Trở Thành Quần Chúng Trong Tiểu Thuyết
-
Chapter 275: Lời thề (3)
Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:
The Novel’s Extra
Chương 275: Lời thề (3)
Ánh mắt của người phụ nữ như đang xuyên thấu trái tim cô. Đây là lần đầu tiên Jin Sahyuk chống lại sự thù địch ghê gớm như vậy. Tuy nhiên, Jin Sahyuk vẫn đối chọi lại ánh mắt của cô ta mà không hề run sợ.
Không khí im lặng kéo dài suốt hàng chục phút.
Jin Sahyuk là một người hay thay đổi. Cô ta có thể từ bỏ điều gì đó dễ dàng ngay tức khắc rồi thay đổi quyết định sau một khoảng thời gian ngắn. Vì vậy, Jin Sahyuk đã dành một thời gian dài để suy nghĩ về việc phải làm. Cô quyết định rằng mình không thể từ bỏ Kim Hajin được.
"Đừng điên tiết như vậy chứ. Ta chỉ sử dụng hắn vài năm rồi trả lại sau mà.’’
Cô không chắc khả năng chính xác của cậu ta là gì, nhưng cô biết rằng sức mạnh ma thuật của Kim Hajin có điều gì đó đặc biệt từ những gì cô thấy ở Akatrina. Cô ả dám chắc điều đó vì cô ta đặc biệt nhạy cảm với ma lực. Để có thể phục hưng lại Akatrina, sức mạnh như vậy là rất cần thiết.
"… Không cần phải nói thêm nữa đâu, ta không muốn nghe."
Người phụ nữ cất giọng. Sức mạnh ma thuật nóng bỏng bắt nguồn từ cơn thịnh nộ và sát khí bốc lên như một cơn lốc xoáy. Jin Sahyuk nhanh chóng che mình bằng một kết giới.
"Ta cũng không thể để cho ngươi sống sót rời đi được."
Bóng đen nhuộm đen cơ thể người phụ nữ. Ý chí sẵn sàng chiến đấu tràn ngập không khí. Jin Sahyuk thực sự thích thú trước cảm giác ớn lạnh này trước một trận chiến nảy lửa.
"… Cứ làm những gì ngươi muốn đi."
Jin Sahyuk không có định khước từ một cuộc chiến. Mặc dù cô ta không tự tin vào việc chiến thắng, nhưng cũng không cảm thấy mình sẽ thua. Hơn nữa, Jin Sahyuk muốn ước lượng sức mạnh của người phụ nữ này. Đây là một phần lý do cô ta phải chiến trận này.
"Nếu ngươi có thể."
Vào khoảng khắc người phụ nữ kết thúc lời khiêu khích, những bóng đen từ chân cô mọc lên và bao trùm khu vực xung quanh. 'Kết giới Bóng tối' của cô ấy đã chặn đứng lối thoát của Jin Sahyuk.
"Hờ."
Jin Sahyuk nhếch mép và giải phóng sức mạnh ma thuật của mình. Bùng…
Cùng với một vầng hào quang đỏ rực, hàng trăm vũ khí hình thành trong không khí.
Một chiến trường khốc liệt và chết chóc hơn cả Đấu trường Hỗn Mang xuất hiện. Hai người phụ nữ lườm nhau đầy sát ý trước khi bắt đầu cuộc tử chiến.
Tuy nhiên…
"…Ùi chà? Boss đó à?"
Một giọng nói dễ đoán được là của ai đó vang vọng, dội gáo nước lạnh lên cơ thể đang căng thẳng của họ. Boss và Jin Sahyuk đều quay sang nơi phát ra giọng nói.
"Tôi đã hết thời gian bị quản chế chưa hả?’’
Đó là Cheok Jungyeong, kẻ đã bị quản chế trong Kết giới Bóng tối của Boss vào tuần trước vì đã giết tên Ma Nhân Nỗi Kinh Hoàng khi gã tẩn nhau với ông ta.
Nhưng Jin Sahyuk dường như không hề mảy may lo lắng ngay cả khi Cheok Jungyeong xuất hiện. Cô tin rằng người phụ nữ trước mặt mình sẽ không phải là loại người để kẻ khác tham gia vào cuộc chiến một chọi một của ả.
Boss nói, "… Ờ, ông được thả rồi."
"Ù chòa ~ Ơn trời. À mà, kết giới của cô xịn thật đấy, ngắm mãi không chán.’’
Kết giới Bóng tối của Boss không làm thay đổi không gian xung quanh mà là triệu hồi những sinh vật vào đó. Đây là lý do tại sao Jin Sahyuk và Boss chạm mặt Cheok Jungyeong ở nơi này.
"… Gyeong."
"Cái gì?"
Trong khi Sếp và Cheok Jungyeong đang nói chuyện, Jin Sahyuk thả lỏng cơ bằng cách kéo căng. Tuy nhiên, cô không cảm thấy thư thái được lâu.
"Đập con ả kia đi."
"Hả?"
"…Ơ kìa??"
Cheok Jungyeong và Jin Sahyuk tròn mắt. Họ ngạc nhiên vì những lý do khác nhau.
"Êy-…Hai chọi một không công bằng!"
Jin Sahyuk vừa chỉ tay về phía Boss vừa hét lên. Nhưng Cheok Jungyeong phớt lờ cô. Ông ta đã bị quản chế trong hai tuần, ngứa ngáy lắm rồi nên phải tìm ai đó để tẩm quất. Gã ta hiện đang đói khát chiến đấu và vui mừng khôn xiết khi có một đối thủ xứng tầm ở trước mặt mình.
"Kuhahaha—!"
Cheok Jungyeong lao hùng hục về phía đối phương như một con thú hoang.
"Chết tiệt!"
Jin Sahyuk nhanh chóng kích hoạt [Thao túng Thực tại] để cố gắng thoát khỏi Kết giới Bóng tối, nhưng Boss và Cheok Jungyeong không để cô ấy làm theo ý mình.
Rầm—!
Vụ nổ Năng lượng của Cheok Jungyeong đã phá hủy đường tròn mà Jin Sahyuk tạo ra một cách mạnh mẽ.
"Đừng có mà chạy mất nhé—!"
Cheok Jungyeong vui mừng gầm vang trời trong khi tung nắm đấm về phía Jin Sahyuk.
**
[Cung điện của Orden]
Ngoại trừ Toji, ba quái vật hình người khác là Tigris, Xphil và Doloren đã quay trở lại cung điện của Orden. Chúng đã hoàn thành xuất sắc và anh dũng thực hiện mệnh lệnh của Orden gây ra sự tàn phá ở các quốc gia đã được chỉ định.
"Aaa— Tôi chán quá đi à—"
Nhưng Tigris không cảm thấy thỏa mãn cho lắm. Hai con quái vật hình người khác cũng cảm thấy như vậy. Họ muốn có nhiều niềm vui hơn khi tàn sát, thể hiện sức mạnh vượt trội của chúng và tắm mình trong cảm giác thượng đẳng.
"Cung điện thật nhàm chán—"
Orden đã ra lệnh cho lũ đó trở về trước khi chúng có thể hoàn thành dù chỉ một nửa mong muốn của mình. Dù cảm thấy khó chịu nhưng chúng không còn cách nào khác là phải tuân theo mệnh lệnh của nhà vua.
"Chuyện quái gì xảy ra với Toji vậy?"
Doloren thì thầm khi chơi với một chiếc đầu người mà cô ả lấy về làm kỷ niệm. Đó là đầu Thủ Lĩnh của Peindal, một Anh hùng cấp 2 Cao Cấp.
"Thằng ngu đó, chắc lại rơi vào bẫy rồi— Mà với khả năng của gã sớm muộn gì cũng thoát được thôi.’’
"Lại chả thế? Toji sẽ không chết dễ dàng như vậy với cơ thể cứng rắn của mình."
"Tôi cứng rắn hơn và khó giết hơn cả gã nữa kìa—"
Chúng trò chuyện với nhau khi đi về phía khu vực triều đình của quốc vương. Đứng trước cổng lớn trước chính điện là một gã bọ ngựa đang cầu nguyện. Đó là Kurukuru, người bị đứt một cánh và một tay.
"… Con mẹ nó, ghê vãi, tôi luôn rùng mình khi thấy gã đó. Tại sao hắn ta lại trông như vậy?"
"Tôi cũng cảm thấy vậy—"
Doloren cau mày khi cô ấy nhìn chằm chằm vào Kurukuru. Tigris đến gần Kurukuru, nghĩ rằng hắn ta trông có vẻ thô thiển hơn ở phía trước.
Kurukuru lẩm bẩm khi nhìn họ.
"Kururu, kururu…."
"Nó đang nói cái mẹ gì vậy – Như sinh vật cấp thấp không thể nói chuyện ra hồn vậy—"
"Kururururu."
Doloren đã dịch lời của Kurukuru
"Tại sao ngươi lại đến muộn như vậy? Ngươi nên đến vào thời điểm ngay khi Quốc Vương ra mệnh lệnh, những gì hắn đang nói."
"… Phụt."
Tigris chế nhạo.
"Một con bọ ngựa mà cũng đòi cầu nguyện, ngươi không xứng đáng ..."
Tigris giơ bàn tay lớn của mình lên và tát Kurukuru.
BỐP—!
Kurukuru bay sang một bên và lăn trên sàn.
"Một con bọ ngựa yếu ớt, cầu nguyện thì hèn mọn, thậm chí không thể nói chuyện—"
Tigris khịt mũi và bước vào tòa án hoàng gia. Doloren nhìn chằm chằm vào Kurukuru với một nụ cười khẽ trước khi đi theo Tigris vào trong.
"… Kururu."
"Chúa tể Kurukuru!"
Những thuộc hạ đã giúp Kurukuru đứng lên. Sau khi loạng choạng đứng dậy, Kurukuru nhìn chằm chằm vào ba con quái vật hình người đang đứng trước mặt quốc vương của mình.
Quốc vương của nó đang chào những con quái vật kiêu ngạo đến muộn với một nụ cười tươi.
"Kurururu…."
Kurukuru nghiến răng cho đến khi hàm của nó sưng tấy lên.
**
[Gangwondo, Hầm Ngầm]
Khóa huấn luyện cho Nhiệm vụ ám sát Orden kết thúc. Bên trong cung điện mô phỏng của Orden, Đội 3 đã đánh bại Minotaur thành công.
Nhưng tinh thần đồng đội của họ không thể gọi là hoàn hảo. Shen Yuan và Yi Jiyoon đã bị xử trước khi họ có thể tiếp cận Trùm , 'Minotaur', và cuối cùng Kim Suho đã tự mình đánh bại Trùm.
"Tại sao chỉ là lũ lâu la mà lại mạnh như vậy…."
Yi Jiyoon thở dài và xoa bóp cơ bắp sưng tấy của mình. Trong khi đó, Shin Jonghak đang nhìn chằm chằm vào Chae Nayun. Cô ấy đang bận rộn viết gì đó vào sổ tay của mình.
"Cậu đang làm gì thế?"
Nghe thấy Shin Jonghak, cả Yi Jiyoon và Kim Suho đều quay lại.
"…Hả?"
Chae Nayun ngừng viết, rồi nhếch mép.
"Tôi đang nói chuyện với Sư Phụ."
"…Sư Phụ?"
"Ừ, cuốn sổ này hoạt động giống như một dạng thư liên lạc của Tháp."
Chae Nayun đang sử dụng cuốn sổ để giao tiếp với một lão già đã trở thành Sư Phụ bất đắc dĩ của cô ấy. Mặc dù họ thường trao đổi trò chuyện, nhưng đôi khi cô ấy cũng nhận được những lời khuyên quý giá.
"… Ồ? Vậy kẻ cậu đang nói chuyện là ai vậy?"
Lông mày của Yi Jiyoon tinh nghịch nhếch lên.
"Tớ đã nói rồi, là Sư Phụ của tớ."
"Sư phụ? Anh hùng Yoo Sihyuk ấy hả?"
"Không, vị ấy là người mà các cậu không biết được đâu."
Chae Nayun tự hỏi họ sẽ phản ứng thế nào nếu phát hiện ra Sư Phụ của cô ấy là Heynckes nhưng quyết định giấu kín thông tin này. Cô nhún vai, rồi cất cuốn sổ đi.
"Ồ đúng rồi, tớ phải liên hệ với Hajin đây, ... Ối chết!!"
Những lời tiếp theo của Kim Suho khiến trái tim Chae Nayun trùng xuống. Kim Suho, người đang tự lẩm bẩm một mình, bỗng chốc dừng lại sau khi nhận ra những gì mình nói.
"… Ồ~? Cậu liên lạc với Kim Hajin để làm gì ~?"
Yi Jiyoon nở một nụ cười bí ẩn và phớt lờ thái độ e ngại của Kim Suho.
"Ờ thì ... không có gì."
Kim Suho ho khan và trả lời lảng tránh. Anh ấy muốn cảm ơn Hajin vì tất cả sự giúp đỡ mà cậu ấy đã nhận được, nhưng không có cơ hội gặp nhau vì Yun Seung-Ah cũng ở đó.
"E hèm, dù sao thì ..."
Cậu ta quay sang Chae Nayun đang nhìn cậu một cách chăm chú.
"Chae Nayun, đừng để ‘Cấp trên’ phát hiện ra thứ đó ấy. Không thì rắc rối lắm."
Chae Nayun gật đầu sau khi nhớ lại những ký ức có phần tồi tệ.
"Cái gì mà đừng để bị phát hiện cơ?"
Vừa nhắc tào tháo thì tào tháo đến.
Chae Nayun và các thành viên còn lại của Đội 3 đứng hình, và trước khi họ có thể phản ứng, Yun Seung-Ah đã giải phóng sức mạnh ma thuật của mình để giật sổ của Chae Nayun.
"A! Trả lại đây!"
Chae Nayun, tất nhiên, phản đối mạnh mẽ.
"Mấy đứa nín nhé. Các vật phẩm bị cấm sẽ bị tịch thu khi bị phát hiện."
Yun Seung-Ah dễ dàng dập tắt mọi ý kiến phản đối và bắt đầu đọc cuốn sổ với một nụ cười toe toét.
"Để xem Nayun của chúng ta đang hẹn hò với ai nào ~"
Nhưng nụ cười của Yun Seung-Ah nhanh chóng biến mất vì một cái tên nào đó được viết trong cuốn sổ.
Xoạch—
Cô ấy lật vài trang trước khi ngẩng đầu lên và lẩm bẩm một cách bàng hoàng.
"Heyn ... Heynckes? Đây có phải là ... Heynckes mà chị biết không hả?"
**
[21F - Vương quốc Thẻ bài]
Tôi đã sử dụng 150.000 TP để lấy ba thẻ 8 sao và một thẻ 9 sao.
Vì thiết lập 'Thẻ 8 sao và 9 sao bị giới hạn', ngay cả với vận may của mình thì khả năng vớ được chúng cũng không cao lắm. Tất nhiên, tôi không phàn nàn gì cho cam, vì chúng đều là hàng hiếm cả mà.
"[Cuốn séc mua bất cứ thứ gì]…"
Tôi đi qua các con phố khi đọc mô tả của những tấm thẻ mà tôi rút ra.
===
[Cuốn séc mua bất cứ thứ gì] [8 sao] * Hiệu quả Tốt *
—Một cuốn séc có thể chi trả bất cứ thứ gì. Người nhận séc này cũng có thể mang đi nhưng gì đã được thanh toán.
===
Đầu tiên là [Cuốn séc mua bất cứ thứ gì] 8 sao. Hầu hết các cuốn séc đều chỉ xử lý được hiện dạng 'tiền', nhưng cuốn séc kỳ diệu này thì khác. Cuốn sổ này không chỉ xử lý 'TP' và 'sức mạnh ma thuật', mà nó còn xử lý lòng tin và cảm xúc như một thứ có thể được mua bán.
‘Mình dùng thứ này để làm gì được nhỉ ...?'
Trong khi đang suy nghĩ thì….
"Ồ ~ Xem ai đây nè ~?"
Ai đó chạy đến chỗ tôi trong khi tỏ ra rất phấn khích.
"Ui, chả phải nghệ nhân bậc thầy thân yêu của chúng ta đây sao ~"
Với một nụ cười nở rộ, Medea xuất hiện với một giọng nói yểu điệu.
"Tuyệt vời ~ Thật tình cờ ghê á ~"
Medea đã hành động như thể cuộc gặp gỡ của chúng tôi hoàn toàn là một sự trùng hợp ngẫu nhiên, nhưng chả phải cần mang trí óc của một thiên tài mới biết đó không phải là trùng hợp.
"À, vâng."
Tôi nhìn Medea với vẻ bối rối. Nhìn thấy rằng cô ấy bước vào tầng 21 với tư cách là quản trị viên, có vẻ như việc bà ta sớm ‘giáng thế’ vào Hiện Tượng Quốc sẽ sớm xảy ra.
"...Bà cần gì à?"
"Hả ~? À không ~ Không phải tôi cần gì đó đâu à nha ~"
Medea cười rạng rỡ và đưa cho tôi một tập tài liệu.
"Đây, cầm lấy cái này. Tôi đã đợi mãi đến khi cậu trở lại để đưa nó đấy."
Tôi nhìn lướt qua tài liệu.
Dòng chữ, [Hoàn thành Chuyển giao Địa Vị], được viết trên đó.
Mắt tôi gần như lòi ra khỏi hốc mắt, nhưng tôi nuốt nước bọt một cách khó khăn và bình tĩnh trở lại.
"Đây là gì?"
"Thì tôi muốn đưa nó cho cậu. Tôi không cần Địa Vị nữa."
"… Bà thực sự muốn Giáng Thế hả?"
"Đúng ~! Hihihihi."
Medea cười như thể bà ấy có cả thế giới dưới chân mình. Bà ta thậm chí còn xoay người như một diễn viên múa ba lê vậy.
"Vì vậy, liệu cậu có thể làm cho tôi một chiếc áo choàng của pháp sư và một chiếc váy Lễ phục để mặc không ~"
"Tôi sẽ chuẩn bị bất cứ thứ gì mà bà cần ~"
Medea chỉ trông thật mãn nguyện.
Tôi nhìn bà ấy chằm chằm và cân nhắc. Để may áo choàng và lễ phục của pháp sư mà bà ta hài lòng, tôi sẽ phải dành 2 ~ 3 giờ mỗi ngày trong ít nhất một tháng.
Tất nhiên, đó không phải là một nhiệm vụ khó khăn. Medea cũng có thể trở thành một đồng minh mạnh mẽ của nhân loại khi bà ấy giáng thế.
Vấn đề không phải là thời gian, mà là điều gì sẽ xảy ra với Trái đất nếu bà ấy xuống.
"Cậu sẽ làm, phải không ~?"
Medea thúc giục một câu trả lời, và tôi đưa ra kết luận sau khi suy nghĩ một hồi.
"…Tôi có thể."
"Yayyyyyy~"
Medea xoay người và cười khúc khích như một đứa trẻ. Bộ não của bà ta dường như thiếu một cái đinh vít hay sao ấy.
"Nhưng tôi cần bà lập một kế ước."
"Mình sắp được tỏa sáng lần nữa rồi~"
"…Này, bà nghe tôi nói gì không đó?"
"À vâng ~?"
Tôi lấy ra ‘Dao Găm Khế Ước’ mà Heynckes cho tôi. Medea mở to mắt.
"Hả, cậu lấy con dao găm ra để làm gì vậy?"
"Để đổi lấy áo choàng và y phục, tôi muốn bà thực hiện một lời thề."
Tôi giải phóng Tinh Thần Lực.
" Kẻ Sao Chép Tinh Thần Lực."
[Bạn đã kích hoạt 'Phép màu – Kẻ Sao Chép Tinh Thần Lực'.]
Hào quang màu vàng ngưng tụ trước mặt tôi và tạo thành hình dạng của một cỗ máy sao chép.
[Tóm tắt - Máy photocopy có thể sao chép bất cứ thứ gì.]
[Điều kiện Kích hoạt - tiết lộ tên của kỹ năng.]
[Giá trị Tiêu thụ - phụ thuộc vào thứ được sao chép.]
[Hiệu ứng - sao chép thứ gì đó bằng Tinh thần Lực (Để sao chép một sinh vật sống, bạn phải đặt sinh vật sống bên trong máy photocopy.)]
"… Đó là cái gì?"
Medea nhíu mày.
"Không có gì nghiêm trọng đâu, bà không cần lo lắng."
Tôi đặt con dao găm của Heynckes vào máy photocopy.
[Đang cố sao chép 'Dao Găm Khế Ước'…]
[Đã xảy ra sự cố! Bạn không thể sao chép vật phẩm này với Tinh Thần Lực của mình.]
[Sử dụng Ép xung Dấu Tháng hoặc đặt ra hạn chế bằng Can thiệp Thiết lập.]
"Can thiệp Thiết lập."
"… Cậu bị tự kỷ đúng không, nãy giờ cứ tự lẩm bẩm một mình ~"
Tôi đã thêm một hạn chế cho Dao Găm Khế Ước
Đầu tiên, nó chỉ có thể được sử dụng trên Medea và Kim Hajin.
Thứ hai, yêu cầu 4 tia Stigma.
Thứ ba, cả hai bên phải mang cùng trọng lượng của lời thề.
[Dao Găm Khế Ước đã được sao chép không hoàn hảo.]
"Thứ đó ấy… Chúng ta chỉ cần cho nó ăn máu của mình và thực hiện một khế ước là được."
Khuôn mặt của Medea trở lại như xưa. Đó là khuôn mặt của bà khi cảm thấy bất bình.
"Cậu muốn tôi phải khế ước điều gì?"
"Nó đơn giản thôi."
Điều này là cần thiết để đảm bảo Medea trở thành đồng minh. Nếu không có thứ gì đó để trói buộc bà ấy, tôi không biết bà ta sẽ làm gì khi xuống Trái đất. Với bản tính hay thay đổi và tò mò của mình, bà ấy có thể thí nghiệm với con người và quái vật để vận hành một loại hình kinh doanh chimera nào đó.
"Khế ước bên tôi sẽ là: 'Tôi sẽ làm cho Medea chiếc áo choàng và lễ phục đẹp nhất.'"
"… Đẹp nhất ~?"
Sự cảnh giác biến mất khỏi ánh mắt Medea.
" Và của bà sẽ là, 'Tôi sẽ không làm bất cứ điều gì có hại cho nhân loại nếu tôi giáng thế.'"
Tôi đưa con Dao Găm Khế ước đã sao chép cho Medea.
**
Mặt khác, trong một không gian tối tăm của một nơi vô định.
"… Ui cha cha."
Jin Sahyuk rên rỉ khi cô ta lăn lộn trên mặt đất. Nỗ lực trốn thoát cuối cùng của cô ta dường như đã thành công vì cô không thể cảm thấy bất kỳ sự hiện diện nào xung quanh mình.
"Hộc ... hộc ... phù."
Cô thu lại hơi thở và kiểm tra tình trạng thể chất của mình.
Gãy xương, gãy xương sườn, gãy răng, máu chảy nhiều…
Mắt cô cũng bị tổn thương, cản trở tầm nhìn, nhưng rất may không vết thương nào nguy hiểm đến tính mạng.
“Lũ hèn….”
Cô ấy phun ra ngụm máu và nguyền rủa trước khi bắt đầu chữa lành cơ thể của mình. Đầu tiên, cô ta phục hồi đôi mắt bằng Quyền năng, 'Thao túng Thực tại'.
Khi cô lấy lại tầm nhìn rõ ràng xung quanh, một giọng nói khàn khàn truyền vào tai cô.
"Hèn sao, cô ngốc đó hả?"
Đó không phải là một giọng nói mà cô ấy biết. Jin Sahyuk mở to mắt và quay về hướng phát ra giọng nói.
Jain đang cười rạng rỡ và nhìn chằm chằm vào Jin Sahyuk.
"…Ngươi là ai?"
"Tôi á? Cô cũng biết tôi mà. Tôi là Rain đây."
"…Rain?"
"Đúng vậy. Lúc đó tôi dùng khuôn mặt khác. Tất nhiên, tên thật của tôi là một bí mật."
'Người phụ nữ này là ai vậy?' Jin Sahyuk tự hỏi khi cô chợt nhớ ra điều gì đó. Một người phụ nữ tự giới thiệu là Rain đã đến thăm Bell trước đây.
"Cô có biết tôi đã khó khăn như thế nào để xin cho cô được sống không hả ~? Tôi đã phải thuyết phục Boss bằng cách nói với Boss rằng cô sẽ là miếng mồi hoàn hảo để lôi Bell ra khỏi nơi ẩn náu ~"
"… Cái gì? Bell? Mồi?"
Jin Sahyuk gượng dậy.
Rắc—
Những chiếc xương gãy khiến cô ấy hét lên đau đớn, nhưng nó không phải là không thể chịu đựng được.
"Đúng. Lý do Boss giữ cho cô còn sống để làm mồi và giết Bell ... Dù sao thì, cô đã chữa trị xong chưa?"
Jin Sahyuk im lặng gật đầu. Jain cười rạng rỡ, sau đó nhanh chóng di chuyển và xoay cổ tay Jin Sahyuk lại.
"Hả…!"
Sau đó, cô ấy tạo phép [Triệt Tiêu Ma Lực] lên cổ tay và mắt cá chân của ả.
"Ây! Ngươi đang làm cái mẹ gì vậy !?"
"Gì ~? Cái này á, tui chỉ đang biến cô thành miếng mồi thích hợp thôi ~ Mồi nào mà lại được phép sử dụng ma lực chứ~?"
"Đồ khốn nạn!"
Jin Sahyuk bắt đầu vùng vẫy dữ dội, nhưng Jain dễ dàng xô ngã cô bằng cách ngáng chân của cô.
Rầm!
Jin Sahyuk ngã sấp mặt xuống đất. Tuy nhiên, cô ả không chịu nhường nhịn và lắc người qua một bên. Cô ta gần như trông giống như một con tôm đang thoi thóp trên mảnh đất khô cằn.
"Buông ta ra!"
Giãy giụa, thất bại. Rồi lại vùng vẫy.
"Đồ hèn nhát, 2 chọi 1 vẫn chưa đủ hả!?"
Giãy giụa, vô vọng. Rồi lại vùng vẫy.
Jain nhìn xuống và mỉm cười với Jin Sahyuk, người đang thực hiện những hành vi giống hệt như miếng mồi. Sau đó, cô ấy nói chuyện với Boss, người mà cô ấy tin rằng đang theo dõi từ đâu đó.
"Boss ơi, tui chuẩn bị sẵn một con tôm cho cô rồi đó."
***
Đọc webtoon tại: Trở Thành Quần Chúng Trong Tiểu Thuyết | Vlogtruyen.net
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook