Phổ La Chi Chủ (Dịch)
-
Chapter 40: Cơ duyên lớn (3)
Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:
Lý Phán Phong nói: “Chuyện này đơn giản, dẫn con gái về nhà cậu là được rồi mà.”
Mã Ngũ khẽ thở dài: “Đâu phải có thể tùy ý dẫn về nhà. Cơ chế của Trạch tu không giống các đạo môn khác, kiếm tu vi không phải dựa vào chính mình mà thôi, còn phải hợp tác với Trạch linh cùng kiếm được.”
“Trạch linh lại là gì nữa?” Lý Phán Phong nghe được hơi nhiều danh từ mới.
Câu này hỏi khó Mã Ngũ rồi:
“Tôi cũng chịu, không nói rõ được Trạch linh là gì. Trạch tu giả rất ít khi lộ diện, đặc biệt là Trạch tu giả đã có được cấp bậc thì càng khó gặp được.
Tôi chỉ biết Trạch tu giả phải mua một ngôi nhà tốt, không thể quá nổi bật, nếu không sẽ có người làm phiền, cũng không thể quá hẻo lánh, nếu không ăn uống sẽ không có chỗ lo.
Bản thân ngôi nhà phải có linh khí, nuôi dưỡng linh khí này cho đủ, nuôi thành một linh vật thì đó chính là Trạch linh.
Rốt cuộc linh vật này là gì thì tôi cũng không biết rõ, nhưng Trạch tu muốn lên cấp, bắt buộc phải có Trạch linh, ải này tương đối khó.
Trạch linh thuộc dạng khó tính lắm, nếu Trạch tu giả có thể làm vui lòng Trạch linh, Trạch linh sẽ có thể giúp Trạch tu giả kiếm được lượng lớn tu vi.
Nếu không thể làm vui lòng Trạch linh thì tu vi sẽ dậm chân tại chỗ, nếu chọc giận Trạch linh, thậm chí từng có chuyện Trạch linh giết chủ, chính là giết chết tu giả luôn đấy.”
Lý Phán Phong trợn to mắt lắng nghe, Tần béo nghe cũng rất chăm chú, Trạch tu đúng là một đạo môn thần bí mà.
Lý Phán Phong hỏi: “Tại sao Trạch linh lại bị chọc giận thế? Đến mức nào sẽ giết chủ nhân?”
Mã Ngũ nói: “Tôi chỉ từng nghe kể một lần, đó còn là chuyện xảy ra ở Dược Vương Câu.
Trạch linh ưa sạch sẽ, gặp phải thứ không sạch sẽ thì sẽ tìm cách quét dọn cho sạch, do đó Trạch tu giả cũng phải siêng năng dọn dẹp nhà cửa.
Dược Vương Câu có một Trạch tu, người này đặc biệt lôi thôi. Không dọn dẹp nhà cửa thì cũng thôi đi, nhưng hắn không rửa mặt, không tắm rửa, không gội đầu, không giặt quần áo, không cắt râu tóc, trên người lúc nào cũng bẩn thỉu.
Trạch linh cũng nhịn được, còn thường xuyên giúp hắn giặt quần áo, lau mặt, cắt tóc, giúp hắn sửa sang sạch sẽ hơn chút.
Nhưng người này không biết hối cải, không chỉ bản thân lôi thôi, còn dẫn một đám bạn lôi thôi về ở trong nhà suốt mấy ngày liền.
Chưa được Trạch linh cho phép thì không thể cho người ngoài ở trong nhà được, đám người này còn bày bừa khiến căn nhà thành một mớ hỗn độn nữa chứ, Trạch linh nổi giận. Một đêm nào đó, Trạch linh giết cả tu giả này và đám bạn của hắn, không chừa một ai!”
Tần béo run bắn lên, hắn bình thường cũng hơi lôi thôi: “Vậy sau này Trạch linh đó thế nào rồi hả cậu?”
“Ở lại trong nhà trở thành Ác linh, đến tận bây giờ vẫn còn hại người đấy.”
“Chuyện này không có ai quản à?”
“Ai mà quản chứ, trên đời thiếu gì Ác linh, ai rảnh mà quản cơ chứ?”
…
Nghe Mã Ngũ và Tần béo tán gẫu, Lý Phán Phong trầm ngâm suy nghĩ.
Cậu chọn đạo môn nào thì hợp lý nhỉ?
Chuyện này có quan trọng không?
Rất quan trọng, vấn đề sống còn đấy.
Theo lời của người bán hàng rong, đã bị Thiên Quang rọi mà không nhập đạo môn, chắc chắn sẽ chết.
Nhưng chỉ cần tùy tiện chọn một đạo môn thì bảo toàn được tính mạng rồi còn gì?
Mục đích chuyến đi này của cậu là để cứu người mà nhỉ? Chuyện chọn đạo môn này có quan trọng không?
Đương nhiên quan trọng chứ!
Cơ duyên này khó có được biết bao!
Cậu đã đắc tội với đám người của cục Ám Tinh, họ nói muốn bắn chết cậu. Nếu cậu muốn sống sót, bắt buộc phải học chút bản lĩnh thật sự để bảo mệnh!
Quan trọng hơn là, còn có giấc mộng vĩ đại về tu vi tầng 10 nữa!
“Chuyện tốt chính là chuyện tốt, chuyện xấu chính là chuyện xấu, lý lẽ đơn giản vậy thôi.” Lý Phán Phong lẩm bẩm một cậu.
Tần béo không nghe rõ: “Lý huynh, cậu nói chuyện tốt chuyện xấu gì thế?”
Lý Phán Phong không trả lời.
Chuyện trước mắt chính là chuyện tốt, cho dù có thêm bao nhiêu yếu tố phụ, có thể có được sức mạnh siêu phàm, còn có thể có được tuổi thọ siêu dài, đây chính là chuyện tốt.
Chọn được đạo môn phù hợp với bản thân, lại càng là chuyện tốt trong những chuyện tốt.
Nhưng chọn đạo môn nào thì hợp đây?
Cậu biết quá ít về những đạo môn này.
“Các tu giả của mỗi đạo môn đều có những bản lĩnh nào thế?”
“Chuyện này thì phức tạp lắm.” Mã Ngũ nói: “Võ tu giỏi đánh, Văn tu giỏi chửi, Lữ tu lại giỏi chạy, Thực tu chỉ cần ăn no uống đủ sẽ có cả thuật pháp lẫn sức mạnh.”
Tần béo bổ sung: “Hoan tu một ngày 10 lần cũng không phải là vấn đề gì to tát đâu!”
Mã Ngũ bật cười: “Không chỉ có chút bản lĩnh này đâu nhé, Hoan tu giỏi làm rối loạn tâm trí người khác lắm đấy.”
“Trạch tu thì thế nào?”
Mã Ngũ nói: “Trạch tu công thủ toàn diện, cụ thể phải xem tính tình của Trạch linh nữa. Ở ngoài nhà, Trạch tu có chiến lực tầm trung trong cùng tầng, ở trong nhà, Trạch tu có chiến lực vô địch trong cùng tầng, thậm chí có sức đánh vượt cấp với người hơn một tầng ấy chứ!”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook