Giáo Hóa Ác Nhân
-
Chapter 10: Hiểu Lầm (5)
Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:
Chương 10: Hiểu Lầm (5)
[Dịch giả: young and rich~]
[Hiệu đính: Ngọc Anh]
Sau khi xử lý đám golem…
“Ngài đã che giấu sức mạnh của mình suốt bấy lâu nay sao?”
Evan quay lại cỗ xe và chuẩn bị cắm trại, nhưng không kìm được sự tò mò mà hỏi.
“Không, không hẳn.”
“...Thế thì đó thực sự chỉ là ma pháp Cấp 2 thôi à?”
“Ừ.”
Evan nhìn phản ứng của Alon với vẻ mặt không hề tin tưởng một chút nào.
“Tôi hiểu rồi.”
Nhưng Evan biết rằng dù anh ấy có hỏi thêm bao nhiêu lần đi nữa thì cũng không thể nhận được câu trả lời từ Alon, anh ấy chỉ biết thở dài như ngầm thừa nhận mình đã hiểu. Rồi tiếp tục công cuộc chuẩn bị cho buổi cắm trại.
Quan sát Evan, vẻ mặt Alon vẫn giữ được sự bình thản, dù trong lòng anh cảm thấy hơi oan ức.
Suy cho cùng, bản thân Alon cũng không biết tại sao ma pháp mà anh vừa thi triển lại có uy lực đến như vậy.
‘Mình biết việc sử dụng Ràng Buộc sẽ giúp mình mạnh hơn ở một mức độ nào đó, nhưng...’
Trong game Psychedelia mà Alon từng chơi, lối chiến đấu là theo lượt chứ không phải thời gian thực. Trong game, các thủ ấn và câu thần chú được dùng để tăng sát thương phép bằng cách tiêu tốn các lượt chơi.
Tùy vào ma pháp được thi triển, các thủ ấn thích hợp sẽ giúp củng cố chính phép đó. Bằng cách chọn chính xác câu thần chú từ hàng trăm lựa chọn trong thời gian ngắn cũng có thể cải thiện thuộc tính của phép chú.
Ví dụ, đối với ma pháp anh dùng lần này - thứ được biết đến trong Psychedelia là “Liên Hoàn Lôi”, anh đã dùng bốn câu thần chú cụ thể:
Khúc Xạ, Phản Kích, Lam Quang, và Nhiễu Xạ Tuyến Tính.
Bằng cách sử dụng bốn câu thần chú và thủ ấn này, anh đã có thể tăng cường Liên Hoàn Lôi. Hơn nữa, anh còn tự đặt một ràng buộc cho bản thân là luôn luôn dùng thủ ấn và thần chú khi thi triển ma pháp, qua đó tiếp tục giúp phép chú được tăng cường thêm.
Nói cách khác, Alon đã kỳ vọng ma pháp này sẽ mạnh hơn gấp đôi so với bình thường.
‘Nhưng lẽ ra nó có mạnh đến mức này đâu.’
Trong Psychedelia, sử dụng một thủ ấn hoặc thần chú sẽ tiêu tốn một lượt.
Như vậy, theo cơ chế của trò chơi, phép chú mà Alon vừa thực hiện sẽ cần đến năm lượt.
‘Ngay cả vậy, nhưng liệu có thể đập tan mấy con golem dễ dàng đến thế không?’
Trong lúc suy tư, Alon nhún vai.
Thực ra, không cần biết cụ thể là gì, kết quả đã diễn ra tốt đẹp theo kế hoạch của anh, và việc ma pháp mạnh hơn dự kiến là một điều đáng mừng.
Alon thực sự không chỉ đơn thuần là hài lòng nữa, mà tâm trí anh lúc này tràn ngập sự tò mò.
‘Ước gì mình có thể thử nghiệm một chút.’
Các thủ ấn và thần chú mà Alon sử dụng lần này là những thứ thường được dùng trong Psychedelia khi nuôi dưỡng nhân vật chính trở thành một pháp sư “giấy” (*kiểu pháp sư công mạnh thủ yếu) chuyên xử lý các cuộc đụng độ kẻ thù quy mô lớn bằng ma pháp sấm sét mạnh mẽ.
Điều đó có nghĩa là trong ký ức của Alon còn ít nhất mười câu thần chú và thủ ấn khác vẫn còn nguyên vẹn mà hôm nay anh chưa dùng đến.
