Sự Trở Lại Của Pháp Sư Vĩ Đại Sau 4000 Năm
-
Chapter 154 Anastasia (4)
Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:
Anastasia (4)
Frey kể cho Anastasia nghe về tất cả những chuyện đã xảy ra trong quá khứ.
Tất cả mọi thứ theo đúng nghĩa đen thật sự.
Frey đã không hề giấu giếm cô ấy bất cứ điều gì kể từ khi cậu quay trở lại. Có lẽ đây là lần đầu tiên cậu có thể thành thật như thế với ai đó từ lúc cậu mang thân phận của Frey Blake đến bây giờ.
Vẻ mặt của Anastasia càng ngày càng trở nên nghiêm túc hơn với mỗi câu chuyện mà cô ấy nghe được từ cậu.
Sau đó cô lại cảm thấy vô cùng ngạc nhiên về sự phản bội của Riki qua lời Frey nói.
"Một tên Bán Thần như thế mà lại đi phản bội bọn chúng ư?"
"Đúng vậy."
“Chuyện này thật sự quá khó tin.”
“Có vẻ như ông ấy đã bị ảnh hưởng bởi Lucid.”
Frey tiếp tục trả lời cô ấy bằng một giọng điệu cay đắng.
"Và ông ấy vẫn cố gắng tiếp tục giúp đỡ cho bọn tôi ngay cả khi bản thân đã chết."
Frey chợt nghĩ về Lucid trong giây lát. Vì Lucid là người đã đóng góp lớn nhất cho sự thay đổi của trái tim Riki, nên có thể chắc chắn khi nói rằng mức độ ảnh hưởng của cậu ấy vẫn còn tồn tại đến tận bây giờ, ngay cả khi đã 4.000 năm trôi qua từ sau khi Lucid qua đời.
"Vậy là chính ông ấy đã khiến cho cả bọn Khải Hoàn rơi vào tình trạng bán sống bán chết như thế à?"
"Nghe khó tin lắm sao?"
"...Hừm thế theo cậu thì có tin được không? Lũ Khải Hoàn đều giống như những lão già đã sử dụng một loại thần dược gì đó. Và đương nhiên là mấy gã Bán Thần mạnh mẽ đến mức độ như thế có lẽ chỉ đếm được trên một bàn tay mà thôi."
Frey khẽ gật đầu đồng ý với cô.
Sau đó, Anastasia nói với vẻ mặt buồn cười.
"Thật sự quá khó tin, nhưng mà... nếu những gì cậu vừa nói hoàn toàn là sự thật thì điều đó thật tuyệt vời."
"Riki vẫn luôn được bọn chúng ca tụng là kẻ xếp hạng thứ hai trong số lũ Bán Thần, cả về danh tiếng lẫn năng lực của mình."
Đó là điều khiến cho cái chết của ông ấy thậm chí còn đáng tiếc hơn cả.
Khi cuộc chiến chống lại bọn Bán Thần ngày càng khốc liệt, Riki sẽ lại càng đóng một vai trò quan trọng hơn rất nhiều. Và nếu như ông ấy vẫn còn sống, tình hình chiến tranh có lẽ đã thay đổi theo một chiều hướng tích cực hơn hẳn lúc này.
Tuy nhiên, đây không phải lúc để Frey cảm thấy thất vọng.
Riki đã chết, và dù cho vẫn chưa hoàn toàn chắc chắn được điều đó vào lúc này, nhưng hình như hiện nay họ đang có được một người đồng đội khác bên cạnh.
"Vẫn còn một Bán Thần nữa đã giúp đỡ tôi để đạt được 9 sao, tên của cô ta là Eliiah."
"Hừ, tôi đoán rằng có lẽ thế giới giờ đây thực sự đã thay đổi rất nhiều. Vào thời của chúng ta, sẽ không bao giờ có thể tưởng tượng ra điều gì đó như việc một kẻ phản bội nào đó đứng ra chống lại lũ Bán Thần như thế."
Anastasia càu nhàu mãi về chuyện đó cũng là việc hợp lý. Vì đến cả bản thân Frey vào lúc đầu cũng không hoàn toàn tin tưởng khi được biết về sự phản bội của Riki.
"Sau đó thì những vương quốc được biết đến với tên gọi là Geotanbul và Silkid đã bị bọn chúng huỷ diệt, có đúng vậy không?"
"Thật ra thì đối với Silkid, chỉ có thủ đô Talhadun là bị biến mất. Thủ lĩnh vĩ đại ở nơi đó dường như đã giữ lại được mạng sống của mình."
"Hừm..."
Sau khi suy nghĩ một lúc, Anastasia nói.
"Chúng ta vẫn đang có quá ít thông tin về chúng."
"Đúng thật là như vậy."
"Điều mà tôi nghĩ ta cần phải biết bây giờ là lí do tại sao bọn Bán Thần chúng lại muốn phá hủy hai vương quốc kia. Trên hết thì, sẽ thật tuyệt nếu chúng ta có thể đoán trước được đường đi nước bước của tên Lord..."
Frey khẽ gật đầu.
Lord thực sự là một thảm họa tự nhiên biết di chuyển. Và vì hắn là một kẻ mà không phải bất kỳ ai cũng có thể thể lường trước được những hành động của hắn một cách đơn giản giống như phòng chống thảm họa tự nhiên nên những thiệt hại mà hắn có thể mang đến thậm chí còn tồi tệ hơn gấp trăm lần như vậy.
'Khả năng dịch chuyển xuyên không gian và thời gian của hắn thật sự quá rắc rối.'
Hắn ta chính là một kẻ tồn tại dưới hình thức tuyệt đối, kẻ hiếm hoi có thể sở hữu được phương thức dịch chuyển không mang đến bất kỳ rủi ro nào ở hầu hết mọi địa điểm mà hắn muốn. Việc Lord có thể xuất hiện và biến mất theo ý thích của mình bất kỳ nơi nào trên lục địa đồng nghĩa với việc chuẩn bị kế hoạch hay sở hữu biện pháp phòng thủ kiên cố đến mấy cũng hoàn toàn là vô nghĩa.
Anastasia lên tiếng sau một lúc lâu giữ im lặng.
"Theo như tôi thấy, vẫn có một cách để giúp chúng ta theo dõi được chuyển động của hắn."
"Ý của cậu là gì?"
"Ta vẫn có thể tìm sự giúp đỡ từ Iris mà."
"... gì chứ?"
Frey cau mày một cách vô cùng khó chịu, nhưng Anastasia vẫn tiếp tục nói như thể cô ấy không thèm để ý đến biểu hiện của cậu vào lúc này.
"Nếu đúng như cậu đã nói ban nãy thì Iris hiện đang là Tông đồ của Lord. Và vì có thể sử dụng được nguồn sức mạnh mà tên Lord ban cho mình, tôi cá chắc rằng Iris sẽ có thể dự đoán trước được những chuyển động của hắn ta ở một mức độ nào đó nhất định."
"Làm thế quái nào mà chúng ta có thể tin tưởng được ả cơ chứ?"
"Không phải chính cậu cũng đã từng nói rằng cô ta đã cứu mạng mình hay sao."
Những lời nói thẳng thừng của Anastasia khiến Frey không thể thốt ra thêm được gì.
"Khi Riki chết, nếu Iris không xuất hiện để ngăn cản Lord thì có lẽ cậu cũng sẽ bị hắn ta giết chết rồi. Hừm, cậu biết rõ điều đó mà."
"…"
Frey không thể thừa nhận hay phản bác lại.
Bởi vì cậu đã không hề suy nghĩ sâu xa về chuyện này từ rất lâu trước đây. Không, nói một cách chính xác hơn thì cậu đã cố tình tránh né việc nghĩ về điều đó thêm một lần nữa.
Cậu vẫn chỉ muốn xem Iris như một kẻ phản bội đơn thuần.
‘Vì mình vẫn không hề muốn biến chuyện này trở nên phức tạp hơn.'
Khi chính bản thân đã nhận ra điều mà mình luôn bâng khuâng lo lắng, Frey chỉ biết thở dài.
"Có một điều rất rõ ràng mà tôi nghĩ cậu sẽ hiểu, Lukas. Iris không phải là người có thể sẵn sàng để phản bội lại cậu."
"Nhưng rõ ràng là cô ta đã phản bội lại người của mình."
"Cậu bị ngốc à, Iris không phản bội lại cậu, cô ta phản bội tất cả những người khác."
Frey cau mày.
"Như nhau cả thôi, phản bội lại cậu cũng đồng nghĩa với việc phản bội tôi rồi."
"Không thể tin rằng giờ đây tôi lại đang phải giải thích chuyện vớ vẩn như thế này cho người được gọi là Pháp sư vĩ đại."
Anastasia lúng túng đưa tay lên trước ngực, rồi như thể nhận ra được điều gì đó, cô lại buông lỏng cánh tay xuống bên cạnh mình.
"Cậu đang làm gì đấy."
"Tôi không còn râu nữa rồi. Vuốt nó có thể giúp cho tôi bình tĩnh lại. Nhưng bây giờ mọi thứ đã thay đổi hết."
"Có muốn tôi nói bọn họ để râu cho cậu hay không?"
"Không, cảm ơn."
Anastasia thở dài.
"Thế cậu có nghĩ rằng tôi vẫn còn có cái nhìn quá tốt về cô ta không? Thậm chí bọn tôi đã không thực sự thân thiết đến mức đó từ trước cả khi Iris phản bội lại chúng ta. Ha. Thật đấy. Dù đã sống một quãng thời gian dài đến như vậy nhưng chưa bao giờ tôi có thể nghĩ rằng vào một ngày nào đó mình sẽ đứng về phía của cô ta."
Anastasia bật cười một lúc trước khi vẻ mặt của cô ấy trở nên nghiêm túc một lần nữa.
"…Nhưng có một điều mà tôi vô cùng chắc chắn. Kể cả khi Iris phản bội lại cả thế giới, cô ta sẽ không bao giờ phản bội cậu. Trừ khi tâm trí cô ta đã bị ai đó kiểm soát."
"…"
"Thư giãn đi, Lukas. Tôi biết cậu dành mối quan tâm sâu sắc đến tất cả bọn tôi nhiều như thế nào mà. Nhưng bây giờ đã đến lúc cậu cần phải buông bỏ cái cảm xúc cá nhân đó của mình rồi."
Anastasia đã nói đúng.
Frey kìm chế những cảm xúc chất chứa trong lòng của mình như thể nó đã bị dồn nén từ rất lâu. Có lẽ đó là lý do vì cậu ấy lại dễ dàng đạt được 9 sao. Cảm xúc của cậu dường như đã trở nên mãnh liệt hơn rất nhiều so với khi cậu chỉ là một pháp sư 8 sao như ngày trước.
Vậy nên những chủ đề nhạy cảm như thế này sẽ ảnh hưởng đến cảm xúc của cậu rất nhiều.
"Ừ, tôi hiểu rồi."
"Tốt thôi. Vậy giờ có cách nào để chúng ta có thể gặp được Iris hay không?"
"Tôi không biết, hơn nữa có lẽ sẽ rất khó để gặp được cô ta một cách riêng tư. Bởi vì lũ Bán Thần và các Tông đồ của chúng vẫn luôn sở hữu một mối liên hệ với nhau vô cùng chặt chẽ về mặt tinh thần."
Nếu không sử dụng các lối tắt như kiểu của Nix và Torkunta, sẽ không có cách nào để bọn chúng thoát khỏi sự theo dõi của lũ Bán Thần đó.
Nhưng có lẽ Iris vẫn có một cách nào đó để làm được chăng.
"… Ah. Khi tôi nghe được câu chuyện của cậu, bản thân tôi vẫn còn có một câu hỏi."
"Về chuyện gì?"
"Long Tộc. Bọn họ thực sự đã chết rồi à?"
"Hừm."
Frey lắc đầu sau một lúc.
"Thật ra thì tôi cũng không rõ. Vì dù gì tôi chẳng có cách nào để kiểm tra được điều đó cả."
"Nhưng thực tế là vẫn có những Bán Long khác tồn tại đấy thôi, và nó dường như điều đó có thể chứng minh được rằng bọn họ vẫn còn hoạt động cách đây không lâu."
"Đúng là như thế."
Thêm vào đó, còn có Hector đang mắc kẹt trong cơ thể của con người sau khi thân xác của ông ấy bị rơi vào tay bọn Bán Thần.
"Bán Long có lẽ sẽ không biết nhiều về mọi thứ, thế nên tốt hơn cả là chúng ta nên đi đến và hỏi Hector. Hãy gọi hắn ta đến đây một chút đi. Tôi có một số chuyện muốn hỏi hắn vào lúc này."
Có vẻ như Anastasia cũng đang nghĩ như vậy khi cô ấy lên tiếng. Frey khẽ gật đầu và ngay lập tức đi ra ngoài rồi quay trở lại cùng với Hector, sau đó ngồi một cách lịch sự trước mặt cô với vẻ mặt trầm ngâm.
"Không đời nào."
"Có chuyện gì vậy?"
"Phần cốt lõi và Sia đã được ta hợp nhất để trở thành một. Vậy bây giờ cô đã đạt đến trạng thái thống nhất, nơi cốt lõi trở thành Sia và Sia trở thành cốt lõi hay chưa?"
"Sia mà ngươi đang nhắc đến là gì?"
"Đó là một biệt danh mà ta quyết định sẽ đặt cho cô ấy."
Frey tặc lưỡi, cậu chợt nhớ ra cái tên 'Anastasia' mà Cairo đã đặt.
Có vẻ như Hector vẫn chưa hoàn toàn vượt qua được nó. Ai cũng có thể thấy được dáng vẻ mong đợi của ông ấy khi trông chờ Anastasia yêu cầu mình thay đổi cơ thể đó giúp cô.
Nhưng với tư cách là một người có thẩm quyền trong lĩnh vực giả kim, Hector biết rõ suy nghĩ đó vô lý đến mức nào. Ngoài sự hợp nhất giữa phần cốt lõi và cơ thể golem, hầu như không có cách nào để tái tạo lại được một Golem với hình dạng đó mà sở hữu được chất lượng tương tự như Anastasia hiện tại.
"Đừng bận tâm về nó. Ta chỉ muốn nói chuyện với ngươi về vấn đề của loài Rồng mà thôi."
Anastasia tỏ ra lịch sự khi giờ đây cô ấy đã biết được Hector từng là một con Rồng.
Khi nhìn thấy điều này, Hector nói với vẻ mặt kỳ lạ.
"Chuyện này nghe kì quái quá đấy. Cô không cần phải quá lịch sự khi nói chuyện với ta đâu. Cứ giống như Frey vậy là được rồi."
"…"
Hector nghĩ như vậy cũng đúng.
Cả Frey và Anastasia đều là những nhân vật vĩ đại đến từ 4.000 năm trước. Những người biết đến danh tiếng của họ sẽ nhớ về chiến công tuyệt vời và hiển hách đó trong cuộc chiến chống lại lũ Bán Thần tại thời điểm mà không ai khác có thể làm được điều tương tự như vậy.
Và nếu ai đó biết được điều này, sẽ chẳng còn lựa chọn nào khác ngoài việc bày tỏ lòng thành kính của mình với hai người bọn họ.
"Chà. Thế được, ta hiểu rồi. Hãy đặt câu hỏi đi."
"Có phải Long Tộc thực sự đã tuyệt chủng rồi không?"
"Thật ra thì chỉ là hầu hết các bộ phận của Long Tộc thôi. Một số còn lại trong số họ đang mắc kẹt với việc phục vụ và lao động cho chúng giống nô lệ như ta đã từng."
Đó cũng là câu hỏi mà Frey đã hỏi ông ấy trong quá khứ. Nhưng giờ đây họ đã có thể đặt nhiều câu hỏi về vấn đề nhạy cảm này hơn lúc trước mà không cần dè chừng.
"Ngươi bảo là hầu hết. Vậy thì có lẽ vẫn còn những con Rồng khác còn sống."
"Ta không rõ nữa. Ta không biết liệu cô có từng nghe về điều này không, nhưng bọn ta chưa từng có bất kỳ mối quan hệ thân thiết nào với nhau hay bất cứ điều gì tương tự như thế suốt từ khi tồn tại đến giờ. "
Frey và Anastasia khẽ gật đầu cùng một lúc.
Ai cũng biết được một điều rằng Long Tộc chắc chắn là một chủng tộc có khuynh hướng cá nhân vô cùng mạnh mẽ.
"Vậy thì ta sẽ thay đổi câu hỏi của mình. Long Đế hiện giờ đang ở đâu?"
Mặt Hector thay đổi. Thái độ nhẹ nhàng của ông ấy biến mất ngay lập tức, nó được thay thế bằng một biểu hiện nghiêm túc khác với thường ngày của ông.
Trong một khoảnh khắc nào đó, Frey có cảm giác như bản thân đang đối diện trực tiếp với sư phụ của mình.
Cậu ấy khẽ nghiêng đầu.
"Long Đế ư?"
Loài Rồng cũng có người đứng đầu hay sao?
Cậu ấy chưa bao giờ được nghe đến thuật ngữ này trước đây, nhưng xét theo vẻ mặt hiện tại của Hector, Frey biết rằng đó là một điều gì có vẻ rất nghiêm trọng.
"Làm thế quái nào mà cô có thể biết được về nó cơ chứ? Trong số các chủng tộc của loài Rồng, chỉ có những kẻ tồn tại từ thời cổ xưa mới được biết về chuyện đó..."
"Ta đã từng nhận được sự giúp đỡ của một tên Rồng Xanh trong việc chế tạo ra cốt lõi này. Đó là một con Rồng được gọi với cái tên Aitlans."
"Hừm... Aitlans. Ông ấy ..."
Hector tặc lưỡi trước khi thở dài mở miệng.
"Long Đế đã chết từ rất lâu rồi."
"Đừng nói dối ta. Long Đế là một sinh vật tự nhiên sở hữu một mối liên kết khắn khít với lục địa. Nếu ông ấy chết đi, cả lục địa này sẽ bị hủy diệt."
"Chính xác mà nói, ông ấy đang ở trong tình trạng không khá hơn cái chết là bao."
"Ý của ngươi là gì?"
Anastasia tỏ ra vô cùng khó hiểu.
Mặt khác, Hector, với vẻ mặt vô cùng bình tĩnh, tiếp tục nói.
"Ta chỉ biết về điều đó qua các ghi chép được để lại cho hậu thế. Chuyện đó đã hơn 1.000 năm trước khi Nhà Giả Kim vĩ đại được sinh ra, vào 5.000 năm trước có hai thực thể nắm quyền cai trị lục địa, Lord của lũ Bán Thần và Long Đế. Hai sinh vật tuyệt đối đó đã chiến đấu với nhau vô cùng nảy lửa, và như các ngươi đã biết, Long Đế là kẻ bại trận. Giống như những gì cô đã nói, Long Đế của bọn ta có một mối liên kết vô cùng sâu sắc với lục địa. Vì vậy, Lord đã không giết chết ông ấy, thay vào đó, hắn nhốt ông vào sâu bên trong một thế giới khác. "
Quá trình này có đôi chút khác biệt, nhưng nó vẫn tương tự như trường hợp của Frey, vì vậy cậu ấy không thể ngăn bản thân mình tự đặt ra câu hỏi.
"Ở dưới đáy vực thẳm ư?"
"Nơi đó là đâu? Ta chưa bao giờ nghe nói về cái tên đó trước đây."
Chẳng ai biết được nơi đó, ngoài Frey.
"Vậy thì ông ấy đang ở đâu?"
"Ở Ma Giới."
Vào lúc đó, Frey đã nghĩ rằng bản thân mình đã nghe nhầm. Do đó, cậu ấy vô thức hỏi lại Hector một lần nữa.
"…ở đâu cơ?"
"Ma giới. Là một thế giới nơi mà các Ác ma sinh sống."
Frey khẽ tặc lưỡi.
Ma giới ư..
Ma giới là một nơi mà con người chưa bao giờ được phép đặt chân đến.
* * *
"Đây có lẽ là lần đầu tiên trong lịch sử."
Iris nhìn lại khung cảnh xung quanh trong khi cảm nhận một làn gió nóng rát và khó chịu mà cô chưa bao giờ thấy được vào trước đây.
Đứng đó không xa là một gã thanh niên vô cùng xanh xao. Mặc dù không thể nhìn rõ dung mạo của hắn ta, nhưng cô biết rằng đây chắc chắn là Lucifer, một trong Ngũ Đại Ác Ma của Ma giới.
Hắn ta đã trị vì lãnh địa của mình, Địa ngục Huỷ Diệt một quãng thời gian dài nhất trong số Ngũ Đại Ác Ma, và nhiều Ác ma sẽ sẵn sàng dõng dạc tuyên bố rằng hắn ta hiện đang là kẻ thống trị thực sự của Ma giới.
Trên thực tế, ngay cả Asura kiêu hãnh cũng thừa nhận rằng Lucifer sở hữu sức mạnh hơn hẳn hắn ta một bậc.
Lucifer nheo mắt trước khi mở miệng .
"Một con người thực sự đã đến Ma giới ư. Gọi cô là thiên tài có vẻ như vẫn chưa đủ. Thật đáng tiếc làm sao. Thật đáng tiếc. Nếu cô sinh ra là một Ác ma, cô chắc chắn đã được xếp ngang bằng với ta rồi, nếu không muốn nói là có thể vĩ đại hơn."
Vẻ mặt của Iris vẫn vô cùng lạnh lùng.
Lucifer thậm chí không thể nhớ lần cuối cùng Iris thực sự thể hiện bất kỳ cảm xúc là bao giờ kể từ khi trái tim của cô ta chết cách đây 4.000 năm.
Có lẽ những gì mà cô thể hiện bây giờ chỉ là một cách để bảo vệ bản thân mình. Rốt cuộc, dù kiên định và mạnh mẽ đến đâu thì cô vẫn chỉ là con người.
Cô ta không thể nào có thể sống sót sau 4.000 dài đằng đẵng mà không có bất kỳ thay đổi nào trong suy nghĩ hoặc cảm xúc của mình.
Vì vậy, cô kìm nén tất cả mọi thứ, quên đi những suy nghĩ cá nhân và chỉ tập trung vào nhiệm vụ của bản thân.
Lucifer cảm thấy cô hiện tại trông chẳng khác gì một cái xác không hồn. Có lẽ Iris thậm chí còn không có một tí ý thức gì về bản thân.
Kết cục đối với những người như thế này thường khá đau khổ.
Hoặc họ mệt mỏi đến mức sẽ trốn chạy hoặc họ gục ngã.
Thật đáng xấu hổ. Người duy nhất mà hắn ta đã ký kết khế ước và cũng là sự tồn tại duy nhất mà hắn ta thực sự thừa nhận, sẽ kết thúc trong tình trạng khốn khổ như vậy sao.
"Cô đang định đi đâu?"
"Nơi mà Long Đế đang ở. Lucifer, Ngươi biết Lord đã giam ông ấy ở đâu đúng không."
"Ta biết. Nhưng cô đang định làm gì?"
"Khoảng 5000 năm đã trôi qua kể từ khi ông ấy bị phong ấn ở đó. Nếu mọi chuyện diễn ra vẫn đúng như những gì ta mong đợi, ông ấy sẽ sớm được giải cứu mà thôi."
Iris nói với ánh mắt lạnh lùng.
"Ta sẽ ngăn cản hắn ta lại."
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook