Bản Dịch Đấu La Đại Lục 2 (Tuyệt Thế Đường Môn)
-
Chapter 940: Thức tỉnh, khai ngộ (2)
Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:
Lần này vì vận động sức mạnh của Thần Thú Đế Thiên quá độ, cơ thể gần như bị luồng sức mạnh đó làm nổ tung, nhưng cũng không phải hoàn toàn vô ích.
Lúc ấy, tuy thần thú đã khống chế hắn, nhưng tinh thần của hắn vô cùng thanh tỉnh. Cho nên, khi đó hắn hoàn toàn có thể cảm nhận được lực lượng của Thần Thú Đế Thiên kinh khủng cỡ nào.
Đó chính cảm giác của Cực Hạn Đấu la. Lần này tự trải nghiệm, chắc chắn đã cho phép Hoắc Vũ Hạo dẫn đầu trong việc cảm nhận khí chất của một cường giả hàng đầu trước khi đạt đến trình độ tu luyện đó.
Thậm chí Hoắc Vũ Hạo còn có thể cảm nhận rõ ràng, hồn lực do Thần Thú Thiên Đế rót vào cơ thể hắn lúc đó gần như đạt tới 80% trạng thái chân thân. Lúc ấy tất cả kinh mạch của hắn hoàn toàn ở trạng thái bão hòa, Sinh Mệnh Lực mênh mông của bản thân hắn hoàn toàn không đuổi kịp lực lượng phá hủy kinh khủng kia. Đấy là sau khi Đế Thiên đưa cho hắn khối nghịch lân, đã chịu thay cho hắn phần lớn lực tấn công của Thần Hồn Thú.
Ký ức này thật sự rất quý giá đối với hắn. Lúc ấy hắn lập tức nhận ra, Thần Thú Đế Thiên và hắn không giống nhau. Thân là Hồn Thánh, bây giờ hồn lực của hắn giống như chất lỏng đặc dính, hùng hậu, thuần túy, vận chuyển tự nhiên. Năng lực khôi phục và năng lực tiếp tục coi như không tệ.
Thế nhưng, hồn lực Đế Thiên giống như những lỗ đen nho nhỏ ở cùng với nhau. Mỗi lỗ đen đều ẩn chứa Không Gian Chi Lực kinh khủng. Ở trong không gian kỳ diệu này, lại ẩn chức lực lượng hắn không thể nào tưởng tượng được. Tất cả những thứ này đều nằm trong sự kiểm soát của Đế Thiên.
Lúc ấy Hoắc Vũ Hạo đã nghĩ: Đây là thực lực của cấp độ Cực Hạn Đấu La sao? Thân thể của người đã đạt đến cấp độ Cực Hạn Đấu La rất khó để thừa nhận hồn lực nghịch thiên khủng bố kia, cần dựa vào lực lượng không gian để chứa đựng… Mà những lực lượng không gian kia cũng có thể có tác dụng lên cơ thể mình. Điều này thật sự quá kỳ diệu.
Lúc Đế Thiên và Diệp Tịch Thủy chiến đấu, đã từng đề cập đến Không Gian Chi Lực. Ở phương diện này, Diệp Tịch Thủy đương nhiên không bằng Đế Thiên. Cùng là cường giả Cực Hạn trên thế giới này, nhưng giữa họ vẫn có khoảng cách rất lớn. Hoắc Vũ Hạo có thể cảm giác được, nếu như có Đế Thiên Chân Thân ở đây, cho dù Diệp Tịch Thủy có dựa vào Tháp Tử Thần, cuối cùng cũng không phải là đối thủ của nó.
Tên tuổi đệ nhất cường giả của Đế Thiên đương thời cũng không phải nói suông.
Hoắc Vũ Hạo đã từng nói với tứ đại hồn linh của mình, mục tiêu tương lai của hắn là khiêu chiến thần thú và đánh bại thần thú, sau đó tìm cách cảm nhận được thần chỉ.
Sau trải nghiệm khắc sâu lần này, hắn nhận ra con đường của mình còn rất xa xôi, so sánh bản thân hắn với những cường giả đỉnh cao đương thời này vẫn còn chênh lệch quá lớn.
Hoắc Vũ Hạo là thiên tài hiếm có, nhưng những người có thể trở thành Phong Hào Đấu La có người nào không phải là thiên tài?
Diệp Tịch Thủy, Mục Ân, Long Tiêu Dao đều là thiên kiêu chi tử ở thời đại của họ. Nếu muốn đuổi theo, thậm chí là vượt qua bọn họ, Hoắc Vũ Hạo còn phải đi một con đường rất dài nữa.
Trong đài nhớ lại lực lượng của Đế Thiên, Hoắc Vũ Hạo cũng không nhụt chí, ngược lại trong lòng hắn còn dấy lên một khát vọng cực kỳ mãnh liệt - tấn công cường giả!
Hơn nữa, hắn nhận ra, không biết tại sao nhưng sau hai gần hôn mê gần đây, mỗi lần tỉnh lại tinh thần của hắn đều rất tốt. Trong lúc hôn mê, hai lần hắn đều cảm nhận được hình như Đông Nhi về bên cạnh hắn, hơn nữa cảm nhận này thật sự rất chân thật!
Nếu mỗi lần hôn mê đều có thể được như vậy, vậy thì mỗi ngày đều hôn mê cũng không thành vấn đề!
Hoắc Vũ Hạo nghĩ đi nghĩ lại, trên mặt hắn nở nụ cười nhàn nhạt. Hắn vận chuyển tinh thần lực, cảm nhận trạng thái hiện tại của mình.
Về sơ bộ, kinh mạch trong cơ thể hắn đã phục hồi. Sinh Mệnh Lực dày đặc chảy xuôi trong kinh mạch hắn, huyết dịch cũng rất trôi chảy! Sau khi kinh mạch hồi phục, hồn lực cũng bắt đầu hồi phục. Cái này là năng lực mạnh mẽ của riêng bản thân hắn.
Không phải ai cũng chịu được sức mạnh của Thần Thú Đế Thiên. Ngày đó Đế Thiên dùng cơ thể của Hoắc Vũ Hạo để làm vật trung gian tiến hành chiến đấu. Cho dù đổi lại có là một vị Phong Hào Đấu La, chỉ sợ rằng kết cục cũng không tốt hơn Hoắc Vũ Hạo là bao, thậm chí có thể bị nổ tung mà chết.
Dưới sự nuôi dưỡng của Sinh Mệnh Lực, kinh mạch được nối lại chuyển sang màu xanh. Không còn nghi ngờ gì nữa, những Sinh Mệnh Lực khổng lồ này không chỉ đến từ huyết mạch của hắn mà còn đến từ Sinh Linh Thủ Vọng Chi Nhận.
Sau khi hoàn thành tiến hóa Sinh Linh Thủ Vọng Chi Nhận cắn nuốt Sinh Linh Chi Kim, tiến hóa từ tiểu kiếm đao nguyên bổn thành dao găm, sau đó nó tiếp tục chăm sóc ở trong cơ thể Hoắc Vũ Hạo. Cho dù là Đế Thiên cũng không cảm nhận được sự tồn tại của Sinh Linh Thủ Vọng Chi Nhận. Khi có thể Hoắc Vũ Hạo bị tổn thương, chính Đế Thiên đã sử dụng sức mạnh của mình để bảo vệ lục phủ ngũ tạng cho hắn. Kinh mạch bị đứt gãy cũng không sao, bằng sức mạnh của huyết mạch trong cơ thể Hoắc Vũ Hạo, hắn sẽ sớm có thể khôi phục lại. Nhưng nếu tất cả các lục phủ ngũ tạng bị vỡ tung, thì sẽ rất phiền phức.
Đế Thiên cũng không biết, lực lượng của Sinh Linh Thủ Vọng Chi Nhận trong cơ thể của Hoắc Vũ Hạo được Sinh Mệnh Lực của Y Tiên Đấu La Vương Tiên Nhi dẫn dắt bùng phát ra. Sinh Mệnh Lực thuần túy kia lại tẩy rửa cơ thể cho Hoắc Vũ Hạo một lần nữa.
Hiệu quả lần này không khác hiệu quả khi Hoắc Vũ Hạo lần đầu dung hợp với Sinh Linh Thủ Vọng Chi Nhận là bao, đó là chưa kể những kinh mạch đứt gãy đã dung nạp nhiều Sinh Mệnh Lực hơn trước rất nhiều. Các kinh mạch được tái sinh đều trở nên cứng cáp và sống động hơn.
Dựa theo trạng thái này, tối đa ba ngày, Hoắc Vũ Hạo cảm thấy mình có thể khôi phục lại bình thường.
Kinh nghiệm chiến đấu với Tử Thần Đấu La lần này cực kỳ trân quý đối với Hoắc Vũ Hạo. Đồng thời, hắn cũng hiểu được, thần thú không thể hoàn toàn bảo vệ được hắn. Lần này chỉ là may mắn mà thôi, nếu không phải Diệp Tịch Thủy quá mẫn cảm, chỉ sợ hắn đã gặp phải rắc rối lớn rồi.
Bây giờ khi nhớ lại những thứ này đúng là có chút đáng sợ, nhưng đối với Hoắc Vũ Hạo cũng không phải là chuyện xấu. Ít nhất hắn có thể đoán được cường độ sức mạnh của thần thú khi nó phủ xuống và cường độ hắn có thể chịu đựng được. Sau này hắn sẽ rất có lợi khi lợi dụng sức mạnh của Đế Thiên.
Sau khi thần thú tặng cho hắn nghịch lân, cuối cùng hắn cũng không chỉ làm chuyện xấu nữa, lần này cũng có thể làm được một chuyện tốt. Nhưng trong lòng Hoắc Vũ Hạo lại âm thầm nhắc nhở chính mình: Sau này nếu không cần sức mạnh của thần thú trợ giúp thì cố gắng không nhờ nó nữa. Nếu không, một khi hình thành thói quen, sẽ gây trở ngại lớn cho việc tăng cường thực lực của mình sau này.
Hồn lực trong cơ thể Hoắc Vũ Hạo đang lặng lẽ vận chuyển, Hoắc Vũ Hạo sử dụng tinh thần lực để khống chế hồn lực để nó tách ra một phần nhỏ, từ từ xoay quanh đan điền của hắn.
Trong đầu hắn không ngừng nhớ lại lúc hồn lực của thần thú tiến vào trong cơ thể. Nếu như hắn có thể tạo ra một lỗ đen như vậy, liệu tu vi có thể tăng lên hay không? Cho dù không đề cập đến chuyện tu vi tăng lên, liệu sức bùng nổ trong lúc chiến đấu có tăng lên không?
Hắn vừa nghĩ vừa khống chế tia hồn lực được phân ra trong đan điền xoay tròn này. Xoay trong, nén lại, đây dường như là điều kỳ diệu của phần lúc lượng của thần thú kia. Chỉ là, làm thế nào để vận dụng sức mạnh của Không Gian Chi Lực vẫn là một điều bí ẩn với hắn.
Đám hồn lực này không được coi là mạnh, nhưng dưới sự khống chế tận lực của tinh thần lực của Hoắc Vũ Hạo, nó bắt đầu quay càng lúc càng nhanh.
Lúc nó đang không ngừng quay tròn, nó dần dần bị Hoắc Vũ Hạo đè nén vào trong. Lúc mới bắt đầu kích thước của nó bằng nắm tay, sau khi bị đè nén lại thì chỉ bằng quả trứng, rồi lại nén chỉ bằng quả mận.
Sau khi đạt đến trình độ này, rõ ràng Hoắc Vũ Hạo cảm nhận được trạng thái hồn lực của mình có xu hướng chuyển hóa sang trạng thái cố định. Tốc độ xoay tròn cũng là vì hồn lực đè nén quá độ mà hạ thấp xuống.
Có chuyện gì vậy? Chẳng lẽ phương pháp của hắn không đúng sao? Thế nhưng hồn lực trong thể nội của Đế Thiên rõ ràng là do từ những lỗ đen đó quay vòng với tốc độ nhanh tạo thành! Bên trong từng lỗ đen đều có Không Gian Chi Lực và hồn lực khổng lồ. Chẳng lẽ phương pháp đè nén của hắn có vấn đề sao?
Hoắc Vũ Hạo vừa nghĩ vừa tăng cường rót tinh thần lực vào, thúc ép hồn lực này tiếp tục gia tăng tốc độ xoay tròn. Hắn hết sức cẩn thận không tiếp tục đè nén loại hồn lực này.
Dần dần, Hoắc Vũ Hạo bắt đầu cảm thấy có chút không ổn. Khi hắn dùng toàn lực để thúc ép, cỗ hồn lực này đúng là gia tăng tốc độ nhưng bên trong đã bắt đầu xuất hiện trạng thái sần sùi rắn chắc, cảm giác như viên bi. Khi những hồn lực dạng hạt này đang xoay tròn, chúng bắt đầu hấp thụ những hồn lực khác trong đan điền để tăng cường sức mạnh cho bản thân. Vốn vòng xoáy chỉ bị đè nén đến kích thước chỉ bằng quả mận, lúc này nó bắt đầu có sự thay đổi một lần nữa.
Không đúng!
Hoắc Vũ Hạo trong lòng cảm thấy có gì đó không ổn, lập tức tăng cường khống chế tinh thần lực, làm chậm tốc độ của vòng xoáy. Chỉ có hắn có thể làm được chuyện này. Những hồn sư cấp bậc Hồn Thánh khác không có thừa tinh thần lực để điều chỉnh khống chế hồn lực của mình nhiều lần.
Tốc độ xoay tròn của hồn lực yếu ớt, khả năng hấp thu hồn lực ngoại giới tự nhiên cũng yếu đi, thể tích không hề tăng lên. Nhưng trạng thái cố định bên trong của hồn lực cũng bắt đầu hòa tan, hóa thành trạng thái dịch một lần nữa.
Cuối cùng, dưới sự khống chế cẩn thận của Hoắc Vũ Hạo, những hồn lực này khôi phục lại bình thường, gia nhập đại gia đình hồn lực trong đan điền, tiếp tục đi theo con đường tu luyện Huyền Thiên Công.
Sau khi trải qua thí nghiệm lần này, Hoắc Vũ Hạo chỉ cảm thấy không hiểu gì. Hắn cũng không thể nào đi hỏi thăm Thần Thú Đế Thiên, Đế Thiên ước gì thực lực của hắn tăng lên chậm một chút, làm sao có thể nói những bí mật này cho hắn biết chứ? Thế nhưng phương thức vận chuyển hồn lực thể nội của Đế Thiên để lại cho hắn ấn tượng quá sâu, khiến hắn mơ hồ cảm giác được đó mới là trạng thái cuối cùng của vận chuyển hồn lực.
Làm thí nghiệm trong thân thể mình quá nguy hiểm, ngộ nhỡ phạm phải sai lầm thì giống như tạo ra một quả bom trong cơ thể. Hoắc Vũ Hạo âm thầm quyết định, chờ sau khi thân thể của mình khôi phục, hắn sẽ tiến hành đẩy hồn lực ra khỏi cơ thể. Với tinh thần lực của hắn thì không có vấn đề gì cả. Ít nhất trước tiên hắn phải tìm được sự huyền bí khi kết hợp giữa hồn lực và Không Gian Chi Lực, sau khi trở lại học viện Sử Lai Khắc hắn sẽ hỏi thăm Huyền Lão. Tuy Huyền Lão không phải là Cực Hạn Đấu La nhưng ông ta là Siêu Cấp Đấu La cấp chín mươi tám, cho nên nhất định có thể giải đáp vấn đề của hắn.
Trạng thái thân thể càng ngày càng tốt, kinh mạch dần được chữa trị. Đến tối, Hoắc Vũ Hạo đã có thể tự mình đứng dậy xuống giường hoạt động.
Nhưng do thể trạng của hắn nên hắn vẫn không thể ăn một bữa lớn, bữa tối chỉ là một bát nước canh thịt bổ dưỡng, còn có mấy cọng vì nấu nát.
Ngồi ăn ở trong phòng, mấy người của học viện Sử Lai Khắc đều không ngừng nhìn về phía Hoắc Vũ Hạo. Mọi chuyện xảy ra với Hoắc Vũ hạo quả thật là kỳ tích!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook