Sát Thủ Tái Sinh Là Kiếm Sĩ Thiên Tài
-
Chapter 26
Đang có 1 ít trục trặc về máy chủ. Anh em vui lòng nhập mã gd vài lần để hệ thống nhận lệnh nhé!
Nghe phiên bản audio của truyện:
SÁT THỦ TÁI SINH
CHAP 26
Đã một tháng trôi qua kể từ khi Raon bắt đầu học ‘Vạn hỏa tu luyện’.
Cậu đã tu luyện hàng ngày vào buổi rạng sáng và buổi chiều tối rồi tiếp tục cho đến khi đêm muộn. Tuy nhiên, cậu vẫn không thể tạo ra được linh khí.
Bởi vì nó là một kỹ thuật rèn luyện rất mạnh mẽ, nếu không muốn nói là mạnh nhất, nên độ khó tiếp thu của nó cũng vượt ngoài sức tưởng tượng.
Tất nhiên, những nỗ lực trong việc kiểm soát cơn lạnh bên trong mạch mana của cậu cũng đã làm chậm đi tiến trình đó phần nào.
'Mình hãy cứ từ từ thôi.'
Raon đứng ở giữa sân tập bình tĩnh nhắm mắt lại.
'Bởi vì mình có ‘Hỏa nhẫn’.'
Chỉ cần có ‘Hỏa nhẫn’, tài năng về cơ thể và mana của cậu luôn ở mức tối đa. Thay vì cố gắng tiến bộ nhanh chóng, tốt hơn hết là nên củng cố nền tảng của bản thân trước đã.
Thịch!
Đúng vào giờ huấn luyện như thường lệ, cánh cửa sân tập mở rộng. Rimmer, hôm nay không biết vì lý do gì mà không đến muộn nữa, bước vào trong.
"Từ hôm nay trở đi, vào buổi sáng các bạn sẽ được học võ thuật."
"Ồ!"
"Wooow!"
"Cuối cùng cũng đến lúc rồi!"
“Là kiếm thuật! Kiếm thuật đó!”
Những đứa trẻ giơ tay lên và bắt đầu hò hét.
Kể từ khi vượt qua bài kiểm tra cho đến giờ, các học viên chỉ được rèn luyện sức bền trong suốt cả tháng qua. Việc chúng hò hét lên lên trong sung sướng như thế cũng là điều tất nhiên thôi.
“Điều khiến tộc Zieghart ta nổi tiếng khắp lục địa này chính là kiếm thuật, nhưng kỹ thuật nắm đấm cũng không thua kém gì so với kiếm thuật đâu. Ta sẽ chỉ dẫn cho các bạn những dạng cơ bản của kỹ thuật nắm đấm trước."
Mặc dù Rimmer nói với bọn trẻ rằng ông ta sẽ chỉ dẫn cho chúng các kỹ thuật, nhưng ông ta lại nằm xuống trên bục phát biểu.
"Những huấn luyện viên có tay nghề cao đâu rồi, hãy tiến lên phía trước đi."
Ông ta vừa vẫy tay vừa ngáp, các huấn luyện viên từ phía sau ông ta bước đến và bắt đầu thực hiện loại kỹ thuật nắm đấm đầu tiên.
'Đó chính là Cú đấm Thất dạng.'
Đó là một kỹ thuật nắm đấm sử dụng đến bảy hình dạng khác nhau và được dùng để làm nền tảng cho tất cả các kỹ thuật nắm đấm khác.
Mặc dù đã biết quá các hình dạng nhưng Raon vẫn chưa bao giờ học nó cả. Đó là bởi vì đối với cậu ở trong tiền kiếp, mục đích duy nhất của những nắm đấm chính là để giết chết đối thủ ngay lập tức.
“À, 'Nắm đấm Thất dạng' sao…”
"Mình đã biết nó rồi mà."
"Haaah, sẽ rất nhàm chán đây."
Sự phấn khích đã biến mất trên khuôn mặt của những đứa trẻ đã được xem qua ‘Nắm đấm Thất dạng’ trước đó rồi. Có vẻ như chúng không còn cảm thấy nhiệt tình vì chúng đã được học trước khi đến sân tập này.
"Trông các bạn có vẻ buồn chán nhỉ."
Rimmer cười khúc khích và vẫy vẫy ngón tay.
“Ta biết rằng rất nhiều người trong số các bạn đã được học ‘Nắm đấm Thất dạng’ trước đây rồi. Cho nên sau khi ta xác nhận được rằng các bạn đã học đúng cách, ta sẽ cho phép các bạn chuyển sang bước tiếp theo.”
"Bước tiếp theo sao? Ý ông là gì ạ?"
Dorian giơ tay lên và hỏi, mặc dù trước giờ luôn sợ hãi.
“Tất cả các bạn đều có cùng trạng thái là học viên, nhưng cấp độ của các bạn lại không giống nhau. Do đó cho nên các bạn không cần phải tập luyện theo cùng một cách. Nếu các bạn vượt qua được tiêu chuẩn mà ta đặt ra, ta sẽ cho phép các bạn chuyển sang bước tiếp theo ngay lập tức.”
Rimmer lẩm bẩm rằng các phương pháp huấn luyện trong quá khứ là quá tầm thường.
"Tốt lắm. Mình thích đấy."
Martha Zieghart vui vẻ cười và bước tới phía trước.
“Mình cứ nghĩ là mình sẽ học lại Cú đấm Thất dạng nhàm chán đó chứ, nhưng hóa ra chính xác là như thế này. Hiển nhiên là không có lý do gì để người xuất chúng như mình phải bị hạ xuống cấp độ của một kẻ thảm hại như vậy rồi."
“Chà, ta không nghĩ đến luôn đấy. Nhưng dù sao thì, bây giờ các bạn hãy thực hiện lại ‘Cú đấm Thất dạng’ mà các bạn vừa được xem ngay tại chỗ mà mình đang đứng. Nếu như ta thấy đã đủ rồi thì ta sẽ để cho các bạn bắt đầu phần huấn luyện tiếp theo."
Ngay sau khi Rimmer vừa nói xong, bọn trẻ bắt đầu thực hiện ‘Cú đấm Thất dạng'.
'Chúng đều có nền tảng khá tốt đấy.'
Đôi mắt của Raon sáng lên khi ông ta quan sát những đứa trẻ ở xung quanh mình.
'Đương nhiên là vậy rồi, nếu không thì đâu được gọi là xuất thân từ gia tộc danh giá nhỉ.'
Ông ta nghĩ rằng bọn chúng sẽ học kiểu nửa vời rồi chuyển sang bước tiếp theo vì đây chỉ là một phần của những kiến thức cơ bản mà thôi, nhưng bọn trẻ đang di chuyển nắm đấm một cách chính xác, với lượng sức mạnh cũng chuẩn xác.
“Hmm… Đúng như ta mong đợi.”
Rimmer hài lòng gật đầu.
“Martha Zieghart, Burren Zieghart, Runaan Sullion…”
Khi ông ta gọi tên những học viên đã thực hiện đúng ‘Cú đấm Thất dạng’, chỉ còn lại chưa đầy hai mươi người đứng ở vị trí trung tâm.
Raon Zieghart đang đứng ngay ở chính giữa với đôi mắt đỏ long lanh.
***
"Hừm."
Rimmer gật đầu, xem ‘Cú đấm Thất dạng’ mà Raon Zieghart đang thực hiện.
'Đúng như dự đoán, thằng bé vẫn chưa học được gì cả.'
Cú đấm của cậu không được tinh chỉnh, không có hình dạng chính xác. Cậu dường như đã không được học gì cả, đúng như những gì Silvia đã nói.
Tuy nhiên, vì Raon đã có ít kinh nghiệm từ việc bắt chước chuyển động của ‘Cú đấm hổ vô hiệu’ từ Burren, nên có lẽ cậu sẽ nắm được nó trong vài ngày tới thôi.
'Xem cả những đứa trẻ khác nữa nào…'
Ông ta không thể không quan sát Raon, nhưng cũng phải đảm bảo kiểm tra cả những đứa trẻ khác nữa, vì phải để ý đến lời cảnh báo của Glenn.
'Cũng không tệ.'
Vì bọn chúng đều là những đứa trẻ được tiến cử, hầu như chúng đều có khả năng kiểm soát và nhận thức rất tuyệt vời. Trông có vẻ là chúng sẽ sớm tiến được đến bước tiếp theo thôi.
'Sự cạnh tranh quả đúng là rất tốt.'
Nguyên tắc của nó cũng giống như chạy đường dài vậy.
Những đứa trẻ chạy phía trước thì cố gắng để những người phía sau không đuổi kịp chúng, còn những đứa trẻ ở phía sau thì cố gắng hết sức mình để đuổi kịp những người phía trước. Đó được gọi là vòng tròn huấn luyện.
'Bây giờ thì.'
Rimmer đã kiểm tra xong các học viên — bao gồm Martha, Burren và Runaan — vượt qua được ‘Cú đấm Thất dạng’.
Vì Martha đã học xong kỹ thuật nắm đấm ở bước thứ hai rồi, cho nên cô ấy đã bắt đầu luyện tập đến bước thứ ba, ‘Cú đấm Phích lịch’.
'Điều đó cũng là hợp lý thôi.'
Năm ngoái tuy Martha đã thất bại, nhưng đó là do tính cách chứ không phải là do khả năng của cô ấy. Có lẽ là ông ta cần phải chuẩn bị một thứ gì đó cho cô ấy luyện tập để cô ấy không lãng phí đi thời gian của mình, kèm theo đó là một cách để khắc phục tính nóng nảy của cô ấy.
'Hai đứa trẻ kia cũng đang làm rất tốt.'
Burren và Runaan cũng đã nhận thức rất rõ về 'Cú đấm Trỗi dậy Cấp tiến', được học trong bước thứ hai. Có vẻ như hai người họ sẽ tiến đến bước thứ ba trong tương lai gần thôi.
Rimmer nằm xuống và ghi thông tin về những đứa trẻ vào tờ ghi chú của mình.
'Giờ thì, hãy kiểm tra xem nào... hở?'
Khi Rimmer nhìn lại Raon một lần nữa, sau khi đã kiểm tra tất cả những đứa trẻ khác, mắt ông ta mở to ra.
'Gì chứ…?'
Trong một khoảng thời gian ngắn lúc ông ta kiểm tra những đứa trẻ khác, thì hình dạng của ‘Cú đấm Thất dạng’ đã được khắc sâu trong những cú đấm của Raon Zieghart.
'Sao lại có thể vô lý như vậy chứ?'
Rimmer nâng người lên, không thể kiềm chế bản thân được nữa.
Raon khác với Martha, Runaan hay Burren. Khi mới bắt đầu cậu không hề biết gì cả, nhưng rồi cậu lại như trở thành một con người hoàn toàn khác vậy.
Mặc dù 'Cú đấm Thất dạng' là một kỹ thuật nắm đấm cơ bản và rất dễ thực hiện được, nhưng việc cậu thể hiện ra quá nhiều sự tiến bộ chỉ trong vòng chưa đầy một giờ đúng thật là vô lý.
'Con quái vật này là gì đây chứ...?'
Vẫn chưa được bao lâu kể từ lúc ông ta phải ngạc nhiên vì chứng kiến được Raon kiểm soát mana của mình tốt như thế nào, và giờ ông ta lại kinh ngạc thêm lần nữa bởi tốc độ học võ thuật của cậu. Rimmer gần như há hốc mồm.
"Haaah."
Ông ta vốn không định dành cho cậu sự đối xử đặc biệt.
Ông ta định là sẽ cho Raon chuyển sang bước tiếp theo ngay khi ông ta chắc chắn được rằng cậu đã nắm vững những điều cơ bản nhất, nhưng có vẻ như thời điểm đó sẽ đến rất sớm.
'Với tốc độ này thì, trước ngày mai... À không, có thể là tối nay…'
***
Martha Zieghart vừa mỉm cười vừa nhanh nhẹn tung nắm đấm.
'Mình rất thích những huấn luyện viên lần này.'
Trước đây, cô ấy đã luôn chờ đợi cho những kẻ ngốc nghếch bắt kịp mình. Tuy nhiên, đó lại không phải là đáp án đúng.
Người có tài năng sẽ không ngừng vươn lên, còn người không có tài năng sẽ trở thành bàn đạp cho họ. Đó mới là đáp án chính xác.
Cô ấy nhìn sang phía bên trái của mình, liền có thể thấy bọn trẻ đang học 'Cú đấm Thất dạng'.
Cô ấy đã học nó từ hai năm trước, vậy nên những người chỉ mới học nó bây giờ sẽ không bao giờ có thể bắt kịp cô ấy.
Vào thời điểm họ đạt được đến bước thứ hai, cô ấy đã học xong ‘Cú đấm Phích lịch’ và bắt đầu đào tạo kiếm thuật rồi.
'Cậu ta cũng ở đó sao.'
Martha nhếch mép, nhìn Raon đang thực hiện những cú đấm ở vị trí trung tâm của sân tập.
'Raon Zieghart.'
Thằng nhóc kì quặc đã tự nguyện tham gia tập luyện rồi giành được vị trí đầu tiên, mặc dù bẩm sinh cơ thể cực kì lạnh lẽo.
Xét theo cách mà cậu đã chặn đòn tấn công bất ngờ của cô ấy vào tháng trước thì nhận thức và chuyển động của cậu đều rất đặc biệt. Cậu đúng là chàng trai trẻ tài năng.
'Tuy nhiên.'
Đã quá muộn rồi.
Cậu chỉ mới bắt đầu học linh khí và kỹ thuật nắm đấm khi đã mười ba tuổi. Điều đó cũng giống như việc bắt đầu chạy sau một khoảng thời gian dài khi đã có tín hiệu xuất phát trong một cuộc đua vậy.
'Cậu ta sẽ không bao giờ đuổi kịp được mình.'
Linh khí của cô ấy đã ở mức ba sao, và cô ấy cũng đã học được các kỹ thuật nắm đấm và kiếm thuật khác nhau.
Không giống như Burren và Runaan, những người đã bắt đầu được huấn luyện từ khi còn nhỏ, Raon thậm chí còn không thể trở thành đối thủ của cô ấy.
'Cậu ta chỉ là bàn đạp mà thôi.'
Raon Zieghart chỉ là một bàn đạp, không đáng để cô ấy phải để tâm đến.
"Hừm!"
Martha khịt mũi và quay đầu đi. Cô ấy ngừng chú ý đến Raon, thay vào đó lại tập trung vào việc luyện tập ‘Cú đấm Phích lịch’.
Khi cô ấy vẫn đang từng bước tiến bộ trong ‘Cú đấm Phích lịch’, đến khi mặt trời lặn xuống, có người đàn ông tiến đến bên cạnh cô ấy.
“Thưa tiểu thư, đã đến lúc cô được đào tạo với tư cách là thành viên của dòng dõi trực hệ rồi ạ.”
Đó chính là quản gia của cô ấy, tên là Camel.
"Được thôi."
Martha gật đầu và quay người lại. Những đứa trẻ khác vẫn đang tập luyện kỹ thuật nắm đấm cho người mới bắt đầu.
"Thật là thảm hại."
"Raon Zieghart."
Khi cô ấy định quay người lại và cười nhạo bọn họ thì cô ấy nghe thấy giọng nói của Rimmer.
"Con đã vượt qua. Tiến hành bước tiếp theo đi."
Cô ấy quay người lại khi nghe giọng nói nhẹ như gió đó. Raon Zieghart thản nhiên gật đầu với ông ta.
"Cái gì vậy chứ?!"
Martha trợn to mắt ra. Thật không thể tin được rằng chỉ trong một ngày — không, chỉ trong nửa ngày, cậu đã thành thạo ‘Cú đấm Thất dạng’.
'Thậm chí mình cũng đã phải luyện tập mất bốn ngày!'
Cô ấy được nhận làm con nuôi của gia tộc Zieghart nhờ có được tài năng như thiên tài, và cô ấy vẫn phải mất bốn ngày để thành thạo được 'Cú đấm Thất dạng'.
Một bàn đạp như cậu lại hoàn thành điều tương tự chỉ trong nửa ngày đúng thật là vô lý.
"Vậy thì xin hãy dạy cho con kỹ thuật nắm đấm tiếp theo đi ạ."
“Mặt trời đã lặn rồi. Ta lười lắm rồi, vậy nên hãy đợi ngày mai đi."
“Ông không thể lười được, đó không phải là điều mà một huấn luyện viên nên nói…”
"Chờ đã."
Martha ngắt lời Raon và Rimmer đang nói chuyện với nhau.
“Thưa ngài huấn luyện viên, cậu ta có thật sự vượt qua được ‘Cú đấm Thất dạng’ không? Cậu ta chỉ mới bắt đầu học hôm nay thôi mà?”
"Đúng rồi."
Rimmer gật đầu, đôi mắt xanh lục mở to ra.
"Có phải ông đang quá khoan dung vì ông lười biếng không vậy?"
"Khoan dung sao?"
“Mặc dù 'Cú đấm Thất dạng’ là điều cơ bản nhất của kỹ thuật nắm đấm nhưng vẫn phải mất một thời gian để có thể nắm được nó. Không thể nào mà cậu ta có thể thành thạo nó chỉ trong vòng nửa ngày được.”
“Tất nhiên là thằng bé chưa thành thạo được nó. Nhưng cũng đủ để tiến tới huấn luyện 'Cú đấm Trỗi dậy Cấp tiến' rồi.”
“Hah! Ý con là, không phải tiêu chí đó quá thấp hay sao."
“Hừm…”
Rimmer gãi cằm, rồi quay đầu lại nói với Raon.
“Con bé đã nói như vậy rồi. Raon, hãy thử làm cho con bé xem đi."
"Con không muốn."
Raon kiên quyết lắc đầu.
“Huấn luyện viên đã nói với con rằng con đã vượt qua rồi, tại sao con lại phải thực hiện lại chứ?”
"Ngươi…"
“Nếu con làm như vậy thì ta sẽ dạy cho con ‘Cú đấm Trỗi dậy Cấp tiến’ ngay bây giờ thay vì là ngày mai.”
Rimmer đáp lại trước khi Martha kịp xen vào.
“Ha! Được thôi."
Raon khẽ thở dài và đứng thẳng dậy, hai chân dang rộng bằng vai. Nín thở lại, cậu tung nắm đấm ra. Một cú đấm nặng nề đấm xuyên qua không khí buổi chiều tối.
Cậu tiến lên một bước rồi tung nắm đấm trái của mình ra. Cách nó uốn cong giống như chiếc boomerang vậy.
Lại quay sang phải, cậu tung nắm tay phải từ thắt lưng ra. Tóc mái của Martha bay phấp phới trước làn gió tươi mát.
Phong độ của Raon vẫn duy trì như vậy, nhanh nhẹn và tràn đầy năng lượng. Cậu đang thể hiện chính xác bảy hình dạng và tinh thần của ‘Cú đấm Thất dạng’.
Martha nuốt khan.
Rimmer đã không hề hạ thấp tiêu chí. Raon Zieghart thật sự đã học được các hình dạng và tinh thần của ‘Cú đấm Thất dạng’ chỉ trong nửa ngày.
"Con đã thấy rồi chứ!"
"Không."
Raon hất cằm lên, như thể cậu đang muốn hỏi cô ấy đang nói cái quái gì vậy.
“Kuh…”
Cô ấy không nói nên lời, bởi vì những cú đấm của Raon lúc nãy đúng là của một người mới vừa vào nghề.
“Con thấy thế nào hả, Martha? Bấy nhiêu có đủ để được công nhận chưa?"
Rimmer cười khúc khích, như thể ông ta đang trêu chọc cô ấy vậy.
"Cậu ta đã làm được điều đó chỉ trong nửa ngày sao?"
"Mình vừa mới nhìn thấy cái gì vậy?"
"Ồ…"
"Đúng thật là điên rồ mà."
Các huấn luyện viên và bọn trẻ cũng không khỏi há hốc mồm vì ngạc nhiên.
“Con… con cũng làm được như vậy mà.”
Martha gượng cười và quay người lại. Cô ấy cắn môi rời khỏi sân tập.
'Không sao cả.'
Chỉ là ‘Cú đấm Thất dạng’ thôi. Không phải là kiếm thuật hay gì cả, đó chỉ là phần cơ bản nhất của kỹ thuật nắm đấm. Không thể nào cậu có thể bắt kịp được cô ấy chỉ vì cậu có thể học nhanh hơn một chút được.
Đúng vậy, điều đó không bao giờ có thể xảy ra được.
Martha bình tĩnh trở lại và đi về phía sân tập dành cho thành viên của dòng dõi trực hệ. Nhưng quỹ đạo nắm đấm Raon đã khắc sâu trong trí nhớ của cô ấy.
***
"Cô ấy muốn gì vậy không biết nữa?"
Raon phủi đi bụi bẩn trên tay và cau mày lại.
"Con bé hẳn là phải ngạc nhiên lắm."
Rimmer cười khúc khích, nhìn Martha rời khỏi sân tập.
“Ta cũng rất ngạc nhiên. Đây là lần đầu tiên ta thấy một người học nhanh như con đấy."
“Cảm ơn vì lời khen, nhưng mà xin hãy dạy cho con kỹ thuật nắm đấm tiếp theo đi ạ.”
“Hah! Dĩ nhiên ta sẽ làm như vậy rồi."
Ông ta khẽ thở dài và đứng dậy. Sau khi khởi động thắt lưng và cổ tay, ông ta nhìn lên trên bầu trời.
"Nhưng Raon à."
"Vâng ạ?"
Khi nhìn thấy biểu hiện của Rimmer, Raon đột nhiên cảm thấy lo lắng.
“Hôm nay đã quá muộn rồi. Hẹn gặp lại con vào ngày mai nha!"
Ông ta tạo ra một luồng gió để cản trở tầm nhìn của Raon và biến mất đằng sau những bức tường. Đó đúng là chuyển động nhanh chóng và dứt khoát, loại chuyển động mà Raon thậm chí không thể nghĩ đến việc ngăn cản được.
“…”
[Tinh hoa Vương ta đã nói với ngươi rồi. Bộ dạng của tên khốn tai nhọn đó trông như thể hắn ta sẽ phản bội ngươi bất cứ lúc nào. Một ngày nào đó trên chiến trường, hắn ta sẽ bỏ lại ngươi rồi chạy mất đấy.]
Nghe cứ như Thịnh nộ đã trở thành thầy bói vậy, hắn ta còn dự đoán tương lai của Rimmer cơ đấy.
'Nhưng mà bằng cách nào đó mình đã đoán trước được rồi.'
Raon liếm môi. Cậu đã nghĩ ngay điều đó có thể xảy ra ngay khi nhìn thấy phản ứng của Rimmer rồi.
"Raon Zieghart."
Burren tiến lại gần cậu trên những bước chân nặng nề.
“Tôi đang chuẩn bị học bài huấn luyện mà chỉ có dòng dõi trực hệ mới có thể nhận được đấy.”
Raon đã biết về điều đó. Trong khi các học viên được huấn luyện cá nhân thì các thành viên của dòng dõi trực hệ lại có thể nhận được thêm các bài học bổ sung.
“Cũng có thể nói rằng điều đó là không công bằng. Nhưng tôi sẽ đánh bại cậu, bằng bất cứ giá nào."
Sau khi lườm Raon một hồi lâu, cậu ta rời khỏi sân tập.
[Đôi mắt kiêu ngạo đó của hắn ta vẫn như trước. Một ngày nào đó ta sẽ…]
'Không, nó đã khác hoàn toàn rồi.'
Raon lắc đầu, nhìn bóng lưng của Burren. Cậu không chắc là tại sao, nhưng ánh mắt Burren đã trở nên rõ ràng hơn một tháng trước.
Tính cạnh tranh của cậu ta vẫn còn, nhưng có vẻ như cậu ta sẽ không chơi xấu như trước nữa.
Bịch.
Raon quay về phía có tiếng bước chân đang tiến đến từ phía sau. Runaan đang nhìn cậu với đôi mắt vô hồn.
"Cậu không đến đó sao?"
"Tôi không đi."
"Đi đến đó không phải là tốt hơn sao?"
"Tôi không đi."
“Cậu có thể học được kiếm thuật mạnh mẽ…”
"Tôi không đi."
Runaan chậm rãi lắc đầu.
“…”
Raon liếm môi và đi đến phòng huấn luyện. Cậu có thể nghe thấy tiếng bước chân lạo xạo của Runaan đang đi theo sau cậu.
Đang có 1 ít trục trặc về máy chủ. Anh em vui lòng nhập mã gd vài lần để hệ thống nhận lệnh nhé!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook