ thư trên tầng 30 thay cho Hamustra. Cô ấy không phải là bất kỳ chòm sao bình thường nào mà thay vào đó là một trong những Tháp Trụ'. (những thực thể quyền năng nhất tòa Tháp, đọc lại chap 40 manhwa.)
Tôi hơi cúi đầu.
"Vâng. Đã lâu không gặp, thưa nữ thần.”
Sẽ có cơ hội để nói về Chòm sao đó sau.
Hiện tại, sự thật quan trọng là [Nữ thần bước qua ảo ảnh] phụ trách Đại Thư viện và Ngày tận thế. Thực tế là cô ấy sẽ đóng vai trò là người hướng dẫn và trợ giúp khi chúng tôi chinh phạt Tháp.
“Ừm.”
Cô nhìn quanh bàn với vẻ mặt buồn ngủ.
“Tất cả những ranker đều tập trung ở đây à… mấy người có định bắt đầu luôn hôm nay không?”
"Có ạ."
Hắc Long chi Chủ đã thay mặt chúng tôi trả lời.
“Hai tháng trước người đã nói với chúng tôi rằng chặng tiếp theo sẽ được mở bất cứ khi nào chúng tôi muốn. Chúng tôi đã sắp xếp xong mọi thứ nên chúng tôi muốn bắt đầu ngay hôm nay.”
“Hả. Ngươi khá nhanh nhẹn đấy…” (ý là xong mấy việc quản trị sau khi hoàn thành tầng 21 – 30)
Nữ thần dụi mắt bằng bàn tay nhỏ bé của mình.
“Ta chỉ nói điều này phòng trường hợp các người hiểu sai điều gì đó. Sẽ không có giới hạn thời gian khi chinh phạt Tháp. Cho dù các người có mất 600 ngày hay 1200 năm thì cũng không khác biệt gì là mấy. Ngay cả khi không hoàn thành các tầng thì cũng không có vấn đề gì cả. Ngươ có thực sự chắc chắn muốn mở tầng 31 ngay hôm nay không?
“Có. Chúng tôi…"
"Ah. Xin lỗi, bé Đen. Nhưng ta không nói chuyện với ngươi.”
Nữ thần ngắt lời Hắc Long chi Chủ.
“Đây là điều chỉ có thể được quyết định bởi hạng 1. Đó là luật. Ở bất kỳ Tháp nào cũng vậy. Hiện tại ngươi đang đứng thứ 3 nên không có quyền quyết định.”
“……”
Hắc Long Chủ ngậm miệng lại.
"Ta xin lỗi. Chắc hẳn mấy người nghĩ ta có đang hơi quá cứng nhắc không phải không? Thật không may, quy tắc là quy tắc, đặc biệt là trong Tháp. Mọi thứ đều phụ thuộc vào người ở hạng 1. Thật ra là mấy người khá may mắn đấy. Trong quá khứ…"
"Nữ thần."
Hamustra lặng lẽ lên tiếng từ bên cạnh.
"Tôi không muốn chỉ ra điều đó, nhưng người đang nói quá nhiều thì phải."
"Á. Ta xin lỗi. Ta đã buồn ngủ kể từ khi đến đây… Dù sao thì, lão Kiếm. Ngươi có chắc chắn muốn mở khóa tầng 31 không?
Nữ thần đang nhìn thợ săn hạng 1 trong Tháp. Kiếm Thánh.
“……”
Kiếm Thánh chậm rãi nhìn quanh. Mọi thợ săn bắt gặp ánh mắt của ông ta đều lần lượt gật đầu. Khi Thập tự quân, người mà ông ta nhìn đến lần cuối, cũng gật đầu, Kiếm Thánh cuối cùng cũng mở miệng.
“Tôi muốn mở khóa nó.”
“Ừm. Hiểu."
Nữ thần dang rộng vòng tay.
Chiếc gối cô đang cầm rơi xuống sàn.
“Ta, [Nữ thần đi qua Ảo Ảnh], với tư cách là người dẫn đường tạm thời của Tòa tháp này, công nhận hành trình lên thiên đường của các người.”
Đột nhiên, một giọng nói vang lên.
[Thông báo tới mọi người.]
[Hôm nay, chặng tiếp theo đã được mở khóa]
Đó là giọng của Tháp.
“Ừm. Vì mọi người đều ở đây, nên ta sẽ bỏ qua các thủ tục nhé…”
Nữ thần vẫy tay.
Sau đó, một danh sách hiện ra trước mắt chúng tôi.
+
1. Tộc thuần chủng
2. Tộc Quỷ
3. Tộc ốc sên
4. Tộc thiên thần
5. Tộc cổ đại
ㆍ
ㆍ
ㆍ
ㆍ
ㆍ
ㆍ
ㆍ
+
Dù tôi có cuộn bao nhiêu thì danh sách dường như vẫn chưa kết thúc. Hàng chục, hàng trăm cái tên nối tiếp nhau.
‘Cuối cùng cũng đến rồi.’
Tôi cố gắng hết sức để giữ bình tĩnh khi trái tim mình đang đập thình thịch trong lồng ngực.
Tuy nhiên, những người bạn đồng hành của tôi dường như tò mò hơn là hào hứng. Tất cả đều cau mày nhìn vào danh sách.
Trong tình huống này, người đầu tiên đặt câu hỏi đương nhiên là Thẩm vấn quan dị giáo.
"Cái này là cái gì?"
"Câu hỏi hay đó."
Nữ thần cười nói.
Cô ấy có vẻ vui vẻ trước câu hỏi của chúng tôi.
“Thử chạm vào chúng đi. Các người sẽ biết ngay thôi."
Khi nghe những lời của Nữ thần, Câu hỏi Dị giáo đã gõ vào 'Tộc thuần chủng'.
Đường dẫn.
Ngay sau đó, một hình ảnh ba chiều hiện lên trong tâm trí chúng tôi.
+
[Chủng tộc thuần chủng]
Cấp độ tuyệt chủng: F (Không nguy hiểm)
Khẩu ngữ: ‘Chúng ta là người quyết định thế giới.’
Mô tả: Một chủng tộc có năng lực trung bình. Tùy thuộc vào thế giới, tộc thuần khiết có thể là nô lệ của các chủng tộc khác hoặc trị vì với tư cách là chủ nhân của thế giới đó. ‘Chúng tôi đại diện cho những sinh vật có trí thông minh.’ Tộc thuần chủng tuyên bố là những sinh vật thuần khiết nhất - nói cách khác, là những con người thuần khiết. Theo họ, mức trung bình là bình thường và họ coi đó là tiêu chuẩn của mình.
Tài năng: [Thay đổi thái độ nhanh chóng], [Những di sản được kế thừa], [Đam mê đất]
Tiến hóa: Không có
Bí danh: Nhân loại, Human, Hume, Homo Sapiens, v.v.
+
Một hình ảnh nổi lên bên cạnh thông tin.
Cho dù chúng tôi nhìn nó như thế nào đi chăng nữa thì sinh vật đó cũng giống hệt chúng tôi.
“……”
Tim tôi bắt đầu đập nhanh hơn.
Nếu tôi nhớ không lầm thì chặng mà chúng tôi đang bước vào là….
“Là một cuộc chiến chủng tộc!”
Cuộc chiến chủng tộc.
“Mỗi người trong số các ngươi sẽ phải chọn một chủng tộc! Chủng tộc đó sẽ tôn thờ các người như vị thần của họ, và phát triển nền văn minh của họ theo mong muốn và mệnh lệnh của các người.”
Chọn ra một chủng tộc trong số hàng trăm chủng tộc.
Trước đây, Hỏa Vương đứng thứ nhất trong bảng xếp hạng đã chọn Tiên Tộc. hắn đã chọn một chủng tộc thường được gọi là ‘Elf’. Và hắn đã thao túng những tiên tộc đó giống như mọi thứ khác. Quá trình này khủng khiếp đến mức tôi không muốn đề cập đến nó.
Tuy nhiên, điều tôi chưa bao giờ nghĩ Yêu tinh lại có thể trở thành một chủng tộc bạo lực và tàn nhẫn đến vậy.
‘Vì vị thần của Lửa!’
Các Yêu tinh vừa hét lên vừa lao về phía trước, tàn sát các chủng tộc khác theo ý muốn của họ.
Đây là một ví dụ về một thảm họa điển hình có thể xảy ra khi thợ săn hạng 1 có tinh thần không ổn định.
“Ừm.”
Thẩm vấn quan Dị giáo nghiêng đầu sang một bên.
“Ý người là sao ạ? ‘Phát triển nền văn minh của họ’??”
"Nghĩa trên mặt chữ. Phát triển nền văn minh của họ theo bất kỳ cách nào các ngươi mong muốn. Các người có thể tạo ra một nền văn minh của những tên cướp hiếu chiến, hoặc tạo ra một nền văn minh gồm những học giả tôn thờ kiến thức. Tuỳ mỗi người. À, đúng rồi. Sẽ dễ hiểu hơn nếu ta nói theo cách này?”
Nữ thần nhẹ nhàng thở dài trước khi cúi xuống nhặt chiếc gối của mình lên.
“Lần này, tất cả các người…”
Sau đó, với chiếc gối đào trong tay, Nữ thần mỉm cười.
“…sẽ được trải nghiệm cảm giác trở thành một Chòm sao!”
Một tiếng ồn ào lan khắp căn phòng.
Trong khi đó, mắt tôi vẫn dán chặt vào danh sách, cố gắng quyết định xem chủng tộc nào sẽ là lựa chọn tốt nhất.
‘Tộc Hạ Long. Những kẻ này đều trông hung dữ và mạnh mẽ như Rồng, nhưng không phải chúng gần với Wyvern hơn sao? Tiên tộc… nếu là trước khi hồi quy thì mình đã chọn họ rồi. Nhưng bây giờ, cứ mỗi khi nhớ đến việc Hỏa Vương đã sử dụng Tiên tộc thế nào là vết thương sâu sắc trong trái tim non nớt của tôi lại nhói lên từng hồi…'
-Đúng thằng thần kinh.
Bae Huryeong tặc lưỡi.
-Chọn Tộc thuần chủng đi. Cậu cũng là một Tộc thuần chủng mà. Bản thân là một tộc nhân nên cậu sẽ biết cách nuôi dưỡng chúng tốt nhất.
'Không.'
Tôi đã biết rõ mình phải chọn chủng tộc nào rồi.
+
103. Tộc Dokkaebi
+
Tôi âm thầm chạm vào tên của chủng tộc đó.
+
[Tộc Dokkaebi]
Cấp độ tuyệt chủng: A (Rất nguy hiểm)
Các tên gọi khác: Yêu tinh, Goblin, v.v.
+
Yêu tinh.
Tôi có cảm giác như có một dòng điện chạy qua cơ thể khi nhìn vào từ có hai âm tiết này.
Làm sao tôi có thể diễn tả được cảm giác của dòng điện này đây?
Có chắc yêu là đây?
Định mệnh nào cho đôi ta gặp nhau?
Không.
‘Tôi là một hồi quy giả đã quay trở lại 11 năm trước.’
Vậy cái này-
‘Mình phải lấy được nó.’
Tôi lấy một tấm thẻ ra khỏi túi.
Đó là con át chủ bài mà tôi đã ấp ủ từ rất lâu.
Một bí mật mà không ai có thể tưởng tượng được.
'Thời cơ đã đến.'
Trên tấm thẻ có màu sắc giống màu cứt này khảm những chữ cái phức tạp.
+
[Cao tầng Goblin]
Xếp hạng: F
Tác dụng: Vị vua yêu tinh đang chìm đắm trong suy nghĩ. ‘Mức độ văn hóa của lũ yêu tinh chúng tôi quá thấp. Tất cả các ngôn ngữ đều kết thúc bằng krék, krekk. Tôi không thể thể hiện phẩm giá của mình bằng thứ này được!’ Sau đó, trí tuệ thiên tài của tên vua yêu tinh chợt lóe lên. 'Đúng rồi! Từ giờ trở đi, tôi sẽ nói tiếng gork chứ không phải tiếng krék. Gork! Đó là cách phát âm hoàn toàn phù hợp với một vị vua quý giá.”
※Tuy nhiên, các cuộc chiến trong bộ tộc trở nên tồi tệ hơn.
※Đây là một kỹ năng được sao chép từ quái vật Vị vua yêu tinh vĩ đại.
+
-Này? Này. Đợi đã.
Tôi có thể cảm nhận được biểu cảm của con ma đằng sau tôi đã thay đổi.
-Cậu sẽ không làm vậy phải không? Gongja. Ngay cả khi cậu là một trong những thằng khốn nạn nhất trên thế giới, cậu cũng không tệ đến thế mà. Phải không?
Vẻ mặt của tôi rất nghiêm trang.
'Yêu tinh.'
Tôi tuyên bố với giọng đều đều.
‘Tôi chọn yêu tinh.’
Bae Hu-ryeong im lặng một lúc.
Rồi ông ta bùng nổ.
-Chó chết! Tên khốn điên khùng nhà mi!!
Nào.
Đã đến lúc phất lên rồi.
Ôi thật vãi lồng =)))
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook