Long Vương Truyền Thuyết (Đấu La Đại Lục 3)
Chapter 980: Thế giới màu xám

Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:

Vừa nói hắn vừa chỉ chỉ vào Hoàng Kim Long Thương của Đường Vũ Lân, hắn rất thích vẻ ngoài ấn tượng của thanh trường thương này, nhưng từ sau khi biết được thứ đồ vật này không thể tùy tiện tiếp xúc được, hắn cũng chỉ có thể ngắm nghía nhìn từ phía xa mà thôi.

Đường Vũ Lân cũng liếc mắt nhìn về Hoàng Kim Long Thương ở trong tay mình, nhìn vào luồng ánh sáng vàng ẩn chứa ở bên trong, cùng với đó là sự to lớn của lưỡi đao, trong lòng không khỏi tràn đầy niềm tự hào.

Vương giả chi thương! Bản thân phải nắm bắt được bản chất thật sự của nó rốt cuộc là gì. Nếu không thì cũng thật có lỗi với món thần khí được xem là cùng đồng sinh với mình này. Đúng vậy, trong lòng của Đường Vũ Lân, Hoàng Kim Long Thương chính là một món thần khí bảo bối của hắn. Nếu như không có nó, bản thân làm sao có thể có khả năng ngưng tụ Long Hạch nhanh đến như vậy được chứ?

Nhìn Hoàng Kim Long Thương với vẻ chút hâm mộ, Giang Ngũ Nguyệt nói: "Ngươi chắc là rất nhanh thôi sẽ đột phá đến cấp sáu mươi phải không? Ngươi cần hồn linh như thế nào? Ở bên phía chúng ta, phải đi đến Truyền Linh Tháp ở trong Liệt Hỏa bồn địa, Truyền Linh Tháp là tổ chức cung cấp hồn linh cho bên phía Huyết Thần quân đoàn chúng ta, phẩm chất hồn linh lại vô cùng cao, ngươi có thể cân nhắc lựa chọn xem sao."

Đường Vũ Lân lắc lắc đầu, nói: "Ta không cần, ta đã có cái thích hợp hơn rồi."

Hắn đương nhiên là có hồn linh thích hợp từ trước rồi, Khởi La Uất Kim Hương nằm ở bên trong tự nhiên chi tử của hắn. Hắn tùy thời đều có thể cảm thụ được khí tức của Khởi La Uất Kim Hương và những vị hồn thú thực vật đã có tu vi trên mười vạn năm ở bên trong. Có thể nói, bọn họ mới là nội tình chân chính của Đường Vũ Lân.

……

Cơn gió màu xám thổi qua mặt đất, thổi qua cả sự hoang tàn ở bên trong đó. Toàn bộ cả thế giới dường như trở thành một màu xám xịt, là do có vô số các tro bụi tụ tập lại mà thành.

Ở trong thế giới màu xám đó, quét mắt ra xung quanh không thể thấy rõ được bờ chân trời, không có sao trời, cũng không có thái dương, mà chỉ có màu xám tro vo tận. Ở một nơi phương xa của màu xám đó, còn có một nơi có màu xám còn đậm hơn nữa!

Nếu như có bất kỳ sinh vật sống nào đến đây, cái duy nhất có thể cảm nhận được ở đây đó chính là sự tuyệt vọng.

Nỗi tuyệt vọng đến vô cùng vô tận này hướng về những nơi xa mà trải rộng, vô biên không dứt.

Mà lúc này, trong thế giới tràn đầy tuyệt vọng này, vừa hay lại có một người đang bước đi chậm rãi ở bên trong. Toàn thân hắn đều trùm ở bên trong một chiếc áo choàng lớn màu đen, xung quanh toàn bộ cơ thể tản phát ra một tầng khí lưu màu đen, không ngừng bài xích với màu xám ở bên ngoài môi trường.

Nếu như nói mọi thứ xung quanh đều là tuyệt vọng, vậy thì khí tức đang tản phát ở trên người hắn lại chỉ là sự im lặng và chết chóc!

Cái chết và tuyệt vọng không hề mâu thuẫn hay xung đột gì với nhau cả.

"Tại sao lại đến nơi này!" Một giọng nói trầm thấp đột nhiên từ bốn phương tám hướng truyền đến. Toàn bộ cả thế giới màu xám tất cả đều trở nên uốn khúc, vặn vẹo lại, như thể đã hóa thành một vòng xoáy màu xám khổng lồ.

Thân ảnh màu đen đó cuối cùng cũng dừng bước chân của mình lại, hắn ta chầm chậm ngẩng đầu lên, bên dưới tấm áo choàng màu đen đó, hai tia sáng màu tím lấp lánh được bắn ra, đó là đôi mắt của hắn.

"Thâm uyên chi vương, không phải chính là do ngươi dẫn dắt ta tới đây sao, vậy thì mới có thể khiến ta đến được đây chứ?"

"Ngươi muốn cái gì?" Âm thanh trầm thấp đó trực tiếp hỏi ra mục đích đến đây của đối phương.

"Mục đích của chúng ta, từ đấu đến cuối đều quy chung về một gốc. Điều các ngươi muốn là không ngừng thôn phệ, khiến cho thâm uyên được tiến hóa, trở thành thần quốc đặc biệt ở bên phía vị diện của các ngươi. Mà cái ta muốn lại là vô số các oan hồn, dùng tử vong để trở thành thần, hóa thành thần quốc tử vong. Do đó, cái mà chúng ta muốn từ đầu đến cuối vốn là đều luôn giống nhau."

Sự uốn khúc, vặn vẹo của không gian xung quanh đột nhiên ngừng lại, thế giới tuyệt vọng màu xám lại lần nữa khôi phục trở lại trạng thái ban đầu.

Ở một nơi xa, một đạo thân ảnh màu xám đang chầm chậm đi đến, hướng về phía thân ảnh màu đen đó mà đi.

Thân ảnh màu đen cũng chầm chậm ngẩng đầu lên, lộ ra cái cằm trắng nõn, khóe miệng đang cong lên nở một nụ cười, đó là một nụ cười mãn nguyện. Hắn biết được những lời nói thẳng thắn của bản thân đã có thể làm cho vị này bị động tâm rồi.

Mà tiếp theo đây, theo như tính toán của hắn thì sẽ không có bất cứ người nào có thể ngăn trở được kế hoạch của hắn cả.

Sự hủy diệt chỉ mới là khởi đầu mà thôi. Điều đáng buồn cười là những tên ngu ngốc đó lại chỉ nghĩ rằng chỉ có thù hận thì mới có thể khiến cho bản thân dám có can đảm chống lại sự hủy diệt của thế giới, có điều bọn hắn cũng không biết được, cái mà mình muốn là đem toàn bộ Đấu La Đại Lục trở thành tế phẩm để trở thành vô thượng thần quốc của bản thân.

Một con chim se sẻ làm sao biết được tham vọng của một con thiên nga cơ chứ? Những người đó, rốt cuộc cũng chỉ là kiến cỏ mà thôi. Khi bản thân lựa chọn trở thành Giáo Chủ của Thánh Linh Giáo, vậy là đã đặt ra mục tiêu vừa xa vời nhưng vừa vĩ đại này. Mà thời điểm hiện tại lại chính là thời cơ tốt nhất để bắt đầu tiến hành nó.

Hai đạo thân ảnh dần dần tiến lại gần với nhau hơn, mọi thứ xung quanh lại lần nữa uốn khúc trở lại, nhưng ở bên trong màu xám đó lại có thêm một chút màu đen.

Tuyệt vọng, tử vong, hủy diệt!

……

Quang ảnh lóe lên một cái, Đường Vũ Lân lại lần nữa tiến vào bên trong Tinh Đấu Chiến Võng. Ở trên đỉnh đầu của hắn, có hai mũi tên, một vàng một bạc, tất cả đều hướng lên trên. Mũi tên màu bạc là hắn lấy được từ sau lần đầu thắng lợi ở trong trận chiến cơ giáp, cũng vừa mới xuất hiện thôi. Không còn nghi ngờ gì nữa nó đã đại biểu cho tư cách thông qua ở bên phía cuộc thi khác.

Cuộc thi thi thứ hai diễn ra nhanh hơn so với trong tưởng tượng hắn. Chiến võng công nghệ cao này quả thật là quá tốt, dù cho có vô số người đã vào tham gia thi đấu, nó cũng có thể hoàn thành trong thời gian ngắn nhất, so với thi đấu ở trong hiện thực, thực sự là tiện lợi hơn rất nhiều, rất nhiều lần.

Một ánh sáng mờ nhạt lóe lên, trên mặt Đường Vũ Lân lộ ra một nụ cười nhàn nhạt, hai tay tập hợp lại ở phía trước ngực, đem Hoàng Kim Long Thương ôm vào trong trước ngực.

Đúng là như vậy, thương không được rời khỏi tay. Ở trên cán của trường thương phát ra ánh sáng vàng rực rỡ. Nhưng nếu so với lúc bình thường thì đã sáng yếu hơn rất nhiều rồi.

Chỉ chưa tới hai ngày cầm thương, cảm ngộ của Đường Vũ Lân đối với Hoàng Kim Long Thương đã xuất hiện ra một chút biến hóa, ít nhất là hắn cũng đã phát hiện ra, Hoàng Kim Long THương còn có thể căn cứ vào ý niệm của chủ nhân mà có thể phóng to thu nhỏ tùy ý.

Lúc này Hoàng Kim Long Thương ở trong tay hắn chỉ dài có hai xích, quang mang nội liễm, do đó mà cũng không dễ thu hút ánh mắt nhìn của người khác. Bề ngoài giống như một thứ đồ vật nhỏ nhắn, tinh xảo còn có một chút dễ thương nữa.

Trận chiến thứ hai, đã sắp bắt đầu rồi!

Không biết là ngày hôm nay, bản thân có thể gặp được một đối thủ như thế nào đây? Đường Vũ Lân hiện tại đã không còn kỳ vọng vào vận khí của bản thân sẽ còn quá tốt như mới vừa rồi nữa. Gần đây hắn vẫn luôn tập trung cảm ngộ thương ý và tu luyện hồn lực. Điều này đã khiến hắn ngược lại, lại kỳ vọng đối thủ của mình có thể cường đại hơn một chút. Đối thủ cường đại thì mới có giúp ích cho hắn trong việc kích phát tiềm năng của hắn.

Trên mặt hắn hiện lên một nụ cười nhàn nhạt, Đường Vũ Lân duỗi người khởi động cơ thể một chút, rồi sải bước đi vào trong sân thi đấu. Lúc này, ở phía trước mặt hắn, từng đạo thân ảnh cũng đang hóa thành ánh sáng bắt đầu tham gia vào trận đấu. Phàm là người hôm nay có thể đi được đến được đây, ở trên đầu toàn bộ đều có mũi tên màu vàng hướng lên trên.

Sau vòng loại đầu tiên, đã có một nửa số người phải kết thúc cuộc thi đấu của họ. Hôm nay, lại lần nữa dựa trên cơ sở này mà tiến hành loại đi một nửa số người nữa.

"Thời gian thi đấu đã đến. Tiểu Đường, chuẩn bị bắt đầu thi đấu."

Quang ảnh lóe lên một cái, lại lần nữa tiến vào trong sân thi đấu. Đường Vũ Lân vẫn cầm trong tay thanh Hoàng Kim Long Thương, đồng thời cũng hướng về phía đối diện mà nhìn đến.

Đối thủ có thân hình cao gầy mà mảnh khảnh, dường như có một chút nữ tính, danh tự ở trên đầu cũng đã bị che dấu đi, những cái khác toàn bộ đều không thể thấy ra được cái gì cả, còn có đẹp mặt nạ đeo ở trên mặt.

"Ba, hai, một, thi đấu bắt đầu!"

"Đường Vũ Lân!" Đối diện truyền đến một thanh âm tràn đầy oán hận.

Đường Vũ Lân ngây ngốc người lại, thanh âm này cũng thật sự là quá quen thuộc đi. Không thể nào? Vận khí này cũng thật quá nghịch thiên rồi đi. Không biết là vận khí của bản thân nghịch thiên hay là do vận khí của cô ấy......

Đúng vậy, thanh âm đó, chẳng phải là Long Vũ Tuyết đó sao?

Ngay từ sớm, trước khi vòng thi đấu đầu tiên bắt đầu, Long Vũ Tuyết vẫn còn uy hiếp hắn ta, nói với hắn không được phép thắng nàng.

Nhưng vào lúc này, hai người đã trực tiếp chạm mặt nhau ở vòng thứ hai này, điều này làm sao có thể không nói là đã xuất hiện ra tình huống biến hóa kịch tính đến như thế này chứ.

Không còn nghi ngờ gì nữa, Long Vũ Tuyết bởi vì nhận ra được Hoàng Kim Long Thương ở trong tay Đường Vũ Lân mà nàng đã nhìn ra được thân phận của hắn. Không lâu trước đó, bọn họ vẫn còn cùng ăn sáng với nhau mà.

"Cái này....." Đường Vũ Lân cũng không thể nói nên lời.

"Đừng tưởng rằng ngươi nhất định là có thể đánh thắng ta. Dựa vào thực lực mà nói chuyện đi!" Thanh âm của Long Vũ Tuyết chuyển từ oán hận lại chuyển sang trở nên băng lãnh. Cùng lúc đó, nhiệt độ ở trên đài thi đấu cũng trở nên lạnh giá hơn.

Đường Vũ Lân không khỏi cảm thấy bất đắc dĩ, dù cho đối diện với bất kỳ đối thủ nào hắn cũng đều có tinh thần chiến đấu vô cùng cao, nhưng mà, nếu đối diện với người trước mặt đây, hắn thật sự là không có ý chí chiến đấu gì nữa rồi.

Hắn vẫn luôn lấy làm cảm kích đối với Long Vũ Tuyết, từ sau khi gia nhập vào Huyết Thần quân đoàn, Long Vũ Tuyết đã hỗ trợ rất nhiều cho hắn. Có thể nói, nếu như không có sự hỗ trợ đến từ Long Vũ Tuyết, hắn chắc chắn là không nào hòa nhập cùng với quân đoàn nhanh đến như vậy được. Nếu như không phải là nhờ có nàng mang hắn đi thực chiến, hắn cũng sẽ không có dễ dàng có thể triển lộ ra thực lực của bản thân, được cao tầng chú ý đến mà từ đó mà có thể gia nhập được vào Huyết Thần doanh.

Do đó, Đường Vũ Lân đối với Long Vũ Tuyết rất là cảm kích. Nhưng mà, cuộc thi lần này có liên hệ rất lớn đối với một mục tiêu vô cùng quan trọng của hắn, cái này có liên quan đến quyết định hắn liệu có tư cách hay không được xin nghỉ phép để đi gặp người yêu của mình hay không. Vì thế hắn không được phép thua được!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương

Danh sách phát
Chưa có chương nào
00:00
00:00
0 chương
Đang tải danh sách chương...