Hơn nữa, lý do khiến sự tò mò của Alon đặc biệt dâng cao là vì sự thay đổi rõ rệt của ma pháp mỗi khi anh niệm thêm một câu thần chú.
‘Trong game, thần chú chỉ làm tăng 10% sát thương mỗi khi chọn đúng loại, nhưng ở đây thì lại khác.’
Có lẽ một pháp sư bình thường đã không thể nhận ra điều này.
Nhưng Alon - người đã đích thân thi triển ma pháp và sở hữu tài năng đặc biệt trong việc kiểm soát ma lực - đã quan sát thấy các thuộc tính của ma pháp thay đổi mỗi khi một câu thần chú được thêm vào.
Không chỉ sức mạnh tăng lên mà bản chất của chính ma lực cũng biến đổi theo từng câu thần chú.
Vì vậy…
‘Mình sẽ thử một chút ngay khi ma lực hồi phục.’
Bên trong cỗ xe, Alon nhắm mắt lại và cảm thấy hài lòng, mặc dù vẻ mặt bên ngoài của anh vẫn bình thản.
Và đúng lúc đó, một cô gái xuất hiện tại nơi Alon đã dùng ma pháp, nơi chỉ còn lại những đống đá vụn chứ không còn là golem nữa.
Một cô gái với đôi mắt ánh lên một màu xanh lục.
Không, người sau này có lẽ sẽ được gọi là Rine - Tội Lỗi Tham Lam lặng lẽ đi qua đống đá từng là golem và nhìn về phía cánh cửa mà Alon đã bước vào trước đó.
Cánh cửa nứt nẻ và cũ kỹ, nhưng những hình chạm khắc trên khung cửa càng khẳng định rằng nó là công trình do con người tạo ra chứ không phải tự nhiên mà có.
Tuy nhiên, Rine biết những hình chạm khắc trên khung cánh cửa này không hề vô nghĩa.
Sinh ra với một sứ mệnh lớn lao và khả năng bẩm sinh có thể tiếp cận “Cổ Tàng Thư” bất cứ lúc nào, cô có thể hiểu được những gì được khắc trên khung cửa.
‘Từ thời đại đã lãng quên của các ngoại thần, chữ viết của Đế Chế Alaneph.’
Nhận ra điều này, Rine đọc những dòng chữ được khắc trên khung cửa.
[Từ Palaon, gửi đến người bạn bị bỏ lại một mình.]
“…Ha.”
Rine vô tình bật ra một tiếng cười rỗng tuếch khi đọc dòng chữ.
Cô biết chỉ có một người duy nhất sử dụng cái tên “Palaon” trong các văn bản cổ xưa.
Palaon Đại Đế.
Người đã đẩy lùi các cuộc xâm lược của “Thế lực Hắc Ám” nhiều lần trong thời đại của các ngoại thần, và đã đánh bại “Alacoulakka” - một sinh vật có thể khiến thần dân dâng hiến trái tim chỉ qua một ánh nhìn.
Vị Hoàng Đế cao quý, đáng kính, vĩ đại và đầy vinh quang.
Biết rằng Palaon, được viết trong ngôn ngữ cổ, chỉ đề cập đến duy nhất một người này, cô không khỏi bật cười.
Đồng thời…
- Nó được làm bởi một người tên là Palaon.
Rine nhớ lại giọng nói của Alon.
Khi cô nhìn chằm chằm vào khung ngoài của bức tường với vẻ mặt trống rỗng, hơi u sầu, hình ảnh Đại Nguyệt lặng lẽ dõi theo khung cửa hiện lên trong tâm trí cô, và một giả thuyết bắt đầu làm lu mờ suy nghĩ của Rine.
Phủ nhận và khẳng định giằng xé nội tâm cô, và cán cân nghiêng về phía phủ nhận.
Tuy nhiên, điều tiếp theo hiện lên trong đầu là ma pháp mà Alon đã thể hiện sau khi bước ra khỏi mê cung.
Ma pháp của anh không có vẻ gì là đặc biệt xuất sắc.
Nhưng những câu thần chú anh lẩm bẩm thì lại khác.
Những câu thần chú mà Đại Nguyệt thầm thì là những thứ thậm chí không tồn tại trong Cổ Tàng Thư.
Nhớ lại điều này, cán cân đã từng nghiêng giờ đây trở lại trạng thái cân bằng.
‘Biết là bất cứ ai mà Xích Nguyệt đi theo chắc chắn không phải là người tầm thường rồi...’
Cuối cùng, suy nghĩ của cô đã chạm đến danh tính của người đang dẫn dắt Lam Nguyệt, và cán cân trong tâm trí cô cuối cùng cũng nghiêng về phía sự thật.
Đại Nguyệt, người bạn thân thiết của Palaon, là một nhân vật đáng để người ta kính trọng và tôn thờ.
Nhận ra điều này, một cảm giác rợn người chạy dọc sống lưng Rine khi cô hướng mắt về phía Alon.
Khi tia sáng của sự kính trọng bắt đầu chiếu rọi trong đôi mắt mà từ bấy lâu nay chỉ hoạt động theo mệnh lệnh của Xích Nguyệt…
“Ngươi quay lại rồi.”
Rine khẽ quay đầu lại vì cảm nhận được ai đó đang đến gần, và thấy Deus đứng đó. Cậu ta đã xuất hiện mà không hề báo trước, đôi mắt ánh lên tia sáng rồi gật đầu.
“Ừ.”
“Ngươi thu thập được thông tin gì không?”
Rine nhớ lại một tuần trước, Deus đã ngừng theo dõi Alon mà thay vào đó là truy đuổi bóng người mặc đồ đen khi kẻ đó rút lui, nên cô hỏi cậu ta.
Cậu ta lắc đầu.
“Không. Chẳng có bất kỳ thông tin nào cả.”
“Sao lại thế?”
Deus bắt đầu giải thích những gì đã xảy ra khi cậu ta đuổi theo bóng người mặc đồ đen để đáp lại giọng điệu chất vấn của Rine.
Và rồi…
“Ý ngươi là bóng người mặc đồ đen đã chết trong lúc ngươi đang đuổi theo sao…?”
“Đúng thế. Giữa không trung, cổ của chúng xoắn lại hai vòng, và chết ngay lập tức. Ta hoàn toàn không cảm nhận được bất cứ điều gì hết.”
Rine im lặng một lúc trước lời của Deus.
“Ta nghĩ… chúng ta phải báo cáo chuyện này lại thôi.”
“Ta cũng nghĩ thế.”
Sau khi lẩm bẩm những lời này, họ trao đổi thêm vài câu rồi biến mất khỏi nơi đó.
Cuối cùng, thứ duy nhất còn lại ở đó chỉ là ánh trăng lẻ bóng.
***
Đã hai tháng trôi qua kể từ khi Alon có được Ràng Buộc từ Mê Cung Thầm Thì.
Hiện tại, Altia đang trải qua một biến cố dữ dội.
Có ba nguyên nhân dẫn đến điều này:
Lý do thứ nhất là cái chết đột ngột của Kig - con trai thứ hai, và Faylinne - con gái thứ hai của gia tộc Công Tước.
Lý do thứ hai là Công Tước Altia - người đã lâm bệnh nặng và được dự đoán không còn sống được bao lâu cũng đã qua đời.
Lý do thứ ba là Timalian - con trai cả của gia tộc Công Tước được phát hiện là đã chết sau cái chết của Công Tước một ngày, cùng với chị gái của mình là Malyan.
Và cả hai đã đâm nhau đến chết.
Do chuỗi sự kiện này, tất cả những người con có thể thừa kế tước vị Công Tước đều biến mất chỉ sau một đêm. Kết quả là Roria trở thành người thừa kế duy nhất của gia tộc Công Tước.
Cũng giống như trường hợp của Bá Tước Palatio cách đây không lâu.
Roria, người chưa từng nghĩ mình sẽ có ngày ngồi trong phòng làm việc của Công Tước, giờ lại đang lặng lẽ nén một hơi thở chỉ sau vỏn vẹn hai tháng ngắn ngủi.
Những lời đồn đại về Roria đã bắt đầu lan truyền khắp gia tộc Công Tước.
Tuy nhiên, thật kỳ lạ là dù tin đồn đã râm ran khắp nơi, cô vẫn không gặp phải bất kỳ rắc rối nào.
Cô có bằng chứng ngoại phạm rõ ràng.
Khi người con trai và con gái thứ hai qua đời, cô chỉ vừa mới trở về từ một buổi dạ hội.
Và người con trai cả cùng con gái cả đã giết hại lẫn nhau.
Hơn nữa, gần đây cô cũng không hề gặp gỡ họ, và quan trọng nhất, lý do cô có thể tránh được mọi sự nghi ngờ là vì…
Trong thời gian cô vắng mặt để đi dạ hội, tổ chức của cô đã bị phá hủy hoàn toàn.
Đúng vậy.
Vào thời điểm cô trở về từ buổi dạ hội, cô đã mất hết mọi quyền lực vì cái gia tộc đáng nguyền rủa của mình.
Chính vì thế, Roria không hề bị thẩm vấn trong bất kỳ cuộc điều tra thủ tục nào, mặc dù những lời đồn đại vẫn âm thầm lan rộng.
Mọi chuyện đã được thực hiện một cách quá sạch sẽ và hoàn hảo.
‘Điều tốt đẹp sẽ xảy ra.’
Roria nhớ lại những lời đó một lần nữa.
Những lời nói ra một cách thờ ơ đó đã dẫn đến những sự kiện hoàn toàn không hề bình thường.
Cô chắc chắn rằng mọi chuyện xảy ra là do anh.
Nếu có ai cho rằng những sự kiện này chỉ là trùng hợp ngẫu nhiên, thì hẳn họ là người không được thông minh cho lắm, vì mọi thứ chẳng khác nào được sắp đặt sẵn.
‘Anh ta muốn gì?’
Roria nhớ lại cuộc trò chuyện của mình với Alon.
Mặc dù bề ngoài anh đã từ chối yêu cầu của cô, nhưng anh đã xử lý mọi việc một cách dứt khoát hơn bất kỳ ai có thể, và ngay cả một tháng sau khi tất cả những người thừa kế của gia tộc Công Tước đã chết, anh vẫn không hề liên lạc.
Dù sau khi cô đã thâu tóm được các tổ chức mất đi lãnh đạo với tổn thất tối thiểu cũng vậy.
‘Thiện ý thuần túy ư?’
Roria mỉm cười trước ý nghĩ thoáng qua đó.
Ngay cả đối với cô, nhen nhóm một ý nghĩ vô nghĩa như vậy cũng thật ngớ ngẩn.
Sau một hồi suy ngẫm, Roria đi đến một kết luận.
Alon có một kế hoạch nào đó.
Dĩ nhiên Roria không biết kế hoạch đó là gì.
Nhưng cô mơ hồ hiểu được một điều.
‘Kế hoạch đó cần đến Công quốc Altia.’
Một người có khả năng giết chết các thành viên của gia tộc Công Tước một cách tự nhiên và không để lại dấu vết nào như vậy đang muốn một thứ mà bản thân anh không có.
Roria tin rằng điều anh muốn rất có thể là danh tiếng của Công quốc Altia.
‘Và điều anh ta có thể làm với danh tiếng đó…’
Roria ngậm chặt miệng.
Chỉ đến lúc đó, cô mới ý thức được giao ước mình đã lập với quỷ dữ vô lý đến nhường nào.
Nhận ra điều này, Roria bật ra một tiếng cười rỗng tuếch nhưng tay lại siết chặt nắm đấm.
Cô biết rằng một khi giao ước đã được thực hiện thì không còn đường quay lại nữa. Cô hiểu quá rõ điều gì sẽ xảy ra nếu cô phá vỡ giao ước sau khi đã chứng kiến số phận của bốn người đi trước.
Vì vậy, cô thậm chí còn không dám nghĩ đến sự phản bội.
Thay vào đó, cô quyết định tập trung vào nhiệm vụ trước mắt.
‘Ít nhất là mình nên gửi lời cảm ơn.’
Lần đầu tiên, một nụ cười xuất hiện trên khuôn mặt thường ngày vô cảm của cô, một nụ cười mà ngay cả cô cũng không hề hay biết.
Một tuần sau, một chai rượu vang và một tấm thiệp đã được gửi đến phòng làm việc của Bá Tước cho Alon.
Chai rượu vang đến từ Cernance, một lãnh thổ đế quốc, chỉ sản xuất ba chai mỗi năm, và mỗi chai trị giá hàng nghìn vàng.
Cùng với nó là một tấm thiệp khắc những lời kính trọng.
“???”
Alon nhìn vào tấm thiệp đi kèm với vẻ mặt khó hiểu.
Và hai tháng sau đó…
“Vậy là cô Roria, con gái thứ ba của gia tộc Altia, đã trở thành Công Tước Altia à?”
“Vâng.”
“Altia Roria á?”
“Đúng vậy…”
“???”
“Có vấn đề gì sao, cậu chủ?”
Alon bắt đầu nhận ra rằng có điều gì đó không ổn.
***
(Bản dịch được thực hiện bởi INOVEL, đăng tải độc quyền tại INOVEL19.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại INOVEL19.COM.)
***
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook