Trở Thành Quần Chúng Trong Tiểu Thuyết
-
Chapter 274: Lời thề (2)
Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:
The Novel’s Extra
Chương 274: Lời thề (2)
Mặc cho những tai ương bất ngờ xảy đến, Yoo Yeonha vẫn hoàn tất được buổi gặp mặt với Chae Joochul đúng như dự tính. Cô đã đạt được mục đích ban đầu của mình bằng cách không ngừng thuyết phục.
Chae Joochul đã hứa sẽ giới thiệu Yoo Yeonha với ‘Oh Jaejin’, một thành viên của Cửu Tinh.
Giờ đây, khi buổi gặp mặt đã kết thúc, Yoo Yeonha lảo đảo đi về phía chiếc limousine của mình.
“Cô có ổn không ạ?”
Thư ký của Yoo Yeonha, Jin Sechan hỏi ngay khi cô bước vào xe.
Yoo Yeonha lắc đầu. Cô cảm thấy chóng mặt, thậm chí còn buồn nôn bởi vì đã tiếp xúc với sức mạnh ma thuật của Chae Joochul.
“Đi về thôi. Tôi cần phải đánh một giấc đã.”
“Vâng.”
Jin Sechan là một thư ký tinh anh. Anh ấy thay đổi nhiệt độ trong chiếc limousine thành nhiệt độ thích hợp, đặt một viên đá năng lượng với chức năng thanh lọc không khí, rồi tăng âm lượng loa lên để cho sếp của mình có thể nghe những báo cáo từ các thành viên hội Hoa Rơi.
─Ở Trung Quốc, bốn bang hội ở Thượng Hải đã hoàn toàn bị tiêu diệt.
─Ở Pháp, Paris đã được cách ly.
─Ở Anh quốc, đã chế ngự thành công.
─Ở Canada, đột tử diễn ra thường xuyên hơn. Một vài người chứng kiến báo lại rằng đã nhìn thấy ma.
Yoo Yeonha nhắm đôi mắt nghe báo cáo. Các quốc gia bị tàn phá và người dân thì đang bị giết hại, nhưng Yoo Yeonha không cảm thấy sự đồng cảm nào cả. Thay vào đó, cô bắt đầu tính toán lợi nhuận mà bang hội của cô sẽ thu về từ những sự cố này.
“…Đã có ai yêu cầu trợ giúp từ chúng ta chưa?”
“Có rồi ạ. Nhiều đất nước đã hỏi xin sự trợ giúp từ những Anh Hùng và các loại thuốc của chúng ta. Họ sẽ bàn về giá cả sau, và-“
“Từ chối những yêu cầu về Anh Hùng, nhưng nói với họ rằng chúng ta sẽ cung cấp dược phẩm. Mấy loại mới ấy, [Bản Chất Hồi Sức] và [Bản Chất Gan Dạ].”
Sau khi Yoo Yeonha cân nhắc kỹ thì việc gửi các Anh Hùng của cô đến những nơi có khả năng họ sẽ bỏ mạng là một việc ngu ngốc.
Nhưng dược phẩm thì không có rủi ro nào cả.
Gần đây ‘Nhà thuốc Bản Chất’ đã phát triển hai loại dược phẩm mới. Bởi vì người tiêu thụ không còn sẵn sàng mua những sản phẩm mới nữa, miễn phí cung cấp những loại thuốc này đến các đất nước khác là một chiêu tiếp thị hiệu quả.
“Gửi những loại dược phẩm này đến ba đất nước khác và không lấy phí đi.”
“Vâng, thưa cô.”
Những người đang rất cần những dược phẩm này hiện tại không thể kén chọn được. Giống như câu nói, những kẻ ăn xin không thể là những người lựa chọn được. Đây là một cơ hội để cô có thể đánh bóng hình ảnh công ty của mình trước công chúng, đồng thời quảng bá cho sản phẩm của mình nữa.
“Bây giờ thì hãy để tôi một mình đi.”
Yoo Yeonha ngả người lên ghế rồi nhắm mắt lại.
“Vâng.”
Jin Sechan cẩn thận lái xe để sếp mình có một chuyến đi thoải mái nhất. Anh liếc nhìn Yoo Yeonha qua kính chiếu hậu.
Yoo Yeonha trông đẹp tuyệt trần khi ngủ.
Anh không thể đè nén được sự dâng trào cảm xúc trong trái tim mình. Mặc dù anh đã tự nói với bản thân cả ngàn lần rằng tình cảm của mình sẽ không bao giờ có thể được đáp lại, nhưng cảm xúc trong anh vẫn chưa hề nguôi ngoai.
Jin Sechan cố gắng giữ bình tĩnh. Anh nén lại, cố gắng thuyết phục bản thân rằng anh vẫn có thể yêu cô mà không cần cô thuộc về mình.
─Bọn ta sẽ để ngươi có được cô ta.
Nhưng tại sao đột nhiên đề nghị từ thuộc hạ của Orden lại vụt qua tâm trí anh thế?
“….”
Jin Sechan siết chặt tay quanh bánh lái, thầm chỉ trích khát vọng ngu ngốc của mình.
**
Sau khi tôi đã thề với Heynckes, tôi tiến đến [Thế giới Điều Ước].
Vốn nó tên là Tháp Điều Ước, và Kim Suho đã đặt lại tên cho nó sau khi đã phá hủy lớp vỏ bên ngoài của Tháp. Khẩu hiệu của nó cũng đã được thay đổi từ ‘tòa tháp chứa đầy những điều ước của nhân loại’ thành ‘thế giới nơi những điều ước của nhân loại trở thành sự thật’.
Dù sao thì, tôi đã trở lại tầng 15 ở trong Con Tàu của Genkelope. Tôi ở đây để thả những quản lý của Quỷ Quyệt như đã hứa.
“…Cậu chắc chưa?”
Ở trước [Nhà Tù Genekelope], cơ sở khét tiếng nhất ở trên tầng 15, Horner lo lắng hỏi tôi. Sự lo ngại của ông ấy khá là dễ hiểu. Tôi cũng đồng cảm với ông ta, bởi vì ông đã cho tôi biết lũ Ma nhân đó đã phạm phải tội gì để mà phải bị giam giữ như vậy.
“Đừng lo lắng về việc đó nữa. Đi vào thôi.”
“…Tuân lệnh.”
Tôi, cùng với Horner, đi vào nhà tù với thân phận là Hắc Liên Hoa.
“…Hửm?”
Điều kiện bên trong nhà tù tốt đến đáng kinh ngạc. Hầu hết các phòng giam đều được trang bị một cái giường và một cái TV, phòng tắm thì dùng riêng, và quan trọng nhất là đồ ăn thì ngon.
“Điều kiện ăn ở tốt phết nhỉ.”
“Mọi người vẫn muốn được thả thôi. Hầu hết các tội nhân là những Người chơi- chính xác là 310 trên 317 người. Cuộc sống ở trong nhà tù cũng dễ dàng, chỉ có công việc là khó khăn….”
Tôi vừa nghe Horner giải thích vừa đi sâu vào trong nhà tù.
Tuy nhiên, trong khi chúng tôi đi tới, tôi để ý thấy hành lang đang dần tối hơn, và cơ sở vật chất bắt đầu trở nên tồi tệ hơn.
“Đến rồi đây.”
Cuối cùng chúng tôi cũng đến được cuối tầng hầm.
“….”
Tôi chết lặng trước điều kiện tồi tệ của phòng giam nơi mấy kẻ quản lý của Quỷ Quyệt bị giam giữ.
Ở đó thậm chí còn không có cả giường nữa chứ nói gì đến TV. Cũng không có phòng tắm riêng nữa. Sàn nhà và tường thì đầy những rác rưởi. Phòng giam hoàn toàn trống rỗng, vậy nên chúng không có gì làm để giết thời gian cả.
Tôi cẩn thận nhìn vào bên trong. Trong phòng gian chật hẹp đó, sáu tên quản lý im lặng nằm đó.
“Đánh thức chúng dậy đi.”
Cai ngục gõ vào mấy cái song sắt khi nghe lệnh của Horner.
Coong, coong, coong!
“Hự!”
Mấy tên quản lý giật mình ngồi dậy rồi nhìn Horner và tôi. Những cặp mắt đỏ như máu của chúng run rẩy trong sợ hãi.
Tôi nhìn bọn chúng một lúc rồi hỏi, “Ai trong số các ngươi là Kirkin?”
“T-Tại sao ngươi lại hỏi thế….”
Mấy tên quản lý run lẩy bẩy.
Đây đều là những tên quản lý của Quỷ Quyệt, điều đó có nghĩa là chúng mạnh ngang ngửa một Anh Hùng cấp cao. Thấy bọn chúng sợ hãi như vậy khiến tôi cảm thấy khá kỳ lạ.
Có vẻ là do sự suy yếu về mặt thể chất cũng dẫn đến tình trạng tinh thần của bọn chúng đi xuống theo.
“Đừng để ta hỏi lại lần hai,” Tôi lạnh lùng nói, rồi tên Ma nhân gầy gò nhất giơ tay lên, sợ hãi run rẩy.
“L-Là ta.”
Kirkin là một cánh tay phải của Quỷ Quyệt. Nhưng giờ đây, vẻ hào nhoáng của hắn khi trước đã trở nên tàn phai trước những vết bầm trên cơ thể hắn.
“Lại gần đây.”
Kirkin làm theo những gì được bảo, trong quá trình đó thì vẫn run rẩy trong kinh sợ. Sự ngoan ngoãn của hắn có vẻ là kết quả của một thời gian dài bị đối xử một cách tàn nhẫn.
“Mở cửa ra.”
“Vâng, thưa ngài.”
Người cai ngục mở cửa ra, rồi Kirkin cúi gằm mặt xuống bước ra.
“Kirkin, ngươi có nhận ra ta không?” Tôi hỏi.
“…?”
Kirkin chầm chậm ngẩng đầu lên. Cả cơ thể và mặt tôi đều được che ở dưới mũ và áo choàng, nhưng biểu tượng hoa sen trắng trên áo choàng của tôi có thể dễ dàng nhận ra từ cách xa cả dặm.
Kirkin trợn mắt lên, gật đầu.
“H-Hắc Liên Hoa….”
“Đúng rồi. Ta ở đây thay cho sếp của ngươi, Quỷ Quyệt. Cô ta đã nhờ ta thả ngươi ra.”
“…Gì cơ?”
Mắt Kirkin lấp lánh ánh sáng hy vọng.
Hắn nuốt nước bọt hỏi lại.
“Đ-Điều đó có nghĩa là….?”
Tôi trao đổi ánh mắt với người cai ngục đứng cạnh mình.
Người cai ngục thay tôi trả lời hắn.
“Tù nhân Kirkin, ngươi đã nhận được một ‘Ân Xá của Ranker’. Ngươi nên cảm ơn Ranker Hắc Liên Hoa đi.”
**
[Thánh địa của Quỷ Quyệt]
…Bốn tháng đã trôi qua kể từ ‘sự cố’.
Quỷ Quyệt, mặc cho thành công của ả ta vài tháng trước, không thể đặt chân ra khỏi thánh địa của mình. Mọi người đều biết rằng mấy tên quản lý của cô ta đều đang mất tăm mất tích, và điều đó khiến cô trở thành một đối tượng dễ dàng bị ám sát.
“…Hự!”
Quỷ Quyệt run bần bật, choàng tỉnh từ một cơn ác mộng.
Làn da mềm mại của ả ta trở nên khô quắt lại, và đôi mắt đã từng lấp lánh tràn đầy tự tin giờ đây như đã chết rồi.
Ả ta đã hoàn toàn bị hủy hoại.
“Haaa, haaa….”
Ả ta nhẹ hít thở, cố gắng lấy lại bình tĩnh. Khi ả ta chầm chậm dịu xuống, nước mắt đột nhiên ứa ra.
“…Tại sao ta lại thành ra thế này?”
Sự thất thế của ả tới một cách đột ngột. Không lâu về trước, ả ta đã chiếm lấy quyền điều khiển đấu trường và vênh váo tuyên bố sẽ lật đổ Orden.
Khi đó ả ta thật sự đã nghĩ rằng cả thế giới nằm ở dưới gót chân mình.
Ả ta nhớ lại gương mặt của mấy tên quản lý của mình. Cô đã có rất nhiều kỷ niệm với bọn chúng.
‘Tại sao các ngươi lại để bị bắt vậy chứ? Các ngươi nên giúp ta trở thành chúa tể của Ma nhân chứ….’
Tiriring─
Trong khi đang rên rỉ, ả ta nhận được một tin nhắn.
[Đã thả Kirkin rồi – Liên]
Đó là từ Hắc Liên Hoa. Ả ta nhìn chằm chằm tin nhắn một lúc trước khi bật dậy.
Ngay tức khắc, cánh cổng thánh địa chầm chậm mở ra. Quỷ Quyệt trợn to mắt nhìn chằm chằm vào đó.
Một tên cấp dưới quen thuộc, người mà ả đã lâu rồi không gặp, đang òa khóc ở nơi đó.
“…Kirkin!”
Quỷ Quyệt gào lên tên của tên quản lý của mình trong khi chạy về phía hắn.
“Sếp….”
Kirkin nước mắt lưng tròng chào sếp của mình.
Đó là một cuộc hội ngộ vô cùng cảm động.
“Kirkin, làm thế nào mà ngươi có thể thoát ra được thế?!”
“Là Hắc Liên Hoa, hắn đã giúp tôi,” Kirkin rên rỉ đáp.
“Hắc Liên Hoa làm sao? Nhưng làm cách nào?”
“Có thứ được gọi là ‘Ân Xá của Ranker’.”
Kirkin giải thích rằng Hắc Liên Hoa đã dùng ‘Ân Xá của Ranker’ của mình – một đặc quyền dành riêng cho ‘Ranker đầu tiên giải thoát cho Genkelope’ – để giải thoát cho Kirkin.
Câu chuyện này, tất nhiên, là chuyện mà Horner đã bịa ra.
“Tất cả là nhờ ơn Hắc Liên Hoa….”
“Tạ ơn trời….”
Quỷ Quyệt lại hỏi trong khi vỗ vỗ lưng Kirkin.
“Những người còn lại thì sao?”
“Không ổn chút nào. Nhà tù vô cùng tồi tệ, họ ép chúng tôi lao động nặng nhọc, còn có cả tra tấn nữa….”
Cuối cùng, Kirkin bật khóc. Quỷ Quyệt an ủi Kirkin, cố nín khóc.
Chúng đều đã quên hết về những tội lỗi mà chúng đã phạm phải. Ma nhân, theo tự nhiên, không biết xấu hổ và không có nhận thức.
“…Được rồi mà, đừng khóc. T-Ta sẽ nói chuyện lại với Hắc Liên Hoa, và ta sẽ cố gắng để cứu cả những người khác nữa….”
Đó là sự quyết tâm đẫm nước mắt của ả ta.
Và cứ như vậy, trong khi hai người bọn chúng đang tận hưởng cuộc hội ngộ đầy cảm xúc trong vòng tay nhau, Quỷ Quyệt đã bị ràng buộc với Đoàn Kịch Tắc Kè Hoa.
…Trong lúc đó.
21F, Vương Quốc Thẻ Bài.
“Cậu sẽ mua hết chỗ này à?”
“Đúng, toàn bộ.”
“Cậu thật sự có nhiều TP như thế ư?”
“Tôi có nhiều thì sao?”
“…À thì, ý tôi là-“
Kim Hajin quét sạch sẽ tất cả những hộp ngẫu nhiên ở cửa hàng thẻ bài. Cậu dự định sẽ dùng vận may để tăng cường sức mạnh…. Đột nhiên, một đống tin nhắn nhảy ra trước mặt cậu ngay cả trước khi mở hộp.
[Vận may khổng lồ của bạn đã đứng sau sự kiện này.]
[Một kẻ thù đầy tính đe dọa đã trở thành một đồng minh tạm thời.]
[Vận may tác dụng lên những mối quan hệ của con người luôn đặc biệt!]
[Thoát Chết Trong Gang Tấc (5/9) – chỉ số đặc biệt, ‘tích lũy vận may’, đã được kích hoạt một phần!]
Kim Hajin không hiểu mấy cái tin nhắn này có nghĩa là gì.
**
[Hàn Quốc, một căn hầm trú ẩn dưới lòng đất ở đâu đó tại Gangwondo]
Hai tuần đã trôi qua kể từ khi trại tập huấn chung cho ‘Lực Lượng Đặc Nhiệm Quốc gia’ bắt đầu.
Sau khi trải qua vô số những đợt huấn luyện, 177 Anh Hùng của lực lượng đặc nhiệm đã được chia thành 13 nhóm khác nhau. Trưởng nhóm 3, Yun Seung-Ah, lập một nhóm với Kim Suho, Chae Nayun, Shin Jonghak, Yi Jiyoon, Yohei, và Shen Yuan.
“Nhiệm vụ của chúng ta là đối đầu với Orden. Tôi nghĩ rằng bộ phận quản lý thật sự rất tin tưởng cậu đấy, Suho.”
Nhóm 3 tiến hành lên kế hoạch nhiệm vụ trong ký túc xá của họ.
Cả 13 nhóm đều có những nhiệm vụ khác nhau. Nhóm 3 được giao cho nhiệm vụ khó khăn nhất: đối đầu với Orden. Nhân tiện thì, có tin đồn rằng Nhóm 1 của Aileen cũng được giao cho nhiệm vụ đó.
“Vậy… Cậu ổn chứ?”
“Ừ, tôi sẽ ổn thôi.”
Kim Suho trả lời một cách đầy tự tin đúng như mong đợi từ người đã đánh bại Ma Vương.
“Cậu sẽ không cần phải lo lắng đâu. Tôi sẽ lo liệu hắn ta.”
Chae Nayun nhếch mép ngắt lời. Kim Suho liếc nhìn bạn mình rồi lắc đầu.
“Được thôi, nhưng trước tiên thì nhìn qua bản thiết kế này đã. Nó là từ ‘Cổng thông tin Sự Thật’ đấy.”
Nhóm trưởng Yun Seung-Ah kéo lấy sự chú ý của mọi người bằng một cái bản đồ khổng lồ.
“Ồ! Cổng thông tin Sự Thật?!”
“Đúng vậy.”
Yi Jiyoon mở to mắt. Hiện nay, cái tên Cổng thông tin Sự Thật gần như là đồng nghĩa với sự thật vậy. Nó không còn là một trang web nhỏ chỉ vài người biết đến nữa. Yi Jiyoon vỗ tay hào hứng rồi hỏi.
“Tôi nghe nói rằng cô đã cần rất nhiều tiền cũng với mấy thứ ân thánh gì đó để nhận được hồi âm từ họ! Cô đã chi bao nhiêu vậy? Không, chờ đã, cô đã kết giao với Cổng thông tin Sự Thật sao?!”
“…Tôi không chi tiền, là chính phủ cơ. Và chúng tôi không thật sự là bạn bè. Tôi không có đủ tiền để thuê Cổng thông tin Sự Thật.”
“À… tưởng gì.”
Yun Seung-Ah cố lờ đi cái câu cuối đó.
‘Con nhãi đó. Mình chỉ chọn cô ta vì mọi người nói rằng cô ta là một người yểm trợ đầy hứa hẹn, nhưng cô ta bất lịch sự quá.’
“…Dù sao thì, đến lúc quay lại luyện tập rồi. Chuẩn bị đi.”
Lịch trình tập luyện của họ đơn giản thôi.
Bộp, bộp.
Ngay khi Yun Seung-Ah vỗ tay, một màn hình ba chiều phức tạp hiện lên. Màn hình ba chiều tái cấu trúc không gian dựa trên bản thiết kế của Cổng thông tin Sự Thật.
“Trùm cuối không phải là Orden, nhưng khu vực tập luyện cũng sẽ tương tự với đồ thật nên là làm quen với nó nhé.”
Đây là thành quả của ‘Tập Huấn Giả Lập’ mà họ đã đem từ trong Tháp Điều Ước ra.
Chương trình tập luyện của họ là chiến đấu với Minotaur Lv.50 ở Cung điện của Orden.
**
[Đấu Trường Hỗn Mang]
Trong khi đó, Boss đang đến thăm đấu trường, thứ mà giờ đây đã thuộc về Đoàn Kịch Tắc Kè Hoa.
“Ngồi đây đi, Boss.”
“…Được thôi.”
Nhìn xuống khán đài từ ghế VIP, Boss cảm thấy có chút cảm động. Cô cũng đã từng là một thí sinh trong quá khứ và gần đây là một khán giả. Nhưng bây giờ, cái đấu trường này là của cô….
─Chào mừng đến với Đấu Trường Hỗn Mang! Đại chiến hôm nay là giữa ‘Đại Lợi’ và ‘Rain’!
Đại Lợi và Rain.
Một tên Ma nhân mập ú và một tên gầy đét tiến lên sàn đấu.
Khán giả reo hò và Boss có thể cảm nhận được sự phấn khích của bọn họ đầy rõ ràng.
─Bắt đầu!
Người chủ trì gào lên và trận chiến bắt đầu. Đại Lợi cố gắng khiến Rain cảm thấy choáng ngợp bởi hình thể của mình, nhưng Rain nhanh chóng tránh được rồi tấn công đối thủ của mình bằng những vết đâm nhỏ. Nói tóm lại, đây là một trận chiến giữa tốc độ và sức bền.
“Hừm.”
Boss hào hứng xem trận chiến.
Rồi đột nhiên, có người xuất hiện ở khu VVIP.
“…?”
Chuyển động của cô không có ý xấu. Boss quay sang đối mặt với vị khách không mời trong khi vẫn giữ sự bình tĩnh của mình.
“Xin chào.”
Boss nhớ cô ta là cô gái luôn đồng hành cùng Bell. Nếu cô nhớ đúng thì tên của cô ta chắc là… ‘Jin Sahyuk’.
“Dạo này cô ổn không?”
Jin Sahyuk nhếch mép cười. Giọng nói của của cô ta có vẻ gì đó kiêu căng.
Boss nhìn xung quanh bởi Jain đã từng nói với cô rằng Bell luôn đi theo bảo vệ Jin Sahyuk.
Nhưng cô không thể cảm nhận được sự hiện diện của Bell ở gần cô.
“…Bell đâu?”
“Làm sao ta biết được? Ta đến một mình.”
Jin Sahyuk nhún vai cười. Boss trừng mắt nhìn Jin Sahyuk. Ánh nhìn của cô sắc như dao vậy.
Nhưng, Jin Sahyuk vẫn không hề bị dao động một chút nào cả.
“Đây có phải là lần thứ hai chúng ta gặp nhau không nhỉ?”
“Ta hỏi lại. Bell đâu?”
Giọng Boss chứa đầy sự khinh thường.
Nhưng, Jin Sahyu vẫn ung dung cười.
“Ta đã biết chuyện xảy ra giữa ngươi và Bell rồi, nhưng ngươi không cần phải cố gắng giết Bell như vậy đâu.”
Biểu cảm của Jin Sahyuk cứng lại. Cô ta tiếp tục trầm giọng thì thầm, “Ta sẽ là người kết liễu mạng sống của tên khốn đó.”
─Ah, đó là cú đấm đặc trưng của Đại Lợi! Một cú đánh trực diện!
Cú đấm của Đại Lợi đáp thẳng vào bụng của Rain. Rain bị đẩy lùi đến tận góc sàn đấu, và cơ thể của Boss đã bắt đầu tối đen đi. Đó là Hình Thái Dạ Xoa của cô ấy.
“Ngươi đến đây để tự kết liễu bản thân sao?”
Boss đứng dậy.
Cả Bell và người phụ nữ này có vẻ đều có khả năng đặc biệt là làm cho cô cảm thấy khó chịu.
“Không, ta ở đây vì lý do khác cơ. Và ta sẽ cho ngươi biết ngay bây giờ.”
Jin Sahyuk và Boss nặng nề trừng mắt nhìn nhau, một ngọn lửa bốc lên trong mắt họ.
Ánh nhìn dán chặt lên người Boss, Jin Sahyuk tiếp tục nói, “…Nếu như ta là người sẽ giết Bell,”
─ ‘Đại Lợi’ là người chiến thắng!
Tiếng vỗ tay ầm ầm kéo theo thông báo của người chủ trì.
Mặc kệ tiếng reo hò, Boss có thể nghe thấy giọng nói của Jin Sahyuk một cách rõ ràng.
“Ta có thể đưa Kim Hajin đi theo mình, đúng không? Ngươi chỉ lôi kéo cậu ta như một thứ công cụ để kết liễu Bell.”
Đó chắc chắn là một lời khiêu khích.
***
Đọc webtoon tại: Trở Thành Quần Chúng Trong Tiểu Thuyết | Vlogtruyen.net
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook